Chương 3: Trở lại, Thợ săn và Con mồi (1)

Dị Giới. Nhân Vật Phụ Và Mạn Châu Sa

Chương 3: Trở lại, Thợ săn và Con mồi (1)

Tác giả: Tử Nhân Hoa
***
Rừng Red Wood
Bây giờ là ban ngày, ánh nắng bao phủ lên những thân cây cao 5 - 6m phủ xanh cả cánh rừng. Ở một nơi không xa trong cánh rừng ấy, một cái xác đang treo lơ lửng bằng sợi dây thừng mắc trên cây cao bỗng dưng bị đứt kèm theo đó là cái xác cũng rơi theo.
*Hặc hặc*, *Khụ khụ*.
Tiếng sặc với ho kéo dài, "cái xác" nước mắt nước mũi chảy tùm lum, cố hít lấy hít để không khí xung quanh, lăn qua lộn lại một hồi mới ổn định lại và bắt đầu nhìn xung quanh.
"Chết tiệt thật treo cổ vậy mà vẫn không chết, còn bị đứt dây nữa chứ làm mình đau chết đi được. Mà sao mình lại đang ở rừng rồi? Chẳng lẽ mình bị mộng du?."
Không sai, "cái xác" đó chính là Như Hải. Lần trở lại này cậu trúng ngay cách có tỉ lệ trúng thấp thứ 2 đó là nhập xác một người đã chết không lâu tại thế giới này và bị mất đi kí ức về quá trình luân hồi trước của mình.
Cậu lau mặt mũi một hồi rồi bắt đầu đứng dậy, xách chiếc túi đựng vật dùng mà chủ nhân trước của thân thể này để lại rồi bắt đầu đi dò xét.
"Mình đang ở thành phố mà sao ban ngày không nghe tiếng xe cộ gì hết vậy. Mà sao giọng mình trở nên-- AAAAAAAAAAA~"
Đang lẩm nhẩm thì một nguồn thông tin cực lớn bỗng dưng tràn vào não cậu như muốn nổ ra vậy. Cậu ôm đầu, vừa lăn vừa gào thét như muốn xé cả cuống họng của mình hơn 10 phút mới bắt đầu ngừng.
*Hộc hộc*
Cậu thở hổn hển, ngồi xuống, nhắm mắt lại ngạc nhiên cúi đầu xuống nhìn cơ thể mình:
"Cái quái gì vậy nè, Chẳng lẽ mình đã xuyên không đến thế giới khác ư? Chẳng lẽ việc đoạt xá xuyên không trong những bộ truyện mình hay đọc là có thật? Vậy bây giờ phải xử lí cơ thể này ra sao đây?"
Cậu mang theo cả đống nghi vấn trong đầu mình đè xuống lại, hít hở sâu chừng 10 nhịp mới bắt đầu để ý đến kí ức mà chủ nhân trước của cơ thể này tồn lại:
"Để xem, mình tên là Saga Kanenori, 12 tuổi, cha và mẹ đều chết do bảo vệ mình khi bị ám sát trong cuộc tranh đấu trong gia tộc, mình tuy có ông nội và ngoại nhưng đều ghét bỏ mình do tìềm chất blessing trong cơ thể mình quá kém. Không chơi thân với ai nhưng thân với một người hầu nữ tên Tear trong gia tộc do luôn an ủi, ở bên mình mỗi khi bị những đứa trẻ trong gia tộc bắt nạt. Lí do tự sát ở khu rừng này là do bị dồn nén cảm xúc trong thời gian dài, cùng câu nói cuối cùng từ miệng ông nội "Mày tốt nhật là biến khỏi thế giới này đi cho đỡ bẩn mắt tao, ô nhục gia tộc này". Bị sốc và sụp đổ tinh thần, mình quyết định tiến sâu vào rừng Red Wood, tìm 1 chỗ không ai thấy và treo cổ tự tử…".
Những kí ức và cảm xúc của chủ nhân trước của thân thể này đều truyền vào trong Như Hải. Cậu thấy so với mình thì nhóc này chịu đứng quá là khổ sở rồi, 12 tuổi đầu đã mang cái tiếng phế vật, cha mẹ thì chết do xung đột trong gia tộc. đã vậy còn bị đánh và sỉ nhục nữa thì quả là khó cho nhóc rồi.
"Nhóc đừng lo, mặc dù vụ này khá giống mấy vụ lặp lại trong mấy quyển tiểu thuyết mà anh hay đọc nhưng anh sẽ giúp nhóc. Từ bây giờ anh sẽ lấy tên của nhóc và sẽ lấy lại những thứ và nhóc nên có và trả lại những gì mà những kẻ hại nhóc đáng phải lãnh coi như đó là tiền mua lại thân thể này đi".
Cậu thì thào nói. Cậu quyết định quên đi cái tên ở thế giới trước của mình và bắt đầu sống một cuộc đời mới và trả ơn cho chủ nhân thân thể này như là một mục tiêu để sống.
