Chương 251: Tiến vào Thần Địa
Địa Liệt Trấn Sát Trận là một tòa đại hình ngũ cấp sát trận, trận pháp vừa động lập tức đại địa vỡ tan địa chấn không ngừng cuốn kẻ địch vào trong không ngừng trấn sát.
Một khi để bị cuốn vào Địa Liệt Trấn Sát Trận thì kẻ địch sẽ bị đất đá vây lấy đè xuống lòng đất hứng chịu chấn động liên tục của địa chấn.
Địa Liệt Trấn Sát Trận là ngũ giai sơ kỳ trận pháp, vốn chủ yếu được sử dụng để thủ thành. Điểm yếu lớn nhất của trận pháp này là phạm vi ảnh hưởng của nó chỉ tồn tại dưới mặt đất. Đối với võ giả Võ Linh trở lên đã có thể đằng không và Võ Vương cường giả dễ dàng phi hành ra khỏi trận thì trận pháp này liền bị phế.
Vì vậy Địa Liệt Trấn Sát Trận thường được bố trí đi cùng với Phong Hành Lôi Ngâm Trận có thể phong sát lại bầu trời kết hợp với Địa Liệt dưới mặt đất tạo thành sát trận vô cùng nguy hiểm.
Có điều tại thế giới này hiếm có kẻ nào biết bay, cho dù muốn đằng không thì cũng phải là khí công cao thủ công lực cực mạnh mới làm được.
Hiển nhiên Trấn Môn Đội không phải là cao thủ khí công nên Phạm Thiên không cần mất công bố trí Phong Hành Lôi Ngâm Trận làm gì cả.
Hơn nữa cho dù Phạm Thiên có muốn cũng lực bất tòng tâm. Chỉ riêng bố trí một tòa ngũ giai sơ kỳ trận pháp đã rút đi rất nhiều hồn khí của hắn rồi, muốn bố trí thêm một tòa ngũ giai trận pháp nữa thì hồn khí của hắn rất nhanh sẽ cạn kiệt.
Quan trọng nhất là Phạm Thiên chưa đột phá Hóa Thần Cảnh nên bố trí ngũ giai trận pháp là vô cùng miễn cưỡng. Không có thần thức hắn chỉ có thể sử dụng phương pháp duy nhất là chạy tới từng vị trí để tạo lập trận pháp.
Nếu đột phá Hóa Thần mở ra thần thức thì cho dù đứng một chỗ Phạm Thiên cũng có thể bố trí được đại hình ngũ giai trận pháp mà tiêu hao cũng ít hơn rất nhiều.
Lúc này chỉ là hắn miễn cưỡng sử dụng tạo nghệ Trận Đạo của mình để dùng tu vi cửu tinh Võ Linh bố trí ra ngũ giai trận pháp mà thôi. Chính vì thế nên uy lực cũng bị yếu đi khá nhiều.
Nhưng xem ra hiệu quả của Địa Liệt Trấn Sát Trận cũng không tệ, ngay khi vừa được kích hoạt thì mặt đất như hóa thành một con quái vật vô hình cắn nuốt lấy toàn bộ Trấn Môn Đội và không để bất cứ kẻ nào chạy thoát.
Không chỉ có vậy, Kỷ Huấn Thiên nằm bên dưới lòng đất cũng bị địa chấn không ngừng tàn phá. Đứng trước sức mạnh của thiên địa thì máy móc công nghệ hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào cả.
Đại địa nhấn chìm Trấn Sát Đội cùng với toàn bộ Kỷ Huấn Thiên xuống dưới lòng đất thì mới bắt đầu ổn định trở lại.
Toàn bộ khung cảnh lại trở nên yên tĩnh giống như khi Phạm Thiên chưa hề đặt chân tới nơi này. Nếu không phải mặt đất của mảnh đất rộng vài km đều bị tàn phá không chịu nổi thì có lẽ không ai biết có chuyện gì vừa xảy ra ở đây.
