Chương 80: Tố Thanh Thanh

Đế Đạo Vô Song

Chương 80: Tố Thanh Thanh

Hoàng Lão bọn người sắc mặt lúc này không khỏi trở nên âm trầm.

Nhìn khắp cả Nhật Nguyệt Đại Lục cùng Thiên Nguyên Đại Lục ai không cho bọn hắn ba phần mặt mũi.

Vũ Thánh cố nhiên ở thời đại này chưa nói đến vô địch mức độ nhưng cũng thừa sức để xưng đại nhân vật. Bọn hắn ai không phải dậm chân một cái vô số tu sĩ run rẩy.

Lúc này cả ba người cùng hạ mình xuống xưng đối phương một tiếng tôn giả, nhưng đối phương vậy mà cũng không có xuất hiện.

Đừng nói xuất hiện, thậm chí cái rắm cũng không có thả ra, hoàn toàn xem bọn hắn là không khí. Điều này không khỏi làm cho bọn hắn lúng túng cùng phẫn nộ.

Dù sao ai lòng dạ rộng lớn đi chăng nữa nhưng trước mặt nhiều người vậy bị bỏ qua cũng không chịu được, thổ còn có ba phần hoả khí, huống gì bọn hắn loại này nhân vật.

" Này Phù Vân Cảnh sau lưng này mẹ nó rốt cuộc người nào, không khỏi quá kiêu ngạo " Có người thấy cảnh này lập tức không khỏi khó chịu nói ra.

Trong mắt hắn Hoàng Lão đám người tựa như cao cao tại thượng vương giả để cho hắn ngưỡng mộ, lúc này thấy bọn hắn vậy mà hạ mình, muốn gặp đối phương nhưng đối phương để ý cũng không thèm để ý.

" Người nào ta không biết, bất quá chắc chắn không đơn giản. Hơn nữa, mạnh hơn Vũ Thánh là khẳng định, nếu không từ lâu Thần gia đám người đã giết vào " Có trung niên tu sĩ đứng gần người trước đó lắc đầu nói ra.

Người trước nghe vậy không khỏi giật mình sợ hãi.

" Cường đại hơn Vũ Thánh...chẳng lẽ Cổ Hầu loại này cấp bậc "

Trung niên tu sĩ lắc đầu từ chối trả lời, ngược lại hắn cũng không dám nói bừa.

Dù sao Cổ Hầu cái này cấp bậc ngay cả hắn cũng chưa bao giờ gặp, hôm nay thấy mấy cái Vũ Thánh đã là đại tràng diện, không phải ai cũng có khả năng gặp phải.

Huống hồ Cổ Hầu là áp đảo Vũ Thánh ở trên đó đại năng.

Nếu như nói Vũ Thánh thông thường trong mắt tu sĩ đã là siêu cấp cường giả hay đại nhân vật thì Cổ Hầu chính là lục địa thần tiên, phất tay có thể di sơn đảo hải tồn tại.

Cổ Hầu loại này đại năng, loáng thoáng cũng chỉ nghe có Thần gia mới có một tôn Viễn Tổ, về phần thực hư cũng chỉ có bọn hắn biết.

Hoàng Lão nhìn nồng nặc vân vụ phía sau, ánh mắt không hơi lấp loé.

Ngược lại hắn cũng không phải sợ hãi. Đến hắn cấp bậc này tu vi, hắn tin tưởng trừ khi là Cổ Hầu, nếu không không có khả năng có thể trong thời gian ngắn giết chết hắn.

Huống chi bên cạnh hắn lúc này còn có hai tôn Vũ Thánh tối đỉnh, cho dù đối phương có là Cổ Hầu thì trong thời gian ngắn cũng có thể chống đỡ.

Bây giờ đối phương đã không chịu lộ diện, càng có cảm giác như bọn hắn phải xông vào cái kia dày đặc vân vụ, nghe Đường Long nói có vẻ như đó là một loại nào đó trận pháp.

Nhưng cho dù tin tưởng rằng đối phương không có khả năng giết chết chính mình, nhưng lấy bọn hắn loại này tính cách cẩn thận vẫn là hơn.

Nếu như nói muốn ép đối phượng hiện thân lại không phải đi xông vào trận pháp, vậy cũng chỉ có một cái biện pháp...

