Chương 193: Trò Vui Bắt Đầu (2)
Khi biết đi theo Phong Nhàn chỉ là ba vị trưởng lão thì Vô Song quả thực có chút tiếc nuối, chỉ sợ Tam Thiên Lôi Động bản đầy đủ hắn không có được bất quá tiếc nuối thì tiếc nuối, đụng vào nữ nhân của hắn thì Phong Nhàn đừng hòng thấy ánh mắt trời ngày mai.
….................
Trên quảng trường lúc này rất nhiều ánh mắt nhìn Vân Vận mang theo một tia kính nể, cách nàng giải quyết thực sự là vẹn cả đôi đường, vừa có thể làm Cổ Hà không có cớ mà gây sự lại vừa có thể bảo trụ Tiêu Viêm một mạng, vô hình chung Vân Vận có thể làm Tiêu Viêm tiêu trừ không ít ác cảm với Vân Lam Tông.
Tiêu Viêm là một thiên tài điều này không một ai phản đối, bất cứ ai cũng không muốn đắc tội với một thiên tài tiềm năng khủng bố, đương nhiên nếu đã đắc tội với thiên tài thì bắt buộc phải trảm thảo trừ căn, một thiên tài sống càng lâu thì càng rắc rối.
Vân Vận nhẹ nhàng nhìn Tiêu Viêm sau đó lại nhìn Cổ Hà " Đan vương Cổ Hà người có ý kiến gì về cách giải quyết của ta không?, nếu sau này sư phụ hắn đến thì ta sẽ cho người gửi tin đến đan vương phủ, đan vương cứ yên tâm là chỉ bằng một đấu hoàng còn chưa có tư cách cướp người từ trong Vân Lam Tông đi ra ".
Lời của Vân Vận nói cực kỳ cuồng vọng làm không ít người ở đây giật mình không nhẹ bất quá Vân Vận có lý do để tự tin như vậy, đừng nói là mộtd đấu hoàng mà một đấu tông tiến đến cũng đừng hòng mang người về, sau lưng Vân Vận là cả một Yêu Cung cho nàng tùy ý điều khiển.
Tất nhiên với yêu cầu của Vân Vận thì Cổ Hà cũng không thể không đồng ý, chẳng nhẽ hắn phải nói muốn 'giết' Tiêu Viêm trước mặt bàn dân thiên hạ.
Ngay lúc này tưởng như mọi việc êm xuôi thì một âm thanh vang lên, một luồng khí tức kinh khủng phát ra làm toàn bộ mọi người run rẩy, cỗ khí tức này không ít người nhận ra và chính vì nhận ra nên rất nhiều người biến sắc, Vân Lam Tông Thái Thượng Trưởng Lão Vân Sơn.
Vân Sơn tuyệt đối là một nhân vật phong vân của Gia Mã Đế Quốc, uy danh của ông ta thậm chí chưa chắc đã thua Mỹ Đồ Toa Nữ Vương tại Tháp Qua Nhĩ sa mạc, sự xuất hiện của Vân Sơn căn bản chính là đè ép toàn bộ quảng trường.
Vân Sơn khí thế rất mạnh thậm chí ép thẳng về hướng Vân Vận dù sao hành động của Vân Vận trong đại điện lần trước làm Vân Sơn cực kỳ mất mặt, đây có lẽ cùng là lần đầu tiên Vân Sơn và Vân Vận gặp nhau kể từ sự việc trước.
Khí thế của Vân Sơn còn chưa kịp tới một bóng hình yểu điệu cũng bước đến, chân đạp hư không, đấu khí trên người nàng cũng bùng nổ, hai luồng đấu tông khí thế va chạm vào nhau làm toàn bộ phong vân biến sắc.
Vân Sơn nhíu mày ánh mắt đầy bất ngờ nhìn Tiểu Y Tiên còn với những khách mời xung quanh thì không còn là bất ngờ nữa mà chính là hoảng sợ.
