Chương 78: Cửu Âm Minh Nguyệt Thể

Đế Đạo Vô Song

Chương 78: Cửu Âm Minh Nguyệt Thể

Đế Hoành quan sát thấy cảnh này lập tức cười khổ.

" Đây là một mình nàng muốn đỉnh hết đám kia tiểu tử a " Hắn không khỏi bất đắc dĩ nói ra.

Vốn đang muốn Thập Nhị Thiên Kiêu đều xuất thủ, cho dù không thể có cái gì khó khăn nhưng cũng được coi là rèn luyện căn cơ cùng kinh nghiệm chiến đấu một chút.

Không nghĩ đến Tuyết Phi Sương cái này mang ý định một mẻ hốt gọn.

" Bất quá, nàng hẳn là được a " Đế Hoành lầm bầm.

Cổ Huyền Thiên đang nhắm mắt thần du thái hư lúc này hai mắt cũng mở ra khép hờ, miệng có chút cười, nói.

" Ngươi cũng quá xem thường nàng. Ngươi lần đó cũng chỉ nhắm mắt bắt cóc nữ nhi người ta, cũng không xem nàng thiên phú là như thế nào cường đại "

" Đường Long cùng mấy cái kia chính là không thể so bì với nàng. Không nói đến thiên phú, chỉ là khả năng chiến đấu cũng không phải đám người kia hiện tại có thể bằng nàng, dù sao nàng thế nhưng là Trưởng Công Chúa Cổ Thánh Thần Triều. Cái kia Thần Triều chính là quanh năm suốt tháng chiến chinh liên tục, thân làm xuất sắc nhất nữ nhi Cổ Thánh Đại Đế cũng không biết giết ít nhiều bao nhiêu người "

Đế Hoành nghe vậy không khỏi cười khổ, hắn lại làm sao không biết Cổ Thánh Thần Triều là một cái thế lực hiếu chiến, thân làm sử thượng Thần Triều xuất sắc nhất Đại Công Chúa cùng tối cường thiên phú, không thể nghi ngờ nàng danh quy chí thực, không phải cái kia bình hoa công chúa thường thấy.

" Này cũng không thể nói đám người Đường Long thiên phú có nhiều thú kém nàng, cho dù có một chút không bằng nhưng cũng không phải cách quá xa. Đặc biệt là Đường Long cùng Hoàng Minh hai cái kia thể chất cực kỳ cường đại, bọn hắn nếu như có địa phương thua kém Tuyết Phi Sương vậy là chiến lực " Đế Hoành gật đầu nhìn Tuyết Phi Sương qua vô số tầng không gian nói ra.

Phượng Vô Song đám người bất kể là đến từ Thái Cổ, được xưng tuyệt thế thiên kiêu, nhưng này cũng chỉ là nói thiên phú của bọn hắn, chiến lực bọn hắn cũng không có bao nhiêu lộ ra xuất sắc. Lần đầu tiên giao thủ với Cổ Huyền Thiên cũng đã thấy.

Dù sao bọn hắn chính đa phần tu luyện bế quan trong gia tộc thế lực của mình, chưa đến lúc đi ra ngoài lịch luyện thì bị Đế Hoành tóm lại phong ấn chớp mắt một cái không biết bao nhiêu năm tháng.

Trái lại Tuyết Phi Sương mặc dù Cổ Thánh Đại Đế cưng chiều, nhưng cũng không phải để nàng trong cái kia Phủ Công Chúa như bình hoa nuôi lớn, ngược lại Tuyết Phi Sương tham gia không biết bao nhiêu cái chiến trường, ma luyện từ nhỏ, tất nhiên là có người thủ hộ. Thiên phú khủng bố cùng khả năng chiến đấu xuất sắc của nàng được khai thác triệt để.

" Đường Long, Phượng Vô Song bọn hắn còn thiếu ma luyện, nếu không chiến lực cũng không thua kém Tuyết Phi Sương bao nhiêu " Cổ Huyền Thiên nhàn nhạt mở miệng đạo.

" Chỉ là không thua kém bao nhiêu thôi sao "

Đế Hoành nghe Cổ Huyền Thiên không khỏi ngạc nhiên.

Phải biết Đường Long là Tiên Thiên Thánh Đạo Thể.

Hoàng Minh là Địa Vương Tịch Diệt Thể. Phượng Vô Song là Thanh Liên Kiếm Đạo Thể.

Bất cứ một người nào thể chất đều là khủng bố đến cực điểm, nhất là Đường Long càng là bài danh thứ mười ba Tiên Thiên Thánh Đạo Thể. Như vậy thể chất nhưng Cổ Huyền Thiên chỉ nói nếu cố gắng tu luyện sẽ không thua kém Tuyết Phi Sương thôi sao?

Không thua kém là như thế nào?

Vậy thì cũng chỉ là tối đa Đường Long bọn người có khả năng bằng Tuyết Phi Sương, cũng không có khả năng siêu việt nàng trừ khi có cái gì địa phương đặc biệt, cơ duyên bất ngờ hay thiên phú khác bù đắp lên.

