Chương 5: Càn quấy nữ hài

Dị Giới Sát Thủ

Chương 5: Càn quấy nữ hài

Âm Dương sư
Tuổi: không biết
Giới tính: không biết
Cấp độ: không biết
Quyền hạn: Cấp 2
Số nhiệm vụ: 0
Đang tiếp nhận: 0
Tình trạng: Còn sống
Đây là bản hồ sơ mà lúc nãy Lâm Phàm điền vào tờ giấy màu đen. Màu đen giấy hồ sơ được quyền bỏ trống thông tin, màu trắng liền bắt buộc phải đầy đủ. Đó cũng là lý do Lâm Phàm hoà hoãn lại với nữ tiếp tân cao gầy kia.
Cấp 2 quyền hạn liền cho phép hắn nhận tầng 2 nhiệm vụ, thâm nhập tầng 2 thông tin và nhận tầng 2 quyền lợi.
"Ha ha, Hắc Nữu tính ăn đen còn gặp phải người trong cuộc, mất một tờ đen cũng không phải rẻ chứ hả"
"Cút đi Chó Điên, ta không ngại đập ngươi ở chỗ này đâu" Nữ tiếp viên đáp lời thanh niên trào phúng
Lâm Phàm ở nơi xa nghe thấy âm thanh quen thuộc thì quay lại. Ở nơi đó một thanh niên cởi trần, cơ bắp săn chắc, người đầy vết vẹo, vết bỏng. Đó là Chó Điên, một cái cuồng chiến sĩ. Nổi tiếng trong đệ nhị thế giới là NPC ham chiến nhất. Chỉ cần ngươi thắng hắn trong tay đôi trận đấu liền có thể uỷ thác hắn làm cho người một nhiệm vụ.
Yên tâm, Chó Điên nhận uỷ thác thì hoặc là hắn chết hoặc là nhiệm vụ chắc chắn sẽ hoàn thành.
Lâm Phàm nhếch môi lên một chút, hắn đúng dịp sẽ phải cần Chó Điên trợ giúp. Dù sao giờ hiển lộ sức mạnh không phải là một cách tốt.
Lâm Phàm cầm lấy cạnh hắn một vỏ lon nước rỗng gần hắn ném về phía chân của Chó Điên.
"Hửm?" Chó Điên ngước lên nhìn về phía Lâm Phàm. Lúc nãy hắn chỉ hơi tò mò về Lâm Phàm, giờ thì hắn lại tức giận. Ném đồ về phía người khác là trần trụi khiêu khích.
Lâm Phàm đưa tay phải ra ngoắc ngoắc khiêu khích Chó Điên. Chó Điên nhếch môi khinh thường rồi đi về phía một cách cửa màu bạc. Đó là cửa lồng chiến, nơi đây những mâu thuẫn sẽ được giải quyết bằng vũ lực, dù có chết người cũng không sao. Bước qua cửa bạc liền như ngươi ký vào giấy sinh tử vậy.
Lâm Phàm hơi híp mắt đi theo vào cánh cửa bạc đó.
"Nè, xem kìa, có kẻ điên lại đánh nhau"
"Hà hà, chán sống thì mặc kệ bọn chúng"
"Là Chó Điên đánh"
"Hả? Lâu rồi không có ai dám chọc Chó điên rồi đấy"
"Như là người mới, lạ mặt"
"Ha ha, ma mới sắp chết rồi,đặt cược chứ?"
"Có quỷ mới đặt cược với ngươi, biết thắng chắc mới chơi thì nói làm gì"
Tiếng ồn ào bên ngoài Lồng chiến vang lên, tiếng cười nhạo, khiêu khích thậm chí là rên rỉ vang khắp xung quanh Lồng chiến.
Lâm Phàm nhìn vào Chó Điên dưới ánh sáng trắng. Chó Điên giờ vẫn còn đủ hai mắt, trong tương lai khi Chó Điên mất một con mắt là lúc hắn đạt cấp độ 150. Dựa vào lượng xẹo chiến trên cơ thể và khí tức của Chó điên, Lâm Phàm ước chừng Chó điên đạt tới gần 15 cấp cuồng chiến sĩ.
"Chiến" Lâm Phàm mở miệng rồi cầm 2 thanh chuỷ thủ mới mua lao về phía Chó điên.
Chó điên cũng không nhiều lời, hắn không phải dạng mồm mép, thanh đao trong tay mới là lời nói hữu hiệu nhất của hắn. Chó điên lao lên đối chiến Lâm Phàm.
Âm thanh kim loại va chạm với nhau với tần số cực nhanh, Lâm Phàm chuỷ thủ cạ sát lấy cơ thể chó điên không chỉ một vài lần, chỉ tiếc là không đủ sắc bén để cứa sâu hơn.