" Không thể nào, đừng đùa chứ. Lão bất tử Vân Sơn kia đột phá trở thành đấu tông thì cũng thôi đi, nữ tử áo bào trắng kia không ngờ cũng là đấu tông, Gia Lão lần trước lão đi với cô ta vậy không biết nữ nhân đó là ai? ". Mộc Thần vẫn là người đầu tiên không thể giữ im lặng được.
Gia Lão ánh mắt trở nên lo lắng vô cùng, hai tay run run. Vân Sơn là đối thủ trực tiếp của hoàng thất việc Vân Sơn đột phá lên đấu tông chính là chứng tỏ một việc – hoàng thất Gia Mã không còn cùng đẳng cấp với Vân Lam Tông.Khi ánh mắt Vân Sơn nhìn về phía Tiểu Y Tiên thì càng lo lắng hơn, hơn ai hết Gia Lão biết Tiểu Y Tiên là cường giả đến từ Xuất Vân Đế Quốc, Xuất Vân cùng Gia Mã chính là chiến loạn bao năm nay, Xuất Vân xuất hiện đấu tông cường giả sao mà ông ta không lo lắng cho được.
Nghe thấy Mộc Thần lên tiếng Gia Lão quay đầu lại sau đó ánh mắt có chút âm trầm " Thân phận của nàng ta rất đặc biệt ta không tiện nói chỉ có thể bật mí nàng ta không phải là đấu tông cường giả của Gia Mã đế quốc chúng ta, im lặng xem kì biến đi ".
Vân Sơn cùng Tiểu Y Tiên đạp không mà đứng, khí thế của hai người khóa chặt lấy nhau bất quá ánh mắt Vân Sơn cũng không dừng lại bên người Tiểu Y Tiên quá lâu, nếu là lúc trước hắn còn phải kiêng dè Tiểu Y Tiên một hai nhưng hiện nay Vân Sơn hoàn toàn không đặt Tiểu Y Tiên vào mắt, ông ta có cao giai đấu tông cường giả chống lưng, việc gì phải sợ hãi, việc gì phải kiêng dè.
Ánh mắt Vân Sơn lại nhìn về phía Vân Vận, Vân Sơn khẽ mỉm cười " Vận nhi vi sư chính là không đồng tình với cách giải quyết của con, con chính là làm mất mặt Vân Lam Tông của chúng ta quá ".
Vân Vận lập tức nhíu mày " Sư phụ ý người là thế nào?, người muốn giải quyết việc này thế nào đồ nhi xin nghe ý kiến của sư phụ ".
Vân Sơn bật cười " Tên tiểu tử đó chính là đắc tội Vân Lam Tông, sư phụ của hắn tấn công trưởng lão Vân Lam Tông căn bản chính là chết chưa hết tội, Vận nhi từ khi nào Vân Lam Tông chúng ta vì một tên đấu hoàng cường giả chưa rõ danh tính mà sợ hãi như vậy, để mặc cho người ta khi dễ?, ngươi làm ta quá thất vọng. Sau này ngươi không cần làm tông chủ của Vân Lam Tông nữa, mọi việc trong Vân Lam Tông sau này do lão phu quản lý, Vân Lam Tông trong tay người chính là càng ngày càng kém ".
Vân Sơn đương nhiên chẳng có thâm thù đại hận gì với Tiêu Viêm chỉ là ông ta không muốn đứng về phía Vân Vận mà thôi, ông ta căn bản muốn tìm cơ để tước ngôi vị tông chủ của nàng mà thôi.
Vân Vận khuôn mặt lập tức trở nên trắng bệch, vẻ mặt nàng đầy sợ hãi nhìn sư phụ,Vân Vận thực sự không rõ tại sao sư phụ của mình phải làm như vậy nữa. Vân Vận đang chuẩn bị lên tiếng thì có một bàn tay khẽ kéo nàng lại, Tiểu Y Tiên nhè nhẹ lắc đầu " Vân Vận tỷ tỷ, hôm nay tỷ tỷ chỉ cần im lặng là được, mọi việc để kẻ đó giải quyết ".
