Chương 27: Lôi Chủng hạch tâm.

End Of Sky's Line

Chương 27: Lôi Chủng hạch tâm.

Chương 27: Lôi Chủng hạch tâm.

Đêm đã về khuya, chỉ còn lại âm thanh cơ giới tự động khô khan vang vọng xa xa sau dãy phòng trọ.

Khu ổ chuột đã vào giấc ngủ sau một ngày mệt nhọc, chỉ mong có thể trọn giấc đợi ngày mai lại lần nữa công tác.

Philips buông xuống trong tay đồ án, nhanh chóng nằm lên giường, khẽ bấm nút, trên giường hạ xuống, hắn bước vào căn phòng dưới lòng đất, tiến đến kiểm tra tình trạng của Nguyễn Kim.

"Khoảng thời gian tới sẽ rất khó để bổ sung dược liệu… Ngươi hẳn cũng đã rõ ràng, mấy cái đuôi vẫn chưa buông bỏ, từ xa vẫn đang quan sát, chuyển sang buồng dinh dưỡng hoạt hóa chứ?"

Philips kéo xuống mấy ống bơm cắm vào người Nguyễn Kim bắt đầu hút ra chất độc trong máu.

Nguyễn Kim vẻ mặt bình tĩnh, từ từ mở mắt ra, nghỉ ngơi được 6 giờ, lúc này trạng thái đã là tốt nhất.

"Buồng dinh dưỡng hoạt hóa sao, tình hình bên ta có chút biến cố, chuyện thú vị hơn rất nhiều. Gọi 2 tên kia xuống, có chút chuyện cần thương lượng." – Nguyễn Kim hơi nhếch mép, kéo ra một nụ cười quỷ dị.

"Được, đợi." – Philips kéo ra bảng bấm, gõ vài dòng, chưa tới 2 phút, 2 bóng người cũng lần lượt xuất hiện, ngồi bên cạnh buồng điều trị Nguyễn Kim.

"Chuyện gì, nói đi." – Jacob trước lên tiếng, hắn chắc cũng có khó chịu trong lòng, hẳn trải nghiệm lúc sáng không tốt đẹp lắm.

Volca kéo ra ngăn tủ, lấy ra một chai Vodka lớn miệng uống, nhìn lại phía Nguyễn Kim đợi hắn lên tiếng.

"Các ngươi nhớ đám người chúng ta đối mặt lúc vừa vào nghề không? Cái gì Đại Tần Binh Doanh, Ma Thần Lữ Bố, Hoàng Cân Thiên Mệnh quân,…"

Rắc… Ầm…

Chai rượu vỡ nát, Volca không để ý lấy những mảnh kính văng ra, hai tay vẫn nắm chặt, sắc mặt không lấy một điểm cảm xúc, từng vết thương rách ra, bàn tay nhuốm lấy máu tươi.

Jacob khiến răng ken két, bóp nát khối cầu bằng hợp kim đang nắm trong tay. Philips tháo tấm kính, lau nhẹ, không cẩn thận bóp nát.

Một lúc sau, Volca lấy khăn lau đi máu trên tay, hơi băng bó lại, Philips cũng mò ngăn tủ lấy ra cái kính khác, bình tĩnh ngồi lại nhìn về phía Nguyễn Kim.

"Ngươi gặp được chúng?" – Jacob liếc mắt.

"Không, ta gặp được kẻ tạo ra chúng, lần này, xuất phát điểm sẽ không giống chúng ta lúc đó, một mình đối đầu với đại quân, cơ bản đều trắng tay, chúng ta có lợi thế."

Dứt lời Nguyễn Kim kể qua chút tình hình cho 4 người.

Không gian tĩnh lặng một lúc.

"Ta hiểu, ngươi chắc chắn bọn chúng sẽ một lần nữa được triệu hoán?" – Philips bắt đầu thao tác trên bảng bấm.

"Chắc chắn, trong 6 khu vực, khu nào cũng có mục hiến tế, tiêu hao nguyên liệu để triệu hồi quân lính, còn có tập hợp kiến trúc đặc thù triệu hồi Thống lĩnh." – Nguyễn Kim chém đinh chặt sắt nói.

"Tình hình AI ra sao, ngươi có thể dựa vào đó mà lăn cầu tuyết không?"

"Tiềm năng không tệ, nhưng hiệu quả chiến đấu không tốt, vẫn nên dùng làm phụ trợ cùng quản lí thì hơn, dù sao ta cũng đã nắm trong tay Ngộ
đạo Trùng. Loại hình phát triển nhanh, tiềm lực mạnh, bạo binh tốt, ngoài ra còn tuyệt đối trung thành, niềm tin vẫn là có."

"Cần thứ gì, dùng Buồng Số 0 sao?"