" Nàng bảo thể... " Đế Hoành quan sát Tuyết Phi Sương, không khỏi lầm bầm như đang suy đoán cái gì đó.

" Cửu Âm Minh Nguyệt Thể — Bài danh đệ ngũ Thái Cổ Vạn Thể Bảng " Cổ Huyền Thiên ánh mắt tinh quang trong nháy mắt bạo phát, khoé miệng mỉm cười nói ra.

" Cửu Âm Minh Nguyệt Thể — " Đế Hoành con mắt không khỏi muốn trừng ra. Hắn vậy mà năm đó tiện tay bắt đi một cái bài danh đệ ngũ Thái Cổ Vạn Thể Bảng.

Đế Hoành hô hấp không khỏi trở nên có chút dồn dập. Giờ thì hắn hiểu sao Cổ Huyền Thiên ban đầu chửi hắn ngu.

Trước mười bài danh bảo thể mang ý nghĩa không phải đơn giản, nếu để Chư Thiên Vạn Giới biết được thậm chí sẽ đánh nhau bể đầu đến cướp người.

Vì trước mười bài danh cũng không có cái kia Hậu Thiên thuyết pháp bảo thể.

Trước mười bài danh chính là độc nhất vô nhị. Trừ khi người đó chết đi nếu không Thiên Địa sẽ chỉ có một tôn duy nhất như vậy bảo thể.

Đừng nói trước mươi, cho dù trước năm mươi bảo thể cũng đã lộ ra vô tận tiềm lực, vô cùng khủng bố thiên phú.

Thiên Nguyên Đại Lục như vậy hiện tại chính thức cũng chỉ có Đường Long một người xuất hiện, còn lại có hay không nữa trước năm mươi bảo thể ai cũng không biết, hoặc là có nhưng đã bị giấu đi.

Hơn nữa, nếu chỉ có trước năm bài danh bảo thể cũng không thể làm cho Đế Hoành hô hấp như vậy dồn dập.

Dù sao Cửu Âm Minh Nguyệt Thể cố nhiên cường đại cùng khủng bố tiềm năng, nhưng đó cũng chỉ là thiên phú thôi.

Thiên phú?

Phóng nhãn Chư Thiên Vạn Giới, thiên phú có mấy cái so được với hắn?

Vạn Cổ Yêu Nghiệt bài danh trước ba có thể Cổ Huyền Thiên có một tia trêu đùa hắn, nhưng dù sao không có lửa tại sao có khói? Ít nhiều hắn cũng dám tự xưng Vạn Cổ đến nay thiên phú bản thân đủ để đi vào trước mười. Tất nhiên trong đó là có Cổ Huyền Thiên trợ giúp một tay chết đi sống lại vô số lần nghịch thiên cải tạo.

Vậy chân chính làm cho hắn tâm động thậm chí hô hấp không ổn định khi biết Tuyết Phi Sương có Cửu Âm Minh Nguyệt Thể là vì một cái Vô Thượng Đế Kinh.

Hơn nữa trong vô số Đế Kinh thì cái này Đế Kinh cũng là tuyệt thế vô song, áp đảo tồn tại ở hàng ngũ cao nhất. Điều này cũng đơn giản dễ hiểu, bởi vì nó là Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh, nếu ngươi không biết tại sao Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh đối với Đế Hoành lại có như vậy lực hấp dẫn vậy thì là có một cái lý do.

Chủ nhân của nó.

Thanh Huyền Đế Hậu!

Đúng vậy, Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh là Vô Thượng Đế Kinh do Thanh Huyền Đế Hậu truyền lại. Chỉ bất quá không có mấy cái có thể chất phù hợp tu luyện, cho dù có cũng không có khả năng tiếp xúc với Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh.

Đế Hoành không khỏi nhìn về Cổ Huyền Thiên ánh mắt vô tận lửa nóng cùng tràn đầy mong đợi.

Nếu như trong cái này Thiên Địa, ai có khả năng biết Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh tung tích vậy thì không ai ngoài phụ thân hắn.

Thấy ánh mắt Đế Hoành nhìn mình, Cổ Huyền Thiên bất đắc dĩ lắc đầu.

" Ngược lại là biết, nhưng cũng không có ở trên thân ta a. Ngươi cho ta là ai, làm sao tìm cái gì Vô Thượng Thần Dược, Vô Thượng Đế Kinh cũng nhìn đến trên người ta "

Đế Hoành nghe vậy không khỏi khinh bỉ.

Tìm mấy cái đồ vật đó phải đến trên người ngươi tìm mới lộ ra bình thường a, nếu không chẳng lẽ đi tìm mấy cái Vũ Đế Vũ Thánh đòi. Vô Thượng Đế Chủ mẹ nó ngay cái Thần Dược cùng bản Đế Kinh cũng không có, này không phải quỷ nghèo?

