Chương 44: Cháy hậu cung

The Gamer Or Hacker

Chương 44: Cháy hậu cung

Chương 44: Cháy hậu cung

- Linh hoạt lên nào, không nên tấn công đơn điệu như vậy - Ma Kensei đỡ lấy đòn tấn công của hắn nói.

- Mặc dù con học võ rất nhanh nhưng con vẫn chưa hình thành được bản năng chiến đấu, trận đấu của con với cậu bé áo choàng đã khiến con bộc lộ ra những thiếu sót của mình từ giờ bọn ta sẽ tập trung huấn luyện con về mặt đấu đối kháng chứ không tập trung về kỹ thuật nữa - Akisame ngồi cạnh vuốt râu mép nói.

- Tới lượt tôi rồi - Shigure bỗng xuất hiện nói.

Từ sau trận chiến với tên ẩn sĩ, ngày nào hắn cũng phải tập đấu đối kháng với các vị sư phụ và tất nhiên là hắn ăn hành toàn tập mà không đánh trả được chút nào. Có điều hắn cảm thấy kinh nghiệm đối chiến của mình đang tăng dần lên, hắn vận dụng các loại võ thuật nhuần nhuyễn hơn trước nhiều.
- Có tinh thần đấy nhưng vẫn ngốc nghếch như mọi khi nhỉ, anh bạn!!
Một giọng nữ quen thuộc vang lên, không cần quay lại nhìn thì hắn cũng biết là ai đến. Hắn kêu lên mừng rỡ:
- Ma Renka! Cậu tới làm gì thế. Tới chơi sao!! Vào đi! Mà sao cậu tới vào giờ này?
Renka phổng mũi:
- Tôi thừa biết chú Hakubi biết cha tôi trốn ở đâu... nên sau khi cho chú ấy 7749 cốc rượu thì ông ấy phun ra hết luôn! Mà tôi bất ngờ khi cậu còn nhớ tôi đấy!!
Hắn trêu:
- Tôi có đặc tính đó là nhớ tên của người đẹp rất tốt. Thôi để tôi gọi Ma sư phụ ra đã nhé! Chắc ông ấy bất ngờ lắm.
Mà đúng là Ma sư phụ bất ngờ thật. Bất ngờ tới độ trực tiếp dọn hành lý trong vòng chưa đầy nửa nốt nhạc rồi chuẩn bị đi luôn. Cơ mà lần này thì Renka cao tay hơn rồi..
"Cha mà đi thì con sẽ cho mẹ biết về nơi này!" nguyên văn của Renka. Có vẻ như đặc tính sợ vợ trực tiếp phát huy tối đa khiến Ma sư phụ dù không muốn cũng phải ở lại!......
- Không thể tin được là Ma Kensei lại có con, tôi chưa bao giờ nghĩ ông có thể đẻ con - Sasaki kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, là mẹ nó đẻ chứ không phải tôi. Ma sư phụ giải thích.

- Apa, 2 người chẳng giống nhau gì cả, không hói, không có ria - Apachai ngây thơ nói.

- Vì nó là con gái!
Ông ấy cạn lời. Xin nhờ, mấy người từ sao hỏa hay từ sao kim xuống vậy. Thằng nào lấy đĩa bay thì trả lại cho đám này đi!!

Mọi người vẫn chưa thể tin được là Ma Kensei lại có con gái. Lúc này Renka đang ngồi bên cạnh ôm lấy tay hắn. Nếu xét về độ dễ thương thì cô ấy phải một 9 một 10 với Miu, đặ biệt là bộ ngực sung mãn cứ cọ vào tay khiến hắn lâng lâng.
- À mà cậu cần đưa Ma sư phụ về làm gì thế? Bang hội có chuyện gì à. Tớ cũng đang điều hành một nhóm nhỏ nên cũng hiểu đôi chút.
Hắn tò mò, dù sao thì cứ mỗi lần đi về như vậy cũng rất tốn kém. Renka càng ôm sát hơn:
- Đúng vậy. Cậu cũng sẽ về đó với tư cách là môn sinh mạnh nhất của papa!! Không ai dám phản đối đâu!

- HẢ!?

Cả hai tiếng hô lớn cùng vang lên, một là từ hắn, cái còn lại là của một giọng nữ. Hắn quay lại nhìn, là Miu vừa làm rớt mấy chén trà, thật lạ vì bình thường Miu rất cẩn thận thêm vào việc cô luyện võ từ bé nên không thể như vậy được.
- Xin lỗi - Miu luống cuống nói.

