Chương 194: Miểu Sát.
Con người ta khi sợ hãi thường luôn muốn tìm một chỗ dựa che chở, Vân Vận cũng như vậy, nếu không tính thực lực của nàng là đấu hoàng cường giả thì nàng thực sự chỉ là một cô gái yếu đuối bình thường như biết bao cô gái khác mà thôi, nàng cũng cần được nâng niu, được quan tâm chăm sóc cùng bảo vệ, nàng cần một bờ vai vững chắc để dựa vào.
Dù biết mọi việc hôm nay đều trong suy tính của Vô Song nhưng Vân Vận vẫn sợ đặc biệt là khi sư phụ trước mặt không biết bao nhiêu người lại ban hôn nàng với một kẻ nàng không quen, một kẻ mà nàng chán ghét. Chỉ ít phút trước thôi thậm chí Vân Vận có cảm giác cả thế giới này rời bỏ nàng, chỉ đến khi Vô Song xuất hiện che chắn cho nàng thì Vân Vận mới biết, nàng không hề cô đơn.
Vân Vận chính là không kìm chế được cảm xúc của mình, nàng muốn nói cho toàn thể Gia Mã Đế Quốc biết, nàng yêu Vô Song, nàng là nữ nhân của hắn chứ không phải của ai khác, muốn làm những nam nhân như Phong Nhàn chết tâm.
Nụ hôn giữa hai người rất lâu, ít nhất Vân Vận lúc này cũng không biết bờ môi mình dính chặt vào môi Vô Song bao lâu nữa. Hành động này của nàng làm vô số người bất ngờ, làm tất cả đệ tử Vân Lam Tông như hóa đá.
Vân Vận trong mắt người khác là đấu hoàng cường giả cao cao tại thượng, nàng trong mắt những đệ tử của Vân Lam Tông chính là cao không thể với, nàng căn bản chính là nữ thần trong lòng họ. Nếu ánh mắt có thể giết người thì chỉ sợ Vô Song đã chết hàng ngàn lần rồi.
Gia Hình Thiên lúc này khuôn mặt cũng hết sức đặc sắc " Thú vị thú vị không ngờ Vân Vận lại là một cô gái cá tính thế này, sao lão phu lại không biết nhỉ. Lần này Vân Lam Tông thực sự là có trò vui để xem."
Hôn lễ của Vân Vận cùng Phong Nhàn nếu có xảy ra thì Gia Hình Thiên chính là người lo lắng nhất. Gia Hình Thiên ông ta đương nhiên biết không phải ngẫu nhiên mà Vân Sơn quyết định gả Vân Vận ra ngoài thậm chí từ vẻ mặt của Vân Vận lúc trước thì đây hoàn toàn là ép hôn, bằng một nhân vật từng trải như Gia Hình Thiên ông hoàn toàn có thể đoán được đây là một cuộc hôn nhân chính trị, hôn nhân vì lợi ích của Vân Lam Tông.
Phong Nhàn tuổi còn rất trẻ đã là bát tinh đấu hoàng điều này đã đủ làm Gia Hình Thiên sợ hãi, ba lão già đi theo Phong Nhàn lại khiến ông ta có cảm giác kinh hãi, hôn lễ này nếu thành Gia Hình Thiên thực sự không tin được mình có thể bảo vệ hoàng thất Gia Mã nữa.
Mộc Thần lúc này nghi hoặc vô cùng, ông ta quay lại nhìn Pháp Mã hội trưởng " Này tên tiểu tử kia là ai không ngờ có thể tranh đoạt được tâm mỹ nhân, hơn nữa nghe giọng điệu thì chẳng lẽ hắn là đệ tử của Vân Sơn, Vân Sơn khi nào thì có đệ tử thế này."
Pháp Mã ánh mắt cũng khẽ cau lại lắc đầu, sự tồn tại của Vô Song cũng chỉ có cao cầng của Vân Lam Tông biết mà thôi, sự tồn tại của hắn hoàn toàn bị che đậy đi trong mắt người khác, ngay cả những đệ tử của Vân Lam Tông cũng còn không biết có một đệ tử như hắn thì sao kẻ khác có thể biết được.
