Chương 32: Lãng Khách.

End Of Sky's Line

Chương 32: Lãng Khách.

Chương 32: Lãng Khách.

Ngủ đến tận giữa trưa, tiểu mỹ nữ tỉnh dậy, nhìn lấy chăn nệm cùng bữa ăn được chuẩn bị thinh soạn, mùi thơm thoang thoảng xông vào khoang mũi, trong lòng có chút ấm.

Nàng lẩm bẩm.

"Hừ tên khốn kiếp, dám cướp đi lần đầu của ta, ta sớm muộn cũng khiến người trả giá."

Bàn ăn không còn chút gì, nàng cũng rửa cẩn thận rồi cất vào không gian trữ vật, cả bộ không thiếu một món.

Bước xuống hồ tắm, cảm nhận dòng nước mát lạnh, tâm tình cũng trở nên thư thái hơn, nhìn xuống dưới bụng có thêm một vài ấn kí kì dị, trung tâm còn có thêm hình trái tim, nàng hơi tò mò khẽ chạm vào, bảng trạng thái hiện lên lập tức khiến nàng đỏ mặt, cúi mặt xuống như muốn che đi vẻ xấu hổ.

"Nguyệt Ấn: Mỗi lần trăng tròn sẽ tiến hành tái hiện lại cảm giác toàn bộ quá trình… Đã trải qua trong lần đầu. Hiệu quả không thể bị tác động dưới mọi tình huống, đồng thời sẽ giảm đi mỗi lần kích hoạt."

(P/s: Ai cũng hiểu … ở đây là gì.)

Nguyễn Kim một đường theo chỉ dẫn của Bảo Nhi mà đi, cố tìm lấy đường ra biển, chìa khóa để phát triển tốt là muối, hắn nhìn thấy các loại thảm trạng, 5 đại nhân vật đều mặc sức lũng đoạn muối, liền tự khai thác muối tự dùng, một khi mà xuất hiện mua bán không qua 5 tên điên này, không khí liền sặc mùi thuốc súng.

Sau một tuần thu thập dữ liệu cũng như làm gian thương thì Bảo Nhi đã đưa ra một vài điểm kết luận, bất kì sân nào cũng có các loại trận doanh, mà muốn từ trận doanh tiến hành bạo binh cần phải có dân, mà muốn có dân thì lại là một vấn đề đau đầu.

Dân không phải xây dựng nhà dân liền xuất hiện, ngươi phải đi tìm bọn hắn, có thể là từ mấy ngôi làng nhỏ thông qua dụ hoặc mà đem về giúp ngươi kiến thiết, có thể là từ sơn trại cứu ra, có thể là người dân bị thú dữ đuổi mà lạc đường, ngươi có thể đề nghị họ gia nhập.

Cũng bởi dân kiếm rất khó, nên vấn đề liền nảy sinh, ngươi không phụ trách chu toàn cho nhân dân, bọn hắn liền bỏ đi, khắm nhất liền là nhân dân trong đây liền rất nhạy cảm, đặc biệt để ý hành động của ngươi.

Bảo Nhi cũng thống kê các loại tư thế Nguyễn Kim đã dùng, cũng gần trăm loại… A ta nhầm, Bảo Nhi thống kê được tin than phiền từ các người chơi khác vì việc dân bỏ đi.

Hơn 90% vì không có nhu yếu phẩm, ngươi không có nguồn nước ngọt, hắn đi.

Ngươi không có thức ăn, hắn đi.

Ngươi bắt bọn hắn lao động thay ngươi, hắn đi.

Ngươi chửi hắn, hắn đi.

Ngươi đòi ngủ hắn, hắn đi. Trước khi đi còn nhổ nước bọt khinh bỉ.

Nguyễn Kim: Ảnh người da đen khó hiểu.jpg

Mà luật lệ game còn có thêm một đầu vô cùng khắc nghiệt, ngươi thiếu các nguyên tố vi lượng, game liền đè lên đầu ngươi dán lên hiệu ứng "Kiệt quệ"

Mô tả đơn giản, hành động giảm đi 50%.

Cơ bản không đủ đáp ứng nhu cầu bình dân ngươi liền trở thành độc nhất tư lệnh.

Nguyễn Kim đưa mắt nhìn Tiểu Ú Trùng trong lồng ngực, khẽ thở phào, trung thành huyết mạch là một đặc tính phi thường hữu dụng.

Ta nói thật, không biết được là đám cường giả tạo ra game tử thần này do cảnh giới quá cao liền mất đi thường thức căn bản hay đơn giản là tiếp tay cho "5 đại thần" phát tài.

Có lẽ là cả hai, vạn hạnh là hắn cùng tiểu mỹ nữ kia sau một lần 7 ngày 8 đêm đều nhận được thêm một loại tăng phúc kì diệu.