" Làm sao, Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh trình độ mạnh mẽ là không thể nghi ngờ, đáng tiếc chỉ có thể nữ tử tu luyện lấy, hơn nữa Tuyết Phi Sương vừa vặn phù hợp thể chất, ngươi đánh chủ ý không sai, không khéo chính là tương lai có khả năng ra thêm một cái Nữ Đế, cho dù không có khả năng bằng Thanh Huyền Đế Hậu nhưng đủ để ngạo thị Thiên Địa " Cổ Huyền Thiên sờ sờ cái cằm của mình suy nghĩ.

" Bất quá, Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh cũng không phải trọn vẹn, nó bị chia ra làm nhiều phần mai một ở mỗi cái địa phương khác nhau, ta cũng chỉ là vô tình biết được một vài bộ phận trọng đó "

Nghe Cổ Huyền Thiên nói, Đế Hoành không khỏi có chút tiếc nuối thở dài, bất quá cho dù là một phần của Cửu Nguyệt Quảng Hàn Kinh cũng đủ để Tuyết Phi Sương đi đến một cái khủng bố trình độ.

" Làm sao, nhấc lên Thanh Huyền Đế Hậu là ngươi một dạng cuồng nhiệt? Phải hay không trong lúc ta ngủ say ngươi với nàng có cái gì quan hệ "

Cổ Huyền Thiên kì quái nhìn Đế Hoành.

Mỗi lần nói đến Thanh Huyền Đế Hậu hắn quan sát thấy Đế Hoành đều một mặt ngưỡng mộ. Phải biết Đế Hoành trước mặt hắn tuy cái gì cũng không tính, nhưng đi ngược về Thái Cổ thậm chí trước đó thời đại cũng được cho là một tôn Đại Năng.

Hơn nữa Thanh Huyền Đế Hậu xa xưa không phải Đế Hoành sinh ra ở khoảng thời gian kia có khả năng tiếp xúc, nàng thế nhưng mà đã biến mất rất lâu. Truyền thuyết về cái kia nữ tử cũng chỉ có rất rất ít người biết đến.

Đế Hoành cười khổ " Cũng không có, nếu như cùng nàng sinh ra một thời đại cái kia cũng là ta bi ai đồng thời cũng là ta may mắn "

Cổ Huyền Thiên chỉ cười cười im lặng từ chối cho ý kiến.


...

" Đã ngươi tự tin vào thực lực của mình như vậy, ta cũng muốn xem thứ gọi là Thập Nhị Thiên Kiêu có thể hay không một mình đấu với Tam Thập Lục Kiêu Tử "

Hoàng Nhất hai mắt băng lãnh, linh lực trong cơ thể hắn bắt đầu âm thầm bạo động sôi trào lên.

" Vây — "

Hoàng Nhất bỗng dưng quát lên, một bước bước ra thân ảnh lập tức biến mất, xuất hiện lần nữa là cách trước mặt Tuyết Phi Sương không xa.

Tuy nói bọn hắn Tam Thập Lục Kiêu Tử không có cái gì bàn bạc trước với nhau về trận pháp vây công người khác, đơn giản vì bọn hắn cũng không cho là có ai cùng cấp có tư cách để bọn hắn phải liên thủ.

Thế nhưng cho dù không có bàn bạc kỹ lưỡng bố trí trận pháp vây công, nhưng nói thế nào bọn hắn cũng được gọi là thiên tài, phản ứng không phải người bình thường có khả năng so sánh, trong nháy mắt Hoàng Nhất nhất hô lập tức bách ứng.

" Vậy mà toàn bộ Tam Thập Lục Kiêu Tử lại vây công một người " Có người nhìn thấy không khỏi phức tạp nói ra.

" Như vậy kết quả, cho dù có thắng cũng không có cái gì vinh quang, trái lại mất thể diện không nhỏ "

" Hanh, đây cũng là nàng yêu cầu, kiêu ngạo ngược lại khong nói được ai " Ngưỡng mộ Tam Thập Lục Kiêu Tử người lập tức phản bác.

Tam Thập Lục Kiêu Tử đám người lập tức trong nháy mắt mỗi người xuất hiện vây quanh Tuyết Phi Sương, khoá chặt toàn bộ phương vị của nàng.

Phượng Vô Song cũng không có động tĩnh gì, nàng ngược lại với Đường Long đám người một mặt lo lắng, nàng chỉ là chăm chú nhìn kỹ Tuyết Phi Sương.

Tuyết Phi Sương lúc này cho nàng cảm giác không đúng lắm, tựa hồ có địa phương nào trên người nàng bất thường, bất quá Phượng Vô Song cũng không một hai xác định được.

Tuyết Phi Sương bạch phát diễm lệ vũ động, cái kia lam đồng hờ hững cũng không có nhìn đám người trước mắt một chút.

Tuyết Phi Sương trên ngọc thủ bỗng dưng nguyệt quang mờ nhạt hiện lên. Nguyệt quang này vô cùng mỹ lệ cùng nhu hoà, nhưng nó xuất hiện lại làm cho người ta một cổ cảm giác băng hàn cực điểm.

