Chương 25: Chiến lợi phẩm đầu tiên

Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 25: Chiến lợi phẩm đầu tiên

Công việc còn lại phi thường đơn giản, Cửu U cùng Tử Ảnh hợp sức giết nốt cái phân thân cuối cùng của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển. Ngay sau hỏa cẩu chết thì xác lập tức thối rữa, cuối cùng là bốc hơi hoàn toàn, thú duy nhất để lại là một chiếc chìa khóa nhỏ.


Toàn bộ thạch trận xung quanh bỗng nhiên cũng lún xuống đất chỉ để lại thạch bàn ở lại cùng rương báu bên trên, tất nhiền Cửu U cùng Tử Ảnh không dám tự ý mở rương rồi, hai người phải đợi Vô Song.


Cửu U là một ngũ phẩm luyện dược sư, ngoài ra nàng cũng biết chút y thuật, băng bó vết thương thì không thành vấn đề, trong tình huống Vô Song xoay người tung ra phật nộ hỏa liên lưng hắn đã bị móng vuốt ảnh cầu cắt qua, để lại một vết xước cực lớn, máu chảy ra ướt đẫm cả vạt áo.


Cửu U băng bó vết thương cho Vô Song còn bản thân Vô Song đang ngồi khoanh chân khôi phục đấu khí, trừ khi bất đắc dĩ thì Vô Song mới sử dụng hồi khí đan, nếu không hắn tuyệt đối không đụng vào, đối với Vô Song hắn không quan tâm là đan dược gì, cũng chẳng quan tâm Tiêu Viêm ăn bao nhiêu đan dược, hắn chỉ tự tìn vào bản thân mình cố gắng mà thôi.


Thay vì ăn đan dược hồi phục đấu khí thì những lúc có thời gian thế này tốt nhất là tự mình hồi phục, tuy tốn rất nhiều thời gian nhưng lại có thể làm đấu khí tịnh tiến thêm một bước.


Khi ba người tiến vào địa mộ là sáng sớm, hiện tại đã là hoàng hôn, cuối cùng Vô Song mới thu công lại, đứng lên thở hắt ra một hơi, cầm lấy chiếc chìa khóa đi thẳng tới thạch bàn. Tử Ảnh cùng Cửu U cũng mở bừng mắt đứng lên đi theo Vô Song.


Chiếc hộp được làm hoàn toàn bằng bạch ngọc, thiên địa linh khí xoay quanh đồng thời phát ra ánh sáng như vô số vì tinh tú vậy, ổ khóa làm bằng vàng ròng nguyên chất, chỉ nhìn thôi lập tức cũng có thể thấy được thứ này trân quý ra sao.


Nhưng khi Vô Song vừa nhét chìa khóa vào, mở được ổ khóa ra thì tất cả dị tượng của chiếc hộp đều biến mất, từ chiếc hộp cao quý vô ngần lại biến thành một chiếc hộp sắt tầm thường không thể tầm thường hơn. Vô Song vẻ mặt hắc tuyến thì thầm "Thiên à Thiên, đừng nói mi nghèo quá phải dùng hàng China nhé ".


Cuối cùng Vô Song cũng vẫn bỏ qua mấy vấn đề liên quan đến hình dáng trước hộp, hắn nhìn xem bên trong có gì, ở đó chỉ có một tấm đan phương mỏng manh mà thôi.


Tuy nhiên Vô Song cũng không quan tâm lắm, hắn cũng chẳng mong ước ở nơi này có cái thần khí hay tiên đan nào cả, trả giá bao nhiêu thì thu lại bấy nhiêu tuyệt đối chẳng có cái gì là miễn phí, bánh từ trên trời rơi xuống thì thường có độc, chỉ có những thứ đánh đổi bằng công sức của mình thì mới đáng giá mà thôi.


Nhưng khi Vô Song đọc xong đan phương thì thực sự chấn kinh. Trong đan phương viết " Tôi thể đan, thượng cổ đan dược, đan thành to bằng một đốt ngón tay, toàn thân màu đen hình tròn còn được gọi là hắc ngọc tôi thể đan ".


" Người sử dụng đan này có thể từ từ cường hóa thể chất, mở rộng kinh mạch, trong hàng ngũ đan dược cải thiện tư chất đứng vào hàng trung phẩm ".


" Ngũ phẩm đan dược, nguyên liệu cần thiết để luyện đan là ma hạch của ma thú, ma hạch đẳng cấp càng cao thì dược hiệu càng tốt. Lưu ý đan này có tốc độ cải thiện thể chất rất chậm tuy nhiên không bị nhờn thuốc ".


Vô Song chỉ chú ý vào đúng dòng cuối cùng 'không bị nhờn thuốc' mà thôi. Cái này đại biểu cho việc gì, chỉ cần có ma hạch là có thể vô hạn chế tạo tôi thể đan, cho dù một trăm viên tôi thể đan mới có công hiệu rõ ràng một chút, mới có thể so sánh cùng các thánh phẩm cải thiện tư chất khác thì cũng tuyệt đối không thể coi thường nó được, đặc điểm không bị nhờn thuốc cực kỳ nghịch thiên,đại biểu khả năng phát triển là vô tận, càng ăn càng mạnh, sử dụng thay cơm cũng được.


Nắm lấy đan phương, Vô Song khẽ mỉm cười tuy nhiên hắn lại phát hiện ra một điều, mặt sau tấm đan phương là một bản tấm bản đồ cổ được vẽ lên, Vô Song cũng không nhận ra đó là nơi nào, trên bản đồ cũng chỉ đánh dấu một chữ 'x' đại biểu nơi cần đến, ngoài ra có thêm một câu trích dẫn nhỏ.


