Chương 188: Hạt nhân 3

Đế Quốc Nhật Bản

Chương 188: Hạt nhân 3

Chương 188: Hạt nhân 3


Oppenheimer hỏi vấn đề này để cho Planck hai mắt tỏa sáng, người trẻ tuổi này có thể suy một ra ba, học tập rất nhanh.

Câu hỏi lại đi đúng vào trọng tâm của vấn đề, nó rất quan trọng trong cuộc thử nghiệm vũ khí hạt nhân.

" Đây chính là bước kế tiếp thí nghiệm muốn nghiệm chứng thành quả, không cần phải quá gấp gáp, cứ từ từ xem. "

Planck cũng không có ngay lập tức giải thích vấn đề này cho Oppenheimer, mà ra hiệu cho Lize cùng Otto hai người đang ở trong phòng thí nghiệm làm thủ thế. Có nghĩa là tiến hành bước kế tiếp thí nghiệm.

Lize cùng Otto cùng nhau gật đầu rồi lần nữa tiến hành thí nghiệm.

Bất quá, lần này bọn họ gia nhập không phải nguyên tố phóng xạ mà là dò xét cùng đo đạc tính phóng xạ Radiumcd tồn tại. Nếu như phản ứng là Urani suy biến thành Radium mà nói họ cũng sẽ nhanh chóng phát hiện.

Nhưng mà, kết quả thí nghiệm làm cho người ngoài ý muốn, họ dùng hạt nhân đánh vào nguyên tử Urani hạt nhân thời điểm, không thể giám sát đến nguyên tố Radium, nhưng mà bọn họ lại kiểm trắc đến nguyên tố Barium nhiều hơn rất nhiều so với lúc đầu nhập trong phòng thí nghiệm.

Điều này cũng đã nói rõ một vấn đề, nguyên tố Urani phát sinh không phải suy biến. Bởi vì, nguyên tố Radium không có sinh ra, làm cho nó tách ra. Bởi vì, sinh ra nguyên tố Barium mới. Kết quả thí nghiệm này, đã chứng minh nguyên tố Urani có thể tách ra. Hơn nữa, họ cũng xác định sinh ra phương thức tách rời.

" Bây giờ, cậu đã rõ hơn chưa? "

Planck nói với Oppenheimer. Oppenheimer nghe vậy nên ông liên tục gật đầu ra hiệu là mình đã hiểu.

Không hổ là là một trong các nhà khoa học thông minh và nổi. tiếng nhất trên thế giới, cũng là người lợi hại nhất trong số các nhà khoa học ở đây, Planck thí nghiệm từ lý thuyết đến thí nghiệm kín kẽ, không có một điểm thiếu sót!

Có thể đi theo các nhà khoa học hàng đầu thế giới cùng một chỗ học tập là một vinh hạnh lớn lao không thể nào mà đong đếm được. Oppenheimer quyết định, ông trở về nhất định phải cố gắng học tập. Cho dù, có khắc khổ đi chăng nữa để tranh thủ có thể sớm một chút bắt kịp bước chân của họ.

Lần đầu tiên thử nghiệm vũ khí hạt nhân, tại phòng thí nghiệm đang tiến hành thí nghiệm từng bước nhưng mà thí nghiệm lại thuận lợi đến mức kỳ lạ. Tại Lize cùng Otto thí nghiệm trên các trang thiết bị hiện đại. Thì, cuộc thí nghiệm lần này không một thất bại, toàn bộ thu được thành công.

Sở dĩ có thể thành công, không thể rời bỏ công lao của các nhà khoa học hàng đầu thế giới. Trước khi, bắt đầu cuộc thí nghiệm thì họ đã tính toán và đưa ra nhiều giả thuyết cho kết quả lần này.

Trong quá trình, thí nghiệm có thể xuất hiện các tình huống, đã sớm tại trong đầu của các nhà khoa học thôi diễn mấy chục lần. Đương nhiên, cái này cũng không thể rời bỏ Hirohito lúc trước đã cho đề nghị.

Nghĩ tới đây, trong lòng của Planck cảm thấy hết sức chấn kinh.

Trước đây, ông nghe được Hirohito cho ra những đề nghị này. Trong lòng của ông có chút xem thường, đối phương là một người bình thường, một cái chính trị gia thì làm sao có thể hiểu ngành vật lý.