Nhắc đến 'kẻ đó ' Vân Vận mới thoáng thở dài một hơi, nàng lần cuối cùng nhìn sư phụ mình sau đó cúi đầu lặng im không nói, khuô mặt nàng đầy vẻ buồn khổ.
Tiêu Viêm thì cảm thấy như một tiếng sét đánh giữa trời quang vậy, hắn không ngờ mọi việc lại trở nên như thế, Tiêu Viêm lập tức quay đầu nhìn Vân Sơn " Vân Lam Tông các người không khỏi quá bá đạo chứ? ".
Vân Sơn chính là khinh bỉ nhìn Tiêu Viêm thậm chí liếc mắt cùng không thèm " Kẻ mạnh không cần nói lý do, ngươi không có tư cách lên tiếng. Tiêu gia đúng không hôm nay lão phu đảm bảo không chỉ có ngươi mà Tiêu Gia cũng không qua được ải này ".
Tiêu Viêm nghe thấy gia tộc của mình bị uy hiếp lập tức không quan tâm đến gì nữa, tay chỉ thẳng vào mặt Vân Sơn " Vân Lam Tông các ngươi chính là khinh người quá đáng, đừng để ta phải dùng đến thủ đoạn cá chết lưới rách ".
Vân Sơn bật cười " Cá chết lưới rách? Nực cười, ngươi trong mắt lão phu chỉ là kiến hôi mà thôi, lấy tư cách gì mà cùng lão phu cá chết lưới rách ".
Tiêu Viêm ánh mắt rừng rực lửa giận sau đó hít một hơi lãnh khí, toàn thân thả lỏng chuẩn bị để cho Dược Lão chiếm lấy thân xác mình chỉ là đáp lại hắn là âm thanh hoảng sợ của Dược Lão " Tiêu Viêm không ổn, ngươi bị trúng độc rồi ".
Tiêu Viêm lập tức biến sắc nhưng hắn không dừng lại kịp, thời khắc toàn thân hắn thả lỏng cũng là lúc chất độc phát tác, Tiêu Viêm chỉ kịp rên lên một tiếng rồi bất tỉnh nhân sự. Độc tố trên người hắn chính là Tiểu Y Tiên hạ, khi nàng đánh bay Cổ Hà thì cũng ' tiện tay ' cho Tiêu Viêm một cái ngân châm làm quà.
Tiêu Viêm ngất đi cùng làm Vân Sơn khá bất ngờ tuy nhiên ông ta cũng trực tiếp bỏ qua con kiến hôi này, Vân Sơn chân đạp hư không xuất hiện trong hàng ghế tông chủ, ông ta mỉm cười.
" Ta Vân Sơn tông chủ của Vân Lam Tông hôm nay đứng ra chủ trì cuộc chiến này, như các người đã thấy Nạp Lan Yên Nhiên còn có thể đứng được còn tên tiểu tử kia đã bất tỉnh, cuộc chiến này căn bản là Nạp Lan Yên Nhiên đã dành chiến thắng, không biết có ai có ý kiến gì không? ".
Vô sỉ đây chính là vô sỉ, Vân Sơn chính là nói đen thành trắng bất quá ở đây rất nhiều người không phục nhưng thực sự không ai dám lên tiếng, vị nữ nhân đạt đến đấu tông cường giả kia không nói gì thì cũng chẳng ai dám ho he, Vân Sơn chính là nắm sức mạnh trong tay, ai dám cãi. Cãi lời Vân Sơn lúc này căn bản là chết.
Gia Hình Thiên đứng đầu trong đám cường giả thở dài một hơi sau đó khẽ khom người " Vân Sơn tông chủ vậy kết quả cuộc chiến này Vân Lam Tông đệ tử Nạp Lan Yên Nhiên đã dành chiến thắng, ta xin phép trở về trước ".
Sau lời nói của Gia Hình Thiên lập tức rất nhiều người lên tiếng " Vân Sơn tông chủ, lão phu cũng có việc trong công hội cần trở về ", Pháp Mã cúi người nói.
Vân Sơn bật cười, ông ta chính là thích cảm giác này, cảm giác làm chủ thiên hạ trong tay, cảm giác không ai dám cãi lời mình, cảm giác của quyền lực.