"Đúng, theo hệ thống kích hoạt hoàn toàn, cánh cổng liên kết thế giới thực đã đóng lại, ngoại lực cơ bản liền vô dụng, ta đã chuyển vị trí ghế số 11 cho Philips, các ngươi dựa vào đó mà phát triển, trận chiến này chú định liền dài hơi, ta đã chuyển dữ liệu qua, bằng mọi giá, phải tìm đến nó, không tìm được không chỉ ta ngươi chết, mà văn minh của chúng ta cũng thành lưu vong văn minh."

"Được, ta đã tích hợp lọc máu cùng cao sản lõi năng lượng, đảm bảo trạng thái tối đa, bên trong đó ngươi sẽ không cần phải ngủ nghỉ."

4 người nhìn nhau, lửa thù hận cháy lên trong ánh mắt, khẽ gật đầu, quay lại bên trên.

Nguyễn Kim vài phút sau được đưa vào một buồng mới.

Ùng ục… Ùng ục…

Chất lỏng tràn vào, lấp lại Nguyễn Kim, hai mắt hắn nhắm chặt, vạn sự đã sẵn sàng, còn lại liền liều mình với mấy tên người Hoa từ khắp các vũ trụ song song.

Nguyễn Kim bên kia đã ngồi dậy, nhìn trước mặt mình, một thân hình đầy đặn, nở nang, mềm mịn, đàn hồi không một mảnh vải đang nằm trên người mình.

Bảo Nhi ngồi dậy, lộ ra vòng một cao ngất, nàng nhìn về Nguyễn Kim khẽ cười, một nụ cười nhẹ nhàng ấm áp, liền để lòng người thư thả.

"Chủ nhân. Đã hoàn tất chuẩn bị, chỉ chờ ngày xuất phát."

Nguyễn Kim ngồi dậy, ôm chặt lấy Bảo Nhi, vài phút sau mới mở ra, phía dưới dùng không được, liền ôm một chút.

Hắn đứng dậy mở bảng trạng thái Bảo Nhi. Bố cục cũng bình thường, chỉ có thêm vài điểm mới.

[Lôi Chủng hạch tâm. (Bậc S)
Kiêm dung tính: toàn bộ vật phẩm của bất kì loại văn minh, loại hình dạng nào có thể tiến hành Module hóa.
Mỗi phẩm chất của Lôi chủng có thế tăng thêm đặc tính, tăng thêm rãnh slot Module.
Thiết luật: Cho đến phẩm chất tương đương A đặc tính có thể lựa chọn chủ động.
Không gian kết tinh: Năng lượng cao cấp, có thể tiến hành chuyển đổi năng lượng từ toàn bộ các nguồn năng lượng, càng cao cấp năng lượng chuyển đỏi càng nhiều.
Thiết luật: Có thể tiến hành cưỡng chế mở ra cây nghiên cứu không gian ngay từ bậc đầu tiên.
Điểm phục sinh di động (Hy sinh chức năng bổ trợ trên đồng hồ siêu duy): Tiến hành đặt điểm phục sinh trên mọi khu vực, vật phẩm không liên kết sinh mệnh hoàn hảo rớt xuống.
Thiết luật: Xóa bỏ toàn bộ liên kết nhân quả của thể xác cũ. Thanh tẩy toàn bộ hiệu quả xấu, độ ưu tiên = Đẳng cấp của Lôi chủng.
Hiện tại 3 rãnh module.
- Các loại quét hình được chiết tinh tụ hợp thành 1 module do thám toàn diện.
- Các loại công cụ được chiết tinh tạo thành module công cụ đa năng.
- Các loại vũ trang được chiến tinh tạo thành giáp bộ bán sinh hóa.]

Bảo Nhi giờ đây đúng bản chất toàn thân là bảo, liền cơ thể cũng có thể hóa thành vũ trang toàn thân, hạch tâm năng lượng tự bổ sung, tuy hiệu suất còn thấp, nhưng cũng đủ duy trì chức năng phụ trợ hắn đi do thám khắp nơi.

Nhìn lại Tiểu Ú Trùng đang nằm yên vị bên trong lõi lục giác, Nguyễn Kim chỉ có thể thở dài, tiểu trùng a, bây giờ ngươi liền là đại sát khí, tương lai nhờ hết vào ngươi.

Đêm qua quá gấp, hắn chưa kịp nhìn lại hiệu quả mở khóa của Hư Vô Mộc.

Ra là thêm một dòng nhỏ.

[Giải phóng tiềm năng bậc 1: Uẩn dưỡng:Có thể sản sinh hổ phách có chức năng bồi dưỡng trạng thái tinh thần.]

"Bảo Nhi, chuyển Tiểu Ú Trùng qua đây một chút, hiện tại giai đoạn không phải là tốt nhất để phát triển, ta lấy hổ phách bao bọc lấy tiểu ú, khi nào đến căn cứ lại rã ra."

