Chương 2: Sống lại

Đột Kích : Restarted

Chương 2: Sống lại

Quay trở lại nơi Dean và Seth
Lúc này, Dean đang còn thở thoi thóp, nhưng hắn vẫn dùng ánh mắt đầu miệt thị nhìn kẻ phản bội
Seth cất tiếng, giọng hắn pha chút giễu cợt:
- Dean ơi là Dean! Sao ngươi phải khổ cực thế hả? Nếu ngươi biết khôn thì giao tập tài liệu đó đi! Ta tin là "ông ấy" sẽ thương tình mà tha cho ngươi.

Dean nói bằng giọng lạnh lùng vô cùng:
- Ta thà chết chứ không hạ mình làm một con chó cho đám khốn kiếp Authority đó đâu! Và ngươichắc chắn cũng biết quá rõ, chúng chỉ lợi dụng ngươi để đối phó với ta, sau khi xong việc, ngươi cũng sẽ bị chúng khử mà thôi.Seth cười gằn:

_ Có thể đến lúc ấy...nhưng tiếc là ngươi sẽ không còn sống để nhìn thấy cảnh ấy đâu....

Nói rồi,Seth hướng khẩu súng lên trán Dean và bóp cò."Đoàng" - phát súng đó đã bắn xuyên đầu của Dean, nhưng trước khi chết, hắn chỉ nở nụ cười lạnh lùng, đồng thời, nói thêm một câu đầy âm khí:
- Ta sẽ chết...Và hẹn gặp ngươi ở dưới đó nhé....

Rồi Dean tắt thở, Seth hơi ngạc nhiên vì lời nói cuối cùng của Dean. Nhưng gã cũng chẳng có gì ngạc nhiên cho lắm. Đúng lúc này, có một vài tiếng bíp nho nhỏ vang lên trong ngực áo của Dean, Seth cúi xuống và lật tung nó ra để tìm kiếm
Tìm kiếm tất cả các nơi, gã chỉ thấy một tấm giấy trông rất cổ xưa và một cái hộp hình chữ nhật, bên trên chỉ còn số 1. Seth điên cuồng gào lên:

- Mẹ nó! Là bom X!

Rồi gã nhanh chóng bó chạy nhưng không kịp, bom X phát nổ và tạo ra những tiếng động kinh hồn bạt vía, phá huỷ cả khu ổ chuột và đương nhiên là tên phản bội mang tên Seth.