Vân Sơn phất tay một cái, toàn bộ không gian xung quanh rung động, sau đó mỉm cười " Các vị rời đi hình như quá vội rồi, hôm nay ngoại trừ cuộc chiến của Vân Lam Tông – Nạp Lan Yên Nhiên ra thì Vân Lam Tông chính là còn một đại sự nữa ".
" Hôm nay ta tông chủ Vân Lam Tông xin tuyên bố một đại sự, trai anh hùng gái thuyền quyên, hôm nay là lễ đính hôn của Vân Vận đồ nhi của ta cùng Phong Nhàn – Phong công tử ".
Một âm thanh như sấm nổ giữa trời quang khiến tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi, Vân Vận không ngờ lại đính hôn trong ngày hôm nay, đối tượng thậm chí là một người tất cả chưa bao giờ nghe tên. Pháp Mã cùng Gia Hình Thiên đang chuẩn bị rời đi cũng lập tức bị đình trụ, Cổ Hà nơi phương xa mặt mũi tái nhợt, hai hàm răng nghiến lại.
Vân Vận thì suýt chút nữa như muốn ngất đi, da thịt nàng trắng bệch, đôi môi run rẩy thậm chí đôi mắt nàng cũng ngập nước. Nàng thực sự không ngờ sư phụ lại quá đáng đến mức này. Nếu không có Tiểu Y Tiên đang bên cạnh đỡ lấy nàng chỉ sợ Vân Vận đã ngã xuống đất.
Phong Nhàn nghe tên mình được gọi lên liền bật cười, hắn khuôn mặt anh tuấn tiêu sái vểnh lên, từng sợi tóc tung bay trong gió, điều đặc biệt nhất là sau lưng hắn một đôi cánh đấu khí mạnh mẽ rung động, hắn chính là đang bay, hắn không ngờ lại là đấu hoàng cường giả.
Khí tức của Phong Nhàn cũng cực mạnh tuyệt đối là cao giai đấu hoàng chưa kể khuôn mặt của hắn còn rất trẻ điều này làm cho không ít người tim đập chân run.
Cường giả càng tu luyện đến cảnh giới cao thì càng khó bị lão hóa, Phong Nhàn tuy đã 28 tuổi nhưng thoạt nhìn chỉ như một thanh niên 23, 24. Với độ tuổi này đặt trong Gia Mã Đế Quốc thì tuyệt đối đủ sức tạo nên một cơn địa chấn, đủ sức coi thường tất cả cường giả.
Phong Nhàn khóe miệng cong lên nhìn Vân Vận, hắn khẽ mỉm cười " Vân Vận ta lại quay trở lại rồi không biết lần này ai có thể ngăn cản ta đến với nàng đây, không biết mấy vị đấu tông cường giả đi theo nàng đâu rồi ".
Vân Vận toàn thân run lên nhưng nàng không lên tiếng, nàng chỉ im lặng, ánh mắt đầy chán ghét nhìn Phong Nhàn, bên cạnh Tiểu Y Tiên ngọc thủ hoa lên, một tay ấn thẳng vào ngực Phong Nhàn bắn hắn bay ra, Tiểu Y Tiên âm thanh đầy lạnh lùng " Phế vật cút ".
Phong Nhàn bị một chưởng của Tiểu Y Tiên đánh trúng lập tức bắn ra ngoài 10m, khóe miệng phun máu tươi. Hành động của Tiểu Y Tiên quá nhanh làm ba vị trưởng lão đi theo Phong Nhàn cũng có chút trở tay không kịp, cả ba người lập tức tạo thành trận thế bao vậy đám người Tiểu Y Tiên – Vân Vận – Cửu U – Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiêu Viêm lại.
Phong Nhàn khó khăn ngồi dậy lau đi vết máu, hắn cười dữ tợn " Con đàn bà chết tiệt dám đánh bản công tử?, dám nói bản công tử phế vật?. Ba vị trưởng lão xin giúp Phong Nhàn khống chế con đàn bà này ".
