Chương 187: Hạt nhân 2

Đế Quốc Nhật Bản

Chương 187: Hạt nhân 2

Chương 187: Hạt nhân 2


Planck là người của chủ nghĩa yêu nước nên ông có thể hiểu được người Nhật Bản cần nó để bảo vệ đất nước trước sự dòm ngó của các cường quốc khác trên thế giới. Cho nên, ông cũng hoàn toàn tán thành kế hoạch này của Hirohito!

Lần này, thí nghiệm là vì gom góp nguyên tử Radium. Bọn họ đều đã phải đánh đổi một khoảng thời gian dài cùng với lượng tài chính đã đầu tư, bọn họ cơ hồ là mỗi một lần thí nghiệm đều để cho các nhà khoa học bị một lượng lớn phóng xạ ảnh hưởng vào người.

Cứ việc Hirohito đối với các nhà khoa học phòng chống các bức xạ hạt nhân là vô cùng quan trong. Thậm chí, Hirohito đều đã mua trên hệ thống một số lượng lớn đồ bảo hộ phóng xạ.

Nhưng mà, đồ bảo hộ phóng xạ này cũng không thể bảo vệ các nhà khoa học hoàn toàn được mà chỉ bảo vệ một phần nào đó mà thôi, ít nhất, đầu, khuôn mặt cùng với tay chân và những chỗ hoạt động được, bọn họ đều không thể bảo vệ được!

Bởi vậy, thí nghiệm lần này đối với bọn họ tới nói rất là quan tuyệt đối không được thất bại. Nếu như thất bại, bọn họ sẽ bị thiệt hại rất nhiều thứ không chỉ thiệt hại về số lượng lớn tài chính mà còn phải lãng phí một khoảng thời gian dài!

Làm cho bọn họ lo lắng nhất chính là bọn họ thường xuyên thất bại trong các công việc thí nghiệm, sự kiên nhẫn của Hirohito dành cho bọn họ sẽ giảm xuống mức thấp nhất. Hỉohito có thể sẽ cắt đức nguồn tài chính của bọn họ. Các cuộc thí nghiệm của bọn họ sẽ từ đó không thể tiếp tục được nữa!

Oppenheimer hít sâu một hơi, đây là lần thứ nhất ông tham gia vào một dự án nghiên cứu trọng đại như vậy. Trong phòng thí nghiệm. bầu không khí lúc này rất là ngột ngạt. Sau lưng, bọn họ là các nhà khoa học tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới biểu lộ đều rất là nghiêm túc. Làm cho bọn họ thở mạnh cũng không dám thở mạnh.

Ở sâu trong nội tâm Oppenheimer, lúc này đối với mình trước kia chính mình lúc trước quyết định cảm thấy vô cùng may mắn. Nếu không phải, ông bỏ học đại học Harvard từ năm 1925 rồi ông lựa chọn đi tới Nhật Bản.

Đang lúc mọi người chú mục cùng chờ mong phía dưới, Lize cùng Otto 2 người chính thức bắt đầu thí nghiệm.

" Khởi động máy gia tốc hạt. "

" Máy gia tốc hạt đã khởi động. "

" Phân ly hạt nhân cùng nơtron. "

" Hạt nhân cùng nơtron đã phân ly. "

" Bắt được hạt nhân. "

" Dùng hạt nhân bắn pháo vào hạt nhân nguyên tử. "

" Bắn vào thành công. "

Trong phòng thí nghiệm, hai người mỗi một cái thí nghiệm trình tự đều ngay ngắn trật tự, toàn bộ quá trình lộ ra cực kỳ lưu loát, một tơ một hào vấn đề cũng không có xuất hiện.

Bên ngoài đám người mới đầu tâm tình hết sức thấp thỏm, chỉ sợ hai người thí nghiệm xuất hiện sai lầm, nói như vậy bọn họ liền không khả năng thu được kết quả chính xác.

Nhưng mà, nhìn thấy Lize cùng với Otti làm các động tác nhuần nhuyễn thì trong lòng của mọi người cuối cùng buông lỏng xuống.

" Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì, chúng ta dùng hạt nhân bắn vào hạt nhân nguyên tử, hạt nhân nguyên tử có mật độ cực cao sẽ đối với tự do hạt nhân sinh ra năng lực bám vào, từ đó bắt được viên này hạt nhân tạo thành nguyên tử Urani chất lượng nặng hơn siêu nguuyeen tử Urani "

Planck đối mặt một đám hậu bối nên ông chủ động mở miệng giải thích.

Đám người nghe xong lời nói của ông thì những người này cùng nhau gật đầu, ở trong lòng đều nhớ kỹ những nguyên lý này.

" Kiểm trắc kết quả thí nghiệm, tìm kiếm nguyên tử Urani siêu trọng. "

" Kiểm trắc thất bại, chưa phát hiện siêu trọng nguyên tử Urani siêu trọng. "

Kết quả này, để cho các nhau khoa học cùng nhau biến sắc, trên mặt Planck lại thể nào mà cười được

" Xảy ra tách ra. "

" Tiến sĩ Planck, tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo ngài một chút. "

Oppenheimer nghe được tiến sĩ Planck nói ra điều gì đó nên trong lòng hết sức hiếu kỳ. Vì cái gì, tiến sĩ Planck chắc chắn chúng nhất định sẽ xảy ra đâu?

" Hỏi đi, vấn đề gì? "

Planck tâm tình không tệ. Cho dù, đối phương không phải là học trò của mình, nhưng mà ông cũng vui vẻ tại cho đối phương giải đáp nghi vấn giải hoặc. Dù sao, người trẻ tuổi luôn có lòng hiếu kỳ và tò mò. Đối với, những người này tới nói là chuyện tốt cũng không phải chuyện gì xấu.

Hơn nữa, ông có thể bị Hirohito chọn trúng tham gia thí nghiệm lần này. Cho dù là, tới làm việc vặt chân chạy thì ông cũng có thể nhìn ra tài năng và thiên phú của Oppenheimer là không tầm thường, bằng không mà nói Hirohito cũng không có khả năng mang tên này tới đây.

Để cho, Planck đối với Oppenheimer tràn ngập hiếu kỳ, trên thân tên này đến cùng có cái điểm tốt gì bị Hirohito nhìn trúng?

" Phía trước, chúng ta tiến hành nhiều như vậy thí nghiệm, giống như cái vừa rồi mà chúng ta đã làm thành công mấy chục lần, vì sao tại nguyên tố Urani ở đây lại thất bại sao? nguyên nhân gì? Cậu biết không? "

Vấn đề này rất là quan trọng nó như là một công thức bí mật để làm bánh. Nếu như, không có công thức này thì chiếc bánh sẽ không ngon được và nó cũng giống như vậy không hiểu cái vấn đề này mà nói, liền không có khả năng tiến hành bước kế tiếp thử nghiệm vũ khí hạt nhân.

Planck nhìn thấy Oppenheimer bắt đầu trầm tư mà không có lời giải nên ông cũng nói tiếp:

" Nguyên tố Urani tự nhiên là có thể tìm được nguyên tố chất lượng lớn nhất. Những thứ khác so với nguyên tố Urani xếp hạng càng dựa vào sau nguyên tố chỉ tồn tại ở trong phòng thí nghiệm. Những nguyên tố này rất khó tại môi trường tự nhiên bảo tồn.

Cho nên, những nguyên tố này đối với chúng ta mà nói chỉ có thí nghiệm chứ không có giá trị sử dụng. Ngành vật lý không thể vẻn vẹn dừng lại ở khoa học thí nghiệm. Thí nghiệm của chúng ta muốn phát triển xã hội mà làm ra cống hiến. Cho nên, nguyên tố Urani loại này tự nhiên có thể tìm được nguyên tố nặng.

Chính vì vậy mà nguyên tố Urani là đối tượng thích hợp nhất để làm đối tượng thí nghiệm. "

Nghe được, Planck giảng giải xong thì Oppenheimer mới hiểu được và ông cũng tháo ra nút thắt trong đầu của mình. Còn một số thứ, Oppenheimer vẫn không hiểu nên ông cũng hỏi tiếp:

" Nguyên tố Urani có chỗ gì đặc thù sao? Vì cái gì, vừa rồi đánh vào cũng không sáng tạo ra siêu nguyên tử Urani? Vì cái gì, ngài cho rằng là tách ra mà không phải là suy biến đâu? "