Chương 1: Phản bội

Đột Kích : Restarted

Chương 1: Phản bội

Năm 2500.

Trái Đất, thế giới nơi mà con người đứng đầu chuỗi thức ăn, hiện tại đang sống trong thời đại khoa học kỹ thuật hiện đại. Tuy nhiên, dù sống ở đâu, vào thời điểm nào thì hai thứ quan trọng nhất, chính là tiền và quyền.

Hiện tại, không còn các quốc gia, không còn các tổ chức khủng bố, chỉ còn có những tổ chức nắm quyền điều hành các nơi trên thế giới như những ông vua, mà đứng đầu, là The Authority. Sự nổi tiếng của nó không phải là do cái gì khác, mà là do thực lực, sự tàn nhẫn, cũng như khả năng lãnh đạo của những kẻ đứng đầu. Những kẻ trong The Authority luôn biết cách dùng mưu trí của mình để thao túng những người khác và lợi dụng họ như những con cờ. Đối đầu với nó là tổ chức The Shield, một tổ chức ngang tầm, danh tiếng và thực lực hoàn toàn không kém so với chúng và vì vậy nên hai tổ chức đã ở trong trạng thái như nước với lửa trong một khoảng thời gian dài và nó đã kết thúc, trong ngày hôm nay.

Một đêm tối đầy mưa bão của tháng 12 trên những con phố LA.Lúc này, có hai bóng người đang chuyển động vô cùng nhanh trên đường.Khi đến một khu ổ chuột nghèo nàn nhất của nước Mỹ, cả hai dừng lại. Một người có vẻ như là đã bị nhiều vết thương chồng chất, máu chảy ra từng giọt, từng giọt. Còn người kia, ít vết thương và quân áo cũng khá nguyên vẹn đang chĩa súng vào người thứ nhất lúc này đã gục xuống.Người đang chĩa súng có mái tóc vàng đen, đôi hắc mâu nham hiểm, khuôn mặt bặm trợn, dưới cằm có một bộ râu dày và đen, còn người kia có mái tóc vàng rực, đôi lục mâu chính trực, khuôn mặt chín chắn, râu lún phún dưới cằm.Người đang chĩa súng lúc này bắt đầu hỏi:

- Chịu nói ra tập tài liệu đó ở đâu chưa Dean?

Người đang ngồi thở hổn hển, đôi mắt ánh lên tia tức giận rất khó kìm nén:

- Seth! Tên khốn kiếp! Ngươi đừng hòng có được tập tài liệu đó từ ta.

Người đang chĩa súng lúc này cười lạnh, bắn một phát vào tay của người tên gọi là Dean. Dean ôm tay nhưng không rên một tiếng nào, ánh mắt lại càng trở nên hận thù hơn. Người tên Seth lúc này lại nói:

- Nếu còn muốn quý mạng sống của mình giao nó ra đi! Ta đảm bảo với ngươi, "ông ấy" sẽ thu nhận và cho ngươi tất cả mọi thứ ngươi muốn, còn nếu không...ta tin là ngươi cũng biết hậu quả mà.

Dean nhổ ra một ngụm máu xuống đất, nhìn thẳng vào Seth và gằn từng tiếng một:

- Không.Bao.Giờ!

Seth lúc này cười rất khoái trá. Đột nhiên, gã ngồi xuống, hút một điếu thuốc rồi lấy điếu thuốc đó chạm vào vết thương của Dean. Mặc dù rất đau đớn nhưng hắn lại không rên la chút nào, chỉ có tiếng thở ngày càng dồn dập hơn, Seth nói bằng một giọng khá chân thành:

- Ta rất tiếc khi buộc phải làm thế! Nhưng tin ta đi, dù sao cũng là bạn bè lâu năm, ta sẽ để ngươi ra đi không chút đau đớn nào đâu....

Nói rồi, gã chĩa súng vào đầu Dean.Lúc này, Dean mở miệng:

- Roman...là do ngươi giết chết?

Seth hơi ngạc nhiên nhưng gã cũng trả lời:

- Phải! Chính là ta! Ta đã dùng khẩu súng này để hóa kiếp cho hắn và sắp tới là tới lượt ngươi rồi! Dean ạ!