Trên quảng trường lúc này Vô Song ôm lấy eo nhỏ của Vân Vận, Vân Vận thì lại ngoan ngoãn nép trong ngực hắn nhìn mà tình tứ vô cùng, hành động của hai người chẳng khác gì thách thức Phong Nhàn, chẳng khác gì tát thẳng vào sự tự tôn cùng niềm kiêu hãnh của hắn vậy.
Phong Nhàn lúc này hoàn toàn muốn ăn tươi nuốt sống Vô Song chỉ có điều vị đấu tông cường giả bị chặt đứt một tay mạnh mẽ ngăn hắn lại, bằng đấu khí của mình ông ta hoàn toàn có thể cầm máu bất quá khuôn mặt của ông ta trắng bệch, ánh măt đầy đề phòng nhìn Vô Song.
Vô Song cũng không quan tâm lắm ánh mắt của vị đấu tông vừa mới bị chính hắn chặt tay kia, Vô Song cũng bỏ luôn cả sự tồn tại của Phong Nhàn, nhân vật tôm tép thể này để hắn phải chú ý thực sự là quá khó.
Vô Song quay đầu lại mỉm cười nhìn sư phụ "Hì hì sư phụ à con nói lần này là lần thứ ba rồi đấy, chỗ của người là ở phía sau tòa đại sơn kia, đó mới là nơi Thái Thượng Trưởng Lão nên ở, ghế tông chủ thì cứ dành cho tông chủ có phải đúng không ".
Vân Sơn ánh mắt nhíu chặt nhìn Vô Song, nhìn cái đứa đệ tử mà mình còn chưa dậy được cái gì, bất giác Vân Sơn nhếch miệng " Vô Song à, ta không biết mấy năm ngươi đi đâu và học được những gì nhưugn ta không ngờ ngươi lại dám quên mắt vi sư, ngươi lấy đâu tư cách để nói sư phụ của chính mình ".
" Trong tổ huấn đúng là ghi Thái Thượng Trưởng Lão không được phép can dự vào đại sự tông môn bất quá trong đó còn ghi nếu tông chủ làm việc sai lầm trái với quy định của Vân Lam Tông bị ¾ số trưởng lão trong trưởng lão viện khai trừ thì hoàn toàn có thể cắt chức, ngươi thử hỏi xem ở đây có bao nhiêu người công nhận Vân Vận."
Nói xong Vân Sơn bật cười, toàn bộ nguyên lão viện chính là trong tầm tay của ông ta điều khiển, dù không biết Vô Song lấy đâu ra cái tự tin dám khiêu khích ông ta nhưng Vân Sơn vẫn tin tưởng cho dù Vô Song làm gì cũng không lật nổi sóng gió.
Vô Song vẻ mặt có chút bất ngờ nhìn Vân Sơn sau đó bật cười " Thật vậy sao, nếu đã vậy thở hỏi vài vị trưởng lão ở đây xem ".
Người đầu tiên Vô Song hỏi chính là Vân Lăng, hắn mỉm cười " Không biết Vân Lăng tiền bối nghĩ sao về việc Vân Vận sư tỷ không còn làm tông chủ Vân Lam Tông nữa, tiền bối chỉ cần trả lời là đồng ý hoặc không thôi ".
Vân Lăng đương nhiên là theo phe Vân Sơn, ông ta cũng chẳng lấy gì làm thích thú với Vân Vận thậm chí thù oán của Vân Lăng với Vân Vận cũng không phải là ít, sự việc đại điện hiện nay còn canh cánh trong lòng ông ta.
"Ta sao, đương nhiên là ta đồng ý với cách làm của Thái Thượng Trưởng Lão – Vân Sơn rồi."