Chó điên càng chảy máu thì càng điên cuồng, hắn vung đao đập mạnh xuống đến nát cả sàn nhà.
Lâm Phàm nhảy lùi lại phía sau, Chó điên có bẩm sinh Cao cấp hồi phục và Cao cấp hồi sức kỹ năng. Một cái bẩm sinh cuồng chiến sĩ, đánh tiêu hao với hắn chính là tự tìm ngược. Lâm Phàm biết vậy nên lao lên lại, lắc người né đao của Chó điên, tay hắn chạm xuống đất khiến mặt đất đỏ lên rồi bùng phát một cái trụ lửa. Hoả cột, cấp 4 kỹ năng, sát thương ổn chỉ là phát động hơi chậm.
Chó điên bị cột lửa sượt qua ngực trái khiến da dẻ đỏ ửng lên.
"Tên kia là pháp sư"
"Hả? lũ pháp sư chẳng phải khinh thường tầng dưới sao, tại sao lại xuất hiện ở đây?"
Âm thanh la ó, trào phúng pháp sư càng ngày càng nhiều. Cũng chỉ có Tàu ngầm thì Pháp sư mới bị chửi bới như thế thôi.
"Hoá ra là cái pháp sư, cư nhiên thể lực rất tốt" Chó điên liếm liếm môi
"Đánh đi" Lâm Phàm không nhiều lời, hắn phải về nhà sớm.
Lao lên đưa chuỷ thủ đánh tới tấp về phía Chó điên, Hoả trụ phép thuật cũng được Lâm Phàm thuấn phát liên tục.
"Chà chà, thuấn pháp chiến đấu dạng kỹ năng, không phải hạng tôm tép đâu"
"Hừ, có gì hơn người, lũ pháp sư chỉ toàn bọn yếu đuối"
"Ha ha, ngươi có giỏi xuống đánh nhau với Chó điên xem a? có trụ bằng tên pháp sư kia không?"
...
Lâm Phàm bằng vào lợi thế pháp thuật áp đảo Chó điên. Đạo tặc biết phép thuật, thần cũng phải sợ.
Lần này Lâm Phàm phóng thích một cái Hoả trụ ở bên phải Chó điên khiến cho Chó điên phải cấp tốc nhảy sang trái. Chuỷ thủ tay phải bay lên không trung rồi bị Lâm Phàm chụp lại theo cách cầm ngược, một cái phản thủ bối thứ xoay người khiến cho tay phải chuỷ thủ đâm vào eo Chó điên.
"Ngươi thua" Lâm Phàm rút chuỷ thủ dính máu ra khỏi hông Chó điên rồi nói.
"Nói đi, chuyện cần làm là gì?" Chó điên cũng không chối cãi, lúc nãy hắn mất thăng bằng, chỉ cần Lâm Phàm muốn lấy mạnh hắn liền chỉ cần đâm vào cổ họng thì hắn sẽ chết. Chó điên rất thoả mái nói ra luật cũ với Lâm Phàm.
"Hộ tống,thông tin sẽ đưa sau"
"Được"
...
"Này này, tên pháp sư đó đánh thắng chó điên kìa"
"Không thể nào, Chó điên không phải đã lên 15 cấp rồi sao?"
"Nói rõ là tên pháp sư kia không bình thường, mặc kệ ra sao, Tàu ngầm lại có thêm cái trợ giúp"
"Đúng đúng, ta mỏi mắt trông chờ"
...
Lâm Phàm rời khỏi Tàu ngầm bằng một con đường khác mà không phải theo thanh máy đi lên Dịch vụ cửa hàng. Hắn đi vào một con ngõ vắng, thay đổi Bóng tối sát thủ thành đồng phục bình thường của tiểu hài, nhét 2 con chuỷ thủ vào lưng quần rồi đi nhanh về phía trường học.
Ở phía sau trường học là dãy nhà ký túc cho mồ côi hài tử, Lâm Phàm liền hướng về phía đó mà đi.
"Kìa, Lâm Phàm về kìa"
"Hừ, ta còn tưởng hắn sợ đến trốn đi luôn"
"Nói dù gì tuần sau cũng là trường học thi đấu, Lâm Phàm chỉ có thắng Top 10 mới có thể trốn đi được vùng này"
"Ha ha, nói xem mai hắn có thể thắng sao?"
Trường học thi đấu, từ tiểu học đến các cấp cao hơn vẫn có. Một phần vì vài học sinh thiên phú pháp thuật không được nhưng lại có thiên phú chiến đấu, một phần vì vài học sinh thiên phú cực cao, không muốn lãng phí thời gian ở tiểu học.