Phạm Thiên thoải mái đứng giữa đống tàn tích này nhìn về phía đại môn dẫn vào bên trong Thần Địa.
Đằng sau tấm đại môn đó là một tòa đại sơn vô cùng lớn, phần đỉnh nằm khuất sau những đám mây và xung quanh thì là từng đỉnh núi vây quanh trông giống như một thanh kiếm lớn từ trên trời cắm thẳng xuống đại địa vậy.
Phạm Thiên không vội tiến vào mà đứng ở đó nhìn về phía những kẻ vừa mới xuất hiện sau khi nghe được động tĩnh từ trận pháp của hắn.
- Này lão già, ngươi là người phụ trách nơi này phải không?
Phạm Thiên nói với một lão già tóc bạc đứng trên một lầu các ở ngay bên trên đại môn.
Tống Lợi
Đẳng cấp: 53
- Ta đã nhiều lần nghe tới ngươi, Địa Thần Các Chủ Tống Lợi. Nhưng xem ra thì ngươi cũng không lợi hại lắm nhỉ, so với Tạ Âm Mẫn thì còn kém xa.
Phạm Thiên nhắc tới cái tên Tạ Âm Mẫn khiến cho Tống Lợi có chút kinh hãi.
Mới cách đây một tháng tin Tạ Âm Mẫn bỏ mình đã truyền về tới Thần Địa khiến cho Tống Lợi vừa mừng vừa sợ.
Tạ Âm Mẫn chết đi thì Thiên Thần Các sẽ như rắn mất đầu, Tống Lợi nhân cơ hội này chiếm lấy Thiên Thần Các và trở thành kẻ nắm giữ hai đại các phụ trách tình báo của Thần Địa.
Nhưng cùng lúc đó Tống Lợi lại bắt đầu lo lắng về kẻ đã giết chết Tạ Âm Mẫn. Cho dù hắn ghét Tạ Âm Mẫn đến đâu thì vẫn phải công nhận tài năng của hắn cao hơn mình.
Tạ Âm Mẫn thậm chí còn cùng Sát Tinh của Đông Lĩnh đánh đến lưỡng bại câu thương và toàn mạng trở về còn đối phương thì chết do thương thế quá nặng.
Phạm Thiên có thể chém giết Tạ Âm Mẫn khiến cho Tống Lợi vô cùng e ngại. Hắn không dại gì tự mình lao ra đối đầu với Phạm Thiên cả.
Tống Lợi ra hiệu cho thuộc hạ của mình đang nấp trong bóng tối bắt đầu ra tay. Trong lòng thì âm thầm cười gằn:
- Cho dù ngươi có lợi hại đến đâu thì cũng chỉ có một mình, nơi này chính là Thần Địa ta có thể đem ngươi mài chết ở đây. Để cảm ơn ngươi đã giúp ta loại bỏ Tạ Âm Mẫn thì ta sẽ để ngươi chết một cách nhẹ nhàng.
Tống Lợi vừa ra hiệu thì ngay lập tức hàng chục bóng đen đột nhiên xuất hiện và lao tới tấn công Phạm Thiên.
Phạm Thiên vẫn chỉ nhìn Tống Lợi cười nhạt mà không có ý định ra tay khiến cho hắn vô cùng khó hiểu.
- Xoạt!!!
Bỗng nhiên từ đằng sau lưng Phạm Thiên xuất hiện những chiếc khí tiễn bắn trúng vào mi tâm của những kẻ đánh lén này.
- A!!
Hơn một nửa đám võ sĩ của Địa Thần Các đứng gần Phạm Thiên nhất lập tức ngã xuống, những kẻ còn lại còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì trước người hắn đã xuất hiện một bóng người.
Tú Lệ cầm trên tay Quái Danh Kiếm khẽ gõ lên thân kiếm thì trên tay liền xuất hiện những viên vô hình khí đạn.
- Ầm!!!
Tú Lệ bắn ra những viên khí đạn này khiến chúng phát nổ và phá tan lồng ngực của đám võ sĩ còn lại.