Cho nên, ông cảm thấy Hirohio nói ra được những lời kia toàn bộ cũng có thể ném ở một bên, không có bất kỳ cái gì giá trị gì hết. Nhưng mà, bên mình vừa mới bắt đầu tiến hành thí nghiệm thời điểm. Làm cho mọi người kinh ngạc phát hiện, các kết quả thí nghiệm đều đúng như những gì Hirohito phỏng đoán.

Không, cái này không thể nói là suy đoán, đây càng giống như là một loại chỉ đạo, một thượng đế đứng ở trên trời đưa tay ra chỉ đạo một dạng. Nếu như không phải vừa mới sinh mà biết nói, Hirohito vì cái gì có thể biết nhiều đến như vậy?

Oppenheimer không biết, ông hâm mộ Planck và những người khác thì. trong đầu các nhà khoa học lúc này đều đang khiếp sợ mà nhớ lại những gì mà Hirohito đã nói với họ trước đó.

Cùng bọn họ so sánh, Hirohito mới là người thông minh nhất không có người thứ 2. Nếu Hirohito ở đây mà nghe được suy nghĩ của họ thì ông sẽ khiếp sợ, với trình độ IQ của mình thì không thể nào mà bằng họ được.

Ông chỉ dựa vào những gì mà ông biết từ kiếp trước mà thôi, chứ ông không có biết chuyện gì có liên quan đến hạt nhân cả. Còn lại, những gì mà ông biết thêm về nó chính llà nhờ vào người vợ của ông, Kazuko. Kazuko thường kể cho ông về chúng nên ông mới biết đến chuyện này.

" Chẳng lẽ nói, Newton đã đúng? "

Ưa thích suy xét cùng đưa ra đủ loại cổ quái kỳ lạ, khía cạnh gian xảo Fermi đột nhiên mở miệng nói một câu làm cho mọi người bất ngờ.

" Cái gì? "

Bên cạnh Schrödinger cũng rất là bất ngờ, ông không biết Fermi những lời này là có ý tứ gì.

Đột nhiên nói Newton đã đúng?

Newton là bị đời sau các nhà vật lý học bọn họ ca tụng là vĩ đại nhất nhà vật lý, ông đưa ra rất nhiều lý thuyết, xác định Newton ba đại định luật, lời nói của ông là đương nhiên chính xác.

Cái này chẳng lẽ cũng có vấn đề gì sao?

" Không phải, không phải Newton tại trên ngành vật lý cống hiến. "

Fermi làm người cực kỳ thông minh, nhìn thấy Schrödinger biểu lộ không hiểu của đối phương là ông ngay lập tức biết ý nghĩa của đối phương.

" Vậy ngươi nói là cái gì "

Schrödinger tương đối ngay thẳng, không có Fermi nhiều như vậy tâm địa xảo trá, ông cũng không có suy nghĩ nhiều, theo bản năng liền mở miệng hỏi. Fermi nhìn Schrödinger cười cười rồi ông nói:

" Ha ha, cậu hãy ngẫm lại xem, Newton lúc tuổi già đang làm gì? "

Schrödinger sửng sốt một chút. Ông cũng nghĩ lại Newton lúc tuổi già đem thời gian dài cùng tinh lực đều vùi đầu vào đi nghiên cứu một cái hư vô mờ mịt thượng đế trên thân, để chứng minh thượng đế tồn tại.

Ông ta đã cơ hồ hoang phế có chuyện nghiệp cùng nghiên cứu, thế là tuổi già thời gian. Newton trở thành một cái đại thần, không chỉ có không thể chứng minh thượng đế tồn tại ông còn đem thanh danh của mình cho lộng xấu.

Fermi nhấc lên Newton tuổi già sự tình, đây là có chuyện gì?

" Ta vẫn luôn suy nghĩ, Newton thông minh như vậy. Ông ta thế mà lại cảm thấy thượng đế loại vật này sẽ tồn tại. Cái này thật sự là không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được, cậu không cảm thấy sao? "

Fermi cảm khái nói, Schrödinger gật đầu một cái, là có chút không thể tưởng tượng nổi, thượng đế rõ ràng là không có khả năng tồn tại, vì cái gì Newton đối với cái này tin tưởng là không nghi ngờ đâu?