Chương 55: Cuộc săn hỏa năng (1)

Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 55: Cuộc săn hỏa năng (1)

Già Nam học viện, có hai vị lão nhân đang thoải mái ngồi đánh cờ với nhau, hai lão nhân này thoạt nhìn sẽ khiến người ta liên tưởng đến phàm nhân bình thường thậm chí không có một chút đấu khí dao động nào nhưng nếu cường giả chân chính nhìn thấy họ đều phải sợ hết hồn, sâu không thấy đáy, xa không thể chạm, mạnh không thể đo lường. Ít nhất cũng phải là đấu tôn cường giả.


Đừng coi thường cái danh hiệu đấu tôn cường giả này, ngoại trừ viễn cổ đại tộc cùng tam đại yêu tộc còn có thể có đấu thánh để sử dụng còn các thế lực khác có đấu tôn tọa chấn đã thừa sức xưng vương xưng bá tại Trung Châu rồi.


Ở Trung Châu tồn tại mạnh mẽ nhất cơ hồ là bán thánh cường giả tuy nhiên đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, đều là những lão bất tử cả ngày bế quan tu luyện ai rảnh rỗi mà xuất hiện trước mặt thế nhân, chính vì vậy đấu hoàng tại Trung Châu có thể coi là có chỗ đặt chân, đấu tông là cường giả, đấu tôn chân chính là quái vật không ai không kinh sợ.


Hai vị lão nhân một người đầu tóc rối bời, nhìn tùy tiện cực độ không hề có phong phạm lão nhân gia còn một vị thì lại cho người ta cảm giác bình thản đến lạ kỳ, coi thường thiên hạ phú quý.


Nếu biết đến tên hai vị lão nhân này tuyệt đối có thể dọa người khác sợ mất mật. Lão già nhìn nhếch nhác tùy tiện chính là Mang Thiên Xích viện trưởng Già Nam học viện, thần long thấy đầu không thấy đuôi, 10 năm mới quay về học viện một lần, thích tự tung tự tác, thích đi du lịch muôn nơi.



Già Nam học viện phát triển đến ngày hôm nay chắc chắn phải nhờ công sức của Mang Thiên Xích, ngoại trừ thực lực cường hãn đáng sợ thì ông ta còn có quan hệ thân bí với một trong viễn cổ bát tộc – Lôi tộc.


Mang Thiên Xích làm người tùy tiện phóng khoáng thích kết giao bằng hữu bốn phương nên quan hệ của ông ta cực kỳ rộng lớn, tuy nhiên để có thể bình khởi bình tọa chơi cờ với ông ta thì nhân vật kia cũng tuyệt đối không đơn giản.


Thần Nông Lão Nhân, một trong ba vị luyện dược sư giỏi nhất đại lục này, cửu phẩm luyện dược sư hàng thật giá thật, uy danh của ông ta đến cả viễn cổ bát tộc cũng phải 3 phần nể trọng.


Thần Nông Lão Nhân là một truyền kỳ trong giới luyện dược sư, là người không quan tâm đến phú quý, không sợ cường quyền thế lực nào và người ta cũng chưa bao giờ thấy Thần Nông Lão Nhân ra tay.


Dù không ra tay bao giờ nhưng cũng không mấy thế lực dám gây khó dễ cho ông ta, 50 năm trước Trung Châu xảy ra một tràng huyết án, Sát Tông một trong các siêu cấp thế lực của Trung Châu với Sát Tôn tọa chấn, cường giả đấu tôn ngũ tinh đỉnh phong, tuy nhiên Sát Tôn lại làm một việc cực kỳ không biết điều, ông ta uy hiếp Thần Nông Lão Nhân.


Ba ngày sau Sát Tông nhận một tai họa khôn lường tai họa diệt môn, đội hình năm đó tàn sát Sát Tông bao gồm 12 đấu tôn, 3 bán thánh cùng một đấu thánh nhất tinh, chỉ trong vòng 15 phút tông môn Sát Tông đã bị oanh thành bình địa, thậm chí không một ai còn sống. Sau cuộc chiến đó Thần Nông Lão Nhân chính thức trở thành nhân vật không thể chọc giận.


