Chương 123: tập ăn cơm chó cũng là một loại huấn luyện? (beta test)

End Of Sky's Line

Chương 123: tập ăn cơm chó cũng là một loại huấn luyện? (beta test)

Chương 123: tập ăn cơm chó cũng là một loại huấn luyện? (beta test)

Trời về chiều, tay sát thủ trẻ mở mắt, nhìn lấy Nguyễn Kim đang ngồi ăn mì trên nóc nhà, gương mặt Hư Minh hơi sững sờ, thẩn thể như bản năng giật bắn ra phía sau, chui vào tán cây, một điểm khí tức cũng không lộ.

Ma văn trên tay bắt đầu biến ảo, một vòng lại một vòng liên kết ma thuật bắt đầu hiện ra, hình thành cả một mạng lưới ma trận ma lực phức tạp.

Màn chắn kéo lên, bao bọc lấy thân ảnh của hắn.

Khói độc tràn vào, một điểm tơ hào cũng không lộ ra.

Hư Minh trốn trong tàn cây hơi thở nhẹ ra một hơi, hắn lần này là thoát thật, đoạn thời gian bên trong quả thực là ác mộng.

Hắn không dự định vào thêm lần nào nữa.

Nhưng âm thanh từ xa vang lên khiến tâm tình hắn sụp đổ.

"Nào, Tân nhiệm độc quỷ, tới lúc nắm giữ huyễn ma kỹ xảo rồi chứ nhỉ."

Hư Minh run rẩy, không chút chần chừ, lao thẳng xuống đất, mặt không cảm xúc.

Hắn nằm bệt dưới đất hồi lâu, Nguyễn Kim thấy vậy cũng lắc đầu, tên này có nhốt bao lâu đi nữa cũng không trưởng thành nổi.

Không sai, hắn giả chết.

Vài phút sau lại có người khiên hắn về nhà.

Trên gương mặt hắn mơ hồ kéo ra một nụ cười. Lần này ta thắng.

Nhưng là, Nguyễn Kim cũng cười, nụ cười lại nhiều mấy phần tiếu ý.

Chắc chưa?

Một ngày tĩnh dưỡng, Hư Minh thần sắc đã khôi phục ít nhiều.

Hắn không dự định tìm gặp vị giáo viên hay nói đạo lí mà sống như... nữa.

Kỹ thuật hắn đã rèn luyện không sai biệt, chỉ cần bỏ chút thời gian thích ứng, hắn có thể tự mình quyết định cuộc sống.

Nhưng lúc này, một cặp đôi dắt tay tới, gõ cửa nhà hắn.

"Hư Minh, thầy dặn dò chúng ta hành động cùng nhau, hoàn thành 10 nghiệm vụ cấp A liền coi là tốt nghiệp."

Hư Minh một mặt quái dị, lão hỗn đản kia lại nghĩ ra trò gì? Tập ăn cơm chó cũng là một loại huấn luyện?