Trong ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm, nguyệt quang trên ngọc thủ nàng từng từng tố nên thành bó, sau đó hoá thành một thanh trường kiếm đơn giản.

Thanh này trường kiếm tựa như băng tuyết trong suốt đúc thành, trên đó nhàn nhạt nguyệt quang lấp loé mờ ảo.

Tuyết Phi Sương

" Cùng lên đi " Âm thanh lãnh đạm vang lên, Tuyết Phi Sương một thân lam váy, cái kia tuyết phát nhè nhẹ vũ động, ngọc thủ nắm lấy nguyệt kiếm hờ hững nhìn Hoàng Nhất phía trước, nàng lúc này hình ảnh giống như một cái Nữ Kiếm Tiên đồng dạng.

Hoàng Nhất đồng tử co rụt lại, nhìn thanh kiếm kia hắn có thể xác định không phải là linh khí, linh bảo, nó tám thành là do linh lực của Tuyết Phi Sương cấu thành, thanh kiếm kia cho hắn một cảm giác rất nguy hiểm.

Bất quá nghe âm thanh hờ hững có chút khinh thường, nói đúng hơn là không để hắn vào mắt, không để Tam Thập Lục Kiêu Tử vào mắt, Hoàng Nhất lập tức phẫn nộ.

" Cùng lên "

" Keng — "

Hoàng Nhất quát to, hắn lập tức rút ra trường kiếm trảm tới, mọt cái kiếm khí dài trăm trượng mang theo tốc độ nhanh chóng hướng đến Tuyết Phi Sương, trong nháy mắt này còn lại người cũng lập tức xuất thủ.

Không thể không nói, tuy nhân phẩm có chút không xong, nhưng bọn hắn phối hợp có thể nói rất tốt, ít nhất ở cái này tu vi đã xem ra là rất không tồi.

Kiếm khí, đao khí, trường tiên, pháp quyết các loại ở nhiều phương vị đủ thứ màu sắc lập tức bao vây Tuyết Phi Sương.

Hoàng Nhất không thể không nói cực kỳ thông minh, hắn không rõ sâu cạn Tuyết Phi Sương nên sau khi đánh ra một kích lập tức lui lại, cũng không thừa tiến lên.

Thấy vô số đao khí kiếm khí cùng đủ loại chiêu thức đánh ra bao quanh Tuyết Phi Sương, đám người xung quanh cũng không khỏi trái tim treo lên.

" Đinh — "

Bỗng dưng lúc này trong ánh mắt kinh hãi của vô số người, Tuyết Phi Sương trường kiếm cũng không động, cả người nàng lam sắc nguyệt quang mang theo thanh thuý thanh âm toả ra.

Lập tức, kiếm khí, đao khí, pháp quyết cái gì trong ánh mắt kinh hãi của mọi người như bị đông cứng một dạng sau đó nổ vụn thành vô số lấp lánh bụi băng tuyệt đẹp.

" Không thể nào — " Tam Thập Lục Kiêu Tử trong đó có người thấy cảnh này không khỏi hoảng sợ lui về quát lên.

Hoàng Nhất đồng tử co rụt lại, vừa rồi không rõ cái kia lam sắc nguyệt quang là gì, nhưng trong nháy mắt ánh sáng kia xuất hiện cho hắn cảm giác đối mặt sinh tử trước mắt, sau lưng mồ hôi lạnh không khỏi chảy dài.

" Cái..cái này cũng quá tà môn " Đường Long mặt có chút co rúm, thay đổi là hắn hắn bạo phát hoàn toàn bảo thể cũng có thể làm được, nhưng cũng không thể nhẹ nhàng như Tuyết Phi Sương như thuỷ tinh phá nát hết.

" Là loại lực lượng kia " Phượng Vô Song ánh mắt cũng không khỏi hơi co lại. Nàng nhớ tới trước kia Tuyết Phi Sương dùng đến loại kia thủ đoạn trong nháy mắt thuấn sát đối thủ.

Trong bóng tối mấy cái lão tổ cùng tông chủ, gia chủ quan sát cũng không khỏi cau mày lại. Bọn hắn sống năm tháng không ít, nhưng trước mắt cái này nữ tử vận dụng loại nào thủ đoạn bọn hắn nhìn không ra.

Nếu như không phải e sợ làm hỏng kế hoạch có người thậm chí sẽ nhảy ra nắm lấy Tuyết Phi Sương nghiên cứu.

Hoàng Gia lúc này trong cổ đình ngồi lấy xếp bằng một cái hắc bào lão giả, hắn chính là gia chủ của Hoàng Gia, gia gia của Hoàng Nhất, Hoàng Thường.

Hoàng Thường lúc này nhìn trước mắt hình ảnh Tuyết Phi Sương quỷ dị lực lượng, hai mắt không khỏi co rụt lại, tuy hắn không xác định được cái kia chính là loại nào lực lượng, nàng là cái gì bảo thể, nhưng hắn có thể xác định trước mắt mình cháu trai đánh không lại cái này nữ hài.