Miu nhanh chóng lấy khăn lau dọn chỗ trà đổ nhưng ánh mắt cô vẫn nhìn chằm chằm vào hắn và Renka, đặc biệt là vùng ngực Renka đang ‘tiếp xúc thân mật’ với cánh tay hắn. Nhận ra ánh mắt của Miu, hắn nhanh chóng rút tay ra, luống cuống giải thích:
- Tớ.. tớ không hề có ý định rời khỏi Lương Sơn Bạc đâu!! Tớ thề đấy!!
Chưa cần biết Miu có ý định nghe hay không, hắn nhanh chóng chuồn khỏi chỗ đó. Theo kinh nghiệm của MA KENSEI, đàn ông con trai không nên xen vào cuộc chiến của con gái, nếu không là chết rất thảm đấy!! (trích chương 25 trang số 3 hàng 7, quyển ‘Cách chinh phục trái tim’ của MA Kensei)
Miu khẽ thở phào một hơi nhưng rất nhanh sau đó nhìn chằm vào Renka.
"Cái tên khốn Kenichi này, có mình với Yuuka chưa đủ à mà còn thêm con nhỏ này nữa!! Mà khoan đã mình đã đồng ý đâu! Mặc kệ! Nói chung là không! Không được!!!"
Renka cũng không chịu thua mà nhìn lại. Hai cô gái nhìn nhau mà mắt tóe ra tia lửa. Renka không chịu thua liền tuyên bố:
- Papa, thay đổi kế hoạch, tạm thời không về nữa! Con sẽ ở lại đây một thời gian!
" Đối thủ xuất hiện rồi sao, chết tiệt, vậy mà mình tưởng bên cạnh cậu ta không có đứa con gái nào chứ! Sơ suất quá!!".....
- Kenichi, chúng ta đấu tập với nhau chút đi, biết đâu cậu lại phát hiện ra điều gì đó thì sao. - Miu đi tới nói. Bộ võ phục đơn sơ cũng chẳng thể che dấu vẻ dễ thương của cô.

- Ừ được thôi - hắn vừa hoàn thành bài tập của Sasaki-sensei nên cũng muốn đấu đối kháng để thử vận dụng những chiêu mới học.

- Kenichi, đấu với tớ đi, thỉnh thoảng đổi đối thủ cũng giúp cậu làm quen với những đấu pháp khác nhau đấy- Renka cũng đi tới trong bộ võ phục áo sườn xám của Trung Quốc. Renka trông cũng hấp dẫn đấy chứ bộ!

Hắn còn đang ngập ngừng thì bỗng nhiên Miu nói:

- Đúng đấy, có lẽ một đối thủ mới sẽ tốt hơn - Miu mỉm cười nói.

- Miu... - Hắn thấy Miu mặc dù đang cười nhưng cảm giác nói với hắn là có gì đó không ổn ở đây. Nhưng thôi, cứ tập đã!

Vừa đi khuất tầm nhìn của hắn thì...
-CÁI CẢM GIÁC GÌ THẾ NÀY!!! Miu trực tiếp đá vỡ cái cọc gỗ tập đấm, gương mặt tràn đầy sự tức giận.
-Apa!? Apachai ngồi cạnh kêu lên.....
- Mọi người vào ăn trưa đi nào - Miu gọi to.

- Ồ hôm nay ăn sang thế, cá chim nè - trưởng lão nói.

- Hôm nay ăn sang một chút để mừng Renka và Ma sư phụ gặp lại nhau chứ! Miu cười hiền hòa.

- Miu... - hắn nhìn vào đĩa của hắn ngập ngừng - sao con cá của tớ bé thế.

Trong đĩa của hắn là một con cá cơm bé tí như ngón tay vậy trong khi con cá của mọi người to như bàn tay của Apachai vậy.

- Kenichi, ăn con cá của tớ nè, aaa nào. Renka đưa con cá tới chỗ hắn.

- Cạch!! - một tiếng động vang lên làm hắn giật hết cả mình.

- Cơm của cậu đây.

Miu vẫn cười nhưng lại tỏa ra luồng khí hết sức nguy hiểm, hắn nhìn bát cơm của hắn, có đúng 1 hạt cơm! Lúc này mà hắn còn không biết Miu đang ghen nữa thì hắn là đồ đần mất rồi!
- Hí hí, tuổi trẻ thật tốt - trưởng lão và mấy vị sư phụ đang ngồi cười thầm với nhau ở một góc............