"Để xem, nơi mình đang đứng là rừng Red Wood, Một nơi khá là nguy hiểm với các loại thú săn mồi rank F như Dire Bear, Wild Cat, Dire Wolf, và tộc Globlin sống từ 10-20 con,… ra khỏi rừng là thị trấn Rivet gần nơi mà gia tộc mình đang ở là Vương quốc Risen thuộc Đế quốc Gralan".
Dựa vào kí ức cũ trong đầu cậu xác định những nguy hiểm mà cậu cần phải đối diện và nơi mà cậu cần phải tới đầu tiên.
"Mà trước khi bắt đầu đi thì phải kiểm tra hành trang và chỉ số đã".
Cậu mở túi đựng ra. Bên trong là vài quyển sách và bản đồ nói về nơi phân bố của các loài thú và quái vật rank F tới E trong gần khu vực Đế quốc Risen và quyển khác có tên gọi là "Hướng dẫn pháp thuật cơ bản",bình nước, một ít lương khô, gia huy và vài đồng bạc và tấm thẻ coi chỉ số ở đáy túi.
"Theo kí ức lúc trước thì tấm thẻ này đã được kích hoạt rồi mà ta? Chẳng lẽ việc mình nhập xác làm cho tấm thẻ bị reset lại?"
Cậu mang theo nghi hoặc và tập trung tinh thần vào tấm thẻ chỉ số. Tầm chừng 1 phút sau tấm thẻ bắt đầu sáng dần lên và từng thông số cơ bản đều được hiện ra rõ ràng.
Tên: Saga Kanenori
Tuổi: 12
Giới tính: Nam
Level: 0
Sức mạnh:3
Ma pháp: 3
Vật phòng: 2
Pháp phòng: 2
Nhanh nhẹn: 3
Thể Lực: 4
Blessing:
Thông Thạo Ngôn Ngữ Nhân Loại / Bán Nhân Loại (Ẩn)
Nhà Hiền Triết (Ẩn)
Kẻ Nhạy Bén (Ẩn)
Mẫn Cảm Địa Chất (F: 0%)
Nhà Điêu Khắc (F: 0%)
Cursing:
Kẻ Bước Trên Lằn Ranh Giữa Sự Sống Và Cái Chết
"Theo như kí ức lúc trước thì mình chỉ có 2 Blessing "Mẫn Cảm Địa Chất" với "Nhà Điêu Khắc thôi mà sao tự dưng lại lòi đâu ra 3 Blessing kia nữa? Chẳng lẽ đây là Blessing được tặng kèm khi mình nhập xác sang đây? Mà tác dụng của "Nhà Hiền Triết" và "Kẻ Nhạy Bén" là gì cơ chứ? Đã vậy 3 Blessing mới còn bị ẩn đi, chẳng lẽ để tránh việc người khác mình là người nhập xác nên nó tự thiết lập vậy sao?"
"Không nói tới 3 Blessing này, giờ để ý đến 2 Blessing của chủ nhân trước kia để lại thật là hết nói nổi mà! Chẳng trách bị 2 bên nội ngoại xa lánh, 2 gia tộc luôn chú trọng về lĩnh vực quân sự và pháp thuật vậy mà 2 Blessing này 1 chút ăn nhập cũng không có, đã vậy thể lực so với đứa nhóc 8 tuổi còn muốn nhược hơn, kiểu này thì lấy gì mà sống!?"
"Còn chưa hết đã vậy còn sinh ra với cái Cursing nữa chứ! Trong lịch sử chỉ có khoảng 5 trường hợp bị trúng Cursing và đều là chết trẻ nữa chứ. Nhóc ăn ở cái quái gì để mà phế vậy nè trời!?"
Blessing "Mẫn Cảm Địa Chất" là Blessing chỉ có tác dụng để cảm ứng mặt đất trong phạm vi nhất định, rank càng cao thì độ mẫn cảm với địa chất càng lớn, khu vực quét cũng rộng hơn, có thể quét được cạm bẫy được bố trí sẵn, rất thích hợp với những nghề nghiệp phụ trách thăm dò khu vực di tích và hầm ngục như Ranger và Rogue. Với nghề thợ rèn thì cũng có chút tác dụng trong việc dò tìm khoáng thạch nên blessing này cũng không quá là hiếm lạ gì.
Còn Blessing "Nhà Điêu Khắc" thì tên cũng như ý nghĩa, nằm trong nhóm kĩ năng nghệ thuật là chính, chuyên điêu khắc vật thể, tạc tượng. Nếu rank cao thì còn có thể khắc họa tiết ma thuật và vũ khí và trang bị. Nghe có vẻ dễ nhưng nếu kiến thức về điêu khắc họa tiết ma pháp không có thì dù có Enchanter và Alchemist hợp lại hỗ trợ thì cũng trở thành số không.
