Chương 10: Nguyễn Huy, Nguyễn Thanh Mị
Từ bên trong đám người, một tiếng quát lạnh vang lên. Theo đó, một tên cảnh sát bước ra. Theo sau hắn, là mấy tên cảnh sát xuất hiện, vây lấy Nguyễn Tuấn Long
Cầm đầu chính là người vừa mở miệng. Hắn là một thanh niên khoảng hơn 20 tuổi. Thân cao 1m7, cơ bắp cân xứng ẩn sau bộ trang phục cảnh sát. Khuôn mặt tuấn dật, tràn ngập một vẻ khí khái, hào sảng. Đặc biệt là mái tóc hắn, một mái tóc màu bạc tự nhiên, không phải do nhuộm mà thành
Trong tay hắn là một khẩu súng lục màu đen với một quả cầu năng lượng ở nòng súng. Đây chính là trang bị của cảnh sát thành phố: Súng Phong Tỏa
" Buông hắn ra. Ngươi đã bị bắt vì tội phá hoại trật tự công cộng" Thanh niên lên tiếng, thế nhưng giọng nói lại không có chút nào là ra lệnh. Trái lại, mang theo một vẻ trầm trọng.
Không chỉ hắn, mà những tên cảnh sát khác cũng một vẻ lâm đại địch nhìn Nguyễn Tuấn Long
Nguyễn Huy tâm tình có thể nói là vô cùng buồn bực. Hắn cứ tưởng nhiệm vụ lần này đơn giản. Nhưng thật không ngờ lại gặp một kẻ khó chơi như vậy. Từ sát khí trên người đối phương, Nguyễn Huy rất rõ ràng, tên này giết không ít người
Không nói thực lực tên này thế nào. Chỉ bằng vào cô gái bên cạnh hắn, một Dẫn Nguyên Cảnh cao thủ thì thật sự, hắn không muốn cùng Nguyễn Tuấn Long làm địch.
Thế nhưng nhiệm vụ còn đó, hắn không thể không đứng ra ah. Chẳng may Nguyễn Tuấn Long nổi giận giết Đinh Hùng, hắn thật sự không biết nói lại thế nào với chị mình
Thấy có người ngăn cản mình, Nguyễn Tuấn Long khẽ nhíu mày. Cũng không nghe lời của Nguyễn Huy mà buông Đinh Hùng ra
Còn Akitsu, nàng đi tới bên cạnh hắn, băng hàn lực lượng ngưng tụ thành mấy chục thanh băng kiếm chỉ về phía mấy tên cảnh sát. Trên khuôn mặt xinh đẹp là một sự lạnh lùng. Rất rõ ràng, chỉ cần mấy tên cảnh sát nổ súng, nhưng thanh kiếm này sẽ găm thẳng vào đầu bọn họ
Cả hai bên, lập tức lâm vào thế rằng co. Bầu không khí trở nên vô cùng ngột ngạt. Bất kì lúc nào cũng có thể biến thành một cuộc chiến.
(Trong bầu không khí này. Đinh Hùng bởi vì tố chất tâm lý quá kém mà ngất xỉu)
" Ta nói, vị tiên sinh này. Có thể buông tha cho Đinh Hùng được không?"
Ngay trong giờ phút căng thẳng nhất. Một âm thanh ngọt ngào vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng. Theo sau đó, một cô gái xuất hiện.