Đó chính là bắt đám người Thập Nhị Thiên Kiêu lại.

Hoàng Lão ánh mắt tinh mang lập loè, trong nháy mắt giao tiếp ánh mắt với Lãnh Thiên cùng Thần Chính.

Đến bọn hắn loại này cáo già, cái gì ngôn ngữ cùng truyền âm cũng không cần, chỉ một ánh mắt có thể hiểu được ý đồ.

" Đã Phù Vân Cảnh địa không cho ta một cái bàn giao, khuyển tử chết uất ức, vậy trước đó ta cũng chỉ có thể mạo phạm — "

Thần Chính hai mắt nhắm lại âm thanh như lôi động, lần nữa mở mắt ra chỉ nghe ' Ông — ' một tiếng, đồng tử của hắn tro nháy mắt bạch quang bạo phát.

" Không tốt — "

Phượng Vô Song sắc mặt biến hoá.

Không chỉ Phượng Vô Song, ngay cả Thập Nhị Thiên Kiêu bọn người cũng biến sắc. Trong nháy mắt này bọn hắn cảm thấy toàn thân như chìm xuống đáy đại dương, cả người vô lực lại bị kìm nén, cái gì Linh Lực cùng tu vi đều bị khoá lại.

Tuy nói bọn hắn thiên tư xuất chúng, chiến lực trong cảnh giới cũng khó gặp đối thủ, nhưng Vũ Thánh cùng Vũ Đế cái này khe rãnh không phải Vũ Hoàng cùng Vũ Đế có thể so sánh.

Hơn nữa cho dù bọn hắn có thể nghịch thiên phạt thánh, nhưng đừng quên Hoàng Lão, Lãnh Thiên cùng Thần Chính cũng không phải tầm thường Vũ Thánh, bọn hắn đều là Vũ Thánh tối đỉnh, chiến lực phi phàm.

Tuyết Phi Sương cho dù là nàng lúc này sắc mặt cũng biến hoá, trong chớp mắt kia Thần Chính khoá lại hết thảy, tuy nói nàng cũng không có bị hoàn toàn khoá lại linh lực, nhưng năm thành vẫn là có.

Lúc này cho dù Tuyết Phi Sương muốn viện trợ đám người cũng không có khả năng, dù sao không nói tới trước cho dù nàng có khả năng đến được đám người viện trợ hay không, chỉ riêng trước mặt nam tử là nàng không có khả năng chống lại.

Đúng vậy.

Lúc này trước mắt Tuyết Phi Sương chắn lấy một cái nam tử, hắn chính là Lãnh Thiên.

Lúc này hắn đứng trước mặt Tuyết Phi Sương hai tay chắp sau lưng, một mặt như gió xuân ấm áp đồng dạng mỉm cười.

" Chỉ từng tuổi này mà đã Vũ Đế Hậu Kỳ, tuy không biết thiên phú ngươi so với Đường Long như thế nào, nhưng chiến lực ngươi hẳn là đứng đầu nhất trong Thập Nhị Thiên Kiêu đi "

Hắn dùng một loại ánh mắt thưởng thức đối với Tuyết Phi Sương quan sát sau đó cười đạo.

" Tránh ra " Tuyết Phi Sương thanh âm băng lãnh, Nguyệt Kiếm trong tay Nguyệt Quang theo đó đại thịnh.

" Ngươi hẳn biết ngươi không phải đối thủ của ta, nếu nói ngươi tấn cấp đến Vũ Thánh còn có cơ hội, nhưng bây giờ ngươi chỉ là Vũ Đế, làm đối thủ ta tư cách cũng không có. Ngươi phản kháng cũng chỉ vô lực, không bằng gia nhập ta Lãnh gia thế nào "

Lãnh Thiên thông thường một bộ dáng rất là ít nói, nhưng đối với lôi kéo Tuyết Phi Sương hắn thể hiện phi thường kiên nhẫn chậm rãi nói ra.

Vậy là trong nháy mắt, Tuyết Phi Sương bị Lãnh Sương chắn lấy, còn Thập Nhị Thiên Kiêu lúc này bị Thần Chính phong ấn lại tu vi.

" Để ta xem, đến lúc bắt lại các ngươi người sau lưng các ngươi còn có hay không không hiện thân " Thần Chính cười lạnh, một cái đại thủ chụp xuống về hướng Phượng Vô Song đám người.