" Hoàng Nhất, sử dụng tộc khí " Hoàng Thường âm thanh cách không gian truyền vào trong đầu Hoàng Nhất.

Hoàng Nhất đang chăm chú nhìn Tuyết Phi Sương trước mắt, bỗng dưng nghe âm thanh già nua có chút giật mình, nhận ra là gia gia mình không khỏi mừng rỡ.

Trên tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm, chỉ bất quá trường kiếm này xung quanh quấn lấy vải trắng, đúng hơn là giống vải liệm.

Đây là Tử Phương Thượng Kiếm, Hoàng Gia trấn tộc bảo khí một trong. Tuy nói thanh này kiếm lúc trước Hoàng Thường đã ban cho hắn đối phó, nhưng nếu không có gia gia cho phép hắn cũng không có khả năng sử dụng.

Thấy Hoàng Nhất trên tay bỗng dưng xuất hiện một thanh đồ vật quấn lấy vải liệm mọi người không khỏi nhìn lại.

" Đó là... " Có người nghi hoặc không khỏi lầm bầm nghi vấn.

" Ta thừa nhận, ngươi rất mạnh, nhưng đôi khi thắng bại cũng không chỉ xem thực lực bản thân " Hoàng Nhất nhìn Tuyết Phi Sương cười lạnh.

Nếu nói như lúc trước Tuyết Phi Sương trong nháy mắt làm cho hắn kiên kỵ, vậy thì lúc này có Tử Phương Thượng Kiếm trong nay, lòng tin của hắn lập tức mãnh liệt tăng vọt.

Hoàng Nhất trong tay Tử Phương Thượng Kiếm bao bọc lấy khô ráp vải liệm lúc này tựa như thô ráp vỏ cây dần dần vỡ vụn, nó bắt lầu lộ ra thân kiếm.

Chỉ thấy thân kiếm sau khi lớp vải dần dần bong ra một loại tử kim sắc quang mang theo đó loé ra, mọi người không khỏi híp mắt lại.

" Tử Phương Thượng Kiếm, vậy mà Hoàng Gia lại mang đến Tử Phương Thượng Kiếm — " Đứng quan sát xung quanh người có người nhận ra thanh kiếm này không khỏi sợ hãi quát lên.

Nghe có người hô lên lai lịch của thanh kiếm này, mọi người không khỏi rùng mình.

Tương truyền Tử Phương Thượng Kiếm là do Hoàng gia Hoàng Tổ thiếp thân bội kiếm. Hoàng Tổ là một cái xa xưa lão tổ của Hoàng Gia, tu vi có người nói là Cổ Hầu, năm xưa một thanh Tử Phương Thượng Kiếm tung hoành bát phương, đặt xuống Hoàng Gia địa vị siêu nhiên.

Không thể nghi ngờ, đây là một thanh Cổ Hầu Linh Khí, cho dù nó chỉ giải phong ấn đi một phần, Hoàng Nhất càng không thể sử dụng một phần nghìn lực lượng của nó, nhưng như vậy đã đủ khủng bố.

Đồng thời mọi người không khỏi nhìn về phía Hoàng Nhất, tuy biết Hoàng Nhất rất có địa vị trong Hoàng gia, nhưng không nghĩ đến hắn lại được sủng ái đến mức này, Hoàng Thường ngay cả Tử Phương Thượng Kiếm cũng giao cho hắn.

" Trảm — " Hoàng Nhất cũng không nói nhiều, tử sắc kim quang vừa xuất hiện hắn lập tức liền một kiếm xuất ra mang theo tốc độ khủng bố.

Một vệt kinh thiên tử sắc kiếm mang như long mang theo khủng bố chi uy thôn về đến Tuyết Phi Sương.

Mọi người không khỏi kinh hãi, phải biết Hoàng Nhất cũng không có dùng cái gì kiếm kỹ, chỉ đơn thuần là một kiếm bình thường bổ ra, cái này uy lực cũng không khỏi quá khủng bố.

" Đồng nát sắt vụn — " Tuyết Phi Sương lạnh nhạt ánh mắt nhìn về cái kia khủng bố tử sắc kiếm khí đang lao đến nàng, Cổ Hầu binh khí mà thôi, nếu như cầm trong tay một vị Cổ Hầu, thậm chí Cổ Thánh đỉnh phong nàng còn kiêng kỵ, nhưng này Hoàng Nhất tất nhiên không phải, hắn chỉ là một cái Vũ Đế thôi.

" Phá " Nguyệt kiếm trong tay Tuyết Phi Sương cũng không có quang mang gì, chỉ là vô cùng đơn giản vung nhẹ lên. Cái kia nghìn trượng tử sắc kiếm quang lập tức như bị vô hình lực lườn xoắn nát.

" Ngươi — " Hoàng Nhất sắc mặt đại biến, không khỏi lui về sau liên tục.

Mọi người cũng không khỏi hoảng sợ, có chút ngơ ngác nhìn Tuyết Phi Sương.