Cô gái vừa tới, lập tức trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt. Tất cả đều đổ dồn về phía nàng, ánh mắt mang theo một vẻ ngây dại, si mê
Khuôn mặt đẹp tới nỗi khiến người khác hít thở không thông.Đôi mắt to tròn, long lanh tràn ngập một vẻ dụ người. Mặc trên người một bộ sườn xám màu đỏ bó sát người khiến cơ thể lồi lõm, gợi cảm được bộc lộ một cách rõ ràng
Mỗi một bước đi, mỗi một cái nhăn mày đều toát ra mị lực vô hạn, câu dẫn chúng sinh. Nàng, giống như một hồ ly tinh khiến đám ông phạm tội
Nhìn cô gái, Nguyễn Tuấn Long trong mắt tràn đầy lửa nóng, ánh mắt xâm lược không chút che dấu nhìn nàng. Ánh mắt đó, hận không thể nhào tới ăn tươi nuốt sống cô
" Đồn rằng thành phố Hà Bắc là thiên đường mỹ nữ quả không sai. Không uổng cô ta tới đây một chuyến" Nguyễn Tuấn Long trong lòng kêu gào. Hắn phát hiện, mình thật sự là sáng suốt khi chọn thành phố Hà Bắc là điểm tới đầu tiên
Cô gái không biết trong lúc vô tình nàng đã trở thành con mồi của một con sắc lang. Nàng đi tới bên cạnh Nguyễn Huy, vỗ vai hắn cười ôn nhu
" Huy. Việc còn lại để chị. Em đi giải tán đám người đi"
" Vâng. Chị hai" Nguyễn Huy khẽ đáp. Người này, chính là cấp trên cũng là người chị mà hắn sợ nhất: Nguyễn Thanh Mị
Dặn dò thuộc hạ đuổi đi đám người, Nguyễn Huy cũng không rời đi mà đứng phía sau lưng chị mình, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía hai người Nguyễn Tuấn Long
" Ta là Nguyễn Thanh Mị, cục trưởng Sở Cảnh Sát thành phố Hà Bắc. Không biết vị tiên sinh danh tính là gì" Âm thanh nhỏ nhẹ, giống như gió xuân lại như tràn đầy câu hồn vang lên
" Thiên Sinh Mị Thể. Lần này nhặt được bảo ah" Cảm nhận được một cỗ lực lượng tràn ngập mê hoặc từ trong lời nói của đối phương. Nguyễn Tuấn Long hai mắt không khỏi sáng ngời, trong lòng hưng phấn
Một tay vuốt cằm, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Nguyễn Thanh Mị, hắn cười hắc hắc
" Ta tên Nguyễn Tuấn Long. Ta cứ nghĩ cục trưởng Sở Cảnh Sát thành phố phải là một tên bụng phệ, lùn tịt. Thật không ngờ lại là một mỹ nữ xinh đẹp ah"
" Ha…ha. Cảm ơn lời khen của Long tiên sinh" Nguyễn Thanh Mị khẽ cười. Nụ cười đó câu hồn đoạt phách khiến bao nam nhân phải si dại. Thậm chí đến cả Nguyễn Tuấn Long, cũng không khỏi một phen thất thần
" Thật đáng sợ Thiên Sinh Mị Thể. May mà nàng không biết thể chất của mình, nếu không, ngay cả mình cũng bị mê hoặc" Nguyễn Tuấn Long trong lòng cảm thán một tiếng. Đồng thời cũng âm thầm quyết tâm
Địa Tạng Vương có câu: Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục. Vì không để cánh mày râu tương lai học tà công " quay tay thần chưởng". Nguyễn Tuấn Long quyết tâm lấy thân mình ra để trấn áp con yêu tinh này
Vâng! Một nghĩa cử cao cả. Các anh em hãy cho nhân vật chính của chúng ta một tràng pháo tay
Trở lại với câu chuyện. Lúc này, Nguyễn Thanh Mị ánh mắt ngập nước, mị lực bắn ra bốn phía nhìn Nguyễn Tuấn Long. Âm thanh ngọt ngào vang lên
" Long tiên sinh. Không biết ngài có thể thả Đinh Hùng ra không?"