Đúng lúc này, bỗng dưng đại lục thủ chụp xuống lấp tức ' Phanh — ' một tiếng thật lớn sau đó bị phá vỡ ra.

Thần Chính hơi giật mình, tuy nói hắn chỉ tuỳ tiện một trảo chụp lấy đám người kia, tính giam cầm bọn hắn trong không gian làm con tin, nhưng không nghĩ đến có người chặn lại.

Hoàng Lão cùng Lãnh Thiên trong nháy mắt cũng nhìn qua theo xem Thần Chính một chưởng kia chính là bị ai ngăn cản.

Đám người xung quanh cũng không khỏi giật mình cùng tò mò, dù sao Thần Chính loại này đại nhân vật xuất thủ chắc chắn Thập Nhị Thiên Kiêu sẽ bị bắt, không hề có chút nào nghi ngờ.

Dù sao Thập Nhị Thiên Kiêu cũng chỉ gói lại trong phạm trù thiên tài, nhưng Thần Chính là cường giả.

Không biết người nào chặn lại Thần Chính, cứu đi Thập Nhị Thiên Kiêu.

Chẳng lẽ là người đứng sau Phù Vân Cảnh?

" Ai? " Thần Chính thấy một chưởng của bị bị ngăn cản, sắc mặt cũng không có gì biến hoá, đó chẳng qua là hắn tiện tay một chưởng muốn bắt đi đám người mà thôi.

Đường Long lúc này thở phào nhẹ nhõm, tuy nói hắn không sợ chết nhưng nếu như bị bắn cái gì như gia súc chăn nuôi hoặc giải phẫu hắn ra làm thí nghiệm vậy cũng quá không thoải mái.

Đang cho rằng Cổ Huyền Thiên cùng Đế Hoành xuất hiện lúc, Đường Long nhìn lại nhưng giật mình một hồi.

Cũng không phải Cổ Huyền Thiên hay Đế Hoành xuất thủ ngăn cản, đây là một cái người mà chính hắn, nói đúng hơn Thập Nhị Thiên Kiêu ai cũng không nghĩ ra.

Giờ khắc này bọn hắn một mặt kỳ quái, dại ra, có chút khó tin.

" Thanh di — "

Phượng Vô Song tựa hồ cũng không tưởng tượng nổi.

Nhìn trước mắt cái này mập mạp trung phụ, cả người nàng mập mạp to lớn, nhan sắc bình thường thậm chí là phổ thông loại kia mặt đường, cả người mặc rẻ tiền vải vóc, thậm chí trên đó còn có dính lấy bụi bẩn.

Người trung niên phụ nữ này trong miệng Phượng Vô Song ' Thanh di ' chính là hằng ngày quét dọn gian phòng cho đám người các nàng.

Thậm chí trong Phù Vân Cảnh chỉ cần là đệ tử chịu để ý một chút cũng có thể dễ dàng nhận ra cái này ' Thanh di '.

Bất quá ai cũng cho rằng nàng chỉ là một cái người quét dọn phổ thông, cũng không có ai đi để ý đến nàng.

Hằng ngày nàng thường xuyên quét dọn phòng cho Thập Nhị Thiên Kiêu đám người nên Phượng Vô Song cũng có chút để ý.

Bây giờ mới có chút nhận ra, nàng là làm sao đi vào được Phù Vân Cảnh?

Hơn nữa Thập Nhị Thiên Kiêu phòng ốc mỗi nơi đều là cách xa nhau không biết bao nhiêu, dựa vào nàng một cái phàm nhân làm sao có thể đi từ nơi này qua nơi khác quét dọn.

Thấy cái này trung phụ mập mạp, cả người có chút bụi bẩn chắn trước mặt mình, Đường Long cùng Ngô Phàm, Long Nhất không khỏi một trận trợn mắt há mồm.

" Này chẳng phải cái kia trung phụ hay quét dọn cuồng ma sao, làm sao trong nháy mắt hoá thân thành một cái cao nhân, này mẹ nó cẩu huyết kịch bản là ai viết " Long Nhất vỗ trán lầm bầm nói ra.

" Nàng chẳng lẽ là hậu thủ Phù Vân Cảnh, cái kia trong truyền thuyết thần bí cường giả? Nhưng cái này cũng không khỏi quá... " Có người nhỏ giọng nói ra với người kế bên.

