Chương 40: Trận chiến mới.

The Gamer Or Hacker

Chương 40: Trận chiến mới.

Chương 40: Trận chiến mới.

Sau trận chiến này thì có vẻ Ma sư phụ đã trở lại như bình thường, bọn họ lại quay về Lương Sơn Bạc để tiếp tục chuỗi ngày huấn luyện võ thuật của mình.

Còn hôm nay thì…

-Người có sức mạnh hạng nhất trong số chúng ta, thủ lĩnh SHIRAHAMA KENICHI!!

-Người sử dụng quyền anh trong chiến đấu, TAKEDA IKKI!!

- Cậu nhóc đã rời bỏ Ragnarok vì chính nghĩa, Ukita!!

-Đây chính là ba vị thủ lĩnh của Lâm Thú điện chúng ta!!

-Và cuối cùng là ta, thống lĩnh Nijima Haruo với cái đầu vĩ đại!

-Tại đây ta tuyên bố, Lâm thú điện chính thức thành lập!!!

Binh!!!Binh!!Bốp!!!

Takeda và Ukita trực tiếp cho cái tên Nijima này nằm đo vẫn trong nửa nốt nhạc. Bọn này tới vì Kenichi gọi chứ không phải vì thứ vớ vẩn này!!!

Hắn khẽ ho khan hai tiếng:

-E hèm. Nijima này, mày từ phó thủ lĩnh lên làm thủ lĩnh từ bao giờ thế. Nếu mày thích cái danh thủ lĩnh thì tao nhường cái team này cho mày đấy.

-Ấy ấy, đừng. Giỡn chơi xíu thôi mà! Làm gì mà căng thẳng thế bạn hiền. Tao chỉ lên nói mấy lời của mày thôi mà.

Tên Nijima không hổ là người ngoài hành tinh, nghe thấy hắn đang có ý định rời đi là trực tiếp bật mồ sống dậy níu chân liền!!

Hắn biết tên này chỉ là giỡn chơi chứ không có ác ý gì cả nên cũng chỉ cảnh cáo:

-Được rồi, nếu còn lần sau thì tao sẽ sút mày ra khỏi Lâm thú điện thật đấy!!

-Yên tâm, yên tâm, Tất cả mọi người, cúi chào thủ lĩnh đi!

Tất cả mọi người ở đó đồng vang hô lớn:

-Xin chào thủ lĩnh!!!

Mẹ nó, thằng điên nào dạy mấy bồ cách chào trông như mấy đứa dở người thế kia!!

Hắn hơi xấu hổ:

-Cảm ơn mọi người nhiều. Takeda và Ukita này, ngay tại đây, tôi muốn hỏi hai người có muốn gia nhập Lâm thú điện không. Như mọi người đều biết thì Lâm thú điện hiện đang phải đối đấu với băng Ragnarok, tỷ lệ thắng không phải là không có nhưng nó không cao, hai người gia nhập sẽ khá là nguy hiểm đấy. Suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng trả lời tôi.

Không chần chừ một giây, Takeda trực tiếp đồng ý:

-Không vấn đề, không phải chỉ là đánh lộn hay sao. Kenichi, cậu là người đã cứu cả sự nghiệp Boxing của tôi, nói thực là cậu bảo tôi nhảy vào nước sôi tôi cũng làm.

Ukita thì đơn giản hơn:

-Tôi theo Takeda. Bọn này là một cặp.

Hắn vỗ tay tán thưởng:

-Vậy thì chào mừng hai người tới với Lâm thú điện!!

Keng, chúc mừng Takeda gia nhập Lâm Thú Điện, độ trung thành: 90.

Keng, chúc mừng Ukita gia nhập Lâm Thú Điện, độ trung thành: 80.

_________

Sau khi giao một số các đường lối phát triển Lâm Thú Điện cho Nijima xong thì hắn trực tiếp trở về võ đường, dù sao thì hắn cũng cần phải luyện tập. Nhưng có vẻ như mọi thứ giống như yên lặng trước giông bão vậy. Và cơn gió đầu tiên đã nổi lên với việc thằng Loki bên phía Ragnarok muốn gặp mặt để nói chuyện hoà bình!!!

- Mày tới đây chi nữa vậy - hắn nhìn tên Niijima đang bị Shigure xích lại treo ở trước cửa nói.

- Tao tới đây để mượn mấy vị sư phụ mày có chút việc. Thằng Loki của chư thần hoàng hôn định mời tao ra để tiến hành đàm phán hòa bình.

- Vậy thì liên quan gì đến sư phụ tao?

- Tất nhiên là có rồi, thằng ngu đó định đi 1 mình tới gặp tao, lúc đó tao sẽ dắt theo mấy vị sư phụ của mày và làm thịt nó.

- Vớ vẩn, mấy sư phụ tao không rảnh rỗi thế đâu. Với cả sao mày biết đấy không phải là cái bẫy?