Thần Nông Lão Nhân là một thiên tài chân chính, ông ta xuất thân từ tán tu chứ không phải một luyện đan thế lực nào cả, có thể nói là tự học thành tài, dùng chính khả năng của ông ta leo lên địa vị bây giờ. Thần Nông Lão Nhân đồng thời cũng là khách khanh trưởng lão của hơn 10 siêu cấp thế lực tại Trung Châu, thậm chí có cả đan tháp và hồn điện hai con quái vật trong mắt người thường, dù sao cũng chẳng ai muốn đắc tội cùng một cửu phẩm luyện dược sư người chỉ cần phất tay là có đấu thánh đến trợ giúp cả.


Mang Thiên Xích lúc này lên tiếng " Thần Nông à ngươi quan sát cô bé đó thấy thế nào, nàng rốt cuộc bị sao? ".


Thần Nông Lão Nhân mỉm cười " Cô nhóc Tử Nghiên đó thân thế không phải dạng vừa đâu, tốt nhất cứ để cô nhóc tự do tự tại, nếu kẻ khác biết cô bé bị ngươi bắt nạt chỉ sợ Già Nam học viện sẽ bị người ta nhổ tận gốc đấy ".


" Về việc thân thể của cô bé cũng chẳng cần lo lắng lắm, chỉ đơn giản là ăn phải hóa hình thảo mà thôi, nếu cần ta giúp nàng luyện chế miễn phí một khỏa hóa hình đan bất quá tuổi tác nàng thật sự còn quá nhỏ, ăn hóa hình đan cũng chưa chắc đã tốt, dược lực của hóa hình đan quá mạnh sơ với khả năng nàng của nàng bây giờ. Ít nhất chắc phải đợi đến lúc nàng đột phá đấu hoàng cảnh giới ".


Mang Thiên Xích liền cười hắc hắc " Ai dám bắt nạt tiểu tổ tông đó chứ, toàn con bé đó bắt nạt lão phu, nó ăn sắp hết linh dược tùy thân của lão phu rồi, hay là Thần Nông ngươi tài đại khí thô ngươi nuôi con bé đi, ta đưa hết cho người ".


Thần Nông bình thản lắc đầu " Ta chu du khắp bốn phương chỗ nào có thể ngủ thì liền coi là nhà, sao có thể mang theo một tiểu cô nương đi theo, tốt nhất cứ để ở chỗ ngươi đi thì hơn, đừng nói Lôi tộc không nuôi nổi một tiểu hài tử nhé ".


Mang Thiên Xích thở dài lắc đầu " Thôi, thôi không cần nói đến chuyện đó nữa. Ngươi định bao giờ rời khỏi nơi đây? ".


Thần Nông Lão Nhân suy nghĩ một chút rồi đáp "Ta cũng không rõ nữa, có lẽ là 3 – 4 ngày nữa dù sao ngươi biết tính ta rồi đấy, ta không có thói quen ở yên một chỗ, hơn nữa lão phu cũng già lắm rồi, tâm nguyện cả đời ta còn chưa hoàn thành được, mười năm nữa mà ta không thể tìm được thứ ta muốn có lẽ phải đến dược tộc một chuyến ".


Màng Thiên Xích đột nhiên ánh mắt tỏa sáng "Thần Nông, mấy ngày hôm nay cũng là ngày diễn ra ngoại viện đại tái, diễn ra cuộc thi săn hỏa năng hấp dẫn nhất trong năm của Già Nam học viện, ngươi có muốn đến xem thử những đứa trẻ do lão phu dốc lòng đào tạo không? ".


Thần Nông Lão Nhân cười khổ " Ngươi dốc lòng?, lừa ai thế ngươi chính là phủi tay chưởng quỹ có biết làm cái gì đâu, ngươi còn không chịu ở yên hơn cả ta ".


Mang Thiên Xích xấu hổ cười hắc hắc không thôi.

…......................


Ba ngày trôi qua từ khi đám người Vô Song rời khỏi, hôm nay chính là một ngày cực kỳ quan trọng của Già Nam học viện, cuộc thi săn hỏa năng, cuộc thi 'chào đón ' tân sinh ra nhập nội viện.


Sau khi đặt chân đến nội viện, đám người Vô Song bắt đầu tập trung lại với nhau, đứng sau lưng Hổ Kiền phó viện trưởng. Trong đám người này thực sự Vô Song phát hiện ra nhất nhiều nhân vật 'nổi tiếng '. Ngoãi trừ Liễu Kình, Lâm Tu Nhai, Hàn Nguyệt, Nghiêm Hạo ra thì còn có Diêu Thịnh, Bạch Trình, Liễu Phỉ ….