Vân Lăng vừa dứt lời hắn nhận ngay một cái bạt tai của Vô Song, một cái tát mạnh đến mức làm một đấu vương cường giả như Vân Lăng ngã ngồi xuống đất vì sốc, khóe miệng toàn máu là máu.
Vô Song liếc nhìn hắn mỉm cười "Đồng ý hay không đồng ý ".
Vân Lăng gân cổ lên hét thẳng vào mặt Vô Song "Đáng chết tiểu tử ngươi dám đánh ta ". Vân Lăng căn bản còn chưa nói xong thì ăn ngay một đạp của Vô Song, thân hình như diều đứt dây bắn vào một trong bốn cột đá tại võ trường, toàn bộ xương cốt kêu lên răng rắc, bất tỉnh nhân sự.
Vô Song lúc này khuôn mặt khả ái quay lại nói với Vân Sơn trên ghế cao " Sư phụ tiếc quá tiếc quá đi, Vân Lăng trưởng lão chính là tuổi cao sức yếu bị trúng gió không thể bỏ phiếu được nữa rồi, để con đi hỏi người khác ".
Bất cứ ai cũng thấy là Vô Song đánh cho Vân Lăng thừa sống thiếu chết nhưng không ngờ hắn lại có thể thản nhiên chối sạch tội trạng như vậy, đây căn bản chính là gây sự, đây căn bản chính là coi trời bằng vung.
Vân Sơn hai tay đập thẳng vào thành ghế, ông ta thân hình lao thẳng đến trước người Vô Song, bàn tay cuộn trào đấu khí kinh khủng khiếp, đấu khí của đấu tông cường giả mạnh mẽ đến mức làm cho không gian xung quanh bắt đầu xuất hiện sự không ổn định.
Vân Sơn hét lên "Nghiệt đồ muốn chết".
Vân Sơn tuy nhanh nhưng Vô Song còn nhanh hơn, một tay của hắn đập thẳng vào khuôn mặt già nua của Vân Sơn sau đó dùng chân ấn thẳng đầu ông ta xuống dưới đất, Vân Sơn lao vào nhanh bao nhiêu thì bị hạ nhanh bấy nhiêu.
Lúc này mọi người căn bản đều không thể ngồi được nữa, hàng nghìn con người cùng nhau đứng lên xem tràng cảnh trước mặt, không ai có thể ngờ đấu tông cường giả trong truyền thuyết lại không chịu được một chiêu của người trẻ tuổi kia thậm chí nếu không phải quen biết Vân Sơn lâu ngày thì thậm chí đám người Gia Hình Thiên – Pháp Mã – Mộc Thân – Nạp Lan Kiệt – Hải Ba Đông còn đang tưởng ông bạn già của mình đang diễn kịch.
Vô Song mặc kệ ánh nhìn xung quanh, hắn quay đầu lại nhìn Vân Chiến Thiên " Thế nào Vân trưởng lão ngài nghĩ Vân Vận sư tỷ nên từ chức hay không? ".
Vân Chiến Thiên bị cái nhìn của Vô Song làm cho giật bắn mình lập tức hoảng loạn lùi lại 3 bước chỉ có điều Vô Song còn nhanh hơn hắn gấp vạn, một cái bạt tay đập bắn thân hình của ông ta đi, Vân Chiến Thiên cũng không chịu nổi một đòn.
Vô Song tiếp tục quay lại nhìn Vân Phá Thiên, hắn lạnh lùng " Còn ông? ". Vân Phá Thiên lần này căn bản không cần nghĩ lập tức lắc đầu " Không không ta chính là ủng hộ Vân Vận tông chủ, ta nào có ý kiến gì ".
Vô Song lúc này mới nhếch miệng lên mỉm cười, hắn quay lại đám người sau lưng " Kẻ nào không đồng ý thì đứng hết lên đi mạnh dạn lên cho ta biết ý kiến, yên tâm không sao đâu cứ mạnh dạn mà nói thật ".
