Chương 60: Bái Sư (1)
Cái tên của Vô Song chính là truyền thuyết trong nội viện, chiến tích của hắn khi truyền đến tai đám tân sinh thực sự cứ như một vụ nổ lớn vậy. Tất nhiên tam sao thì thất bản, Vô Song có rất nhiều truyền thuyết rất nhiều chiến công mà chính hắn còn chưa nghe bao giờ đương nhiên cho dù không thêm mắm thêm muối thì cũng quá khó để các tân sinh có thể tin tưởng.
Rất nhiều tân sinh đã bắt đầu đi hỏi các lão sinh về Vô Song, đáp án họ nhận được ngày càng khoa trương, tuy nhiên điểm chung duy nhất trong tất cả các đáp án tân sinh nhận được chỉ có một, Vô Song tại nội viện chính là thần, chính là người mà tất cả nội viện kính ngưỡng.
"Kẹt"
Cánh cửa gỗ bị đẩy ra một cách chậm rãi. Ánh mắt trời theo khe cửa chiếu vào trong phòng, hắt trên mặt đất một vệt sáng thật dài.
Vô Song xuất hiện trong một căn phòng, trùng hợp đây chính là căn phòng đầu tiên mà hắn ở khi tiến vào nội viện. Đây cũng chính là đại viện nơi bốn người Lâm Tu Nhai, Liễu Kình, Hàn Nguyệt và Nghiêm Hạo cùng ở.
Thấy Vô Song bước vào rõ ràng cả bốn người đều giật mình, Liễu Kình thậm chí còn vội vàng nắm chặt cây hắc thương của mình nhưng sau đó đành thở dài buông tay, thực sự mà nói trước mặt Vô Song bọn họ còn không dậy nổi chiến ý.
Vô Song gật đầu với cả bốn người sau đó ra hiệu thủ thế ngồi xuống, hắn tự do như đây là nhà mình vậy.
" các ngươi biết hôm nay ta đến đây làm gì không". Vô Song mỉm cươi nói.
Bốn người nhìn nhau sau đó Lâm Tu Nhai lên tiếng "Không biết công tử tìm chúng ta có chuyện gì ".
Công tử chính là cách xưng hô của tất cả mọi người trong nội viện với Vô Song, Vô Song dùng sức một người dễ dàng đánh bại bọn người Lâm Tu Nhai tất nhiên nhận được sự kính trọng cần thiết, tất nhiên được bọn họ gọi bằng hai chữ 'công tử '.
Vô Song mỉm cười " Đương nhiên ta muốn các ngươi hoàn thành lời hứa, ba người ra nhập Quyền Lực Bang còn Hàn Nguyệt ngươi ra nhập Linh Bang, có ý kiến gì không ".
Trái với dự đoán của Vô Song, Liễu Kình là người đầu tiền gật đầu. " Nếu ta biết công tử là người vài tháng trước đánh bại ta thì ta tuyệt đối không dám tái chiến lần thứ hai. Liễu Kình ta thực lực cũng chẳng có bao nhiêu tuy nhiên nói một là một hai là hai, nếu thua thì ta để công tử toàn quyền xử lý, nói được thì ta làm được, bất quá chỉ xin công tử cho phép em gái ta cũng gia nhập Quyền Lực Bang".
Vô Song mỉm cười " Liễu Phỉ thì để nàng ta ra nhập Linh Bang đi, Quyền Lực Bang không nhận nữ nhân, dù sao Quyền Lực Bang và Linh Bang tuy hai mà là một, ngươi cũng không cần lo lắng. Lâm Tu Nhai, Nghiêm Hạo, Hàn Nguyệt các ngươi ba người thì sao? ".
Ba người lặng im một chút sau đó cùng đứng lên cúi đầu biểu thị đồng ý, trong ngày hôm nay Quyền Lực Bang chính thức thu thêm bốn thành viên, đây cũng chính là bốn nhân vật trụ cột của Quyền Lực Bang thế hệ sau.
….................
Thiên Phần Luyện Khí Tháp, lúc này một nhóm các thành viên của Quyền Lực Bang đều tập hợp tại đây, hình ảnh này cũng không còn xa lạ nữa rồi mà gần như cứ ba ngày tổ diễn ra một lần, trở thành một trong những lợi ích lớn nhất khi gia nhập Quyền Lực Bang khiến tất cả các học sinh nội viện ghen tỵ không thôi.
Vô Song đích thân chọn ra 20 người của Quyền Lực Bang cứ ba ngày lại dẫn bọn họ tiến vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp một lần, thậm chí tiến thẳng đến Thiên Phần Luyện Khí Tháp tầng 6, nơi mà chỉ có lục tinh đấu linh mới có tư cách tiến vào.