Lúc này, ở một nơi khác, có 3 người vừa bước vào một phòng họp. Bên trong có 8 người, 5 nam và 3 nữ bên trong.Ở giữa phòng họp có một chiếc bàn hình chữ nhật, với hai đầu đủ chỗ ngồi cho 3 người, còn hai bên thì đủ chỗ cho sáu người. bên trái bàn, chỗ đầu tiên là một người đàn ông, có lẽ là sắp bước vào tuổi già nhưng trông vẫn còn khá khoẻ mạnh. Ông ta có mái tóc đen điểm bạc, là cựu chủ tịch của Authority, đồng thời là cha của nữ hoàng quyền lực.Ngài cựu chủ tịch kiêm giám sát của ban quản trị, ngài Vince Mcmahon.Còn ở ghế tiếp theo, là một người khá trẻ tuổi, khuôn mặt chín chắn không có một sợi râu.Người này nhìn Paul và Stephanie, gật đầu một cái, gã tên Randy Orton, biệt hiệu "Rắn độc" và "thú săn mồi", sát thủ bậc nhất của tổ chức.Hai người khác đang ngồi lần lượt với ngài Vince và Randy, người tóc đen thì luôn đeo kính râm dù đang ở trong phòng,hắn tên là Dave Batista, biệt danh "mãnh thú", tay súng cực kỳ mạnh mẽ của Authority.Còn người tóc vàng lại đeo một cặp kính bình thường, trông có vẻ hiền hòa nhưng đừng đánh giá bề ngoài của hắn, hắn tên Glenn Jacob, hay còn gọi là Kane. Biệt danh "Cỗ máy hủy diệt khổng lồ màu đỏ", trước đây là một sát thủ của Authority, sau này đã lui về và trở thành giám đốc bộ phận quản lý nhân sự của tổ chức.Người cuối cùng có mái tóc hơi xù lên, gương mặt phớt vài sợi râu, còn đang nhàm chán ngồi nhịp bàn.Gã tên Chris Jericho, người phụ trách những thương vụ thành công của Authority, với khả năng thương thuyết và tài dùng mưu kế, hắn đc Paul tin tưởng với vị trí trưởng bộ phận kinh doanh.TIếp đó là có ba người phụ nữ mặc vest đang ngồi chờ đợi.Đầu tiên là một cô gái có mái tóc vàng dài rực rỡ, khuôn mặt ôn hòa, dáng người chuẩn chữ S khiến cho nhiều người bị mê hoặc.Nhưng đừng tưởng cô ta yếu đuối mà sai lầm, cô ta chính là sát thủ kiêm thủ lĩnh của tổ tình báo. có khả năng sử dụng thành thạo súng và dao cùng với khả năng sử dụng độc dược thôi miên nên cô ta đã được sự cho phép của Paul để ngồi vào vị trí trưởng bộ phận ngoại giao, tên của cô ta là Summer Rae nhưng khi làm việc "đen tối" cho tổ chức thì cô ta lại lấy tên là Milady.Người ngồi kế Summer, đồng dạng là tóc vàng, nhưng cô gái thứ hai lại có cơ bắp, tuy không tới nỗi như lực sĩ, nhưng đảm bảo đủ mạnh để đập nát kẻ thù.Cô ta làm những nhiệm vụ đặc biệt như: đặt bom, tàn sát, hoặc là khi cần có "hàng đặc biệt". Tên của cô ta là Michelle McCool.Người thứ ba là một phụ nữ có mái tóc nâu, khuôn mặt âm trầm, thân hình có hơi tròn, nhưng nhìn vào vẫn rất hài hòa.Tuy nhiên, ẩn bên dưới sự hài hoà đó là một người điên loạn, cô ta thích sử dụng xe tăng vào mọi lúc. Chưa hết, cô ta còn cùng với Michelle lập nên một đội săn đặc biệt, những khả năng đặc biệt của cô ta có thể nói đến như: lái xe tăng, sử dụng cực kỳ thành thạo những khẩu súng hạng nặng như Javelin - Z, RPG - R7 hay cả những khẩu Rocket khổng lồ. Cô ta tên Nia Jax, là trưởng của đội bảo vệ Authority.Vince nhìn Stephanie bằng một ánh mắt đầy hoà ái của người cha, rồi ông lại nhìn Paul bằng một ánh mắt đầy ngụ ý, Paul thản nhiên gật đầu và nhìn Vince như trao đổi ngược lại. Cuối cùng, Vince cũng gật đầu và dựa vào phía sau ghế. Summer nhìn sang Kevin và không biết vô tình hay cố ý, cô ta phóng ra một luồng ảo giác mê hoặc nhắm thẳng vào Kevin.Kevin hơi giật mình, nhưng rồi hắn lập tức bình tĩnh và xem như không có gì, Summer hơi ngạc nhiên. Bình thường, khi mà cô ta chủ động thì 100% những người đàn ông bị cô ta dụ dỗ đều phải tuân theo tuyệt đối mệnh lệnh của cô ta, chỉ có anh chàng mập này lại có thể lập tức trấn tĩnh ngay lập tức. Trên miệng cô ta khẽ hé lên một nụ cười đầy bí ẩn như một con hồ ly đã bắt được mồi. Chris nhìn Kevin, không nói gì. Paul bắt đầu lên tiếng phá tan sự im lặng đang bao trùm:

- Được rồi! Chúng ta bắt đầu buổi họp!