" Ngươi không nên trông mặt bắt hình dong, có một cái gọi là chân nhân bất lộ tướng. Hơn nữa cho dù nàng không phải là cái kia cường giả thần bí nhưng khẳng định trong Phù Vân Cảnh địa vị cũng vô cùng cao " Tên kia nghe đồng bạn nói vậy không khỏi mỉa mai cười, thâm thuý một dạng hiểu biết nói ra.

" Các hạ là người nào, phải chăng là Phù Vân Cảnh chủ nhân? "

Trầm mặc một hồi, Hoàng Lão lên tiếng, ánh mắt gắt gao xem cái này mập mạp trung phụ có gì khác thường. Bất quá cho dù hắn thần nhãn có cỡ nào độc ác cũng không nhìn ra cái gì bất thường địa phương.

Lãnh Thiên cùng Thần Chính cũng quan sát người trung phụ này, nghe Hoàng Lão hỏi, bọn hắn cũng chăm chú lên nghe câu trả lời.

Trong miệng Phượng Vô Song ' Thanh di ', cũng chính là cái này trung phụ phổ thông chỉ im lặng đứng đó, kể cả Hoàng Lão hỏi nàng cũng không phản ứng.

Hoàng Lão lúc này quả thật biệt khuất muốn chết.

Này mẹ nó là chuyện gì xảy ra?

Cái này là cái gì thế lực? Cho dù ta không mang thiện ý đến nhưng ít nhất phải cho ta mặt mũi a.

Coi như ngươi không cho mặt mũi cũng được. Này mẫu hậu nó toàn bộ đều là người câm hay sao, hỏi ai cũng không trả lời, trang cái gì một bộ dáng cao nhân băng lãnh, người sống chớ gần ta.

" Này... " Hoàng Lão lập tức quét mắt về Thập Nhị Thiên Kiêu, có ý dò hỏi bọn hắn.

Đường Long thấy Hoàng Lão có chút lúng túng lập tức do dự không biết có hay không nói ra.

" Nàng là chúng ta phụ trách quét dọn phòng ốc... " Đường Long cổ quái nói ra.

Đợi hắn nói ra, đừng nói Hoàng Lão, Thần Chính cùng đám người xung quanh không tin, ngay cả chính bản thân hắn cũng cảm thấy hoang đường.

Ngươi mở cái gì trò đùa?

Phụ trách quét dọn phòng ốc? Mẹ nó chẳng phải nói đây là nha hoàn?

Một cái chặn lại được Vũ Thánh Hậu Kỳ đỉnh phong nhân vật là một cái nha hoàn.

Hoàng Lão nhìn chằm chằm Đường Long, bắp thịt trên mặt co quắp.

Hoàng Lão hít sâu một hơi, nhìn về Trung phụ to lớn kia chắp hai tay sau đó nói ra.

" Sư muội, ngươi... "

Hắn nói giữa chừng bỗng dưng phát hiện có chút không đúng lập tức đổi lại.

" Nữ hiệp, ta... "

Đợi hắn nhìn đến cái kia thân hình cao lớn, thậm chí đưa một cái tráng hán cao hai mét đứng trước trung phụ kia cũng lộ ra mảnh mai thì hắn có chút hối hận lập tức ho khan.

' Nữ hiệp ' cái từ này bà nội nó thật không biết nơi nào dính lên cái kia khổng lồ trung phụ.

Lãnh Thiên cùng Thần Chính sắc mặt đen như đáy nồi, trong lòng mắng Hoàng Lão đầu đầy máu chó.

" Đạo hữu, chẳng biết ngươi là... " Hoàng Lão ngưng trọng nhìn trung phụ.

" Như bọn hắn nói, ta chỉ là một cái người quét dọn mà thôi " Thanh di cái kia to lớn mặt cười nói với Hoàng Lão, ánh mắt không nhịn được trên người hắn quét một lần.

Hoàng Lão cả người bị nhìn lấy một lần không khỏi lông tơ dựng đứng, hắn lập tức cười khàn đạo.

" Đạo hữu chớ nói đùa, lấy thực lực của đạo hữu, làm sao có thể làm một cái phổ thông người giúp việc "

Nghe Hoàng Lão nói mọi người cảm thấy vô cùng có ly, mặc dù do chính Đường Long cùng Thanh di nói ra mình chỉ là người quét dọn giúp việc, nhưng cũng không ai đem chuyện này là thực.

