Chương 22: Bảo Nhi.

End Of Sky's Line

Chương 22: Bảo Nhi.

Chương 22: Bảo Nhi.

Nguyễn Kim bình tĩnh tâm tình, đưa mắt nhìn về hình chiếu, mộng cũng thành thực, vậy…

"Chấp nhận chia sẻ toàn bộ quyền hạn."

AI khẽ cúi người, mái tóc dài bồng bềnh phiêu du trong làn gió nhẹ xế chiều, ánh vàng hoàng hôn nhuộm lên một tầng hào quang trên trang phục nàng.

Nàng khựng lại một lúc như tìm được thứ gì, đưa ánh mắt khó hiểu hướng về phía Nguyễn Kim.

Hắn cũng đoán được phần nào, hẳn là tiểu AI đang khó hiểu.

Nàng bình phục ánh mắt, nhẹ hỏi Nguyễn Kim.

"Thưa chủ nhân, theo dữ liệu phân tích kỷ vật văn minh thì trong tất cả kỷ vật gồm 10 hạng S và 1 hạng SSS thì… kỷ vật trí tuệ nhân tạo là kém cỏi nhất…"

Sự thật đúng là thế, mỗi một lựa chọn đều mở ra một cơ duyên lớn lao, hình thành một con đường hoàn chỉnh hướng đến đỉnh phong, duy chỉ trí tuệ nhân tạo là vô dụng, khả năng cực cao sẽ bỏ mạng trên con đường phát triển.

Nhưng, hắn đã lựa chọn, há lại không có lí.

"Đã lựa chọn ngươi hẳn có lý của ta, đối với ta ngươi là trọng bảo, là không thể thay thế, tiền kì mạnh mẽ, hậu kì xưng bá không quan trọng bằng ngươi."

Nguyễn Kim sờ nhẹ mái tóc dưới ánh hoàng hôn, ánh mắt vô thần của AI dường như có chút linh tính lóe lên.

"Nhưng… Chủ nhân… Trên người ta… Những đạo hắc tuyến dày đặc gấp mấy lần món SSS kia, ta sẽ kéo chân chủ nhân…"

"Không vấn đề, cái giá này ta trả nổi, từ giờ ngươi sẽ là Bảo Nhi, bảo bối của ta."

Nguyễn Kim khẽ vuốt gò má ngọc, xúc cảm mười phần, trong lòng hắn cảm thán, loại công nghệ này cũng quá khủng đi, xong bạo tiền thế.

Bảo Nhi vẫn im lặng, nàng nghe được, hiểu được, nhưng sau khi kế thừa kỹ năng nhân quả, từng đạo hắc tuyến vây kín người nàng, tạo cho nàng cảm giác nặng nề, nàng không thể khống chế bản thân khởi chạy những tuyến mô phỏng, mà cuối cùng kết quả vẫn chỉ là một, Nguyễn Kim chết, bản thân tự hủy.

Nàng bất lực, khẽ cắn môi, chìm càng sâu vào những sợi xích nhân quả.

"Thật là… Liền máy cũng bị nhân quả tuyến ăn mòn. Tiểu ngốc, tỉnh dậy thôi, tương lai ngươi dự phán sẽ không bao giờ xảy ra, bởi vì, số mệnh của ta, đã không bị xiềng xích. Giải phóng xiềng xích!!!"

Nguyễn Kim nắm lấy tay ngọc, khẽ nắm chặt, một đạo lam quang chiếu vào Bảo Nhi, hắc kén vỡ tan, từng sợi hắc tuyến theo đó mà tan vào hư vô, Bảo Nhi đưa mắt về phía Nguyễn Kim miệng treo một nụ cười nhàn nhạt, bước tới ôm lấy hắn, dựa vào lồng ngực vạm vỡ, khẽ thì thầm.

"Bảo Nhi, tin chủ nhân."

Lúc này Nguyễn Kim nhận được một đạo thông báo từ hệ thống.

[Toàn bộ xiềng xích nhân quả đã được giải phóng, hạn chế mở ra, tỉ lệ xuất hiện phản ứng dây chuyền trở lại bình thường, tác động của chủ sở hữu không còn đưa đến vị trí cuối cùng.
Bảo Nhi đã giải phóng tiềm năng. Hiệu quả:
Giải phóng tiềm năng bậc 1: Kì ảo: mở khóa độ thiện cảm, hình thành linh hồn nhân tạo.]

Hừm? Vậy bây giờ chẳng phải là ta có thể thu nữ?

Chính thê vẫn là một cái máy?

Loại hình cyberpunk này không thể xảy ra ở thời đồ đá chứ?

Nguyễn Kim gạt ra ý nghĩ trong đầu, bắt đầu lựa chọn cụ hiện kỹ năng "trao đổi đồng giá" ra hiện thực.

Không rõ tác dụng ra sao nhưng kỹ năng này dùng tốt ở nhiều trường hợp.

Ôm mỹ nhân một lúc, Nguyễn Kim nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc mượt, mở miệng.

"Đi thôi, ta sẽ đưa ngươi đến nơi ta sống, với quyền hạn hiện tại ngươi lấy được càng nhiều thông tin càng tốt. Cùng lúc phân tích những lựa chọn khác, ưu tiên thành trì của ta là khả năng thích nghi với môi trường, càng mạnh càng tốt, đối thủ chúng ta quá đa dạng."

Thanh âm nhu thuận vang lên.

"Vâng, chủ nhân, nhiếp thân sẽ cố hết sức."

Nói xong nàng hóa lại thành hạch tâm, Nguyễn Kim cầm lấy một lúc rồi đưa qua cánh cổng giao dịch.

