Chương 6: Mất kiểm soát

Dị Giới Sát Thủ

Chương 6: Mất kiểm soát

Mặc kệ tiếng la ó ngoài kia, Lâm Phàm đóng cửa tiếp tục thưởng thức bữa ăn của mình. Về phần tư sắc? Lâm Phàm không phải loli khống. Về phần thiên phú, gia tộc? Cấp 180 đạo tặc sợ bọn hắn? Bây giờ trên toàn thế giới còn chẳng có 100 cấp Pháp sư nữa là. Thương hoa tiếc ngọc? Với người Lâm Phàm ghét, hắn không đoạn chi,diệt sát các loại đều là may mắn rồi.
Lần nữa nấu gần 20 bộ Yêu Thú thi thể khiến cơ thể Lâm Phàm nay phát ra được gấp 5 lần người thường tốc độ, gấp 4 lần người thường sức mạnh và gấp 2 lần người thường thể chất. Tất nhiên nhanh như vậy đều nhờ cơ sở thuộc tính thật sự của hắn cực cao. Bây giờ phát huy như thế đều là do hạn chế của cơ thể này. Hơn nữa cấp 10 thuộc tính liền mang tính bộc phát, nghĩa là sẽ tổn thương địch 1000 tự tổn thương bản thân 800 giống như. Vậy nên bình thường hắn chỉ phát ra cấp 8 thuộc tính thôi.
Sáng hôm sau Lâm Phàm vẫn đi học bình thường, mọi thứ đều diễn ra bình thường. Chuông tan học kêu lên, Lâm Phàm lại tiếp nhập vào rừng.
Bất quá lần này khác hôm qua, Lâm Phàm thả chậm tốc độ, cũng không thay đổi trang bị mà dần dần đi sâu vào trong rừng.
"Lâm Phàm tiểu tử, đứng lại"
Một đám hài tử 12 13 tuổi bộ dáng đuổi theo Lâm Phàm gào thét. Dáng vẻ mệt mỏi thở hồng hộc. Buồn cười là 13 tuổi hài tử nói 15 tuổi hài tử là một cái tiểu tử, ừm.. thôi quên đi sức mạnh mới là cái quyết định vai vế.
Lâm Phàm thả chậm tốc độ liền là vì đợi đám nhóc này xuất hiện. Bất quá thả chậm tốc độ Lâm Phàm không phải là đám nhóc kia có thể đuổi theo dễ dàng.
"Hồng hộc, ngươi.. hồng hộc.. dám khi dễ tiểu Mi... hồng hộc.. bọn ta.. hồng hộc.. sẽ cho ngươi biết tay" một tên nhóc như là đầu đàn vừa thở vừa chỉ vào Lâm Phàm nói.
Lâm Phàm nhếch môi, tiểu hài tử đúng là tiểu hài tử, bất quá Lâm Phàm cũng không có hành động gì cho dù rừng vắng vẻ đi nữa. Con mồi của hắn không phải là lũ nhóc này.
"Xoạt xoạt" từ bụi cây chui ra một cái hèn mọt trung niên.
"He he, hôm nay lại được một vố lớn, tiểu hài tử đi với ta ta sẽ cho kẹo nào" âm thanh hèn mọn cực kỳ phát ra từ miệng của trung niên kia.
Đúng hắn chính là Lăng Lục, tên bắt cóc trẻ con đang hoành hành trong vùng nông thôn nhỏ này.
"Đừng tin hắn, chạy mau" một tiểu hài tử la lên khiến cho bầy đàn chạy tán loạn.
"Còn dám chạy? Ngoan ngoãn về với thúc nào" Lăng Lục tay cầm thanh kiếm dài tẩm thuốc ngủ chém loạn xạ lấy lũ tiểu hài tử.
Còn Lâm Phàm? Khi tiểu hài tử tán loạn, hắn liền kích hoạt Ảnh Tập đứng xem chuyện vui. Kẻ được lợi cuối cùng chưa biết là ai đâu.
Sau khi thu thập đám hài tử vào bao vải to, Lăng Lục bắt đầu kiểm tra số lượng
"10, 11, 12, 13, quái lạ? tại sao lại thiếu một đứa?"