- Vậy sao mày không đi theo tao tới đó, mày làm thủ lĩnh mà chẳng quan tâm gì tới băng của mình hết!!! - thằng Niijima nhảy cẫng lên.

- Tao không rảnh, nếu thích đánh nhau thì cứ việc tới, đàm phán hòa bình làm quái gì. Mang theo Takeda với Ukita là đủ rồi. Không cần thêm người làm gì cả.

Hắn trực tiếp lắc đầu, xin nhờ, hắn không phải loại sẽ ngồi xuống nói nhảm với kẻ thù của mình.

----------

- Cậu đang đọc gì đấy - Miu thấy hắn đứng ở hành lang thì hỏi.

- À không có gì đâu - hắn vò nát tờ giấy rồi ném vào thùng rác.

Đó là một bức thư tình, bình thường thì hắn sẽ hưng phấn cực kỳ nhưng hắn biết đó chỉ là chiêu trò của thằng Niijima để dụ hắn tới nơi đàm phán thôi. Hắn cũng không có ý định đi tới đó để đập lộn vì ở đó chỉ là đứa thế thân thôi chứ không phải Loki thật, 2 tên Ukita và Takeda cũng bị dụ tới đó, 2 người bọn họ dư sức xử lý bọn lâu la và tên giả mạo mà không cần đến hắn. Đây cũng là dịp tốt để thử nghiệm sức mạnh của Lâm Thú Điện.

- Đi về thôi Miu - hắn mỉm cười nói.

- Ừ - Miu hơi ngẩn ra một chút vì thấy hình ảnh hắn đứng bên cửa sổ dưới ánh chiều tà khiến hắn cuốn hút lạ thường.
________

Tại quán Cafe, Nijima cùng với năm người đang bị vây bởi quân của Ragnarok. Tuy năm người họ là quân tinh nhuệ nhưng đôi khi chất lượng không đủ bù đắp sự chênh lệch của số lượng.

Takeda và Ukita ở bên ngoài cũng nhanh chóng gia nhập trận chiến khiến mọi thứ trở về cán cân bằng. Trận chiến tuy có hơi vất vả hơn so với trong truyện nhưng cuối cùng thì Lâm Thú Điện cũng đã giành chiến thắng!!

Hắn thản nhiên bước vào, vỗ tay chúc mừng:

-Mọi người làm tốt ghê!

Thằng Nijima nổi đoá:

-Mẹ nó, Kenichi!! Nếu mày tới sớm hơn thì bọn này đã không phải vất vả như vậy. Mày chỉ biết đứng ngoài xem thôi hả!!!

Takeda và Ukita cũng im lặng như đồng tình với Nijima. Trong trí nhớ của họ, Kenichi là một người hết mình vì bạn bè chứ không phải là thấy chết không cứu như thế này.

Hắn khẽ cười:

-Thế mày đã chết chưa! Chưa đúng không?

Hắn đi lại chỗ thằng Loki giả đã bị đánh gục, lột tấm kính mắt của tên này ra, nói:

-Cái đám này chỉ là lũ đứng bét trong Ragnarok thôi! Những kẻ mà chúng ta sắp gặp có cấp độ và khả năng chiến đấu cao hơn nhiều! Tớ không phải loại người bỏ rơi bạn bè nhưng đó là trong trường hợp mọi người gặp nguy hiểm thực sự đã.

Hắn nói xong thấy không khí có vẻ trầm xuống thì mới khẽ nở nụ cười:

-Thế nhưng cũng xin chúc mừng mọi người đã đánh bại kẻ địch. Đi thôi, tớ đãi mọi người ăn sushi quay vòng!!

_________

Sau một bữa ăn no nê, mọi người liền kéo nhau ra về. Lúc này chỉ còn Kenichi, Nijima, Takeda và Ukita là ngồi lại.

-Có ai uống rượu không? Làm một lý không!

Hắn lên tiếng, dù sao thì bốn thằng đàn ông ngồi với nhau chẳng lẽ lại lôi Cocacola ra uống?

- Cho tớ một chai sake! Takeda lên tiếng.

-Tôi cũng thế!! Ukita cũng hô tớ

-Cho tao Coca đi, tao không thích đồ uống có cồn! Nijima nói.

-Cũng được!!

Vào cái thời mà một đám côn đồ có thể thản nhiên bắt nạt người ngay giữa thanh thiên bạch nhật thì việc bốn thằng nhóc chưa đủ 18 tuổi uống rượu thì là chuyện quá đỗi bình thường.

…...

-1, 2, 3, dô!! Trăm phần trăm nhé!!!

Cả bọn nhanh chóng uống cạn ly, rượu sake cũng khá nhẹ, không nặng như Gin hay là Vodka.

Hắn mở lời trước:

-Được rồi. Cả bọn nói đi. Tớ biết là mọi người có tâm sự. Từng người trước nhé. Takeda trước đi!

Takeda tự rót cho mình một ly rồi tự mình uống cạn, nhìn thẳng vào hắn:

-Tại sao cậu không xuất hiện vào lúc đó!? À không, sao cậu lại chỉ đứng ngoài, Kenichi mà tớ biết sẽ không đứng ngoài nhìn bạn bè bị bắt nạt mà không làm gì cả!