Rồi hắn đặt tay lên vai Kevin, nói tiếp:
- Xin giới thiệu với mọi người! Đây là gương mặt mới của Authority, là người sau này sẽ trở thành sát thủ mạnh nhất của tổ chức chúng ta, Kevin Owens!
Summer bất chợt giơ tay lên, Paul nhìn cô và mời:

- Summer, có điều gì cô cần hỏi tôi sao?

Summer nhìn Paul và hỏi:
- Thưa ngài! Thế còn Seth Rollins thì sao? Tôi tưởng anh ta vẫn còn là gương mặt tiêu biểu của tổ chức chúng ta chứ?
Paul nhìn cô một lúc và bắt đầu mỉm cười trả lời:

- Về việc này, cô Summer. Seth Rollins từ bây giờ đã không còn hữu dụng cho tổ chức của chúng ta nữa. Hắn đã làm hao phí rất nhiều tiền bạc của chúng ta mà vẫn không đạt hiệu quả gì. Nhưng còn Kevin, tôi tin tưởng rằng cậu ta sẽ làm đúng và chính xác nhất tất cả những gì đã được giao phó.
Nói xong, hắn nhìn Summer bằng một ánh mắt hiền hoà và hỏi:

- Cô còn gì để hỏi không cô Summer?


Summer bắt đầu hốt hoảng. Lúc nãy, trong ánh mắt lúc nãy của chủ tịch lại có sát khí và sự lạnh lùng. cô biết vị chủ tịch này không phải dạng ăn chay gì đâu. Chỉ cần ông ta muốn là sẽ có thể lấy mạng cô trong vòng vài phút. Ổn định tâm thần, Summer tả lời:

- Thưa chủ tịch! Không có vấn đề gì ạ
Paul gật đầu, lúc này, hắn bắt đầu mở cuộc họp. Đột nhiên, có một người hớt hải chạy vào. Dave nhìn anh ta và hỏi:

- Anh bạn trẻ! Đến đây làm gì?

Người kia thở một lúc rồi bắt đầu báo cáo:

- Thưa chủ tịch! Chúng tôi không còn phát hiện dấu vết của Seth Rollins nữa!

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, muốn thoát khỏi sự giám sát của tổ chức Authority thì chỉ có hai cách duy nhất: một, phải được chính người trong ban điều hành của Authority gỡ lệnh giám sát, hai: kẻ được giám sát đã chết. Paul gật đầu rồi ra lệnh:

- Được rồi! Anh ra ngoài đi, có việc gì thì báo lại với tôi sau.

Rồi hắn quay về phía những người khác:

- Chúng ta hãy bắt đầu buổi họp....


Lúc này, linh hồn của Dean đang đi vào một con đường giống như đường hầm. Hắn nhìn thấy nhiều ký ức khá đặc biệt và nổi bật như khi mới thành lập Shield, khi hắn gặp được người phụ nữ của cuộc đời mình: Renee, khi hắn chứng kiến cái chết của cô, và khi hắn kích hoạt quả bom X đó. Dean không kìm được mà nở nụ cười khổ:

- Không biết mình sẽ đi đâu đây nhỉ? Chắc mình xuống địa ngục vì giết quá nhiều người, đến nỗi tay đã trở nên trắng bệch? Hay sẽ lên thiên đường, nơi mình có thể gặp lại cô ấy?

Bất chợt, có một thứ gì đó hút lấy Dean, kéo hắn đi rất nhanh làm hắn không kịp suy nghĩ tiếp. Thứ đó kéo Dean đến một nơi như sa mạc. Ở đó có một thân xác vẫn còn thoi thóp thở. Hắn chỉ thấy được một chút như thế rồi lại bị lực hút kéo tiếp vào bên thể xác đang thoi thóp. Bên trong không ngờ là một căn phòng tối đen, ở giữa chỉ có một chiếc bàn và hai chiếc ghế nằm ngay chính giữa phòng. Xung quanh căn phòng thì lại vô cùng lạnh lùng và nặng nề vậy, Dean còn đang nhìn xung quanh thì nghe một giọng thanh niên vang lên:

- Ồ! Có một người có thể vào đây được này! Hay thật.