Muốn lên cấp chuyển trường từ tiểu học lên trung học như bình thường thì phải học ít nhất 1 năm và thuấn phát được cấp 1 kỹ năng Lá chắn(Thuấn phát điều kiện chính là quen thuộc và hiểu rõ kỹ năng đó). Điều kiện này với học không có thiên phú thì như là bóp nát tương lai đồng dạng, với học sinh thiên phú cao liền là cực kỳ lãng phí thời gian. Phải biết một năm học với học sinh thiên phú cao có lẽ là thiên địa khác biệt.
Vì vậy nên mới có trường học thi đấu, cứu với có thể chiến đấu hài tử, phát hiện có thiên phú tốt hài tử để bồi dưỡng.
Thật ra chủ yếu là vì có thiên phú tốt hài tử mà thôi, từ khi Hạt nhân boom biến mất, các pháp sư cấp cao liền thành cái "Hình người Hạt nhân boom" của mỗi quốc gia. Vì thế các quốc gia liền muốn bồi dưỡng từ bé những hạt giống này. Cũng vì thế mới có trợ cấp cao cho mồ côi tiểu hài tử như Lâm Phàm cũ.
Lâm Phàm muốn đi khỏi nơi này nên mới phải tham gia thi đấu. Hắn không muốn lộ ra mình có thể sử dụng pháp thuật, dù sao Lửa Địa ngục, Ảnh sát dạng kỹ năng liền là Pháp thuật hình mà còn vô cùng mạnh mẽ. Nếu một cái cầm chuỷ thủ có thể sử dụng phép thuật sát thủ và một cái cầm chuỷ thủ có thể sử pháp thuật học sinh cùng xuất hiện thì ai cũng sẽ liên hệ với nhau. Nhưng một cái có thể sử dụng pháp thuật và một cái không thể thì ai cũng sẽ không liên hệ hai người với nhau.
Dù sao thì pháp thuật tượng trưng cao quý, không ai nghĩ sẽ có kẻ giấu khả năng thuấn pháp phép thuật để làm một cái "tiểu thâu" cả. Giống như ấn tượng đầu tiên vậy, có người sẽ thử liên hệ Lâm Phàm và Âm Dương sư với nhau, nhưng cái suy nghĩ đầu tiên về pháp thuật sẽ lái họ càng đi càng xa khỏi đáp án thật sự.
Nhưng mà hiện tại Lâm Phàm liền chỉ cần săn giết yêu thú, ăn thịt chúng rồi trở nên mạnh mẽ hơn thôi.
Vào phòng, Lâm Phàm thi thể con Lôi đình thỏ kia ra rồi làm sạch da lông, chuẩn bị nướng lên. Công việc này trong game hắn đã làm không biết bao nhiêu lần rồi nên vô cùng nhanh tay.
Lâm Phàm quay cái đùi thỏ to tướng trên bếp lửa, một chút mỡ, chút gia vị khiến cho cái đùi như bóng loáng trong ánh lửa.Không phải loại thơm ngon như trong tiểu thuyết loại kia nhưng vẫn có mùi hương đặc trưng của thịt nướng.
Lâm Phàm thấy cái đùi kia có vẻ ăn được thì lấy khỏi bếp lửa rồi đặt lên dĩa.
Bất ngờ cửa phòng bị đẩy ầm mở ra, một bóng con gái lao vào. Cô bé này mặt trái xoan, thân hình hơi nảy nở, ngũ quan xinh đẹp, da trắng cao ráo, đích thị là người đẹp nhất của trường tiểu học này Hồng Mi.
"Này, ngươi đang nấu gì mà thơm thế" Cô bé mở miệng hơi hống hách
Lâm Phàm nhíu mày không đáp, hắn mới dạng người hung hăng như cô bé đây cực kỳ không thích. Cho dù đẹp cũng là gỗ mục có nước sơn tốt.
"Này, ngươi có bị điếc không? Oa, cái đùi nhìn ngon quá, mau đưa cho ta"
Hảo cảm độ nếu như có hệ thống thông báo thì chắc chắn hảo cảm của Lâm Phàm với cô bé Hồng Mi này là sẽ là số âm mất. Không có một chút thương tiếc, Lâm Phàm đứng dậy hai tay giữ áo Hồng Mi rồi ném ra khỏi cửa sau đó đóng rầm cái cửa lại.
"Ngươi ngươi, tên khốn kiếp, đợi đó cho ta" Hồng Mi rớm rớm nước mắt, nàng chưa bao giờ bị đối xử như thế cả. Nàng có thiên phú, cũng có sắc đẹp, là con cưng của cả gia tộc, ai dám đối xử thô bạo với nàng như Lâm Phàm đâu?