Lăng Lục nhìn quanh kiểm tra, hắn chắc chắn không để lọt một con cá nào mà.Bất ngờ lúc hắn đang nghi hoặc thì một con chuỷ chủ xuyên từ gáy hắn đến yết hầu.
Đâm mạnh – Dịch cốt tổ hợp kỹ năng liền gặt hái cái mạng nhỏ Lăng Lục. Đầu lâu của hắn rơi xuống mặt đất, Lâm Phàm liền nhặt lên rồi đi trở về Tàu ngầm nhận thưởng. Còn những hài tử kia? Ai quan tâm? Ít nhất là không phải Lâm Phàm.
Trên màn hình treo thưởng, khuôn mặt của Lăng Lục bị một cái Âm Dương đồ án che lên. Đây là biểu hiện của treo thưởng được hoàn thành, đồ án che lên là ký hiệu của người hoàn thành – Lâm Phàm.
"Lăng Lục bị giết rồi kìa"
"Ha, con chuột đó chạy không kịp sao? Cũng cấp 15 rồi chứ đâu phải ít gì"
"15 cấp mà không an phận, lại đi làm cái gì bắt cóc"
"Âm Dương đồ án là của vậy?"
"Giết 15 cấp cũng không phải vừa đâu"
....
Trong khi Tàu ngầm đang bàn tán, Lâm Phàm lại chạy sâu vào trong rừng săn giết Yêu thú. Lần này Lâm Phàm đang khổ chiến, mặc dù là do hắn không dùng kỹ năng để tôi luyện cơ thể nhưng để hắn khổ chiến thì Yêu thú này không phải dạng thường. Chính xác hơn mà nói là bầy yêu thú này.
Vụ lang tộc quần, sống theo bầy đàn, mỗi cá thể ước chừng cấp 7.
Vụ lang Vương: Cấp 10 yêu thú, có khả năng chỉ huy mạnh mẽ.
Vụ lang tộc quần cùng với Vụ lang vương chỉ huy khiến cho Lâm Phàm liên tục bị tấn công. Mặc dù chỉ là sượt nhẹ nhưng cũng là bị thương.
Lâm Phàm giờ chìm đắm trong cảm giác quần chiến quen thuộc này. Nhớ khi còn trong Đệ nhị thế giới, hắn liền mỗi lần quần chiến đều là máu chảy đầu rơi, giết đến đỏ trời.
Một con vụ lang bị chém bay ra thì lại có hai con vụ lang khác bay vào, xác chất đống như đồi cao. Mỗi bầy vụ lang đều ít nhất có 500 con, vậy nên đơn độc người không bao giờ muốn gặp nhất chính là vụ lang. Vụ lang không bao giờ đi đơn độc mà lúc nào cũng là theo bầy đàn đông đúc, vậy nên kể cả trong thông tin phân loại tên của chúng đều gộm chung là Vụ lang tộc quần.
Máu tươi kích thích bầy sói lẫn Lâm Phàm, chuỷ thủ bay lượn trên tay hắn, đôi khi chuỷ thủ đổi tay, đôi khi lại đổi chiều cầm. Đâm, chém, chặt máu váy khắp mái tóc đen của hắn khiến nó như nhuộm màu đỏ.
Vụ lang vương càng chỉ huy càng điên cuồng, nó muốn giết chết cái con gián nhân loại kia, nó muốn nhân loại kia phải chết.
Lâm Phàm càng đánh càng mạnh. Vụ lang vương cảm giác không ổn thì hô hoán bầy sói lao lượng lớn lên muốn đè lấy Lâm Phàm.
Lâm Phàm hất tay một cái Hoả thảm 3 giai pháp thuật liền bao trùm toàn bộ bầy sói lẫn bản thân hắn bên trong.
Ánh lửa tan hết chỉ còn Lâm Phàm và cháy xém Vụ Lang Vương còn sống sót. Vụ Lang Vương ánh mắt điên cuồng, nhân loại kia rõ ràng có thể sử dụng phép thuật nhưng vẫn khinh thường bọn nó tộc quần mà dùng chuỷ thủ đánh giết. Sợ hãi có, nhưng càng nhiều hơn là điên cuồng, Vụ Lang vương lao về phía Lâm Phàm như muốn cắn xé hắn ra.