Dean xoay người về phía chủ nhân của giọng nói thì không thấy gì cả, hắn nhìn xung quanh và cất tiếng hỏi:

- Là ai? Mời ra gặp mặt nói chuyện?

Giọng nói lại vang lên:

- Tôi đang ở đối diện anh mà, ông anh....

Dean quay lại nhìn thì bên phía đối diện một thanh niên còn khá trẻ, khoảng 18-20 tuổi, đang mặc một bộ quân phục. thanh niên có đôi mắt đỏ nhìn thẳng vào Dean như muốn nhìn hết tất cả mọi thứ về hắn làm hắn hơi rợn tóc gáy. Hắn thầm nghĩ trong đầu "Sát khí quá mạnh". Cố gắng giữ bình tĩnh, hắn hỏi người thanh niên:

- Cậu là ai? Sao cậu lại có thể kéo tôi đến đây? Nơi đây là nơi nào? Thời đại gì?

Thanh niên kia không trả lời mà nhìn xoáy sâu vào Dean một chút, sau một hồi "nhìn ngắm" đối phương đến chán chê, thanh niên kia đáp:

- Tôi là Andy, về việc anh có thể đến đây thì tôi hoàn toàn ko biết được, nhưng dù sao...tôi cũng sắp chết, tôi sẽ rời khỏi thể xác này và lên thiên đường hoặc xuống địa ngục. Tuy nhiên, lúc nãy tôi nhìn anh và thấy rằng trong mắt anh thì khát vọng sống, sự hối hận và ý chí báo thù của anh rất mãnh liệt. Thôi thì...dù sao tôi cũng không còn sống được bao lâu nữa, tôi sẽ tặng lại thân xác này của tôi cho anh vậy.

Dean ngạc nhiên, hắn sẽ có thân xác mới, nhưng không hề vì thế mà trở nên mừng rỡ gì cả vì hắn biết " Hòn đá ném đi, hòn chì ném lại" không ai cho không ai thứ gì cả, hắn trầm giọng hỏi Andy:

- Điều kiện ngược lại?

Andy nhìn Dean đang căng thẳng thì bật cười:

- Thôi nào, tôi có điều kiện gì đâu, dù sao tôi cũng chết, chi bằng tặng nó cho anh thì đẹp hơn mà, tôi tốt đến vậy, sao anh có thể nghi ngờ chứ? Anh làm tôi đau lòng phết đấy!

Mặt Dean vẫn trầm trọng như cũ, hắn hỏi:
-Đừng giả ngây! Điệu kiện của cậu là gì?

Andy lúc này thu lại nụ cười nói:
- Tôi có 3 điều kiện, hy vọng anh sẽ làm giúp tôi

Thấy Dean đã bắt đầu chú ý, Andy nói tiếp:

- Thứ 1: tìm cho ra kẻ chủ mưu vụ mưu sát của cả đội tôi!

Dean gật đầu, Andy lại tiếp tục:

- Thứ 2: trong cơ thể tôi không biết có vấn đề gì mà luôn luôn lên cơn thèm máu kinh khủng. Tôi muốn anh hãy tìm hiểu thật kỹ về nó.

Lần này, Dean hơi trầm ngâm ; chứng hút máu ư? Đến thế kỷ 26 cũng chưa từng nghe bệnh này, hắn suy nghĩ một lát rồi nói:

- Tôi sẽ cố gắng hết sức! Nhưng tôi không dám hứa chắc là sẽ chữa trị hết.

Andy hơi mỉm cười:

- Không sao! Có cố gắng là được!

