Chương 12: Trở về Themyscira

Điện Ảnh Tiên Võ Ký

Chương 12: Trở về Themyscira

Đã hơn một tháng kể từ lúc đám người hn tỉnh lại. Trong hơn một tháng này, Lý Thiên hoàn toàn không đi đâu hết, chỉ chăm lo đến đám người hn, cùng với đó là lượng hầu gái trong nhà gia tăng đáng kể.
Trong hơn một tháng, Lý Thiên sống cuộc sống hoang dâm vô độ. Mỗi ngày, hắn đem hn nhốm đút no, mới nếm thử trái cấm, mấy cô gái cũng là nhu cầu rất cao, sau đó lại đi ra ngoài, làm chuyện với đám hầu gái. Số lượng hầu gái trong nhà ngày một tăng lên, trải qua thời gian này, đã lên tới hơn một trăm người. Trong số đó có không ít tiểu thư nhà thiên kim, cùng với người nhà của rất nhiều phú hào giàu có ở Thượng Hải. Tất nhiên, đây đều là đám người làm ăn bất lương, buôn bán đồ trái phép, nói chung là người xấu. Lý Thiên căn cứ theo quy tắc "đời cha ăn mặn, đời con khát nước", ngươi là người xấu thì đem người nhà đến bồi. Hắn đem những cô gái này bắt đi, đồng thời cướp sạch sẽ nhà đó, sau đó lại dùng Thập phương huyễn giới, trực tiếp sửa đổi kí ức của đám đó, khiến bọn họ không nhớ gì hết, còn tiền thì hắn đem đi cho người nghèo, đặc biệt là người nhà của đám hầu gái trong nhà hắn, tiền với hắn chả có ý nghĩa gì, giữ lại cũng chỉ chật chỗ.
Với lực lượng tinh thần hiện tại của Lý Thiên, Thập phương huyễn giới của hắn hoàn toàn có thể bao trùm toàn bộ Thượng Hải. Đấy là nói hắn sử dụng để điều khiền con người trong đây. Nếu như chỉ sử dụng kết giới để quan sát, hắn có thể mở rộng ra hai tỉnh xung quanh nữa.
Lại một tháng qua đi, Lý Thiên bắt đầu tiếp tục hành trình chinh phục các tiểu thế giới của mình. Lý Thiên quyết định, sau khi thu phục hết thế giới cấp thấp, hắn sẽ quay lại Themycira, đem hòn đảo trởn thành căn cứ địa của mình.
Sau hai tuần chạy đi chạy lại giữa các thế giới, Lý Thiên rốt cục đem thu vào tay nốt hai trăm ba mươi thế giới nhỏ còn lại. Hắn quyết định xuất phát, quay trở lại đảo Themyscira.
Lý Thiên trực tiếp đem toàn bộ hầu gái trong nhà đặt vào trong kim đan thế giới, để vào trong hậu cung của mình.
Lý Thiên cũng lười kiếm thuyền. Hắn trực tiếp dùng khinh công, bay thẳng về đảo. Trước khi rời đảo, hắn để lại một đoạn tinh thần lực của mình trên đảo, về sau mặc kệ hắn đi đâu đều có thể quay lại.
Lý Thiên bay với vận tốc cực nhanh, trên đường đi nếu có gặp phải giông bão gì cũng chỉ cần một đấm là xong. Chẳng bao lâu sau, một tấm kết giới xuất hiện trong tầm mắt hắn. Lý Thiên nhẹ nhàng gia tốc, đi xuyên qua kết giới.
Hắn không lập tức cho mọi người biết mình đã trở lại, mà lẳng lặng phi đến phòng Nữ hoàng Hypolyta. Hiện tại vẫn đang là buổi đêm, hắn không muốn làm mọi người thức dậy(Không muốn làm mọi người thức dậy, hay là không muốn bị làm phiền, chắc mọi người hiểu).
Hắn nhìn lên giường nơi Nữ hoàng đang say giấc nồng. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp mang hai loại khí chất nữ hoàng cùng công chúa, hắn không nhịn được hôn lên môi nàng.