Nếu không phải trên người nàng cái kia Vũ Đế sơ kỳ tu vi một mực hiện ra tại đó, mọi người còn tưởng nàng là một cái Vũ Thánh đỉnh phong đang truyền kiếm cho đệ tử.

Hoàng Nhất một kiếm vừa rồi cũng không phải dùng hết sức, cũng không dùng cái gì kiếm chiêu, nhưng thân là Tử Phương Thượng Kiếm, nó cường đại là không thể nghi ngờ. Kiếm chiêu cái gì chỉ càng thêm hoa mỹ, tiêu tốn linh lực, ngược lại một kiếm đơn giản hoành ra càng có hiệu quả.

Cho dù Hoàng Nhất không thể hoàn toàn ngự Tử Phương Thượng Kiếm, nhưng vừa rồi một kiếm kia cường đại không thể nghi ngờ, ở đây ai cũng không dám nói mình có thể đơn giản đỡ được mà lông tóc không bị tổn thương.

" Được rồi, ta cũng không có thời gian chơi với các ngươi " Tuyết Phi Sương lạnh nhạt nói ra.

Này cũng không trách nàng không cảm thấy hứng thú. Khoan nói về chiến lực hai bên, chỉ riêng nói về cảnh giới ở đây không có ai so với được nàng.

Cho dù bây giờ trước mắt nàng chỉ có Vũ Đế sơ kỳ tu vi, nhưng năm xưa Thái Cổ thời đại, nàng chính là một tôn cường đại Cổ Hầu đỉnh phong. Phải biết lúc nàng đạp lên Cổ Hầu lúc đó cũng chỉ mới có mười sáu tuổi, hơn nữa Cổ Hầu đỉnh phong tu vi lúc nàng cũng chỉ gần mười tám.

Mười sáu tuổi Cổ Hầu!

Đó là cái gì kinh khủng thiên phú.

Nếu không phải bị Đế Hoành Thập Quan Phong Cấm nhốt đi tu vi sụt giảm thì dùng không bao lâu nàng đã là một tôn Cổ Vương. Tất nhiên nàng tu vi tiến triển khủng bố như vậy một phần là do thiên phú của nàng, một phần là do Cổ Thánh Thần Triều hậu thuẫn sau lưng, toàn lực bồi trồng.

Nhưng cho dù tu vi bị sụt giảm nhưng ánh mắt, kinh nghiệm của nàng vẫn còn đó, không phải bất cứ ai ở đây có thể so được.

Nghe được Tuyết Phi Sương cái khi lãnh đạm ngữ khí, Tam Thập Lục Kiêu Tử sắc mặt không khỏi lúc xanh lúc đỏ.

Này hoàn toàn chính là xem thường bọn hắn.

Nhưng nghe Tuyết Phi Sương nói vậy bọn hắn cũng không khỏi trong lòng lộp bộp, lập tức cảnh giác lên. Nhất là Hoàng Nhất, trong lòng hắn lúc này không khỏi lung lay, cái kia niềm tin vừa rồi do Tử Phương Thượng Kiếm lại bị Tuyết Phi Sương vừa rồi đơn giản một kiếm đập nát.

Tuyết Phi Sương hai mắt nhắm lại, thân ảnh như quỷ mị một dạng xuất hiện ở phía trước.

" Cẩn thận — " Tam Thập Lục Kiêu Tử có người quát lên, lúc này bọn hắn cũng không khỏi hoảng loạn. Nếu như nói ban đầu bọn hắn có thể tự tin trong nháy mắt liên thủ nghiền ép thì bây giờ bọn hắn có chút sợ hãi.

Đặc biệt là từ đầu đến cuối Tuyết Phi Sương cũng không chủ động xuất thủ, nhưng lúc này nàng lại xuất thủ rồi.

Có người quát lên, Tam Thập Lục Kiêu Tử kể cả trong đó Hoàng Nhất lập tức tách ra, ai cũng không muốn mình bị nhắm vào. Nhưng làm cho bọn hắn cảm thấy kinh khủng là Tuyết Phi Sương lúc này như phân thân đồng dạng, cùng một lúc xuất hiện ở sau lưng hoặc là bên cạnh bọn hắn, sau đó một kiếm đơn giản chém xuống hoặc là đâm.

Toàn bộ chỉ xảy ra trong nháy mắt, đám người xung quanh chỉ thấy quỷ dị tràng cảnh là Tuyết Phi Sương bước ra sau đó biến mất, sau đó xuất hiện mấy chục cái Tuyết Phi Sương thân ảnh trong sát na xuất hiện sát bên đám người rồi xuất thủ.

" Phốc — "

" Phốc — "

" Phốc — "

Trong nháy mắt, máu theo trên người bọn hắn vung tung toé. Rõ ràng là chỉ thấy bản thân bị chém hoặc đâm một kiếm, nhưng lúc này trên người bọn hắn lại bị chém mười mấy đạo vết thương hoặc lỗ hổng.