[Nhật Nguyệt song hành
Nhật quang hộ thân, sát thương toàn phần cắt giảm đi 10%.
Phản quang: Bắn ngược 20% tổn thương trúng đích lại cho người thi triển. (Sát thương từ phản quang không thể ngăn chặn bởi tố chất thân thể.)(Chỉ nam).
Nguyệt chiếu: Mỗi đòn đánh tăng thêm 20% nguyệt lực.(không thể ngăn chặn bởi tố chất thân thể)(chỉ nữ).
Nhật Nguyệt song hành: Có thể từ xa kích hoạt liên kết sinh mệnh đồng thời lúc này có thể mượn một kỹ năng của đối phương. (CD: 30 ngày.)
Nhật thực: Loại bỏ mọi khống chế (CD: 30 ngày)(Chỉ nữ)
Nguyệt thực: Cưỡng ép tiến vào trạng thái ẩn thân có độ ưu tiên S trong 30 phút, tác động không làm mất đi ẩn thân.(CD:30 ngày)(chỉ nam)
Thôn phệ tinh hoa: Dựa vào nhật nguyệt quang huy, hấp thu năng lượng tự nhiên rời rạc.]

Ngoài ra trong lúc hấp thu dòng nước màu đen, cơ thể đúc lại có thêm một đặc tính.

[Huyền Dạ
Anh linh chiêu mộ 100% là nữ tính, nhan trị tối đa trong tất cả vũ trụ song song.
Các loại công trình có một cơ hội thu được cường hóa.
Khí chất tự động thu hút phái nữ, cư dân trong lãnh địa tăng nhan sắc qua thời gian.
Tuổi thọ tăng lên theo nhan sắc.]

Hiệu quả không tệ, liền có thể tạo lợi thế sau khi lập thành, vấn đề chỉ là hắn không đủ tự tin để dựng thành lúc này.

Chựng lại vài giây, cảnh vật nơi đây có chút sai biệt, màu sắc lá có chút đậm, Nguyễn Kim leo lên tàng cây, khẽ kéo ra một lỗ hổng, hiện lên trước mắt hắn là một đại sâm lâm, liền khu rừng đang ở cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo không đáng nhắc tới.

Kiểm lấy thảm sinh vật nơi đây hắn đã thu thập không sai biệt lắm, hắn liền rảo bước hướng đến đại sâm lâm.

Có lẽ mục tiêu tìm tới biển đã quá xa vời, nhìn lấy mật độ cây dày đặc của đại sâm lâm hắn chỉ có thể lắc đầu, tùy theo con đường cũ khả năng tìm thấy biển còn được, nhưng quay lại liền chạm mặt mỹ nữ kia, liền để nàng đi, bản thân không vội, hắn còn muốn vào sâm lâm sưu tầm chút nguồn gen.

Nhìn lấy trong ngực mình Tiểu Ú Trùng hắn có chút hưng phấn, dạo một vòng bắt lấy chút quý hiếm huyết mạch tiền lời đầy đủ bản thân phát triển.

Cũng mất 5 ngày, hắn bây giờ đã đứng trước gốc đại thụ.

Cảm nhận hơi thở lạnh lẽo từ bên trong khiến hắn có chút run rẩy, đây không đơn giản là gió lạnh, nó còn là bản năng con người đứng trước nguy hiểm

Bên trong tràn ngập những điều không biết, có lẽ sẽ có con thú hoang nào đó chực chờ, có lẽ bên trong chứa đựng những kho báu của tự nhiên.
Không nên vào.

Bộ giáp rút đi, lộ ra thân hình cơ bắp cuồn cuộn nhưng vô cùng cân đối, vừa bền bỉ vừa dẻo dai, toàn thân đều là lợi khí, có thể tại bất kì đâu mượn đà mà phát lực.

Cả cơ thể hắn liên tục đưa ra các dấu hiệu ngăn cản hắn tiến vào, hắn ngồi quỳ, công cụ nano bắt đầu từ từ hình thành một thanh gươm kiểu nhật, hắn hít một hơi, đặt thanh gươm đến trước mặt, ngón tay khẽ động.

Từng chi tiết dần dần nương theo đường di của tay mà xuất hiện, bên trên chạm khắc lấy vài đường rãnh, phòng trừ ma sát quá lớn, tốc độ rút kiếm không đủ nhanh để ứng phó.

Hắn cứ ngồi đấy, ngón tay nhẹ nhàng di từ chuôi kiếm đến mũi kiếm, từng họa tiết liên tục xuất hiện rồi biến mất.

Nguyễn Kim từ từ nhắm đôi mắt lại, ngón tay từ từ cảm nhận thanh kiếm, hơi thở hắn dần nhẹ hơn, ngón tay di chuyển càng chậm, họa tiết dần dần ngưng thực, càng lúc càng phức tạp.

Hắn ngừng thở, ngón tay cũng dừng lại, âm thanh xung quanh như cũng dừng lại, ngọn cỏ lay dưới gió tựa đứng yên, con nhện đang giăng tơ cũng đứng yên.