Lúc này Hoa Liên, Y Hoa cùng với Mai Du Tần cũng đã mang theo Mỹ Cao tới gần Phạm Thiên rồi.
Phạm Thiên khẽ cười một tiếng sau đó trong tay xuất hiện một viên hoàng sắc đan dược và ném vào trong miệng. Dược lực tán ra khắp cơ thể khiến cho hồn khí vốn đã tiêu hao đang cấp tốc khôi phục trở lại.
Phạm Thiên trong lòng cười thầm, nếu như bình thường cho dù hắn là Trận Pháp Sư đi chăng nữa thì muốn đối đầu với toàn bộ Thần Địa thì vẫn là bất khả thi.
Nhưng giờ có sự trợ lực của Bát Đại Kỳ Bảo cùng với một lợi thế mà người của thế giới này không thể có được.
Cắn thuốc!!
Có trong tay đan dược thì Phạm Thiên cùng chúng nữ có thể cấp tốc khôi phục nội kình và thể lực, còn về thương thế thì có Mỹ Cao ở đây bọn họ thậm chí còn không cần tới đan dược chữa thương nữa.
Phạm Thiên cuối cùng cũng lấy lại được một chút cảm giác lập tổ đội đi săn boss giống như kiếp trước khiến hắn có chút hưng phấn.
- Lão già, ngươi chính là con boss tinh anh canh cổng đầu tiên phải không? Ta rất vui lòng lấy ngươi khai đao đấy.
Phạm Thiên nói khiến cho Tống Lợi biến sắc, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng thì Phạm Thiên đã hóa thành một đạo thần phong vô ảnh vô hình xuất hiện trước mặt hắn rồi.
- Ma Long Trảm!!!
Một chiêu Ma Long Trảm này hoàn toàn không giống bình thường, Địa Ngục Hỏa Long như ẩn như hiện bám trên thân đao khiến cho Tống Lợi cảm nhận được áp lực cực lớn.
Tống Lợi cố gắng rút kiếm muốn cản lại một đao này nhưng ngay cả Tạ Âm Mẫn là cao thủ đứng thứ 12 của Thần Địa còn không thể chống đỡ nổi một đao của Phạm Thiên khi vận dụng sức mạnh của Hỏa Long Truy Hồn Đao chứ nói gì đến một kẻ chỉ đứng thứ 20 như Tống Lợi.
- Rắc!!!
Thanh kiếm trong tay Tống Lợi giống như một tấm gương yếu ớt vừa chạm vào liền vỡ nát. Đao thế không ngừng tiếp tục chém xuống và cắt qua thân thể của hắn ta.
- A!!!
Tống Lợi ngay lập tức hóa thành một ngọn đuốc sống mà bốc cháy dưới đao của Phạm Thiên. Địa Thần Các Chủ lập tức bỏ mình chỉ với một đao duy nhất.
Rất đông võ sĩ của Địa Thần Các vừa định lao tới thấy Tống Lợi đã cháy thành than thì động tác bỗng nhiên dừng lại, toàn thân run rẩy.
Phạm Thiên chứng kiến đám người này run sợ trước sức mạnh của mình thì cười nhạt mà nhảy xuống dưới vung một đao.
- Rầm!!!
Tấm đại môn dẫn vào Thần Địa lập tức bị Phạm Thiên chém nát. Hắn không thèm để tâm đến đám người của Địa Thần Các ở xung quanh mà dẫn đầu tiến vào bên trong. Chúng nữ cũng ngay lập tức đi theo hắn vào bên trong.
Phạm Thiên thông qua một thông đạo có gắn Dạ Minh Châu nhưng ngắn hơn nhiều so với thông đạo ở Sơn Hải Cốc.
Phạm Thiên đi vào thì thấy mình giống như tiến vào bên trong một miệng núi lửa trống rỗng vậy, ở giữa là một cột đá khổng lồ trông như một cây đại thụ nối thẳng lên cao còn xung quanh hang động hình trụ này là hàng trăm những miệng hang không biết dẫn tới đâu.
-------☆☆☆☆-------