Thậm chí, Phượng Vô Song đám người cũng không tin Thanh di chỉ là một cái phổ thông người quét dọn, nha hoàn.

Lập tức lúc này mọi người ánh mắt tập trung đến Thanh di.

Theo Hoàng Lão cùng Thần Chính, Lãnh Thiên, thậm chí là xung quanh đông đảo tu sĩ quan sát, cái này khổng lồ trung phụ có thể là người thủ hộ của Thập Nhị Thiên Kiêu, thận phận trong Phù Vân Cảnh cực kỳ không tầm thường.

Thanh di lúc này sắc mặt bỗng dưng trở nên nghiêm túc, cái kia phổ thông khí tràng cũng biến mất.

Nàng ánh mắt bỗng dưng trở nên vô cùng băng lãnh cùng khủng bố, trong chớp mắt này đám người có cảm giác huyết mãn thiên thây cái địa, gió tanh mưa máu như cuồng phong bạo hãi nổi lên.

Thập Nhị Thiên Kiêu đám người cũng không nhịn được tim đập nhanh, sắc mặt có chút trắng, đứng xa xa quan sát đám người có người sợ hãi ngồi bệch xuống đất, cả đám tản ra xa vì không chịu nổi kinh khủng vô hình khí tràng.

" Xem ra cũng không cần phải ẩn đi thân phận nữa — " Thanh di ánh mắt khủng bố quét đến Hoàng Lão ba người, ngay cả mấy cái kia ẩn nấp trong không gian cũng bị nàng quét đến rùng mình cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.

" Kỳ thực cũng như các ngươi nghĩ... " Âm thanh vô cùng băng lãnh cùng bình tĩnh chậm rãi đạo.

" Ta không phải cái gì phổ thông người quét dọn nha hoàn. Trong Phù Vân Cảnh này ta chính là dưới hai người trên vạn người, chấp chưởng lấy đại quyền — "

Hoàng Lão, Thần Chính cùng Lãnh Thiên sắc mặt đột biến.

Lời nói này lộ ra tin tức quá lớn. Nói như vậy Phù Vân Cảnh đứng lấy sau lưng còn có hai cái thần bí khủng bố tồn tại còn kinh khủng hơn người trung phụ này trước mắt.

Không cần nói đến hay người kia, chỉ cần riêng trước mắt trung phụ này đủ để cho ba bọn hắn cảm giác được cực kỳ áp lực.

Có thể trước mắt người trung phụ này chính là Cổ Hầu, cho dù không phải cũng đã vô hạn tiếp cận.

Như vậy hai cái kia tồn tại chẳng phải ẩn ẩn là Cổ Hầu đại năng?

Hai cái Cổ Hầu!

" Ngươi... " Hoàng Lão hô hấp có chút trì trệ, một phần là do khí thế cùng ánh mắt của trung phụ này có chút khủng bố, một phần là do thân phận.

Đường Long đám người ánh mắt cũng co rụt lại, tuy nói đến lúc này bọn hắn biết thân phận của Thanh di không tầm thường, nhưng không ai nghĩ đến nàng lại chỉ dưới quyền của Cổ Huyền Thiên cùng Đế Hoành, hơn nữa còn cái gì chấp chưởng đại quyền.

Này quả thực khủng bố!

Thập Nhị Thiên Kiêu bọn hắn biết Phù Vân Cảnh cũng không phải đơn giản như mặt ngoài như vậy, chấp chưởng đại quyền ở Phù Vân Cảnh không thể nghi ngờ là khủng bố đến cực điểm.

" Đến cùng, nàng là... " Phượng Vô Song nghi hoặc nói ra.

Từ đầu nàng đã phát hiện Thanh di có chút bất thường, bất qá nàng cũng không có đi đào sâu vào tìm hiểu, bây giờ thấy cái kia khí tràng lập tức không khỏi suy đoán lên.

Thanh di to lớn cơ thể hơn hai mét năm mập mạp bước chậm rãi về phía trước, đại địa vì đó chấn động theo từng bước chân của nàng.