May mắn là, Tuyết Phi Sương lúc này cũng không có hạ sát thủ.

Đám người tuy bị thương nhưng đa số cũng không có mất đi chiến lực, chỉ là điên cuồng rút lui về sau, chỉ có Hoàng Nhất không bị thương tích, nói đúng hơn Tuyết Phi Sương không có tấn công hắn.

" Chết đi — " Hoàng Nhất trong lòng sợ hãi, lập tức gào thét, toàn bộ linh lực điên cuồng vận chuyển, hắn ý định toàn bộ lực lượng dồn vào một kiếm này.

" Minh — " Tiếng kiếm thét dài, Tử Phương Thượng Kiếm lúc này tử quang càng chói mắt, tựa như một cái tử sắc thái dương một dạng bùng nổ.

Hoàng Nhất cũng không có một đạo kiếm khí bắn ra nữa, lần này hắn trực tiếp liều mạng một tay cầm kiếm đâm tới Tuyết Phi Sương.

Một kiếm này chi uy nhấc lên đại địa run rẩy, cái kia chói mắt tử sắc trong tay Hoàng Nhất cực tốc giống như vẽ ra một đầu Ngân Hà kéo dài hướng tới Tuyết Phi Sương.

Một kiếm này lực lượng đủ để Vũ Thánh sơ kỳ không kịp đề phòng có thể trọng thương.

Tuyết Phi Sương mặt vẫn lãnh đạm, một chút cảm xúc cũng không có, nàng từ đầu đến cuối vẫn là như thế bình tĩnh.

" Thời đại này thiên tài cũng chỉ là như thế mà thôi " Tuyết Phi Sương lầm bầm, Nguyệt Kiếm trong tay nàng cũng không có toả ra cái gì quang mang, vô cùng phổ thông như ban đầu một kiếm đâm về phía trước.

" Không thể nào " Hoàng Nhất hai mắt trừng lên quát, phải biết lúc này hắn đã là ứng phó toàn lực, Tuyết Phi Sương vẫn như cũ như lúc đầu một kiếm phổ thông đón lấy hắn.

Lúc này đừng nói Hoàng Nhất hoảng sợ, thậm chí Đường Long, Phượng Vô Song, ngay cả trong bóng tối Vũ Thánh mấy cái kia cũng không thể tưởng tượng nổi quan sát.

Khi hai mũi kiếm va chạm nhau cũng không có như mọi người tưởng tượng như vậy kinh thiên động địa uy năng tàn phá, ngược lại im ắng một cách lạ kỳ.

Tử sắc quang mang như thái dương trên Tử Phương Thượng Kiếm tiếp xúc với Nguyệt Kiếm trên tay Tuyết Phi Sương lập tức như ngọn lửa đang bùng cháy bị dập tắt đi.

Đang ngay lúc này Tam Thập Lục Kiêu Tử trong nháy mắt hiểu rõ, lập tức thừa cơ hộp lập tức cùng tiến lên, một chiêu chính là tuyệt sát không chừa đường trống hướng về phía Tuyết Phi Sương.

" Hừ! "

Tuyết Phi Sương cười lạnh, một kiếm kia đang mũi nhọn tựa như cây kiêm đối cọng râu lúc này vô cùng xảo diệu chệch đi.

Hoàng Nhất lúc này lập tực một kiếm trượt tới bị Tuyết Phi Sương xảo diệu vòng qua, sau đó nàng Nguyệt Kiếm theo vòng cung tựa như trăng khuyết vẽ ra một vòng phía sau Hoàng Nhất.

" A — " Hoàng Nhất đau đớn hét thảm một tiếng.

Trên lưng Hoàng Nhất lúc này một cái vết thương sâu có thể nói chí mạng lập tực theo máu đỏ điên cuồng phún ra.

" Ầm — " Không dừng lại đó, Tuyết Phi Sương tốc độ vô cùng khủng bố xuất thủ, Hoàng Nhất chưa kịp phản ứng xoay lưng lại nàng chính là một cái ngọc thủ phách tới.

Hoàng Nhất lập tức phun một ngụm máu lớn bị đánh bay ra mấy trăm trượng, thất khiếu chảy máu không biết sống chết.

Nói tuy nhiều vậy nhưng thực tế chỉ xảy ra trong sát na, đám người thừa cơ tiến đến lúc Tuyết Phi Sương đang một kiếm đối với Hoàng Nhất thì trong nháy mắt Tuyết Phi Sương đã phản ứng.

Hoàng Nhất bị một kiếm sau đó tiếp tục một chưởng, cả người bay ra không biết sống chết.

Tuyết Phi Sương cũng không dừng lại, nàng cả người xoay lại một kiếm quét ra lập tức chặn hết đường kiếm của mấy người gần đó, sau đó lại một kiếm theo đó vẽ ra một vòng khuyết lại có mấy người bị chặn phản chấn ra.

Đợi nàng một vòng lại một vòng kiếm vũ đám người lúc này toàn bộ lại bị đánh bật ra hết.