Buổi tối hôm đó hắn về phòng mà chẳng có gì vào bụng hết, tập cả ngày mà không có tý thức ăn nào vào bụng thì nó cứ gọi là... Chuyện Miu ghen là điều dễ hiểu, nếu có đứa con trai nào mà cũng làm vậy với cô ấy thì chắc hắn cho tên đó răng môi lẫn lộn rồi ý chứ!
Bất ngờ, Renka xuất hiện cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn:
- Đang nghĩ gì thế Kenichi – san. À, tớ biết rồi, con trai tầm tuổi này thường có mấy cái suy nghĩ ‘người lớn’ phải không. Nói đi mà!!
- Chịu thua cậu đấy, tớ cũng có nhưng không phải bây giờ. Mà giờ cũng muộn rồi đấy, sao cậu còn qua phòng tớ, người Trung Quốc có câu: "Nam nữ thụ thụ bất thân" mà. Cẩn thận không bị đồn đoán là cậu hơi bị mệt đấy!
Renka kiêu ngạo:
- Khỏi lo vụ đó đi. Chẳng ma nào dám đâu. Cậu đã hỏi tớ tại sao lại tới đây để đưa papa về đúng không? Thực ra mà nói thì mafia trung quốc đang có sự biến động lớn với sự trỗi dậy của các môn phái, trong số đó có cả thế lực đối địch chính của bọn tôi, hội Tam hoàng.
Hắn hơi trầm ngâm:
- Tớ hiểu rồi. Như vậy là mục đích cậu đưa Ma Kensei về là để trấn áp các bang phái đó phải không? Dù sao thì có một vĩ nhân trấn thủ cũng khiến các bang hội khác dè chừng hơn!
Vĩ nhân hiển nhiên không phải rau cải trắng ngoài đường, muốn có bao nhiêu liền có bấy nhiêu. Trong hàng nghìn người may ra mới sản sinh ra một vĩ nhân. Chỉ cần đánh tiếng là có vĩ nhân trấn thủ thì các bang hội khác muốn làm gì cũng phải dè chừng. Chưa kể tới danh tiếng của Ma Kensei cũng nổi như cồn ở Trung Quốc nữa. Nếu ông ấy mà về thì có cho kẹo thì đám Tam hoàng kia cũng không dám manh động.
Khác với suy nghĩ của hắn, Renka lắc đầu:
- Cậu điều hành một nhóm thì chắc cũng biết, tổ chức muốn phát triển thì cần có ‘máu mới’ đủ tốt mà đám đệ tử ngày càng kém. Mẹ tớ có thể huấn luyện tạm thời cho tụi này nhưng bà ấy không phải là võ sư mà là người điều hành. Tớ muốn thuyết phục ba tớ trở về huấn luyện cho tụi này chứ không phải là kêu ông ấy đi trấn áp. Sao, cậu có muốn đi không? Tớ có thể cho cậu tất cả đấy.
Nói xong câu đó thì mặt cô ấy đỏ bừng như trái cà chua chín vậy. Hắn ngạc nhiên:
- Hả!!?
Cố tạo tư thế quyến rũ, Renka nói tiếp, hơi thở nóng rực,:
- Yên tâm đi, ở chỗ em, anh muốn lập hậu cung cũng không vấn đề nha!
Khẽ thì thầm vào tai, cô ấy tiếp:
- Kể cả là em..
Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, tinh thần Gamer một khi kích hoạt thì sẽ khiến cho hắn bình tĩnh trong mọi trường hợp. Chứ không là hắn gật đầu lâu rồi!!
Khẽ đẩy Renka ra, hắn nghiêm túc nhìn thẳng vào Renka:
- Renka này, thú thực mà nói thì anh cũng muốn có một dàn hậu cung hoành tráng nhưng...
- Nhưng sao?
- Nhưng anh muốn tất cả các cô gái trong đó đều yêu anh thật lòng và anh cũng sẽ như vậy chứ không phải là vì mục đích vụ lợi. Anh biết là nói xong câu này thì em sẽ cảm thấy anh là một tên khốn nhưng anh không thể nói dối em được. Vả lại, anh cũng không thể sang Trung Quốc được. Anh vẫn còn những thứ cần phải bảo vệ.
Nói xong, hắn nhắm mắt lại, chờ đợi một cái bạt tai từ Renka. Nhưng...
Renka bất ngờ bật cười, cười một cách giòn giã:
- Tốt lắm, anh qua bài kiểm tra!
Hắn sững người:
- Kiểm tra!?
- Em đã gặp nhiều kẻ nghĩ một đằng làm một nẻo rồi nhưng anh là người đầu tiên dám nói thật đấy. Chúc mừng anh qua bài kiểm tra của em! Nói thực là nếu anh đồng ý thì em bảo đảm sẽ ném anh đi càng xa càng tốt đấy!
Keng, độ hảo cảm của Ma Renka tăng lên 90.
Điềm tĩnh bước ra khỏi phòng hắn, Renaka và Miu bất ngờ chạm mặt nhau. Trên tay Miu còn bưng một đĩa cơm nắm, có lẽ là mang cho hắn.
Renka lên tiếng trước:
- Chỉ vì cô gặp cậu ấy trước thôi chứ không hơn gì tôi đâu! Mà tôi sẽ thắng thôi, vì tôi chấp nhận được harem còn cô thì không.
Bốn mắt chạm nhau tóe ra tia lửa nhưng mà tóc của Renka cứ vẫy lên vẫy xuống như tai mèo khiến Miu thích thú!
- Đây đây Kitty Kitty, cậu dễ thương quá đi! –
Miu xoa đầu và gãi cổ Renka làm cô bé híp mắt vào hưởng thụ, công nhận Renka hành xử giống mèo thật!!