Chương 15: Bữa sáng

Điện Ảnh Tiên Võ Ký

Chương 15: Bữa sáng

Ngắm nhìn Hypolytapolyta, Lý Thiên chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Trời sáng, một hầu gái thấy Nữ hoàng mãi không dậy liền tiến đến gõ cửa gọi nàng dậy.
"Thưa Nữ hoàng, trời đã sáng, ngài có muốn dùng bữa sáng không ạ"
Gọi vài lần không thấy có tiếng hồi đáp, nàng liền có dự cảm không tốt. Nàng vừa định đẩy cửa đi vào thì thấy có tiếng trả lời:
"Không cần, ta hôm nay hơi mệt, muốn nghỉ ngơi. Ngươi lui xuống đi. Còn nữa, không có lệnh của ta không ai được tiến vào phòng."
"Dạ"
Nàng hầu gái đáp lời. Tuy hôm nay giọng điệu của Nữ hoàng không đúng lắm, nhưng nàng cũng không để ý.
Trong phòng, Lý Thiên thở phào một hơi, lau mồ hôi trên trán. Hú hồn, suýt chút nữa thì to chuyện. Liếc nhìn sang Hypolytapolyta vẫn đang ngủ vùi vì mệt, tối hôm qua nàng chịu hắn đủ các kiểu dày vò, dù chỉ gần hai giờ nhưng cũng đủ nàng mệt thấu. Nàng chỉ vừa mới thiếp đi vài giờ, vẫn chưa tỉnh dậy được. Lúc trước Lý Thiên đang ngủ chợt nghe tiếng nàng hầu gái gọi thì tỉnh lại, vừa kịp giả giọng nói của Hypolytapolyta đem nàng cho đuổi đi, nếu không thì xong phim.
Nhìn lại khuôn mặt Hypolytapolyta, Lý Thiên không nhịn được, lại cúi xuống hôn lên môi nàng. Đang ngủ Hypolyta thấy hắn hôn mình thì nũng nịu rên một tiếng, xoay người lại ôm lấy hắn, triển lộ thân thể hoàn mỹ không tỳ vết. Thấy cảnh này làm cho Lý Thiên suýt nữa không nhịn được đem nàng cho làm một lần thần vận buổi sáng, may mà hắn kìm lại được.
Kể cũng lạ, không hiểu sao càng lúc hắn càng trở nên khó kiềm chế trước nữ nhân hơn. Trong số vô vàn loại võ công hắn tu luyện, dù cũng chỉ có mười mấy loại tương tự Quỳ hoa bảo điển, muốn luyện thần công trước tất tự cung, thế nhưng mà cũng có rất nhiều loại võ học yêu cầu giữ lấy một bộ não thanh tỉnh chí cực, cũng có khá nhiều loại ma công cực mạnh yêu cầu trí não phải cực độ vững mạnh. Hắn đem những bộ võ công này luyện thành, đồng thời đem tâm cảnh cũng luyện đến cảnh giới cực cao, cùng với đó là phần lớn tinh thần đặt tại Mộng giới ngày đêm tu luyện, khiến cho tinh thần lực của hắn cũng ngày đêm tăng trưởng. Nói hắn bây giờ có thể tính là một cỗ siêu máy tính hình người, nếu hắn muốn, mỗi giây làm ra hàng tỉ tỉ phép toán cũng không phải vấn đề gì to tát cả, hoàn toàn kiểm soát thân thể, không sai sót một ly. Thế nhưng mà tất cả dường như không có ý nghĩ trước những nữ nhân của hắn, chỉ cần là nữ nhân của hắn định câu dẫn hắn, hắn hầu như lập tức bỏ giáp đầu hàng, không có một chút kháng cự. Lý Thiên ban đầu cũng rất đau đầu về vấn đề này, nhưng sau đó nhận ra điều này chỉ xảy ra trước mặt nữ nhân của hắn thì hắn mặc kệ luôn.
Lý Thiên mỉm cười nhìn Hypolyta, sau đó hắn tiến vào trong kim đan thế giới, nhìn đám người Huyền Nữ đang nô đùa, hắn cười đem mấy cô gái ôm vào lòng. Ban đầu các nàng còn chống đỡ qua loa, nhưng rất nhanh đều bị hắn cho lột trần. Nhanh chóng dùng thời gian quy tắc, hắn đem tỉ lệ thời gian điều chỉnh thích hợp, sau đó đem chúng nữ đút no. Nhìn lại thành quả công tác của mình, Lý Thiên cười hắc hắc, nhanh chóng đi xuống một căn bếp, Lý Thiên bắt đầu làm một vài món ăn để đem cho Hypolyta. Đây là chuyện hắn luôn làm sau mỗi lần làm với một cô gái. Đây là lúc tốt nhất để bồi dưỡng tình cảm mà. Với năng lực hiện tại của hắn, làm một bàn đồ ăn chuyên dụng để bồi bổ chẳng qua chỉ là chút lòng thành.
Nhanh chóng đem thức ăn nóng hổi trút ra đĩa, đặt lên một chiếc khay gỗ, Lý Thiên lập tức xuất hiện ở nguyên thế giới. Hắn khẽ lay nhẹ để gọi Hypolyta dậy. Rất nhanh, mùi thức ăn thơm nức mũi kéo Hypolyta dậy. Nàng như con mèo nhỏ, vươn vai ngáp dài, hoàn toàn không có chút hình tượng nữ hoàng nào. Nàng dụi mắt, mũi nhỏ hít hít mùi thức ăn:
"Oa, thơm quá, đồ ăn ở đâu mà thơm vậy."