Theo mỗi bước chân bước ra, khí thế trên thân nàng càng kinh khủng. Phải biết, nàng cũng chưa thả ra cái gì Linh áp, đám người xung quanh đã có chút hô hấp khó khăn, để nàng thả ra linh áp e sợ ở đây chỉ có Hoàng Lão đám người đứng vững.

" Bản toạ, Tố Thanh Thanh —... " Thanh di âm thanh như hồng chung đại lữ, chấn đắc đại não đám người ' Ong ong ', nàng lúc này không phải cái kia tầm thường phổ thông người quét dọn nữa. Ánh mắt nàng kiêu ngạo, cái kia khí thế, cái kia khí tràng tựa hồ áp sập chín tầng trời mười tầng đất, ngạo nghễ nhìn xuống quan sát đám người nói ra.

" Đương Kim Đại Tổng Lãnh, chấp chưởng 3000 nha hoàn! "

" Đứng đầu quét dọn bộ cùng phòng ăn, Đại Tổng Quản danh xưng "

"... "

"... "

"... "

Đợi nàng nói xong, Hoàng Lão đám người kém chút cắm đầu xuống đất.

Này bà nội gấu, đợi nữa ngày ngươi làm cái khủng bố khí tràng, ta còn tưởng cái gì Đệ Tam Chủ, Thánh Hậu cái gì một loạt kinh khủng thân phận đem đi ra, ' Đại Tổng Quản ' là cái gì quỷ?

Chấp chưởng đại quyền đâu? Cái gì 3000 nha hoàn.

Thập Nhị Thiên Kiêu đám người, đặc biệt Đường Long, Ngô Phàm cùng Long Nhất mắt kém chút nữa lồi ra ngoài, cái cằm cũng phải rớt xuống đất.

Nói đi nói lại nữa ngày, mẹ nó còn phải dấu thân phận.

Từ một cái nha hoàn hoa lệ xoay người, mỹ danh viết ' Đại tổng quản '. Này mẹ nó cũng có gì khác, cao cấp hơn một chút a.

Đường Long lúc này bỗng dưng hô hấp dồn dập, hai mắt đỏ lên.

Một bên Long Nhất thấy Đường Long có gì đó bất thường lập tức hỏi hắn.

" Long Nhất, ngươi xem... "

" Này...này...này kỹ năng trang bức — "

Long Nhất trên đầu đầy hắc tuyến, nhìn bộ dáng ngươi lo nửa ngày còn tưởng ngươi gặp lại mẹ ruột đây.

Xa xa, bóng lưng không rõ đang nhẹ nhẹ run rẫy Hoàng Lão.

" Rống — "

Bỗng dưng lúc này đang yên tĩnh Hoàng Lão lập tức nộ rống, Vũ Thánh Hậu Kỳ tu vi không một chút gì giữ lại bạo phát.

Xung quanh không gian không khỏi sôi trào gợn sóng kịch liệt lên, thậm chí là nứt ra.

Trên tay hắn không biết lúc nào xuất hiện Tử Phương Thượng Kiếm, kinh khủng tử sắc kim quang như một cái hải dương cuồng bạo sôi trào.

" KENG — "

" Chết — "

Hoàng Lão một kiếm trong tay này như vạn pháp tụ tập, từng bó tử sắc kim quang như muốn xé hết thảy thiên địa gia trì trên thân kiếm, một kiếm này kéo dài không biết bao nhiêu, tựa hồ dựng lên thẳng cửu tiêu đồng dạng.

" Hoàng Lão, ngươi — " Thần Chính cùng Lãnh Thiên một bên thấy bỗng dưng Hoàng Lão xuất thủ, lập tức biến sắc, bất quá bọn hắn cũng không ngăn cản.

Dù sao dựa theo tình hình này, trừ khi là bọn hắn chịu xông vào, nếu không đối phương cũng sẽ không xuất hiện.

Cho nên, lúc này để Hoàng Lão xuất thủ trước, thăm dò một thoáng đối phương.

Còn về Hoàng Lão...

Hắn đây là phẫn nộ rồi, hết lần này đến lần khác bị đùa bỡn, tim hắn cũng không chịu nổi bị đám người này dằn vặt như vậy.

Giờ khắc này cũng không cần cái gì thăm dò nữa, đã bắt con tin không được, nói ngươi cũng không trả lời, vậy thì giết! Giết đến khi nào ngươi ra thì thôi.