Nụ cười của Vô Song lúc này cứ như ác ma vậy, trước nụ cười của hắn hơn 10 vị trưởng lão còn lại của Vân Lam Tông lập tức ngồi xuống, ai nấy đầu ngoan như cún vậy.
Vân Phá Thiên cũng nhanh chân ngồi xuống, khuôn mặt đầy kinh hãi nhìn Vô Song " Chết tiệt tiểu tử này sao lại đáng sợ đến vậy chứ ".
Vô Song lúc này cũng mỉm cười quay đầu nhìn vài vị khách quý trên cây " Còn các vị thế nào, ngồi xuống hay đứng lên ".
Đám cường giả khách mời đến xem trò vui không ngờ ngồi im cũng ăn đạn lạc, đương nhiên tất cả đều lập tức ngồi xuống, Vô Song chính là quá đáng sợ.
Thân hình Vô Song lập tức biến mất trong mắt mọi người để rồi lại hiện ra trước ba vị cao giai đấu tông của Phong Lôi Các, hắn nở nụ cười đầy sát khí " Không ngờ các vị đều còn đứng trên sân, hóa ra là đều phản đối Vân Vận sư tỷ à?."
Lão Nhị trong ba vị lão giả lập tức gầm lên, đấu khí trên người hắn bùng nổ " Phong Lôi Các địa giai đấu kỹ …. ". Đương nhiên vị đấu tông đáng thương này không kịp thi triển đấu kỹ, Vô Song một tay đập thẳng vào mặt hắn, chỉ một chiêu làm lão già phụt máu, như cây diều đứt dây rơi xuống vậy.
Vô Song tiếp tục bước ra một bước, không biết làm cách nào hắn liền đứng sau hai vị trưởng lão còn lại, hai tay phát lực ấn xuống mà không có vị trưởng lão nào đủ sức phản kháng, cả hai đều bị Vô Song mạnh mẽ ép quỳ xuống, đầu gối họ va đập với sàn đấu tạo nên hai cái hố nhỏ, chỉ một lần Vô Song ấn xuống thôi có thể nói là đập vỡ đầu gối của hai người.
Hai tay Vô Song biến trảo thành chưởng đánh thẳng vào sau gáy hai lão nhân làm cả hai bất tỉnh nhân sự, Vô Song lúc này mới có hứng nhìn Phong Nhàn, hắn mở miệng đầy lạnh lẽo "Nếu có kiếp sau nhỡ kỹ, đừng tranh nữ nhân của ta."
Phong Nhàn căn bản không kịp nói mà Vô Song cũng chẳng muốn nghe hắn nói, một tiếng răng rắc đầy ghê rợn vang lên, cổ Phong Nhàn chính là bị Vô Song bẻ gãy, chết không thể chết lại.
Yên tĩnh, không gian hoàn toàn yên tĩnh, trước thủ đoạn của Vô Song tất cả đều hoàn toàn chết lặng, đây chính là đấu hoàng không bằng sâu kiến,đấu tông chính là không bằng a miêu a cẩu chạy ngoài đường.
Vô Song lúc này mới thở ra một hơi, thực lực của hắn tính đi tính lại thì vẫn yếu hơn đấu tôn cường giả nhất tinh một chút nhưng Vô Song giỏi nhất chính là dùng lực lương cơ thể miểu sát, chỉ cần không phải là cửu tinh đấu tông hoặc từ nhất tinh đấu tôn trở lên, Vô Song hoàn toàn tự tin một đòn đánh bại.
Giải quyết xong tất cả, Vô Song mới ngước mắt lên nhìn hư không "Hồn Điện Hàn hộ pháp không biết định trốn đến bao giờ hay ta lôi ngươi ra?".
๖ۣۜTeam ๖ۣۜĐang ๖ۣۜBí ๖ۣۜ Ý ๖ۣۜTưởng – TruyệnCv
Vì một số vấn đề chương 195 sẽ ra muộn nhưng các bạn yên tâm là sẽ vẫn ra đủ:D