Trong số 20 người này không thiếu nhất tinh đấu linh thậm chí còn có cả bốn người nhóm Lâm Tu Nhai đi theo, bốn người bọn họ mạnh nhất mới là cửu tinh đại đấu sư mà thôi, bất quá có Vô Song bảo vệ tất cả mọi thứ đều không phải lo lắng.
Trong lòng Vô Song mang theo vài phần thỏa mãn nhìn đám hỏa diễm quỷ dị trước mặt, đối với Vô Song đám hỏa diễm này thực sự là vật đại bổ. Đám hỏa diễm quỷ dị này có chút khác thường, nguyên nhân chính là do chúng vô hình vô trạng, nếu không phải Vô Song tinh thông khống hỏa, hiểu rõ hỏa diễm, chỉ sợ cũng sẽ không dám xem đám kì vật vô hình chỉ thoáng có chút vặn vẹo này là một loại hỏa diễm.
Còn nhớ lần đầu khi Vô Song bước vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp, hắn cũng bị đám hỏa diễm này tặng cho chút đau khổ. Đám hỏa diễm vô hình này cũng không xem như là quá mức cường đại, nhưng nội thể con người thủy chung đều là địa phương yếu ớt nhất, ở chỗ đó, cho dù là Đấu Hoàng cường giả cũng không dám tùy ý để cho năng lượng không xác định xông vào. Chỉ cần bất kì bộ phận nội tạng nào xuất hiện một chút tổn thương cũng sẽ tạo thành tổn thất khó có thể ước lượng, thậm chí còn có thể để lại hậu quả vĩnh viễn.
Từ sau khi đám lửa vô hình này xuất hiện, chúng phát ra nhiệt độ cao khiến cho kinh mạch, cốt cách, cơ nhục cùng các khí quan trong cơ thể Vô Song bắt đầu xuất hiện một chút cảm giác đau đớn. Thường xuyên khống hỏa, Tiêu Viêm hiểu rằng đây là đặc điểm cảnh báo khi bị nhiệt độ cao tổn thương. Nếu còn tiếp tục duy trì, chỉ sợ không được bao lâu, kinh mạch các thứ trong cơ thể dưới ngọn lửa này sẽ tổn thương, mà một khi kinh mạch tổn thương không thể vận chuyển đấu khí, đối với người tu luyện mà nói, không thể nghi ngờ liền là tuyên án kết cuộc sa đọa thành phế vật.
Bất quá đây là với người bình thường, với nhân loại còn Vô Song bản thể là phượng hoàng là thần cấp yêu thú, ngọn lửa cỡ này còn lâu mới có thể làm hắn bị thương.
Đặc biệt khi Vô Song vận dụng Bất Tử Hỏa bảo vệ thì cảm giác này tuyệt đối không xuất hiện trở lại, khiến hắn có thể thoải mái mà tu luyện trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
Đương nhiên Vô Song hiểu thứ gọi là vô hình hỏa diễm này là cái gì, vô hình vô dạng – Vẫn Lạc Tâm Viêm, ngọn lửa vô hình này thật ra là bản thể phân thân của Vẫn Lạc Tâm Viêm tràn ra ngoài không khí xung quanh còn bản thân nó tất nhiên còn đang bị giam giữ tại tầng sâu nhất trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
Ngọn lửa này tuy làm cho cơ thể đau đớn nhưng nó cũng không phải là xấu nhiệt độ từ trong ngọn lửa vô hình lan tràn ra, khiến cho kinh mạch cốt cách trong cơ thể mơ hồ phát ra sự đau đớn. Chỉ cần cố chịu đựng cơn đau trong cơ thể, sau đó đưa đấu khí trong người đi xuyên qua vô hình hỏa diễm, đi xuyên qua ngọn lửa đang làm loạn trong cơ thể mình khi đó sẽ nhận được tác dụng khôn lường, sau khi xuyên qua một đám nhỏ vô hình chi diễm, một cỗ đấu khí có chút thô tráng lại co rút lại gần như gấp đôi tuy nhiên không phải nó yếu đi mà là càng mạnh mẽ, càng ngưng thật hơn.
Cái loại cảm giác này, giống như là thời điểm đấu khí đi qua ngọn lửa vô hình, bị nó liên tục đem đấu khí có chút hư tán chặt chẽ bện lại với nhau. Kể từ đó, thể tích cỗ đấu khí này nhỏ đi nhiều, lực lượng có thể bạo phát ra so với cỗ đấu khí hùng dũng lúc trước cũng tuyệt đối càng thêm khổng lồ!