Giọng của Dean ngày càng lạnh hơn:

- Daniel...bạn hàng lâu năm của Shield...cũng là do ngươi....

Mặt Seth hơi cau lại, nhưng rồi lại thả lỏng ra:

- No no no! Không phải ta mà đúng hơn là do hai sát thủ của Authority ra tay đấy chứ, ta chỉ có nhiệm vụ là đưa địa chỉ cho họ mà thôi.

Giọng của Dean lúc này giống như ma quỷ từ địa ngục, cực kỳ lạnh lùng:

- Renee...cũng là do ngươi giết?

Seth cười, gã cười như chưa bao giờ được cười sảng khoái đến vậy. Cười một trận thật đã xong, gã trả lời:

- Bây giờ thì ngươi đã biết rồi à? Ta cứ tưởng là sẽ phải nói chứ, hóa ra ngươi đã biết từ lâu! Phải! Cái chết của ả là do ta! Ta đã "tân trang, sửa chữa" lại chiếc xe XS của ả. Nhìn khuôn mặt của ả lúc bị chết cháy trong xe thật đúng là buồn cười vô cùng. Còn có khuôn mặt của ngươi nữa Dean ạ! Thật là vô cùng thú vị! Ai mà ngờ được "Madness King" của Shield lại có thể rơi nước mắt vì một con đàn bà cơ chứ.

Dean lúc này đã rõ ràng mọi chuyện. Từ việc Roman bị ai đó gài thuốc nổ trong xe, Daniel "vô tình" bị giết, cho đến Renee bị tai nạn xe cộ,... Tất cả đều do kẻ trước mặt mình, người mà mình tin tưởng nhất, làm ra. Hắn nhìn Seth, tâm tình bây giờ của hắn giống như đang ở trong núi lửa, hỏi bằng giọng cực kỳ phẫn nộ:

- Tất cả mọi thứ...đều là do cuốn tài liệu đó...! Từ đầu...ngươi.....đã bán rẻ bọn ta cho Authority rồi! Tại sao? Tại sao hả Seth?

Seth cười gằn:

- - Dean ơi là Dean! Ngươi thật sự không hiểu sao? Tổ chức cần nó! Cuộn giấy về bảy viên ngọc Mayana! Và ta...đã biết chắc rằng các ngươi sẽ không bao giờ đồng ý cho nên đã gặp riêng người của họ và bán nó với một cái giá trên trời rồi.

Ngừng lại một chút, gã lại nói tiếp:

- Còn về Shield....Nó là do chính ta dựng nên! Ta dựng nên The Shield được, thì ta cũng có quyền hủy diệt nó được! Ngươi cũng gần sắp chết rồi, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn nhé!

Dean rít qua kẽ răng:

- Tên khốn! Cho dù có xuống địa ngục thì ta cũng sẽ đưa ngươi theo!

Seth thách thức:

- Cứ thử xem!


Trong lúc Seth và Dean còn đang lời qua tiếng lại thì ở phía tây New LA, nơi mà các thương gia, các đại quý tộc, các ông chủ lắm tiền ở. Một tòa cao ốc chọc trời đang đứng lẳng lặng ở đó. Trong tòa cao ốc, trên tầng lầu thứ 100, có hai người đàn ông đang trò chuyện. Một người đàn ông có mái tóc màu vàng đen, khuôn mặt cứng rắn, đôi mắt thương nhân đang tính kế một điều gì đó. Chòm râu quai nón càng làm nổi bật khuôn mặt của hắn lên.Hắn đang cầm một ly rượu vang trên tay, bên cạnh là một người đàn ông khác với đầu đinh màu đen khá giống lông nhím, bộ râu cụt ngủn nhưng dày đặc, khuôn mặt hơi mập nhìn phúc hậu, đôi mắt tràn ngập vẻ ngạc nhiên, người này cũng đang cầm ly rượu vang trên tay. Sau một hồi im lặng, người đàn ông mập lên tiếng:

- Ngài Paul, ngài có nghĩ...tên Rollins đó lấy được cuốn tài liệu không?