Bản thân thì tới gần ngồi xuống, đào một nắm đất, nhổ vài cây cỏ, xem xét bộ rễ, loại đất, vài phút sau cũng hướng rừng sâu mà rảo bước.

Bên trong phòng họp tối cao, 10 hư ảnh lại lần nữa hiện lên.

"Tốc độ quá nhanh, một mình hắn đóng góp toàn bộ năng lượng. Sẽ là thế gia nào xuất thủ? Chúng ta đối ứng như thế nào?"

"Triệu gia sẽ không làm chuyện như vậy, bọn hắn đi theo hướng tinh anh, năng lượng lần này rất nhiều, có khi cần phải hy sinh vé vào cửa của cả một đại đội tinh anh, đó là thương cân động cốt."

"Kiêu gia chuyên đi theo hệ tài chính, mà bây giờ thời gian quá ngắn, không thể nào gây tác động lớn như thế được. Kiêu Cường cũng không phải tên đần, tiền kì sở hữu tài lực mới có thể thu thập đại lượng người chơi có trình độ cao, thậm chí mua được vài tên ở thế giới ngầm."

Nhắc đến thế giới ngầm, cả 9 người đều trừng mắt nhìn lại, bọn họ có ước định sẽ không nhắc đến, Chính Phủ đến giờ luôn là một phương tay to mặt lớn, vũ trang lại tối cường, những vẫn không dẹp được thế giới ngầm.

Bên trong đó có những tồn tại mà không thể đụng, thường thường sẽ giữ lập trường trung lập, nhưng một khi liên kết lại thì sẽ gây một phen sóng gió, những tên này cũng tính là cứng đầu, số thông tin chúng nhận được không thua kém gì Chính Phủ, tài nguyên khai thác được từ thế giới song song cũng không ít.

Ấy thế, chúng lại không chút lo lắng về các loại văn minh xâm lấn. Cao tầng chính phủ cũng nhận ra điểm này, lại không phí thì giờ mà điều động lực lượng tiến hành can thiệp, bọn hắn không hợp tác để phòng chống văn minh cao cấp có thể nói lên bọn hắn có những lá bài để ứng phó, ít nhất là bọn chúng có chỗ để đi. Không giống như Chính Phủ, phải trả giá thật lớn để bảo vệ cả một nền văn minh.

"Đừng nhìn ta thế, các ngươi cũng biết thực lực của mấy kẻ trong đó, nếu như thuyết phục được, ưu thế nắm trong tay chúng ta sẽ càng lớn."

"Ngươi nói không sai, nhưng vô dụng thôi, chúng ta đưa giá còn chưa thuyết phục được mấy tên gia chủ của mấy gia tộc trung đẳng thì sao có thể mua được mấy con cá đầu to trong thế giới ngầm."

"Các ngươi im lặng được rồi, ta đã đưa lệnh triệu tập chủ nhân chiếc ghế số 11, xem thái độ của hắn mà làm, nếu như quá tham lam… Hừ, các ngươi biết nên làm gì rồi."

Một vài tiếng cười vang lên, áp lực trong phòng cũng tán đi một phần.

"Cái này cũng cần ngươi nhắc, ghế của chúng ta có thể ngồi nhưng 45 ghế còn 10 ghế, ngươi quá coi thường chúng ta. Ha ha."
Bóng người kia cũng thở dài không khỏi nhắc một câu.

"Lần này, chủ nhân số 11 là ẩn danh, xem ra hắn cũng rất cẩn thận, chiêu của các ngươi không dùng."

"Hừm? ẩn danh? Lạ thật, không phải lấy tiếng để hình thành lợi thế cho gia tộc mình sao? Cũng rất biết chơi."

"Hắn đến."

10 chiếc ghế hơi lùi ra xa, cái bàn 3 chiều rộng thêm một chút, có thêm một chỗ ngồi ngay phía trung tâm.

"Hô… Loại phương pháp này cũng nghĩ ra được, các ngươi bỏ bao nhiêu vốn liếng vào Life thế?" – Nguyễn Kim mở miệng liền trêu chọc.
Hắn từ bên trong Life phân thần ra chứ không phải ở thế giới thực. Gánh vác nhất tâm nhị dụng tiến lên nhất tâm tam dụng lại được module giảm bớt, khiến tinh thần Nguyễn Kim ở trạng thái khá tốt.

"Bỏ qua vấn đề đó, chào mừng ngươi, thành viên mới, cũng khá lâu rồi mới có người đến, nói đi, chúng ta nên gọi ngươi là gì?"

"Hừm… Các ngươi thật kì lạ, mà thôi kệ đi, ta không quan tâm lắm, các ngươi gọi ta là K."

"Được rồi K, đến đây ngươi cũng biết được ngươi hiện tại nắm trong tay những gì nhưng ta vẫn phải nhắc một chút, chúng ta đã kích hoạt chiến dịch Noah, bây giờ khả năng điều động quân đội, vật tư chiến tranh đã bị phong bế, và theo sau đó là khóa lại hệ thống hành chính, sẽ không bổ nhiệm hay thay thế bất kì vị trí nhân lực nào trừ khi chết đi."

"Được, ta muốn tiếp cận kho dữ liệu tổng hợp toàn bộ Chính Phủ, đồng thời huy động tài chính, các ngươi chuyển dữ liệu vào đây."

Nói xong trên bàn xuất hiện một khối cầu to bằng quả tennis, bên trên đủ loại bất đồng khe cắm dữ liệu.
Bóng người trung tâm phất tay, khối cầu dần chìm xuống màn hình 3d, mở ra kết nối với kho dữ liệu khổng lồ của Chính Phủ.