Bảo Nhi gật đầu đưa đến tiểu trùng.

Nguyễn Kim bắt lấy, gãi cằm nghĩ ngợi gì đó, rồi lại chụp mấy tấm ảnh, sau mới bắt đầu rót hổ phách vào hình trụ lục giác.

Đặc tính Tiểu Ú Trùng liền có thể tiếp tục tăng trưởng trí lực, nhưng bị hạn chế bởi thọ mệnh, hổ phách đông cứng lại liền giải quyết, thọ mệnh không trôi đi mà trí lực vẫn tăng cường.

Đặt lại tiểu trùng vào người Bảo Nhi, bảo vệ chắc chắn.

"Hửm, Module thứ 3? Mấy lão nhiệt huyết kia lại không coi ta lạc ngoài không gian ấy chứ? Liền gửi ta cả bộ vật phẩm phụ trợ sinh tồn, còn có cả chống đạn đạo, chống lửa, dẫn truyền động lực, chống áp suất, bộ phi hành gia,… Thật cảm động, đây là tình người sao…"

Cảm khái đủ rồi, Nguyễn Kim đưa chỉ lệnh kích hoạt Module số 3.

Bảo Nhi bắt đầu hóa thành những hạt nano liên kết bởi từ trường bao phủ lấy toàn thân hắn.

"Từ đã nào, hơi quen mắt, không phải là mặc giáp ironmen sao? Đúng là nó rồi, ta yêu chết ngươi Bảo Nhi, tiểu tâm tư ta có ngày cũng thành sự thật."

Vài phút sau, module kích hoạt hoàn tất, một bộ giáp toàn thân, nhìn ngoài như bộ đồ người nhện đen, từng đường viền nối dài khắp toàn thân, tùy thời triển khai các loại công cụ, trình độ cực lớn bảo vệ lấy người bên trong.

Nguyễn Kim lúc này có một loại cảm giác bản thân liền thiên hạ vô địch, duy ngã độc tôn.

Nghĩ thử xem, trong bình đài liền đang xoát lấy nước cùng thức ăn, hắn liền có một bộ body suit công năng chẳng khác gì bộ iron spider cải tiến, có thêm tàng hình cùng các loại cơ chế động lực bổ trợ.

Nguyễn Kim vận động một chút, thích ứng cảm giác, lúc này mới ra lệnh Bảo Nhi kích hoạt chức năng ẩn thân cùng các loại máy do thám.

Hơi đáng tiếc công cụ chỉ là thô sơ, không phải các loại pháo động lực uy lực cao, chi ít công nghệ nano hình thành lưỡi dao rất sắc bén.

[Quét hình sơ bộ thành công, nhận xét khu vực chủ nhân đang ở có độ ẩm cao, mật độ nước ngầm dày đặc, thảm thực vật tươi tốt, khuyến nghị chủ nhân cấp quyền thu thập các loại gen thực vật lưu trữ vào thuộc tính Hư Vô Mộc.]

Âm thanh nhẹ nhàng vang lên, Nguyễn Kim hơi dừng lại, từ đã, không phải chỉ có thể thu thập gen động vật sao?

[Bảo Nhi đã quét hình tiểu ú trùng, phát hiện có thể hình thành các nhánh trùng đột biến tận dụng được gen các loài thực vật, hoặc nói tổng quát, Ngộ Đạo Trùng có thể tạo các thể đột biến mang đặc điểm của bất kì sinh vật nào có sự sống.]

"Quả thực, chọn lấy Bảo Nhi là quyết định sáng suốt nhất, đám máy móc vô tri kia có cường đại đến đâu cũng chẳng làm ta bớt lo." – Nguyễn Kim thở phào một hơi, hắn cược đúng.

[Chủ nhân yên tâm, Bảo Nhi đã lưu trong bộ nhớ rất nhiều loại kiến thức khác nhau, mục tiêu là lựa chọn vị trí tốt nhất để xây dựng thành trì bất khả xâm phạm, tạo lợi thế phát triển Tiểu Ú Trùng.]

"Tích hợp toàn bộ số liệu, bắt đầu so sánh mức độ chênh lêch của chiều không gian này, dựa theo đó tìm ra điểm đặc trưng, tiến hành phân tích. Theo kế hoạch mà làm."

[Đã nghe rõ chỉ lệnh thưa chủ nhân.]

Bộ giáp ẩn thân không một tiếng động bắt đầu sưu tập các loại mẫu vật sinh thể tiến hành cất trữ đánh dấu phóng ra hắc vụ để thu nhập. Nguyễn Kim để quyền điều khiển cho Bảo Nhi, bản thân bắt đầu mở ra bình đài.