" Đinh! "

" Đinh — "

" Đinh! "

Tuyết Phi Sương vô cùng đẹp đẽ, nhẹ nhàng thậm chí có thể nói chậm rãi, từng kiếm vung ra phối hợp thêm cái kia ảo diệu bộ pháp lúc này tựa như một cái tinh linh kiếm vũ, vô cùng mỹ lệ.

Thực ra nhìn nàng như đang khiêu vũ chậm rãi nhưng thực tế lại đang huy kiếm với tốc độ vô cùng khủng bố, nhanh đến mức tạo ra ảo ảnh cho người khác thấy rất chậm.

" Này mẹ nó quá khủng bố " Đường Long cái cằm muốn rớt xuống, vừa rồi nếu đổi lại là hắn cũng chỉ biết có thể chịu đựng cái kia cơ hồ tuyệt sát mà không thể phản kháng.

Dù sao vừa một kiếm đối với Hoàng Nhất, tuy nhìn như nhẹ nhàng nhưng Tuyết Phi Sương ít nhiều cũng phải chú tâm thậm chí một chút nghiêm túc. Lúc này ra tay thừa cơ đánh lén nàng không thể không nói là một cái cơ hội tuyệt vời.

Dù sao nàng thế nhưng mà đang chú ý Hoàng Nhất, càng không phân tâm, cũng không nghĩ đến Tam Thập Lục Kiêu Tử sẽ hội cái này trò đánh lén.

Nhưng chính vì như thế mới để Đường Long cảm thấy nàng khủng bố.

Đang đối chiến bị mấy chục người ám sát, trong nháy mắt một kiếm chém đối thủ cùng một chưởng phách bay, xoay người múa kiếm chính là đánh bay mấy chục người ám sát.

Kinh nghiệm cùng bản năng chiến đấu có thể nói khủng bố!

Đường Long cũng không khỏi run rẩy.

" Đánh lén? Vậy các ngươi cũng không cần sống nữa "

Tuyết Phi Sương âm thanh lạnh lẽo, nàng lúc này thực sự tức giận.

Lần đầu tiên miểu sát đối phương lúc đó chỉ là nàng cảm xúc có chút bất thường, không rõ, nàng cũng đã nói nàng không cố ý.

Lúc này muốn một mình đấu hết với bọn hắn, không khỉ không chỉ đem Cổ Hầu binh khí ra không nói, còn giở thủ đoạn đánh lén.

Thấy Tuyết Phi Sương hai mắt sát cơ nở rộ, Tam Thập Lục Kiêu Tử lập tức sắc mặt đại biến.

Bọn hắn cũng tin ban đầu Tuyết Phi Sương chỉ không cố ý giết đi đối phương, lần nãy giao thủ cũng có thể thấy được nàng không muốn sát nhân, bọn hắn cho rằng nàng kiên kỵ phía sau thế lực mình.

Nhưng bây giờ nhìn thấy Tuyết Phi Sương sát cơ hiển hiện, bọn hắn không khỏi sợ hãi lui lại.

Tuyết Phi Sương lúc này nhìn cái gần nhất người, Lam Đồng khủng bố quang mang nở rộ sáng lên, nàng trong tay kiếm cũng không động.

" Băng Quan Vĩnh Cấm — " Tuyết Phi Sương một tay cầm kiếm tuỳ ý đưa xuống, ngọc thủ nhẹ nhàng ấn về phía trước người gần nhất.

" Không — " Cảm thấy tử vong cảm giác phủ đầu, cái kia thiên tài gần Tuyết Phi Sương nhất không khỏi hoảng sợ hét.

" Băng — " Âm thanh rung lên nhè nhẹ.

Cả người hắn bỗng dưng bị đông cứng trong một bộ Băng Quan trong suốt như thuỷ tinh, cái kia hai mắt trợn trừng tràn đầy vẻ sợ hãi không một chút che dấu hiện ra.

" Ầm — " Tuyết Phi Sương không biết lúc nào xuất hiện cạnh Băng Quan, ngọc thủ phách đến Băng Quan lập tức vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Đến nước này cho dù Đại La Kim Tiên cũng không cứu được hắn.

" Không — "

" Con của ta — "

Bỗng dưng lúc này một cái lệ khiếu, rống giận thanh âm kinh khủng rống lên.

" Dừng tay lại " Lại một cái âm thanh già nua vang lên,

Thấy Tuyết Phi Sương chưa có biểu hiện muốn dừng lại, lúc này bọn hắn cũng không thể không xuất hiện.

Dù sao Tam Thập Lục Kiêu Tử toàn bộ đều là hạt giống của gia tộc, tông môn thế lực bọn hắn, nếu như toàn bộ chết đi vậy tổn thất tuyệt đối là khủng bố.

Này đồng nghĩa với việc thế lực bọn hắn trong tương lai không có người thừa kế, không có cường giả chống đỡ.

Việc đến nước này bọn hắn cũng không thể không nhảy ra nữa.