Chương 8: Phát hiện mới khi tu luyện Quỳ hoa bảo điển

Điện Ảnh Tiên Võ Ký

Chương 8: Phát hiện mới khi tu luyện Quỳ hoa bảo điển

"Ha ha ha, làm được rồi, làm được. Hắc hắc, lão tử quả là thiên tài, ta là thiên hạ vô địch, thiên hạ vô địch. Ha ha ha. Chờ xem Huyền Nữ, đến lúc ngươi tỉnh lại, ta không đem ngươi cho nằm bò mười ngày, tên ta sẽ viết ngược lại."
Giữa biển khơi mênh mông, một con thuyền cỡ vừa đang lênh đênh vô định. Thuyền có buồm, thế nhưng không được thả xuống mà cuốn lên, để mặc thuyền trôi theo sóng. Điều này khá lạ. Bình thường, khi đang đi trên biển, trừ khi là gặp sự cố nặng, nếu không thì rất ít ai lại để buồm như vậy. Ai biết trên biển có thể gặp vấn đề gì chứ, cứ chạy nhanh về đất liền cho an toàn.
Chủ nhân con thuyền này chính là anh main nhà ta, Lý Thiên.
Đã một tháng trôi qua kể từ khi hắn rời khỏi đảo themyscira. Trong một tháng này, dù hắn tu luyện kiểu ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới, thế nhưng hắn cũng đã đem ngoại trừ mười bốn môn tương tự Quỳ hoa bảo điển luyện thành. Trải qua hai tuần liên tục không có việc gì để làm. Hôm qua, hắn không còn cách nào khác ngoại trừ đưa mắt về mấy môn vấn gọi "Thái giám võ học" này. Hắn cố gắng thử nghiệm xem liệu không "dẫn đao tự cung" mà luyện thì sẽ ra sao.
Lúc trước hắn đã từng tu luyện qua mấy môn võ học yêu cầu nhập ma, như là Ma đao, A tỵ đạo tam đao,… sau khi nhập ma, hắn đều giữ được lý trí, rốt cục đem chúng luyện thành. Chỉ là không biết loại tà khí của mấy môn này có giống như ma khí hay không. Hắn bắt đầu cẩn thận từng ly từng tý, vận hành công pháp. Ban đầu, hắn cho là tà khí cũng sẽ giống như ma khí, lập tức tấn công vào ý thức của hắn, đem hắn nhập ma, biến thành giết chóc cơ khí. Thế nhưng không, loại tà khí này, nó bốc lên từ trong cơ thể của hắn, dần dồn xuống tiểu Lý Thiên. Tiểu đệ đệ hắn lập tức dóng chống khua chiêng đứng dậy chào cờ.
Thấy dù sao cũng chưa có vấn đề gì, hắn tiếp tục vận công, ý nghĩ chỉ cần tiểu đệ đệ có cảm giác khác thường sẽ lập tức dừng công. Ấy thế nhưng chờ khoảng hai giờ sau, hắn đem môn võ công đó luyện đến đại thành, thu vào kim đan, lúc này hắn dừng lại, cảm giác có chút gì đó quái quái. Hắn vội vàng cởi quần ra kiểm tra tiểu Lý Thiên.
"Vẫn bình thường, nha, không đúng. Có vẻ như lớn hơn một chút."
Hắn định thần nhìn kỹ lại, đúng là lớn hơn, thậm chí lớn hơn không ít, gần một vòng.
"Lẽ nào là do loại tà khí vừa rồi. Nah, không được, ta phải thử lại lần nữa."
Sau khi kiểm tra kỹ càng, hoàn toàn không có bị liệt dương, Lý Thiên lập tức bắt tay ngay vào tiếp tục tu luyện mấy bản Quỳ hoa bảo điển khác. Lúc nãy hắn ôm tâm lý thử nghiệm nên chỉ dùng một bản đến từ thế giới võ công cấp thấp, chuyên dùng cho đội thái giám trong cung luyện tập cho khỏe thân. Lần này hắn quyết định dùng một loại cao cấp hơn.