Đổi lại một vị lãnh đạo bình thường có lẽ đã uy hiếp Nguyễn Tuấn Long, bắt hắn thả Đinh Hùng ra. Thế nhưng, Nguyễn Thanh Mị không làm vậy. Trái lại, nàng còn nhún nhường, nhượng bộ đối phương
Nguyễn Tuấn Long có thực lực như thế nào, Nguyễn Thanh Mị không biết. Thế nhưng, chỉ bằng việc đối phương có một tên Dẫn Nguyên Cảnh cường giả bên người cũng đủ khiến nàng không dám vọng động
" Tại sao ta phải nghe lời ngươi?" Nguyễn Tuấn Long không trả lời mà lại hỏi ngược. Hắn sẽ không giết Đinh Hùng, đó là sự thật. Thế nhưng không có nghĩa là hắn đơn giản vậy buông tha đối phương
" Ngài ở trên phố đánh người, đây chính là vi phạm luật pháp ah. Nếu ngài có định giết hắn, đây chính là tội giết người, sẽ bị đi tù mọt gông đó" Nguyễn Thanh Mị khuyên nhủ, giọng nói chân thành vô cùng
Nguyễn Tuấn Long đánh Đinh Hùng, người vui vẻ nhất chính là Nguyễn Thanh Mị. Nếu không phải vì gia tộc bắt ép, nàng mới quan tâm tới sự sống chết của đối phương đấy
Nguyễn Tuấn Long đẹp trai, lại giúp nàng hả giận. Nàng không muốn hắn bị bắt. Thế nên mới tận tình khuyên bảo hắn
Đáng tiếc, Nguyễn Tuấn Long lại không lãnh ý tốt của nàng. Hắn cười nhạt nhòa, nói
" Nếu ta không đồng ý thì sao?"
Nói tới đây, ánh mắt hắn lóe lên sát cơ. Bàn tay bóp lấy cổ Đinh Hùng bất giác nắm chặt lại
Cơn đau bất chợt kéo tới khiến Đinh Hùng từ trong hôn mê tỉnh lại, thấy Nguyễn Thanh Mị tới, hắn hai mắt hiện lên một sự vui vẻ.
" Khục…khục… Thanh… Mị… cứu…cứu… ta" Lấy hết sức bình sinh, Đinh Hùng cực kì khó khăn nói ra một câu
Nguyễn Thanh Mị bỏ mặc ngoài tai lời kêu cứu của Đinh Hùng, nàng hướng về phía Nguyễn Tuấn Long, trầm giọng
" Long tiên sinh, ngài có biết ngài đang chống lại luật pháp không? "
Mặc dù luật pháp của đế quốc khiến nhiều người bất mãn, thế nhưng sức mạnh của đế quốc lại khiến dân thường không dám phản kháng. Thế nên, dù cho có ức chế cỡ nào, cũng không ai dám vi phạm luật pháp
Nguyễn Tuấn Long không buông tha cho Đinh Hùng, lại còn có ý định giết hắn, đây chính là cùng luật pháp đế quốc chống đối ah.
" Ha…ha, đừng có lấy cái luật pháp đó ra hù ta. Ngươi có tin, ngày hôm nay ta giết Đinh Hùng, trở thành kẻ giết người. Ngày mai, ta liền trở thành anh hùng, mà Đinh Hùng liền trở thành kẻ phản quốc không?" Nguyễn Tuấn Long cười lớn, trong tiếng cười tràn ngập một vẻ trào phúng cùng đau thương
Nguyễn Thanh Mị muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói lên lời
Nguyễn Tuấn Long nói tưởng chừng là một điều điên rồ. Thế nhưng Nguyễn Thanh Mị biết, điều đó là không phải là không có khả năng. Chỉ cần tiền, rất nhiều tiền thậm chí có thể mua được cả một thành phố huống hồ là việc đổi trắng thay đen
Điều này, khiến nàng – một cảnh sát chân chính cảm thấy chán nản và thất vọng
Thấy Nguyễn Thanh Mị không nói, ngầm thừa nhận lời mình nói là thật. Nguyễn Tuấn Long chỉ lắc đầu ngao ngán.
Cái đế quốc này, thật sự là quá thối nát rồi
Nghĩ thế, Nguyễn Tuấn Long cũng chẳng còn tâm tư chơi đùa nữa.