Người đàn ông còn lại nhìn lên bầu trời một lúc rồi nói:

- Ta không hy vọng hắn sẽ thành công! Nếu hắn thành công, ta sẽ giữ hắn lại một thời gian rồi tìm cách khử hắn!

Người đàn ông mập lại vô cùng ngạc nhiên một lần nữa:

- Thưa ngài! Tại sao lại...

Người đàn ông có tên Paul nhìn sang người đàn ông mập bên cạnh một lúc rồi lên tiếng:

- Cậu có tài, ta công nhận điều đó, nhưng cậu chưa có mắt nhìn Kevin ạ.

Người đàn ông mập tên Kevin lại nhìn Paul, gã nói:

- Ý của ngài là....

Uống hết ly rượu vang trên tay mình, Paul bắt đầu nói:

- Tên Seth đó...ta công nhận là hắn có thực lực, có trí kế và cũng có chút thủ đoạn đặc biệt, nhưng ta không thích sự phản bội của hắn! Hắn có thể phản bội người của Shield thì chắc chắn sau này hắn cũng có thể phản bội ta, với lại...rất nhiều lần ta đã bảo vệ cho hắn, làm hắn trở nên quá ỷ lại vào Authority rồi.Đến ngay cả bang Wyatt, ta cũng đã cho họ giúp hắn trong việc truy sát Dean Wesker, nhưng như cậu thấy đấy, cả trăm lần giúp hắn là trăm lẻ một lần thất bại.Thậm chí, ngay cả 2 vệ sĩ và sát thủ có thực lực khá nhất trong tổ chức chúng ta cũng bị tên Dean giết chết. Chưa hết, tên khốn Dean còn phá hủy năm nhà máy sản xuất của ta chỉ trong vòng một tháng.

Nói xong, nhìn Kevin, hắn hỏi một câu:

- Cậu nói xem? Với từng ấy thất bại, cậu nghĩ ta sẽ còn xem trọng hắn sao?

Kevin nhìn Paul, con người này quá đáng sợ, nếu muốn sống sót thật tốt thì đừng nên phản bội ông ta, những kẻ mạnh của Authority mà hắn biết, tất cả đều do người đàn ông này giật dây thao túng. Bỗng có một giọng phụ nữ vang lên sau lưng của cả hai:

- Hunter, Owens! Sao hai người vẫn còn đứng đấy? Sắp tới giờ khởi chiếu chương trình Death Match rồi!

Paul không nhìn lại, chỉ trả lời bằng một giọng hiền hòa có chút cưng chiều:

- Anh đang giảng cho "cậu bé vàng" của chúng ta biết về quy tắc, luật lệ của Authority mà thôi. Còn em Stephanie? Sao em lại ra đây vào giờ này?

Kevin quay lại thì thấy Stephanie, người được mệnh danh là "Nữ hoàng quyền lực" đang nhìn hai người. Hắn không khỏi hâm mộ trong lòng rằng chủ tịch thật quá có phúc khí. Mặc dù đã ngoài bốn mươi nhưng trông Stephanie vẫn như mới hơn ba mươi, mái tóc dài màu nâu càng làm tăng thêm phần quyến rũ của bà ta. Bộ đồ vest được may đo một cách hoàn hảo càng làm bà ta tăng thêm mị lực và khí chất quyền lực lên.

Stephanie thấy Kevin đứng thất thần ra, bên cạnh là chồng mình thì đang nhìn xuống phía dưới. Bà lại gần, ôm chồng và hỏi:

- Anh có nghĩ là tên Seth ấy sẽ quay về không?

Paul mỉm cười:

- Chỉ có thời gian mới biết được...

Rồi hắn choàng tay qua eo người vợ của mình, đi vào trong. Trước khi đi, hắn gọi Kevin:

- Này! Đi thôi! Chút nữa ta sẽ giới thiệu cậu với Ban Quản Trị biết.

Kevin choàng tỉnh, hắn đi theo sau hai người. Ra khỏi phòng và đóng cửa lại, cả ba biến mất trên hành lang.