Rồi cậu lại tiếp tục:

- Thứ 3: Trong đầu tôi có những mảnh ký ức rời rạc, tôi muốn anh hãy tìm hiểu về những ký ức đó. Những ký ức này, chúng vô cùng mờ nhạt, nhưng tôi hy vọng anh sẽ tìm được và mang chúng ra ánh sáng.

Dean gật đầu, Andy lại nhìn Dean một chút rồi nói tiếp:

- Còn một điều cuối cùng....xin anh hãy giữ cái tên Andy này được không? Tên này là cái tên duy nhất mà tôi có.

Dean suy nghĩ một lúc. Dù sao hắn bây giờ cũng đã là một con người mới, chi bằng đổi tên luôn. Gật đầu chấp nhận, hắn nói:

- Tôi đồng ý! Từ bây giờ, tên của tôi sẽ là Andy.

Andy mỉm cười rồi lại gần nói với Dean:

- Anh hãy lại đây để tôi truyền lại những ký ức của mình cho anh.

Dean lại gần Andy. Cả hai chạm nhẹ vào nhau và trong đầu óc của hắn bỗng xuất hiện thêm những thông tin mới ; những người bạn, tiểu đội của Andy và vụ tàn sát của một nhóm khủng bố vũ trang. Bên cạnh đó, hắn còn cảm thấy những mảnh vụn ký ức rất mờ nhạt về một cậu bé tóc vàng và mắt xanh với cái tên Michael. Sau khi truyền xong, linh hồn của Andy từ từ biến mất, nhưng trước khi đi, cậu ta vẫn cười và động viên Dean:

- Vĩnh biệt! Chúc may mắn nhé....

Rồi Andy biến mất hoàn toàn, riêng Dean, hắn vẫn suy nghĩ về những mảnh ký ức rời rạc kia. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy tối tăm mặt mũi. Một vài phút sau, hắn mở mắt ra, nhưng bây giờ hắn đang cảm thấy đau đớn đến mức chết đi sống lại > Nhìn xung quanh, Andy (từ bây giờ gọi là Andy luôn nhé) thấy một chiếc bộ đàm đang phát tín hiệu. Bên trong bộ đàm có một giọng nói:

- Alo! Tiểu đội 19! Còn ai không? Nhắc lại! TIểu đội 19, còn ai sống sót không?

Khoảng chừng năm phút sau thì Andy mới bò đến chiếc bộ đàm đúng lúc người kia định bỏ. Hắn thều thào:

- Cò...còn...t..tôi...

Bên kia bộ đàm hình như khá ngạc nhiên, rồi lại mừng rỡ lập tức nói nhanh:

- Ok! Chúng tôi đã thấy cậu rồi! Đội Alpha đang trên đường đến đây! Ráng chịu đựng chút nhé người anh em! Hết!

Andy gật đàu:

- Ok....Hết...!

Rồi hắn cảm thấy mơ hồ, đầu óc bắt đầu tối sầm. Khoảng một phút sau, hắn chỉ nghe mơ hồ có tiếng người reo lên:

- Đây rồi! Đã tìm thấy cậu ta! Trong cậu ta bị thương rất nặng.

Rồi người đó đặt tay lên cổ hắn, vẻ mặt dần ngưng trọng. Ông ta kêu lên:

- Nhanh đặt cậu ta lên cán cứu thương rồi lên trực thăng! Cậu ta sẽ chết trong vòng 30 phút nữa nếu không được chữa trị nhanh chóng! Làm đi!

Người chỉ huy cố gắng giữ cho hắn còn sống, ông động viên:

- Cố lên nào anh bạn! Cậu nhất định sẽ làm được!

Andy được đặt lên trực thăng, họ bay mất 12 phút đã về đến bệnh viên Quân Y. Lập tức, họ dỡ cáng cứu thương ra và nhanh chóng đưa hắn vào phòng mổ, vừa vào đến phòng mổ, hắn ngất đi