Vô Song dùng ánh mắt quan sát tất cả mọi người thì cũng có rất nhiều người tò mò quan sát hắn, họ ở ngoại viện mấy năm nay thực sự chưa từng nhìn thấy người nào như Vô Song, để rồi khi bọn họ vượt qua một loạt thử thách khó khăn để có mặt ở nơi đây thì Vô Song lại hoành không xuất thế, nói đúng hơn là không làm mà hưởng khiến rất nhiều người thắc mắc.


Đặc biệt là khi Vô Song có tư cách tiến vào thì lại càng nhiều kẻ nóng mắt. Đám người Lâm Tu Nhai – Liễu Kình thực lực siêu quần tiến vào đương nhiên là họ phục nhưng một kẻ bỗng nhiên xuất hiện đoạt được vinh quang này thì rất khó phục người, tuy nhiên bất mãn cũng chỉ dám để trong lòng mà thôi, bọn họ còn chưa dám chất vấn học viện.

Tô Thiên đại trưởng lão lúc này khuôn mặt tươi cười nhìn đám tân sinh, đặc biệt ánh mắt ông ta Vô Song như mang theo một tia kỳ dị, sau đó Tô Thiên nói:

"Các ngươi đều là mới tới, ta hy vọng các ngươi có thể tận lực thích ứng nơi này, nói vậy, các ngươi đã đạt được ưu đãi rất lớn, nhìn xem những tên hổn đản này, lần trước mặc dù bọn họ thông qua cuộc thi tuyển ngoại viện, nhưng là bài danh cuối cùng, mà nay vẻn vẹn một năm thời gian, ta dám nói thực lực của bọn họ, thừa sức đứng top 10 trong nhóm các ngươi"

Nghe vậy, tất cả mọi người đều nao nao, đem ánh mắt hướng mấy người trẻ tuối bên kia, những người sau lưng Tô Thiên đích xác rất mạnh, tại đám người bên kia hoàn toàn có thể thắng người của bọn họ, mà trong năm thi vừa rồi lại bài danh cuối cùng, từ điểm này có thể nhìn ra, thực lực những người này trong một năm qua đột ngột tăng mạnh như thế nào.

" Tốt lắm, cũng không nói nhảm nữa, mặc dù các ngươi đã thông qua cuộc thi tuyển, đạt được tư cách đi vào Nội Viện, nhưng mà như vậy là vẫn chưa xong"

Tô trưởng lão cười cười, bàn tay giương lên, một bó lớn tinh phiền màu tối đen xuất hiện trong tay, hắn tùy tay nhất trịch, tinh phiến bạo xuất, chợt giống như có mắt, trôi nổi trước mặt mọi người, đám người Vô Song đưa tay cầm lấy.

Tinh phiến vào tay, đám người Vô Song nhất thời cảm giác được một cỗ nhiệt lượng kỳ dị từ giữa thẩm thấu mà ra, ngay lúc đó bọn họ cúi xuống tinh tế đánh giá, tại phía trên tinh phiến có một cái mặt kính trong suốt, trên mặt kính ẩn một con số màu đỏ thật to:"Ngũ"!

"Đây là ý gì?"


Nhìn con số màu đỏ, rất nhiều có chút nghi hoặc, rất nhiều tân sinh cũng đã phát hiện đám người trẻ tuối ở phía sau Tô Thiên giờ này con mắt như phun lửa đang nhìn tinh phiến tối đen trong tay đám người mình, trong ánh mắt thèm nhỏ dãi không chút nào che dấu.


" Bởi vì có giải thích cũng khá là phiền toái, mà về sau các ngươi sẽ tự hiểu được. Nhưng, bây giờ các ngươi chỉ cần biết là đem tinh phiến trong tay các ngươi bảo quản cho tốt, rồi chờ các ngươi đi vào Nội Viện, sẽ hiểu nó có tầm quan trọng như thế nào đối với các ngươi! Đương nhiên, các ngươi nhìn ánh mắt đám người kia có lẽ sẽ hiểu một chút."

Đến câu cuối cùng, ngón tay Tô trưởng lão chỉ đám người trẻ tuổi kia cười nói. T

" Kế tiếp các ngươi phải đi vào rừng rậm, sau đó tới điểm cuối của rừng rậm là thành công đến Nội Viện."