Hắn đang hứng thú bừng bừng hôn, bất chợt lúc này, Hypolyta mở mắt. Nàng trợn trừng mắt nhìn Lý Thiên. Lý Thiên cũng trợn tròn mắt, hắn lập tức quýnh lên. Hypolyta vừa mở miệng định nói gì, Lý Thiên vội vàng bịt lấy miệng nàng. Hắn khẩn khoản:
"Đừng, đừng hô, ta xin lỗi mà."
Hypolyta vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi Lý Thiên. Thấy nàng giãy dụa quá, Lý Thiên liền vung tay, ôm chặt lấy nàng, đồng thời miệng dán chặt lấy môi nàng, đè nàng trên giường. Hắn dùng một tay áp chặt nàng xuống, tay còn lại bịt lên miệng nàng. Với sức mạnh hiện tại của hắn thì chế phục nàng quá dễ dàng. Nàng không làm gì được, chỉ còn cách nằm im lại, trợn trừng mắt nhìn Lý Thiên. Lý Thiên bất đắc dĩ nói:
"Được rồi, giờ ta sẽ thả ngươi ra, ngươi tuyệt đối đừng hô được chứ."
Nàng im lặng gật đầu, biểu thị đồng ý. Lý Thiên nhẹ nhàng thở một hơi, buông tay. Hypolyta không hổ là một nữ hoàng, rất nhanh trấn tĩnh. Tuy trên mặt còn mang theo nét đỏ ửng, nhưng nàng rất nhanh xóa đi, lấy lại vẻ uy nghiêm vốn có. Nàng khẽ nói
"Ngươi quay đi, để ta mặc đồ."
Lý Thiên ngoan ngoãn quay lưng đi, khóe mắt còn luyến tiếc liếc nhìn thân thể Hypolyta. Thực ra hắn có thể sử dụng tinh thần lực quan sát, lúc đó thì chẳng có gì qua được mắt hắn cả, thế nhưng mà trải qua ba ngàn thế giới, hắn ngoại trừ thu hoạch về thực lực ra, hắn còn có thêm một thói quen, đó là chỉ nhìn nữ nhân bằng mắt thường, vậy mới có thể cảm nhận vẻ đẹp của các nàng. Nếu sử dụng tinh thần lực, hắn có cảm giác sẽ làm hỏng một tác phẩm nghệ thuật vậy, nên hắn thường sẽ không bao giờ làm vậy.
"Ngươi có thể quay lại được rồi."
Lý Thiên dò dò quay đầu lại. Hypolyta giờ đã mặc thêm một chiếc váy ngủ, nhìn lại càng có mỹ cảm hơn, cho Lý Thiên cảm giác ngây thơ. Hai loại khí chất trái ngược nhau trên người nàng càng làm cho nàng hấp dẫn hơn. Lý Thiên nhìn thẳng con mắt không chớp. Nữ hoàng Hypolyta cũng nhận thấy ánh mắt của Lý Thiên. Nàng bỗng cảm thấy ngượng ngùng. Dù là Nữ hoàng Amazon, thế nhưng mà cũng đã rất lâu rồi nàng mới đối diện với một nam nhân. Dù chon am nhân này chỉ có hình dáng một thằng nhóc ba bốn tuổi, nhưng mà bên trong hắn rõ ràng là một cái đại nam nhân, hơn nữa vừa rồi hắn còn hôn nàng. Nàng cố gắng lấy lại bình tĩnh, nói
"Ngươi…"
"Ngươi…"
Cả Lý Thiên cùng Hypolyta cùng lúc mở miệng. Lại một khoảng im lặng ngượng ngùng.
"Ngươi nói trước đi"
"Ngươi nói trước đi"
Cả hai lại cùng nói một lúc. Chuyện này càng làm cho nàng lúng túng hơn. Rốt cục, Lý Thiên cảm thấy mình làm nam nhân, nên chủ động trước, vì vậy hắn mở miệng:
"Xin lỗi, là ta lỗ mãng. Cũng do ngươi quá đẹp nên ta mới như vậy. Ngươi làm ơn tha lỗi cho ta đi mà."