Hắn bắt đầu tu luyện. Tình huống lúc nãy lại tiếp tục, còn có chút cuồng liệt hơn, tà khí bốc lên ngùn ngụt, tập trung vào tiểu Lý Thiên. Lát sau, hắn vừa thu công xong, lập tức bắt đầu kiểm tra lên tiểu đệ. Lúc này, tiểu Lý Thiên đã lớn hơn thấy rõ. Lý Thiên mừng như điên. Nam nhân nào không mong muốn tiểu đệ mình thuộc hàng cấp khủng cơ chứ. Thế là Lý Thiên bắt đầu lao vào tu luyện.
Rốt cục, khi hắn đem mười bốn loại võ công luyện thành, tiểu Lý Thiên đã có kích thước thuộc hàng khủng, đem so sánh thì hầu như 90% nam nhân trưởng thành đều phải xấu hổ. Lý Thiên vậy mà còn thòm thèm, hỏi hệ thống xem còn loại võ học này không, bị hệ thống cắt cho một hồi khinh bỉ, mắng máu chó đầy đầu. Hệ thống vô tình thông báo, đó là toàn bộ võ học loại này trong hệ thống.
"Ngươi thật là tham lam nha, đều đã lớn như vậy, ngươi vẫn còn muốn thêm. Hơn nữa, ngươi bây giờ thân thể mới có hai tuổi, còn có thể tiếp tục phát triển, vội gì chứ. Nói thật, ta cảm thấy ngươi thật sự quá yêu nghiệt một điểm đi. Người khác tu luyện, không tự cung không luyện thành thì thôi đi. Ngươi đây đâu, không chỉ luyện thành, còn nuôi ra một cái tiểu quái vật, ngươi nói ngươi thật sự không phải con ông trời chuyển thế chứ."
"Cắt, ta đây là đang nghĩ đến hạnh phúc về sau của nhóm Huyền Nữ các nàng thôi nha. Ngươi nói xem, một nam nhân không thể thỏa mãn nữ nhân của mình thì có thể xem là nam nhân không. Còn nữa, ngươi từng nói thiên phú của ta tốt vì kiếp trước tích đức nha, ông trời thì liên quan gì đến ta. Ta nói, mệnh ta do ta không do trời, quản mẹ nó ngươi là ai, chỉ cần ngươi dám ngáng đường lão tử, lão tử đem tổ tiên mười tám đời nhà ngươi ra quật cho chết thêm mấy lần nữa."
"Rồi rồi, ngươi ngưu, được chưa."
Hệ thống dường như cũng phát ngán với kiểu nói này của hắn, cho nên lập tức cắt đứt lời hắn.
"Vậy bây giờ ngươi muốn làm gì? Ngươi đã lênh đênh trên biển một tháng rồi đấy. Dù rằng ngươi có vô tận sinh mệnh, nhưng mà lãng phí kiểu này cũng không phải việc tốt nha."
Lý Thiên đã rời đi Themyscira được hơn một tháng trời. Trong thời gian này, ngoại trừ việc tu luyện ra, hắn cũng chỉ ngủ cùng câu cá cho vui, hoàn toàn không tính toán gì đến cần làm gì tiếp theo.
"Oài, ngươi đây là biết cái gì, đây gọi là gọi là hồng trần luyện tâm, rất có ích cho sau này đột phá cảnh giới đó."
"Cắt, đừng làm bộ, ta mới không ăn một bộ này đây. Người khác không biết còn tin ngươi, ngươi nghĩ ta là ai, bản hệ thống trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, cổ kim không gì không biết. Ngươi đây tu luyện có cảnh giới chắc. Không nói cảnh giới ở thế giới trước, ở thế giới này, ngươi đem hai loại quy tắc dung hợp, cùng với thân thể của ngươi hiện nay, ngươi chỉ việc một mực học thêm các loại kỹ năng cũng đã đủ ngươi đi xưng hùng xưng bá rồi, lo cái đếch gì mà đột với chả phá."
Lý Thiên cũng không thèm để ý bị hệ thống mắng, cười hì hì, với lấy chiếc cần câu vung vẩy, tiếp tục công cuộc "khám phá hồng trần" của mình.