Lý Thiên nhìn nàng như cô công chúa nhỏ không lo không nghĩ như vậy, không nhịn được cười, đưa tay lên vuốt cái mũi nàng. Hắn đặt khay gỗ lên giường(thông cảm, đáng ra là đặt lên đùi, Lý Thiên hiện tại vẫn chỉ có hình dáng ba tuổi, chân ngắn không để được), hôn nàng một cái, nói:
"Nào, con mèo nhỏ, tỉnh dậy thôi, trời sáng rồi."
"Ưư, không dậy, hôm qua ngươi khiến ta mệt như vậy, hôm nay ta phải nghỉ ngơi."
"Ngươi có quên chuyện gì không a?" Lý Thiên hỏi nhỏ
"Oài. Quên, quên chuyện gì?" Hypolyta vừa ngáp vừa nói.
"Ngươi thế mà quên luôn cả việc mình là nữ hoàng a. Chậc chậc, xem ra ta quả thực lợi hại a" Lý Thiên cho mình một cái rất oai hùng sự tích tựa như.
"Cắt, ngươi cái này hỗn đản. Nói, tại sao ngươi lại thuần thục như vậy a. Có vẻ như trước đây ngươi luyện tập rất nhiều đi."
Hypolyta cho hắn một cái đại bạch nhãn, tỏ vẻ bất mãn nói. Lý Thiên cười hì hì, ôm lấy nàng, khẽ cắn vào vành tai nàng một cái, thì thầm:
"Hì hì, có luyện tập nhiều thì tối qua ngươi mới trải qua sảng khoái như vậy chứ"
Mặt Hypolyta lập tức xuất hiện ánh đỏ. Nàng thò tay xuống kéo chăn lên che mặt, tay còn lại giống như xuất quỷ nhập thần đặt lên eo Lý Thiên, một cú xoay ba trăm sáu mươi độ thực hiện hoàn mỹ, kéo cho Lý Thiên mặt mũi méo mó.
(tất nhiên là thật, thân thể của Lý Thiên bình thường cũng không phải kim cương bất hoại, vẫn đau đớn như thường, chỉ khi vận dụng kim đan thì mới có thể kháng đánh với hồi phục siêu nhanh được, nhưng mà quá trình này cực nhanh, về cơ bản thì không có thời gian phát động. Dĩ nhiên là Lý Thiên có thể ngay lập tức hồi phục, nhưng mà đây là do người yêu làm, cho nên thôi)
"Oa, đau, nàng làm gì vậy, có tin ta cho ngươi nếm thử sức mạnh của ta nữa không." Vừa nói, Lý Thiên vừa thò tay định đè nàng xuống. Hypolyta thấy vậy lập tức xin tha, mặt nhỏ tràn đầy ủy khuất, mị thái mười phần.
Lý Thiên thấy nàng xin tha thì cười, lập tức đem khay gỗ mang theo mấy món ăn hắn vừa làm xong đặt xuống trước mặt nàng. Hắn mỉm cười dịu dàng, vuốt ve khuôn mặt nàng một chút, nói:
"Hì hì, ngoan, dậy ăn chút đồ ta làm đi, nàng sẽ cảm thấy tốt hơn nhiều."
Vừa nói, một tay hắn cầm chiếc thìa, xúc một chút cháo nóng, đưa lên miệng thổi qua rồi đưa đến trước miệng Hypolyta. Nàng nghe hắn nói là chính tay hắn làm, lại nhìn hành động của hắn thì đôi mắt tràn đầy hạnh phúc. Nàng há miệng cho hắn đưa đồ ăn vào. Hai người cứ thế, một người bón, một người ăn, đôi lúc Lý Thiên lại kể vài câu chuyện nhỏ với nàng, khiến cho nàng vui vẻ hết sức. Mãi đến gần một tiếng đồng hồ sau bữa ăn mới kết thúc. Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng gọi làm cả hai giật nảy mình:
"Nữ hoàng bệ hạ, đã tới giờ cơm trưa, mời ngài đến dùng bữa"
Hoảng hồn, Hypolyta giống như con mèo nhỏ, chui tọt vào trong chăn, chùm kín mít từ đầu đến chân, co ro trốn trên giường. Lý Thiên thì bình tĩnh hơn nhiều, dù sao cũng là siêu cấp máy tính hình người cơ mà. Lập tức trong đầu hắn đưa ra cả trăm phương án. Quyết định thật nhanh, hắn vung ra một đạo tinh thần lực tiến vào đầu nàng hầu kia, cho nàng nghe một câu lệnh giả tạo rằng nữ hoàng không được khỏe, muốn nghỉ ngơi, không được có người quấy rầy. Nàng hầu gái nghe xong thì quay đi, nói với những người khác.
Lý Thiên đuổi nàng đi xong, quay lại nhìn đan cuộn tròn trong ổ chăn giống như con sâu Hypolyta thì phì cười. Hắn khẽ tiến đến bên cạnh nàng, nhẹ nhàng lay bên vai nàng nói:
"Hì hì, nàng có thể ra rồi."
Nghe đến Lý Thiên nói, Hypolyta mới mở một góc chăn, thò mặt ra từ đó, ánh mắt giống như đứa trẻ ăn vụng sợ bị phát hiện. Thấy cảnh này Lý Thiên chợt hơi ngây người. Trời ạ, đây cũng quá đáng yêu đi. Hắn nhịn không được, cúi xuống ôm lấy nàng, hôn lên môi nàng. Hypolyta thấy vậy cũng không ngăn cản hắn. Nàng cảm thấy hiện tại thật tốt, cảm giác như trên thế giới này không đâu an toàn và ấm áp được bằng trong vòng tay của Lý Thiên.