Lần đầu tiên đi vào Thiên Phần luyện khí tháp kỳ thật có thể đoán được tiềm lực của từng người như thế nào. Lần đầu tiên tâm hỏa thiêu đốt, bởi vì tất cả các tân sinh đều không biết cách nào làm cho tâm hỏa tiêu tán, cho nên người nào kiên trì càng lâu càng chứng tỏ người đó đối với tâm hỏa kháng tính càng mạnh, về sau tại bên trong tháp tu luyện có ưu đãi rất lớn, đương nhiên không có gì là tuyệt đối, có thể coi như đại khái tính toán mà thôi.
Thứ đáng sợ nhất của Vẫn Lạc Tâm Viêm ngoại trừ sự đau đớn của nó khi tiến vào cơ thể còn làm cho cơ thể bị tâm hỏa thiêu đốt, nỗi đau cơ thể có thể chịu nổi nhưng tâm hỏa thiêu đốt chính là ảnh hưởng đến linh hồn, đến lý trí tương tự như một loại ảo giác vậy, rất khó ngăn cản.
Không gian bên trong tháp phân bố thành hình tròn, dựng rất nhiều phòng tu luyện lớn nhỏ không đồng nhất. Bất quá hiện tại những phòng tu luyện này, phần lớn cũng đã có người chiếm hết, hơn nữa phía trên cửa các phòng này, đều treo một tấm bài tử nhỏ màu hồng, thế nhưng các chữ ghi trên những tấm bài tử này lại không hoàn toàn giống nhau, đại biểu cho các loại căn phòng tu luyện hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Các phòng tu luyện thượng phẩm hầu hết tập trung tại vị trí trung ương tháp, xa hơn một chút là phòng trung phẩm còn ở phía ngoài cùng là hạ phẩm.
Sau khi tham quan hết một vòng Thiên Phần Luyện Khí Tháp thì Vô Song cũng đi ra, lần đầu tiên tiến vào nơi đây hắn tu luyện tổng cộng hai ngày hai đêm, nếu không phải Vô Song còn có việc giải quyết thì ở lại thâm vài ngày nữa cũng dư sức.
…..................
Sau lần đó Vô Song có một thiên đại phát hiện, một cách để làm cho thực lực Quyển Lực Bang bạo tăng, Vô Song có thể dùng thanh tâm khúc, dùng tiếng đàn của mình bảo vệ mọi người thanh tỉnh khỏi tâm hỏa, đồng thời sử dụng Bất Tử Chi Diễm bảo vệ thân thể những học viên yếu hơn, chính vì vậy cứ ba ngày Vô Song lại vì Quyền Lực Bang tấu một khúc nhạc, bảo vệ tất cả mọi người cùng đột phá, đặc biệt đánh đành trong trạng thái bị tâm hỏa liên tục tấn công, Vô Song phát hiện tinh thần lực của mình thậm chí ngày một tiến bộ.
Trời chuyển dần về đêm, mặt trời biến mất phía sau dãy núi, Vô Song hoàn thành một ngày tập luyện cùng các thành viên Quyền Lực Bang, thực lực của hắn hiện tại đã là lục tinh đấu linh hậu kỳ, Thiên Phần Luyện Khí Tháp tuyệt đối là nơi cực tốt.
Vô Song đang vui vẻ tiến vào phòng đột nhiên phát hiện Tô Thiên đại trưởng lão đang đợi hắn, khuôn mặt ông ta thậm chí tươi cười niềm nở vô cùng, cứ như đang muốn lấy lòng Vô Song vậy.
Vô Song ngạc nhiên nhìn Tô Thiên tuy nhiên vẫn lễ phép nói " Không biết đại trưởng lão đến đây tìm vãn bối có việc gì? ". Tô Thiên mỉm cười thần bí vô cùng " Có một đại nhân vật muốn gặp ngươi, đi thôi nào ". Nói xong không đợi Vô Song kịp phản ứng lập tức kéo hắn rời đi.
Trong lòng Vô Song lúc này thoáng hiện lên một cái tên 'Mang Thiên Xích ', có lẽ chỉ có vị viện trưởng thần bí này có tư cách trở thành đại nhân vật trong lời Tô Thiên mà thôi.
…..............
Đổi tên lửa phượng hoàng thành Bất Tử Chi Diễm để không lầm giữa Sinh Linh Chi Diễm nhé.
Cầu Thanks sau mỗi chương, thanks càng nhiều thì mình càng có động lực viết.