Trước mặt hắn.

Một đầu đại bang giương móng vuốt sắc bén đã chạm đến mũi hắn, cũng đứng yên.

Mũi móng kẻ ra một vết máu, không có bộ giáp nano ẩn thân, bản thân hắn cũng có sức phòng ngự kinh người, ấy vậy mà móng vuốt đại bàng dễ dàng chọc phá, vạch một vệt máu trên mũi hắn.

Hắn nhẹ ngửa đầu ra, tốc độ cực nhanh, tàn ảnh vẫn còn chưa theo kịp.

Ầm…

Đại bàng chụp hụt, đào lên một rãnh đất sâu cả mét.

Nguyễn Kim hơi cúi người, một tay cầm kiếm, một tay kéo một đường từ chuôi xuống mũi kiếm.

Xoeng…

Âm thanh chói tai vang lên, xung quanh phảng phất lại bị đông cứng, duy chỉ Nguyễn Kim chuyển động, hắn từ từ chuyển từ quỳ thành nửa ngồi, một tia sáng theo lưỡi kiếm phóng đến cổ của đại điểu, tàn ảnh phía sau trùng trùng điệp điệp kéo theo chuyển động của hắn.

Xoẹt…

Mọi thứ trở lại bình thường, chỉ khác, lần này một cái đầu lâu văng lên trời, tia máu cứ thế kéo ra.

Nguyễn Kim quay lại tư thế ngồi, máu huyết thuận thế chảy xuống chuôi đao, cứ thế được hắn lưu lại bên trong Hư Vô Mộc.

Koong…

Tay trái khẽ gõ lên lưỡi kiếm, bọt máu văng lên, tiêu tán trong hư không.

Hắn lại quỳ. Từng tiếng, từng tiếng gõ kiếm vang vọng trong không gian.

Thuận theo tiếng gió rì rào mà tạo thành một bản giao hưởng của kẻ lãng khách.

Bên phải là sắc xanh của cỏ, bên trái là màu nâu của rừng cây, trước mặt là hắc ám sâm lâm, phía sau là xác của đại bàng.

Hắn vẫn nhắm mắt, tiếp tục chờ đợi.

Koong…

Tay phải hắn thả ra, thanh kiếm bị gõ bật lên không trung.

Nguyễn Kim hít vào một hơi sâu, hai tay nắm chặt chuôi, lưỡi kiếm hướng lên.

Xoẹt…

Hắn nâng thân người, bắt lấy thanh kiếm ngược, làm tư thế bổ kiếm.

Phía sau hắn, gấu nâu đã thành hai nửa, mất đi hơi thở.

Tay trái cầm kiếm, đưa lên trước mặt, hắn lại quỳ, tay phải khẽ tì vào mũi kiếm, máu tươi thuận theo rãnh mà đến, bị thu vào Hư vô mộc.

Hắn từ từ đứng lên, thanh kiếm khẽ động, từng giọt máu tươi vung vẩy tứ tung, hắn hít một hơi sâu, những giọt máu dần chậm lại, chậm rãi lăn trong hư không.

Nâng ngang thanh kiếm, tay phải giữ sóng kiếm, thủ thế hơi chùng.

Hắn nín thở.

Vụt.

Hai chân chùng lấy nhanh chóng lướt qua trái, trên thanh kiếm thuận chảy xuống một dòng máu, tại vị trí cũng đã nằm lại xác của một con sói mất đầu.

Thân thể to lớn của sói xám thuận quán tính cày ra một đường.

Nguyễn Kim khẽ chấn, thanh kiếm nhẹ rung lên.

Ong… Ong…

Nhẹ thả lỏng cổ tay, buông thanh kiếm ra, để nó rơi tự do.

Thanh kiếm rơi càng lúc càng chậm, Nguyễn Kim xoay người ngược kim đồng hồ, hạ thấp trọng tâm, tay phải bắt lấy chuôi kiếm, tay trái thuận thế đẩy ngược, mượn dư chấn khiến thanh kiếm càng sắc bén.

Xoẹt…

Một đường chém chéo, máu phóng lên táng cây, báo săn cứ thế mà bị cắt thành hai nửa.

Nguyễn Kim thở ra một hơi, hoàng hôn chiều tà đổ bóng, kéo một đường hồng sắc chói qua hắc ám sâm lâm, những đôi mắt khát máu đánh về phía hắn, móng vuốt sắc bén kéo ra vài đường sâu hoắm trên thân cây có tuổi.

Hai tay nắm chặt chuôi đao, chân trái bước lên, hạ thấp người, nâng đao đặt ngang tai, cặp mắt sắc bén phản chiếu qua sóng đao, nhìn về phía những con thú khát máu đang chực chờ lao tới.

Hít vào thật sâu… Chung quanh tĩnh lặng.
Thở ra nhẹ nhàng… Quần ma loạn vũ.