" Thời kì thượng cổ, cường giả xuất hiện tầng tầng lớp lớp, thiên tài xuất hiện như nấm mọc sau mưa, cho dù là đấu đế cường nhân cũng xuất hiện vài người, nổi bật nhất trong số đó chính là đại danh đỉnh đỉnh Dược Đế – Dược Thiên Hào ".


" Nhắc đến Thiên Hào Dược Đế người ta nghĩ ngay đến nhân vật đầu tiên trên đại lục đưa dược đạo đi đến đỉnh phong, dược đạo thành đế, cũng là cường nhân có linh hồn lực đáng sợ nhất nhì trong lịch sử đại lục ".


" Thiên Hào Dược Đế trước khi đạp vào đế vị trong tay nắm giữ một đỉnh, tương truyền đỉnh này có thể hấp thu toàn bộ hỏa diễm trong đất trời, đứng hàng thứ hai trong thiên đỉnh bảng, danh hào hắc minh đỉnh ".


Vô Song liếm môi, nếu hắn không nhầm rất có thể đến cả đan phương tôi thể đan cũng là do vị dược đế kinh diễm này tạo ra thậm chí có thể là thành quả nghiên cứu đắc ý nhất của ông ta bởi Vô Song còn chưa bao giờ nghe thấy đan dược nào sử dụng không bị nhờn thuốc cả. Tấm bản đồ phía sau dựa trên dòng chữ nhỏ thì có đến 9 phần có thể xác định là nơi hắc minh đỉnh tồn tại. Cho dù Vô Song không dùng được đỉnh này mang đi bán chắc chắn được khối tiền, ít nhất đủ xây dựng vài chục cái Vân Lam Tông ".


Nếu Dược Đế sống lại mà biết Vô Song nghĩ như vậy không biết có bị hắn làm tức chết không nhưng đảm bảo Vô Song bị vô số luyện dược sư phỉ nhổ, chẳng có kẻ nào lại mang đệ nhị đỉnh trong thiên đỉnh bảng quy đổi thành kim tệ cả, chẳng khác nào mang dị hỏa đi bán lấy đồ ăn.


Sau khi cất đan phương vào giới chỉ, nhóm ba người Vô Song rời khỏi địa mộ kết thúc một chuyến hành trình thành công mỹ mãn, địa mộ cũng biến mất ở trong hư không, tòa địa mộ số 64 này sẽ không bao giờ xuất hiện trở lại nữa.


Tiếp theo Tử Ảnh trở về đông bộ đại lục còn Vô Song học luyện đan thuật cùng Cửu U, cho dù Cửu U không phải là luyện dược sư nổi tiếng gì nhưng ít ra nàng hơn đứt Vô Song, Vô Song cũng không có Dược Trần bên cạnh như Tiêu Viêm nên hắn phải coi thiên hạ là thầy, cứ ai giỏi hơn hắn thì hắn sẽ học, đi một bước tính một bước.


Trình độ luyện đan thuật của Vô Song rơi vào nhị phẩm luyện đan sư, tuy nhiên thực sự những kiến thức cơ bản nhất về luyện đan hắn cũng mù tịt phải nói là căn cơ cực kỳ bất ổn.


Vô Song cũng quyết đinh dừng tu luyện lại, hắn dành hết thời gian vài năm sau cho việc học luyện đan, cho dù hắn không dùng thì người khác cũng sẽ dùng, một thế lực lớn nhất định phải có một siêu cấp luyện đan sư tọa trấn, nhất là đối với yêu tộc vốn luyện đan chẳng ra làm sao thì Vô Song nhất định phải đi trên con đường này, ít nhất sau này khi Yêu Cung xuất thế về mặt đan dược không thua kém các đại thế lực khác.


Trong toàn bộ Cái U sơn cùng với khu vực phái đông của ma thú sơn mạch, Vô Song thích gì đều có thể lấy, tài nguyên để hắn thực tập là vô số. Vô Song cực kỳ tự tin vào bản thân mình, linh hồn lực chắc chắn mạnh hơn Tiêu Viêm, khả năng khống hỏa chỉ có hơn chứ không có kém vậy không lý do gì Tiêu Viêm làm được mà hắn lại không làm được.


Hơn hết Cửu U còn tặng cho Vô Song một báu vật vô giá, hang động nàng đang sống vốn là của một luyện dược sư về già sắp chết ở lại, Cửu U cũng không nhớ rõ lão nhân đó chết được bao nhiêu năm nhưng thực lực của ông ta thì Cửu U trực tiếp được nhìn thấy, ít nhất cũng phải lục phẩm luyện dược sư, ngoài ra hắc đỉnh vốn không có gì bắt mắt trong hang động cũng là vị luyện dược sư đó để lại, một trong 12 đỉnh thuộc thiên đỉnh bảng ' Địa Tâm Đỉnh ' vốn do đại địa chi tâm hóa hình thành đỉnh, nắm giữ thổ năng lực nồng nặc vô cùng.


Về phần phân thân của Vô Song, hắn trực tiếp cho phân thân cầm sách chạy đi hỏi Cổ Hà, có gì thì cứ đổ cho sư tỷ đi hỏi, Cổ Hà chỉ cần nghe thấy là Vân Vận muốn hỏi thì Vô Song có cảm giác hắn lôi hết cả sức bình sinh ra giảng dạy cho Vô Song, chỉ thiếu nước viết thành sách tặng hắn mà thôi.


Thời gian thấm thoát trôi qua, xuân đi đông đến, hai nắm bỗng chốc qua đi, Vô Song năm nay 9 tuổi còn Tiêu Viêm 14 tuổi. Chỉ còn một năm nữa thì mạch truyện sẽ bắt đầu, một năm nữa lần đầu tiên Tiêu Viêm sẽ gặp mặt Dược Trần.