Lâm Phàm mỉm cười. Một cái bóng đen sượt qua Vụ Lang vương như sấm chớp.
Vụ Lang vương đầu bay lên cao, trong mắt vẫn còn lại điên cuồng như cũ.
Bóng đen kia chính là Lâm Phàm, hắn trong chớp mắt sử dụng Bức tốc lao lên chém giết Vụ Lang vương.
"A, vậy vẫn chỉ miễn cưỡng sử dụng Bức tốc được thôi" Lâm Phàm thở dài, hắn lúc nãy sau khi dùng hoả thảm diệt sạch bầy sói thì thân thể tố chất liền đạt tới cấp 14, tốc độ lên tới 7 lần, thể chất lên làm 3 lần người bình thường, sức mạnh vẫn như cũ.
Lâm Phàm giờ cao lên 1m60, thân thể cũng có các múi cơ săn chắc dần lộ lên. Thể chất mới là cái cần thiết để thi triển Bức tốc, cần ít nhất gấp 4 lần người thường tố chất mới có thể tuỳ ý thi triển Bức tốc. Nhưng cần gấp hơn 20 lần thể chất mới có thể thi triển thực chất Bức tốc.
Thực sự Bức tốc khiến cơ thể thậm chí vượt qua Âm thanh thanh tốc độ, nhưng gánh nặng cho cơ thể liền không phải bình thường có thể chịu được. Toàn lực Bức tốc có thể khiến Lâm Phàm chạy gần 30km trong 8s.
Gấp 4 lần thể chất chỉ là chịu đựng được trong chưa tới 0.5s. Vừa rồi Lâm Phàm là miễn cưỡng chịu ít hơn 0.25s tăng tốc nhưng cũng như cũ vắt kiệt hắn.
Bức tốc thật sự mà nói mới là Chung cực kỹ năng của Lâm Phàm, chỉ cần chịu đựng được gánh nặng của Bức tốc thì bậc 9 ma pháp hắn cũng có thể phá được.
"Hà, vẫn là quá sớm, ít nhất đến 18 cấp liền có thể nhiều lần sử dụng Bức tốc" Lâm Phàm lại thở dài nhìn chỗ Vụ lang bị hắn đốt trụi. Lượng lớn thi thể như thế, nếu có thể ăn thì đến 16 cấp cũng không chừng. Càng cao hơn thuộc tính thì cần càng nhiều năng lượng đến bổ sung, giờ Lâm Phàm lại tiếc nuối tác phẩm của mình.
3 Giai pháp thuật có thể nói liền đốt trụi cấp thấp Yêu thú, chỉ có Lang vương bằng nhục thân hơi ngạnh kháng, bất quá là tàn hơi mà thôi.
Lâm Phàm thay đổi trang bị, đổi Bóng đêm sát thủ thành bình thường quần áo rồi đi về phía ký túc xá của mình.
Vừa về tới phòng, Lâm Phàm liền nằm trên giường nghỉ mệt. Ban nãy chiến đấu làm hắn mệt nhoài tinh thần, chỉ muốn ngủ.
Lúc này tiếng cửa phòng lại bị đá văng phát ra, Hồng Mi tiểu nữ hài lại tới càng quấy.
"Tên dế nhũi, Lý ca bọn hắn đâu. Sao ngươi trở lại mà bọn hắn không xuất hiện hả?"
Vẫn như cũ phách lối, vẫn như cũ nghĩ mình là trung tâm của thế giới khiến cho Lâm Phàm đang mệt mỏi lại bắt đầu tức giận.
"Phanh" Chuỷ thuỷ được ném sượt qua má hồng của Hồng Mi,cắt vài sợi tóc rồi đóng trên tường gỗ.
"Lần tiếp theo sẽ không đơn giản chỉ sượt qua đâu, CÚT" Lâm Phàm gằng giọng, đến từ cút hắn liền đặc biệt to tiếng, hù khóc Hồng Mi.
"Oa oa" Sợ hãi, Hồng Mi chạy nhanh ra khỏi phòng của Lâm Phàm. Lâm Phàm mệt mỏi thu lại chuỷ thủ, đóng cửa rồi ngủ đến trưa ngày hôm sau.