Đúng lúc định rời đi, Akitsu liền túm lấy góc tay áo hắn giật giật. Một tay chỉ về phía Nguyễn Thanh Mị, nhàn nhạt nói ra
" Chủ nhân. Cô ta là một Ashikabi"
Nghe thế, Nguyễn Tuấn Long thật sự giật mình, ánh mắt nhìn về Nguyễn Thanh Mị không khỏi chăm chú lên
Sekirei rất ít khi nói đùa về sự tồn tại của các Sekirei cùng Ashikabi khác. Akitsu lại càng không thể. Nàng nói vậy chứng tỏ Nguyễn Thanh Mị thật sự là một Ashikabi
Cơ mà thật nhanh ah, kế hoạch Sekirei vừa mới bắt đầu ít phút liền đã xuất hiện Ashikabi thứ hai. Thế này, chẳng mấy chốc mà 108 Sekirei có được Ashikabi của mình
" Thú vị! Ngày đầu tiên tới đây liền gặp nhiều chuyện như vậy ah" Nở nụ cười tà, Nguyễn Tuấn Long thầm nghĩ.
" Được rồi! Ta sẽ thả người. Với một điều kiện…" Nói xong, hắn liền ném Đinh Hùng về phía mấy tên cảnh sát
Hành động của Nguyễn Tuấn Long quả thật khiến mọi người bất ngờ. Bầu không khí khẩn trương cũng bởi vậy mà bị phá vỡ. Tất cả trên đầu đều là một dấu hỏi. Thật không biết tại sao Nguyễn Tuấn Long lại khi không thả người
Vốn đang tâm trạng sa sút thấy Nguyễn Tuấn Long thả người. Nguyễn Thanh Mị đầu tiên là ngơ ngác sau đó là vui vẻ. Vội vàng sai người mang Đinh Hùng đi, nàng quay đầu nhìn Nguyễn Tuấn Long, ánh mắt tràn ngập vũ mị, cười nói
" Cảm ơn ngươi! Long tiên sinh"
Mặc dù không có chút thiện cảm nào với Đinh Hùng, thế nhưng hắn là người mà gia tộc bắt nàng phải mang bằng được về. Việc Nguyễn Tuấn Long thả Đinh Hùng ra, thật khiến nàng cảm kích vô cùng. Ánh mắt nhìn về phía hắn cũng trở nên nhu hòa hơn nhiều
" Không có gì cảm ơn. Dù sao, chúng ta cũng là một loại người mà"
Nguyễn Tuấn Long nở nụ cười thần bí. Sau đó lôi kéo Akitsu rời đi, trước khi rời đi, hắn dơ tay lên, một bộ vô cùng tiêu sái nói
" Vậy nhé. Hẹn ngày gặp lại, Thanh Mị tiểu thư"
Nói xong, liền mang theo Akitsu nghênh ngang rời đi.
Xung quanh cảnh sát, không ai dám đi tới bắt Nguyễn Tuấn Long lại. Một phần là Nguyễn Thanh Mị chưa hạ lệnh, nhưng quan trọng hơn, bên cạnh Nguyễn Tuấn Long còn có một Dẫn Nguyên Cảnh cường giả
Đợi cho Nguyễn Tuấn Long cùng Akitsu khuất dần trong dòng người, Nguyễn Huy mới đi tới bên cạnh Nguyễn Thanh Mị khẽ nói
" Chị hai. Có cần…"
" Bỏ đi. Bảo tất cả mọi người trở về. Nhiệm vụ của chúng ta là bảo đảm an toàn cho Đinh Hùng là được rồi"
Nguyễn Thanh Mị phất tay, sau đó cũng chẳng thèm để ý tới sự sống chết của Đinh Hùng, nàng xoay người bước lên xe, khởi động xe rời khỏi
Trong xe, Nguyễn Thanh Mị vừa lái xe, trong đầu vẫn còn quay quẩn câu nói của cuối cùng Nguyễn Tuấn Long
" Cùng một loại người sao? Chẳng lẽ…"