Chương 192: Gửi quân tham cuộc nội chiến 2 và mở rộng không quân

Đế Quốc Nhật Bản

Chương 192: Gửi quân tham cuộc nội chiến 2 và mở rộng không quân

Chương 192: Gửi quân tham cuộc nội chiến 2 và mở rộng không quân


Bởi vì ngay từ đầu, chính phủ Tây Ban Nha chưa kịp phản ứng thì Franco cùng với thuộc hạ của ông ta đã cấp tốc chiếm lĩnh tây thuộc Morocco, quần đảo Canaria, quần đảo Baleares cùng với các tỉnh Bắc Bộ và các tỉnh Tây Nam ở Tây Ban Nha.

Sau đó, vào ngày 30 tháng 7

Tại Burgos.

Franco củng với thuộc hạ của ông ta tuyên bố thành lập " Quốc phòng chấp chính uỷ ban chấp hành ". Mục đích của Franco là Nam Bắc giáp công Madrid, tiến tới cướp đoạt chính quyền điều hành đất nước.

Thế cục hiện tại ở Tây Ban Nha đang rất là thuận lợi với ông nên Franco sẽ không yêu cầu Đức hỗ trợ, huống chi hắn còn có một chỗ dựa tốt hơn, đó chính là nước Anh.

Mà nước Anh đâu?

Bởi vì, tình hình kinh tế của Tây Ban Nha trong mấy năm gần đây không lạc quan lắm, cộng thêm âm thanh phản đối từ quốc hội. Quyết định ủng hộ kế hoạch của Franco cuối cùng chết từ trong trứng nước.

Quân đội Franco đã mất đi thế lực bên ngoài duy nhất người ủng hộ, tiến công dần dần chậm lại, nhờ sự tiến công chậm chạp mà cho quân đội của chính phủ có cơ hội thở dốc, nghỉ ngơi và chiêu mộ thêm binh lực để phản công.

Chính phủ Tây Ban Nha phát ra thông cáocho người dân cả nước cầm vũ khí lên bảo vệ nước cộng hoà. Trong hai ngày, tổng cộng có 300.000 người tham gia tổ chức dân binh ---- Người dân đội cảnh vệ.

Madrid, Barcelona, Valencia, Cartagena, Malaga, Bilbao và các trung tâm thành thị dưới sự phối hợp củ người dân và quân đội chính phủ phản loạn rất nhanh bị san bằng.

Franco chỉ còn khống chế tỉnh Andalusia ở phía Nam cùng các tỉnh ở phía Bắc như là Galicia, Navarra, Castilla la Vieja nhưng mà các tỉnh này là thuộc dạng lạc hậu, chưa phát triển.

Quân đội chính phủ thì không chế tất cả các trung tâm công nghiệp, nông nghiệp, bến cảng và nhiều tuyến đường giao thông thuyết mạch quân trong của đất nước.

Chỉ khi Franco cảm thấy mình gặp phải tình thế bất lợi thì ông cho người liên hệ đến người Đức xin trợ giúp. Sau đó, người Đức sẽ liên hệ Nhật Bản như là một thoả thuận ngầm ở trước đó giữa 2 nước này.

Tổng tham mưu trưởng quân đội Nhật Bản hoàng tử Kan'in Kotohito mở miệng nói.

" Bệ hạ, đây quả thật là một tin tức tốt đối với chúng ta. Vậy chúng ta cần phái bao nhiêu binh sĩ đi tới đâu? "

Hirohito biết phía quân đôi sẽ hỏi chuyện này cho nên ông nói:

" Cách đây 2 tháng ta đã yêu cầu quân đội gửi 1 sư đoàn thiết giáp và 2 sư đoàn bộ binh với sự hồ tống hạm đội hàng không số 4 đến Đức. Mọi người còn nhớ chứ. "

Nghe được Hirohito nói như thế nên mọi người cũng gật đầu ra hiệu là mình có nhớ. Cách đây, 2 tháng Hirohito có yêu cầu Lầu Năm Góc gửi 1 sư đoàn thiết giáp, 2 sư đoàn bộ binh và phải có 1 hạm đội hàng không hộ tống đến Đức.

Mặc dù, Lầu Năm Góc cũng không hiểu lắm cách làm của Hirohito nhưng mà họ vẫn tôn trong và nghe theo lệnh của Hirohito. Họ đưa các sư đoàn thiết giáp hiện đang sử dụng xe tăng chủ lực của nước này là Type 5 Chi-Ri (T-34-85) và xe tăng hạnh nhẹ Type 1 Chi-He.