Được rồi, nếu như đây là thế giới nhỏ, Lý Thiên đã ngay lập tức đè nàng ra, làm một lần bá vương, việc hắn đã làm n+1 lần rồi, thế nhưng mà ở đây không phải, hắn không thể đem nàng như vậy được. Lý Thiên đành nhận túng, trước xuống nước xin lỗi nàng, dự định kế hoạch về sau.
Thấy Lý Thiên xin lỗi, Hypolyta cũng đỡ giận hơn. Nữ nhân nào không muốn được khen xinh đẹp đâu. Nàng cho Lý Thiên một cái liếc mắt, nhìn phong tình đến nỗi Lý Thiên suýt chút nữa hóa thân làm lang, đem nàng cho ăn sạch.
"Lý Thiên, ngươi tới nơi này làm gì? Không phải ngươi nói ra ngoài mấy năm mới trở lại ư. Sao mới đi ra được vài tháng đã quay lại đây."
"A, cái gì, vài tháng, không phải chứ, ta rõ ràng đã ra ngoài gần hai năm a"
Lý Thiên thầm nghĩ. Hắn quay qua hỏi Hypolyta:
"Ngươi nói ta ra ngoài bao lâu a"
"Ngươi đi ra ngoài mới có khoảng ba tháng nha"
"Ách, ngắn như vậy a"
Lý Thiên thầm nghĩ, chợt mừng húm. Xem ra thời gian ở trên đảo khác biệt so với bên ngoài nha. Hắc hắc, vậy là có chuyện để nói rồi.
"A, ngắn như vậy sao. Ta đi ra ngoài mới có từng đó thời gian thôi a. Vậy mà ta cứ nghĩ là đã ba năm a. Ta nhớ Hypolyta ngươi nhiều quá, nên quay lại, vậy mà mới chỉ ba tháng a"
Lý Thiên khoa trương nói
"Ngươi, sao ngươi có thể nói vậy chứ"
Nữ hoàng Hypolyta ngượng chín người. Nàng thầm nghĩ:
"Hắn nói hắn nhớ ta, không phải con gái ta. Sao lại như vậy chứ. Còn có tim ta sao lại đập nhanh như vậy chứ. A không được. Ta đang nghĩ gì vậy chứ."
Lý Thiên nhìn nàng như vậy, tâm lý một trận mừng thầm. Hắc hắc, chỉ cần là nữ nhân, ngươi đừng nghĩ chạy thoát khỏi ngũ chỉ sơn của ta, hắc hắc. Lý Thiên vội vàng nói tiếp:
"Ta nói thật. Ta đi ra ngoài, lênh đênh trên biển, mỗi ngày ngoại trừ tu luyện ra thì chỉ nghĩ đến ngươi, mong sớm luyện thành để về gặp ngươi a."
Nữ hoàng Hypolyta mặt càng đỏ hơn. Nàng xua tay, nói:
"Ngươi, ngươi nói cái gì vậy. Ngươi là hôn phu của con gái ta trong tương lai mà. Sao có thể nói như vậy với ta chứ."
"Đừng, đừng nói như vậy. Từ lúc gặp ngươi lần đầu tiên, ta đã yêu ngươi mất rồi. Chuyện ta cùng con gái ngươi là trong tương lai, vậy để tương lai hãy tính. Giờ đây ta chỉ biết rằng ta yêu ngươi."
Lý Thiên khẩn khoản nói với Hypolyta. Đôi mắt hắn ánh lên quang mang đầy dụ hoặc. Hypolyta càng nghe hắn nói càng loạn. Nàng đã rất lâu rồi chưa từng nói chuyện với nam nhân. Nam nhân trước mắt nói hắn yêu nàng, thế nhưng mà hắn lại là hôn phu của con gái nàng trong tương lai. Nàng cảm thấy như mình đang tranh giành với chính con gái của mình vậy.
Lý Thiên thấy nàng bắt đầu xoắn xuýt thì trong bụng vui như tết. Hắc, ngươi lo gì chứ, ta sẽ thu cả hai mẹ con ngươi, cùng với toàn bộ nữ nhân trên đảo vào hậu cung của ta mà.