Chương 118: Hắn là ta nhận con nuôi, ngươi gia nhập, không bằng... Ta nhận ngươi làm cha nuôi? (beta test)

End Of Sky's Line

Chương 118: Hắn là ta nhận con nuôi, ngươi gia nhập, không bằng... Ta nhận ngươi làm cha nuôi? (beta test)

Chương 118: Hắn là ta nhận con nuôi, ngươi gia nhập, không bằng... Ta nhận ngươi làm cha nuôi? (beta test)

U Linh tầm mắt cứ thế đơn giản phá giải, nhánh cây cũng kề vào yết hầu của tên sát thủ già, một điểm huyết dịch hơi thấm ra.

Vô Minh nhẹ nuốt nước bọt, mồ hôi chậm rãi rơi, tên này quá kinh khủng, hắn tìm thứ gì ở nơi khỉ ho cò gáy này cơ chứ.

Lão Vô Minh hơi ho nhẹ, Nguyễn Kim thả nhành cây ra, thân thể hơi mờ, lúc lần nữa xuất hiện đã ngoài mười mét.

Toàn bộ nhìn lấy Nguyễn Kim như nhìn thấy một tôn ma thú, yên tĩnh không một điểm sát khí nhưng lại bao hàm vô cùng vô tận sát cơ, chỉ cần ra chút tay chân liền có thể nhẹ nhõm gạch tên bọn hắn trong thế giới ngầm.

"Khụ khụ, vừa rồi thất kính, chúng ta cũng cảnh giác người ngoài, suy cho cùng thì cuộc sống quá khó khăn, căn bản chúng ta chưa đón nhận ai vào vùng đất này kể từ khi hắn tới."

Nói xong lão sát thủ nhẹ lau đi vết thương, hơi hoạt động cổ, quay người trở lại căn biệt thự.

"Từ xa đến, nên vào nha nói chuyện. Chúng ta còn chưa biết tên vị khách quý đây."

Nguyễn Kim phủi phủi quần áo, bước theo sau lão già, nhẹ giọng lên tiếng.

"Ta gọi Nguyễn Kim, đừng quá căng thẳng, ta chỉ là một lãng khách, đi khắp nơi sưu tập tuyệt học, vừa hay lĩnh giáo được kỹ thuật mới mẻ nơi đây, không biết ta có thể học qua vài đường?"

Nguyễn Kim cũng coi là thẳng thắn, không dài dòng, trực tiếp vào vấn đề.

Lão già hơi sựng lại, khuôn mặt cổ quái, đánh ánh mắt ngờ vực nhìn lấy hắn.

Ngươi chơi đùa cái gì, ngươi điểm này trình thách đâu đi hỏi bạc đoàn cách chơi game?

Hắn ngẫm nghĩ một hồi, cũng hơi lắc đầu, hẳn tên này có ác thú vị gì đó, thôi thì đừng chọc hắn, vừa nghỉ hưu chưa được bao lâu, bộ cốt già này còn sống được mấy năm thì không chắc, đưa hắn thứ hắn muốn là được.

Nhưng vị lão giả vừa mở miệng định nói ra thì Nguyễn Kim cướp lời.

"Ta muốn chứng nhận chức nghiệp Kẻ tiềm hành."

Lần này lão già thực sự là đứng não, từ đã nào, Kẻ tiềm hành, chức nghiệp này... Là chức nghiệp của gia tộc, chỉ có trực hệ gia tộc mới được truyền đi, ở dâu ở rễ vẫn không được đụng tay vào.

Trước thời điểm cách mạng nổ ra, thứ này thế nhưng là miếng mồi bỏng tay, không ít người mon men tìm cách lấy được.

Lão giả quay lại, nhìn chằm chằm vào mắt Nguyễn Kim.

"Chức nhiệp này là trực hệ gia tộc mới được cấp, hắn là ta nhận con nuôi, ngươi gia nhập, không bằng... Ta nhận ngươi làm cha nuôi??"