2 cái đều cần phối hợp với tổ hợp blessing đúng cùng với thiên phú của bản thân nhưng lần này thì hay rồi, 2 cái blessing đều thuộc dạng "Ông nói gà, bà nói vịt" không liên hệ gì với nhau cả. Đã vậy tất cả đều là rank F, tệ nhất của tệ nhất, cảm ứng thì mập mờ, điêu khắc thì xiêu vẹo, cái gì cũng không xong. Mình mà là nhóc ấy thì mình cũng tự sát từ lâu rồi…
Còn Cursing thì còn ác hơn nữa. "Kẻ Bước Trên Lằn Ranh Giữa Sự Sống Và Cái Chết" là loại ác nhất, trong một thế giới mà chỉ cần giết quái vật là có thể lên level, nếu không thì là một người trưởng thành cũng có level cơ bản là 10 cũng với 50 điểm thuộc tính tùy chọn thì cái cơ thể này không được như vậy. Cậu không tồn tại thanh exp trong bảng thuộc tính.
Để có thể có được điểm thuộc tính thì cậu phải chiến đấu với quái vật nhưng khác với những người trên. Cậu buộc phải chiến với quái vật và con người trên cậu 10 level, vì không tồn tại thanh exp cho nên dù cậu có giết 100 con hay 1000 con cũng chẳng có điểm thuộc tính tùy chọn cho thêm vì cậu không thể lên level.
Cách duy nhất để có thể kiếm điểm thuộc tính đó là rèn luyện bản thân và chiến đấu với quái vật.
Nhưng.
Điểm thuộc tính khi chiến đấu với quái vật cũng không được cao, chỉ khoảng từ 0.05~0.1 khi chiến đấu với quái vật và từ 1-5 điểm khi chiến đấu với con người, nghe ra thì có vẻ dễ kiếm điểm khi săn người những hãy nhớ rằng con người luôn thông minh hơn quái vật, đã vậy họ còn có nghề nghiệp rõ ràng cùng với phép thuật và kĩ năng hỗ trợ. Chiến với những người hơn mình 10 cấp bậc về cơ bản chính là đi tự sát.
Còn chiến đấu với quái vật thì khỏi nói rồi, rất hiếm những quái vật đi đơn lẻ, chúng luôn tụ tập thành đàn để săn mồi cùng nhau. Một người lao vào thì chỉ có chết đến không thể chết hơn thôi.
Ác nhất là nó còn phân bố ngẫu nhiên nữa mới chết.
Ít nhất thì đây là những gì được nói đến về cursing này. Người đầu tiên bị trúng cursing đã chết trẻ khi cố đi trên con đường làm người mạo hiểm và trước khi chết đã viết ra thông tin về cursing này và gửi cho hội mạo hiểm giả và thánh đường.
Tổng hợp những điều trên lại mà nói, thì việc phải chiến đấu liên tục với quái trên 10 level là không đáng so với cái giá phải trả ra, người khác còn có thể Up Rank khi Max Level với toàn bộ chỉ số được thăng tiến một đoạn lớn nhưng cậu thì không được cho nên dù cậu cố gắng hơn người khác hàng ngàn hàng triệu lần thì khoảng cách vẫn là chênh lệch. Trừ khi cậu có cách giải quyết vấn đề cursing này…
Còn nguyên do thân thể này yếu ớ như vậy thì theo như cậu nhớ là do bị sốc trước cái chết của cha mẹ cho nên cậu này bị sốt nặng liệt giường suốt 2 năm cho tới năm 10 tuổi. Khi hết bệnh thì do không còn sự bảo vệ từ cha mẹ cho nên tất cả chi phí sinh hoạt, tiền bạc tài bị những người trong gia tộc cướp đoạt hết mà do không có người đỡ đầu cho nên cũng không thể phản kháng lại được thành ra tất cả tài sản đều không còn, mỗi tháng chỉ được 1 bạc, còn tệ hơn cả 1 tên ăn mày, ít ra ăn mày mỗi tháng kiếm được cũng đều từ 4-5 bạc trở lên, bữa ăn cũng chỉ toàn rau với ngũ cốc, 1 chút thịt còn không có thì với cái tuổi ăn tuổi lớn này cũng quá là tệ đi cho nên chỉ số của cậu không những không tăng, mà còn bị sụt giảm xuống 1 khoảng lớn, thua xa cả đứa nhóc 8 tuổi.
"Đành kệ vậy, trước hết tìm đường rời khu rừng này đã".
Cậu vác theo túi đựng đồ trên lưng, bắt đầu định hướng thị trấn Rivet và đi xuyên khu rừng.
Trong lúc đi tìm đường ra, cậu luôn nhặt theo những cành cây, cỏ khô và cục đá to cỡ lòng bàn tay với bề mặt phẳng để vào trong túi đựng để tránh không ra được khu rừng thì vẫn còn có đồ dự phòng.
Khi đang tìm sông để lấp đầy bình nước thì cậu nhìn thấy cách mình cỡ 50m, cậu thấy một người đàn ông trung niên tầm chừng 50 tuổi tóc ngắn, mặt ngăm đen, khoác lên mình bộ đồ từ da thú và trên lưng là 1 cây cung đang cúi người xuống lột da một con nai với con dao ngắn khá cũ kĩ được quấn quanh bằng vải thô.