Một trong ba lão già lập tức ra tay, khí tức thất tinh đấu tông khóa chặt Tiểu Y Tiên, hắn mạnh hơn Tiểu Y Tiên quá nhiều, Tiểu Y Tiên căn bản chính là không phản kháng nổi chỉ có điều nàng đâu cần phản kháng.
Một vệt màu đỏ tuyệt đẹp lóe lên, một âm thanh cắt cực ngọt, vị thất tinh đấu tông này chỉ còn biết đứng đó, khuôn mặt nghệt ra nhìn cánh tay của mình rơi xuống đất, thậm chí đến cả lúc này ông ta còn không nhận ra cánh tay của mình từ khi nào bị chặt xuống, từ khi nào đối phương ra tay.
Vị này được gọi là lão tứ, trong bốn vị trưởng lão của Nam các thì xếp hàng thứ tư, lúc này lão nhân khuôn mặt già nua đầy sự sợ hãi, thân hình rất nhanh lui thẳng về phía sau đồng thời lão tam và lão nhị cũng xuất hiện bên cạnh ông ta, ánh mắt gắt gao nhìn xung quanh nhưng hoàn toàn không phát hiện ra phương hướng ra tay.
Đúng lúc này một tiếng vỗ tay vang lên, một bóng hình chậm rãi xuất hiện trên quảng trường Vân Lam Tông, điều ngạc nhiên nhất rõ ràng một giây trước hắn vốn không có ở đây, hắn cứ như là xuất hiện từ trong hư không vậy.
Vẻ mặt non nớt cùng với đầy tự tin, hắn mạnh mẽ dùng một tay ôm lấy vòng eo của Vân Vận làm khuôn mặt nàng khẽ ửng đỏ, nụ cười tàn dị cong lên " Đến một nữ nhân còn phải nhờ trưởng bối đi đoạt hộ thì không phải phế vật thì là gì?, Phong Lôi Các cũng chỉ toàn phế vật mà thôi, loại như các ngươi mà cũng dám đến dành nữ nhân của ta ".
Vô Song chính là từ trong hư không xuất hiện, ánh mắt hắn lúc này như có như không đảo qua vị sư phụ 'trên danh nghĩa ' của mình, Vô Song mỉm cười " Sư phụ à sư phụ, con nhớ không lầm người là Thái Thượng Trưởng Lão mà?, Thái Thượng Trưởng Lão thì đâu có tư cách ngồi ở chỗ đó, phiền sư phụ lui ra đi ".
Vân Sơn nhìn thấy khuôn mặt non nớt kia liền chấn đông toàn thân, ánh mắt ông ta nheo lại " Vô Song, là ngươi?, ngươi dĩ nhiên còn chưa có chết?".
Vô Song lại một lần nữa bật cười " Sư phụ à việc Vô Song không chết đương nhiên người phải vui chứ bất quá vui gì thì vui người vẫn cứ đứng lên nhường ghế đi thì hơn, người già rồi, ngồi cao thế dễ chóng mặt lắm, đồ nhi chính là lo cho người a".
Vô Song đang nói chuyện với Vân Sơn thì Phong Nhàn gầm lên " Bỏ tay của ngươi ra khỏi nàng, ngươi muốn chết sao mà dám đụng vào nữ nhân của ta ".
Vân Vận hiện nay khi có Vô Song ở bên cạnh nàng mới cảm thấy an toàn tuyệt đối, nàng nở một nụ cười đầy tự tin, nụ cười của nàng thật đẹp đẽ thật cao quý, không ngờ trong mắt hàng nghìn người nàng một Vân Vận cao quý không nhiễm khói lửa lại nhẹ nhàng đặt môi lên môi Vô Song, nàng chủ động hôn hắn trong ánh mắt ngỡ ngàng của vô số người, nàng như muốn nói cho cả thế giới biết, nàng yêu hắn, nàng là nữ nhân của hắn.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv
Mùng 1/8 Tác giả có việc bận khả năng cao là không ra chương T_T. Xin phép trước kẻo cả nhà lại mong.