Tô trưởng lão ngón tay vẫn như cũ dừng lại ở đám người trẻ tuổi thản nhiên mà nói:
"Mà khi các ngươi xuyên qua mảnh rừng rậm này thì phải cẩn thận bọn họ. Chiếu theo quy củ của Nội Viện, ở mảnh rừng này họ có thể tùy tiện xuất thủ. Nói cách khác bọn họ có thể công kích các ngươi."

" Nhớ kỹ, cái con số mặt trên tinh phiến trong tay các ngươi, đối với bọn họ có sức dụ hoặc rất lớn, cho nên bọn họ ngoại trừ giết người ra, bọn họ có thể dùng hết mọi thủ đoạn để lấy được "Hỏa năng" trên mặt của tinh phiến trong tay các ngươi. Cái từ "Hỏa năng" này, về sau các ngươi sẽ thấy rất quen thuộc và rất đáng yêu, nhưng bây giờ các ngươi phải tránh thoát bọn họ hoặc đánh bại họ, chỉ cần không bị họ bắt lấy, thuận lợi tới Nội Viện, như vậy các ngươi sẽ có thưởng. Càng tới sớm, phần thưởng càng phong phú."


Ngón tay Tô trưởng lão đột nhiên dời về phía rừng rậm tối đen phía sau:
" Đối với việc cướp đoạt trong rừng rậm, Nội Viện chúng ta đem nó xưng là "Cuộc săn Hỏa Năng".

"Giờ ta tuyên bố, cuộc săn Hỏa Năng lần này chính thức bắt đầu. Các học trò, bắt đầu chạy trốn chết đi!".


Sau câu nói của Vô Song tất cả tân sinh chạy đi như đàn ong vỡ tổ, chỉ có duy nhất Vô Song không cử động, nhìn tấm hỏa tinh trên tay phải nói là rách nát không thể tả, cũng như một người một tháng kiếm vài trăm triệu, chắc chắn không vì tờ 50 ngàn mà biến sắc hay thích thú gì.


Vô Song lười biếng ném tinh tạp về phía đám người lão sinh " Cho các ngươi, Hoàng đội đâu?".


Một lão sinh cung kính tiến đến cúi người trước Vô Song " Thưa công tử, Hoàng đội đã xuất hiện ở điểm cuối hành trình rồi, tất cả bọn họ đều đang đợi công tử ".


Vô Song lười biếng gật đầu " xuất phát đi ". Tất cả lão sinh lập tức quay đầu rời khỏi vị trí, thân hình lao lên như tên bắn vậy.


…...................

Mang Thiên Xích đang ở trên một cành cây cao, thao thao bất tuyệt miêu tả cuộc săn hỏa năng khó khăn thế này, khó khăn thế nọ, đối với tân sinh là không thể vượt qua nhưng khi nhìn thấy hành động của Vô Song thì lập tức níu lưỡi, rõ ràng Vô Song ăn mặc đồng phục của ngoại viện điều này lại càng làm ông ta không thể hiểu được, mặt già đỏ lên nhìn Thần Nông Lão Nhân bên cạnh khuôn mặt xấu hổ vô cùng.


Tuy nhiên Mang Thiên Xích phát hiện Thần Nông Lão Nhân không hề tỏ vẻ chê cười hắn, ánh mắt ông ta đang rung động cực độ nhìn Vô Song. Bằng ánh mắt của cửu phẩm luyện dược sư Thần Nông Lão Nhân liếc một cái là ra Vô Song đang dùng đan dược, một loại tứ phẩm đan dược tên gọi 'Khóa Khí Đan ', công dụng duy nhất của nó là làm thực lực bên ngoải của bản thân giới hạn trong phạm trù đại đấu sư.


Bất quá Thần Nông Lão Nhân biến sắc chính vì một thứ khác, ông cảm thấy trong người Vô Song tồn tại một ngọn lửa, một ngọn lửa kì dị không biết tên, ngọn lửa khiến Sinh Linh Chi Diễm của ông cũng phải biến động, Thần Nông Lão Nhân cảm nhận được Sinh Linh Chi Diễm đang hưng phấn như được gặp lại người bạn thân thiết vậy.


Cầu Thanks sau mỗi chương, thanks càng nhiều thì mình càng có động lực viết.