-Tôi đồng ý với Takeda! Ukita cũng lên tiếng.

-Lần này thì tao đồng ý với Takeda và Ukita. Bình thường thì mày đã lao vào xử đẹp đám kia rồi. Hôm nay mày bị làm sao thế.

Lần này là tới lượt thằng Nijima lên tiếng. Theo nó biết thì tên này bình thường đã lao vào trận chiến ngày từ phút đầu tiên rồi chứ không phải đợi tàn cuộc rồi mới ra thu dọn như hôm nay.

Hắn khẽ thở dài:

-Thứ nhất, Takeda và Ukita đã gia nhập Lâm Thú Điện, tuy là tao cho bọn họ vị trí thủ lĩnh, tao biết khả năng của họ tới đâu nhưng những người phía dưới thì chưa chắc. Điều thứ hai, đây chính là một bản test nhẹ cho Lâm Thú điện, để xem xem chênh lệch giữa chúng ta và Ragnarok đến đâu. Dù sao thì bọn mày cũng không muốn cả đời này đều đợi tao tới cứu đúng không.

Tất cả đều im lặng. Đúng thế, bất luận thế nào thì Takeda và Ukita cũng là thủ lĩnh rồi, đây cũng không phải thế giới uốn ba tấc lưỡi liền khiến quân địch lui binh mà phải dựa vào nắm đấm, sau trận chiến này thì Takeda và Ukita cũng đã tạo ra danh tiếng cho bản thân. Còn về phía Ragnarok, nó cũng có thể coi là một phiên bản thu nhỏ của tổ chức Yami, đây có thể coi là trận chiến làm nóng người thôi. Chiến trường thật sự khốc liệt hơn nhiều!!

-Ha ha đúng vậy, nếu cứ đợi cậu tới cứu thì tôi cũng quá mức phế phẩm rồi!! Dù sao thì tôi cũng là ngôi sao của làng quyền anh mà!! Phải không thống lĩnh Kenichi

-Tốt, thế mới là thủ lĩnh chứ!! À mà Nijima này,

-Sao thế?

-Chúng ta cần cách chức danh chuẩn xác cho tổ chức, chứ cứ thủ lĩnh với thống lĩnh thế này thì dễ nhầm lẫn quá.

-Ừm, tao biết rồi.

-Rồi, thế thì hôm nay không say không về!!!

Takeda cởi được khúc mắc trong lòng thì cười giả lả:

-Cậu mang bao nhiêu, tôi uống nhiều lắm đấy, rượu này nhẹ tênh à!!

-Đủ cho cậu uống đến chán thì thôi!!!

-Tốt! Chơi tới bến đi!!!

__________

Sau hơn 2 tiếng….

-Thôi, tớ về đây, không thì Lương Sơn Bạc đóng cửa mất.

-Sợ vợ quá đấy Kenichi.

-Sợ gì đâu.

-Không sợ thì ở lại uống tiếp, thằng này có mang tiền nhá!

-Thôi bạn, cậu say quá rồi đấy Takeda.

-Giỡn xíu thôi, về đi Kenichi. Không Miu lại cho ngủ ngoài đường bây giờ!!

-Rồi, rồi!!

Sau khi về tới Lương Sơn Bạc…

Miu chạy ra đón hắn, miệng nói không ngừng:

-Sao cậu về muộn thế? Úi, còn hơi mùi rượu thế, cậu uống rượu à, uống với ai thế…

Hắn thấy hơi buồn cười, trông cô ấy cứ như một người vợ nhỏ chờ đợi chạy ra đón chồng mình đi làm về vậy.

-Yên tâm đi, tớ uống ít thôi, không nhiều đâu, cái rượu sake này nhẹ ấy mà.

-Cho dù là thế thì…. Ưm Ưm...

Có chút hơi men cộng với việc Miu cứ nói suốt khiến cho hắn làm liều một phen, trực tiếp hôn vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Phải đợi một khoảng khá lâu thì hắn mới chịu nhả đôi môi của cô ra. Gương mặt của cả hai lúc này đã ửng đỏ lên.

-Cậu, cậu… Miu lắp bắp.

Hơi thở của hắn trở nên nóng rực hơn bao giờ hết. Khẽ đặt tay lên đầu Miu, hắn khẽ thì thầm vào tai cô:

-Đã đủ chưa, cô vợ nhỏ của anh.

-Anh, anh… đồ tham lam, không phải anh đã có Yuuka rồi hay sao?

-Anh là kẻ vừa ích kỷ vừa tham lam, anh muốn có cả em lẫn Yuuka, hãy trở thành cô dâu của anh nhé. Anh sẽ không ép em trả lời ngay. Hãy suy nghĩ cho thật kỹ. Nếu em không thích thì sau này bọn mình chỉ coi nhau như bạn bè thông thường thôi.