Hirohito thấy mọi người gật đầu nên ông cũng nói tiếp:

" 3 Sư đoàn và hạm đội hàng không số 4 là ta dùng chúng để tham gia cuộc nội chiến Tây Ban Nha. Trước đó, Đức đã bí mật liên hệ với ta và thủ tướng Machiko về vấn đề cuộc nội chiến Tây Ban Nha sẽ có thể xảy ra cho nên họ yêu cầu chúng ta gửi quân đến dể chuẩn bị nên ta mới yêu cầu quân đội gửi quân đến Đức cách đây 2 tháng. "

Hirohito tính nói đến câu đầu thì ông sẽ ngừng để mọi chuyện lại cho Machiko nói tiếp, nhưng mà ông thấy và cảm nhận được mấy cái anh mắt kinh dị dang nhìn mình nên ông mới giải thích mọi thứ cho mọi người nghe.

Các tướng lãnh trong văn phòng nghe được Hirohito nói như vậy nên mọi người có thể hiểu được và họ cũng không trách bệ hạ và thủ tướng. Ai biểu người Đức liên hệ bí mật với với họ đâu nên họ cũng không trách được.

Đến đây, Hirohito cũng nói tiếp:

" Mặc dù, chúng ta đã gửi 3 sư đoàn đến nhưng mà ta cảm thấy vẫn không đủ. Ta muốn thêm 3 sư đoàn nữa tới tham chiến Tây Ban Nha và vài sư đoàn hậu cận giúp người dân Tây Ban Nha xây dựng lại nhà cửa ở những khu vực mà ta chiếm được.

Chúng ta cũng đồng thời gửi một hạm đội thiết hạm hạm cỡ nhỏ đến Tây Ban Nha và 2-3 phi đội máy bay. Hạm đội thiết giáp hạm cỡ nhỏ này mặc dù chỉ giúp được một phần nào đó ở cuộc nội chiến Tây Ban Nha nhưng mà chúng ta vẫn có thể dùng chúng đi giao lưu với các cường quốc phương Tây.

Phi đội máy bay thì ta cũng không nói nữa ha, chắc các vị cũng biết đến nhiệm vụ của nó như thế nào rồi. Sau khi, cuộc nội chiến Tây Ban Nha kết thúc thì sẽ rút quân về nước. Kết thúc cuộc hành trình giúp đỡ Tây Ban Nha.

Còn về về việc, nên gửi sư đoàn, phi đội máy bay hay là hạm đội thiết giáp hạm cỡ nhỏ như thế nào thì quân đội hãy xử lý công việc này đi ha. "

Các tưỡng lĩnh đồng thanh trả lời:

" Vâng, bệ hạ. "

Hirohito nghe được mọi người nói như thế nên ông cũng gật đầu rồi sau đó ông nhìn về phía tư lệnh không quân hoàng tử Higashikuni Naruhiko rồi hỏi:

" Tướng quân Higashikuni, kế hoạch xây dưng không quân đến đâu rồi? "

" Thưa, bệ hạ. Dựa theo mệnh lệnh của ngài. Không quân vẫn đang trong quá trình mở rộng thêm. Hiện tại đã có hơn hàng chục ngàn phi công ở trong độ tuổi trai tráng nên họ rất là xông xáo muốn được lên chiến trường bắn rơi máy bay địch.

Hirohito nghe được hoàng tử Higashikuni Naruhiko như thế nên ông cũng gật đầu. Không quân đã chiêu được bao nhiêu đó con số cũng là việc hết sức đáng mừng. Với, nền dân số hiện tại của Nhật Bản chỉ chiêu một được nhiêu đó cũng coi như là một cực hạn của binh chung không quân.

Mặc dù vậy, Hirohito vẫn cảm thấy rất là lo lắng. Suy nghĩ một chút, ở kiếp trước, thế chiến thứ 2 người Mỹ đã sản xuất máy bay với số lượng là 300.000 chiếc (Vẻn vẹn máy bay ném bom người Mỹ đã sản xuất gần 20.000 chiếc).

Nghĩ đến những điều đó, trong lòng của Hirohito liền lo lắng, run lẩy bẩy.(Đương nhiên, nước Mỹ sản xuất máy bay cũng không phải là tự sản xuất tự dùng, mà có rất nhiều chiếc máy bay được nước này chi viện cho Liên Xô, nước Anh và các nước đồng minh.)