Chương 127: Thế Giới Của Hai Người (1)
Thải Lân nghi hoặc " Đây rốt cuộc là đâu ".
Vô Song mỉm cười " Một mảnh thiên địa tách biệt hẳn với không gian của chúng ta, cứ coi đây là không gian do đấu thánh cường giả dùng đại thần thông tạo ra đi ".
Thải Lân nuốt một ngụm nước bọt, trên khuôn mặt của nàng vẫn chưa thể lấy được vẻ tự nhiên cùng cao ngạo vốn có. Thải Lân thiên phú nhất tuyệt tuy nhiên cả đời nàng chỉ sống trong Tháp Qua Nhĩ sa mạc, ước vọng hiện nay cũng chỉ là đột phá đấu tông, đấu thánh với nàng thực sự cực kỳ xa xôi mờ ảo.
Tuổi của ma thú nhất tộc cao hơn tuổi thọ của con người rất nhiều, chính vì vậy cho dù Thải Lân có sống cùng thời với Vân Sơn của Vân Lam Tông thì con đường tương lai của nàng vẫn rộng lớn hơn.
Vân Sơn đã già, cả đời ông chỉ có thể mong ước chạm đến cánh cửa đấu tông nhưng Thải Lân thì không như thế, nàng tuyệt đối có thể trở thành tồn tại hàng đầu đại lục. Nếu phải mang tuổi của Thải Lân ra so sánh thì độ tuổi của nàng trong yêu tộc cũng chỉ có thể coi như ngang ngửa Vân Vận mà thôi.
Tiếp tục quay lại phiến không gian trong tòa địa mộ số 8, tiếng gió lạnh gào thét đi qua từng khe núi băng làm người ta thấy rợn tóc gáy, Thải Lân cũng phải nhíu mày khó chịu.
Nàng cho dù là đấu hoàng cường giả cũng không thay đổi được bản chất ma thú của mình, nàng là Xà Nhân tộc mà Xà Nhân tộc thì rất dị ứng với cái lạnh.
Vô Song khẽ đưa tay ra, một nguồn hơi ấm chuyền vào người nàng mang lại cảm giác ấm áp xua tan đi cái lạnh xung quanh, Thải Lân mắt đẹp nhìn Vô Song sau đó khẽ gật đầu " Cảm ơn ".
Vô Song quay lại nhìn nàng, hắn mỉm cười " Cần sao? ", sau đó Vô Song mạnh mẽ nắm lấy tay nhỏ của Thải Lân, hắn đưa nàng tiến xa hơn, tiến về phía trung tâm tòa địa mộ số 8.
Vô Song chưa bao giờ dám coi thường bất cứ tòa địa mộ nào đặc biệt đây lại là một tòa địa mộ đơn số, kẻ canh giữ nơi đây cho dù không phải là đấu tôn cũng chưa chắc thua kém đấu tôn bao nhiêu không thể không đề phòng.
Cũng không biết bao nhiêu thời gian trôi qua, Vô Song và Thải Lân cuối cùng cũng phải dừng lại, trước mặt họ là những ngọn núi khổng lồ được tạo nên hoàn toàn tư băng, mọi việc sẽ chẳng có gì đặc biệt vì hai người nãy giờ gặp qua cả trăm ngọn núi như thế tuy nhiên nếu nhìn vào thứ bên trong ngọn núi thì tuyệt đối phải dừng lại.
Trong những ngọn núi đó toàn bộ đều là nam nhân, mỗi ngọn núi khổng lồ bên trong chưa một nam nhân, toàn thân bọn họ da thịt như màu đồng, trên người chỉ mặc một chiếc quần đùi, toàn thân cơ bắp hoàn mỹ, mỗi nam nhân bị nhốt trong ngọn núi băng rõ ràng không hề phát ra khí tức nào cứ như đã chết vậy, căn bản làm người ta không thể đoán ra thực lực.
Thải Lân một lần nữa thở dài một hơi, đây là lần đầu tiên kể từ khi sinh ra nàng gặp nhiều thứ ký lạ đến vậy căn bản đều là những chuyện nàng nghe còn chưa bao giờ nghe đến.
Thải Lân hiện tại đâu giống một đế vương cao ngạo của Xà Nhân tộc, nàng giống hệt một thiếu nữ lần đầu tiên đi xa " Thứ bên trong ngọn núi đó rốt cuộc là gì vậy ".
Vô Song thở dài lắc đầu " đến bản thân ta cũng không biết đó là gì bất quá chúng ta vẫn phải đi tiếp ít nhất phải tìm được mục tiêu của tòa không gian này ".
Hai người tiếp tục tiến vào xa hơn, trước mặt họ bắt đầu xuất hiện một thung lũng băng giá, ở nơi đó Vô Song chỉ nhìn thấy sự chết chóc vô tận chết chóc, một dòng sông bị nhuộm đỏ bởi màu máu, một chiến trường đầy những mảnh vụ thân thể khổng lò, có của yêu thú mà cũng có của con người, trên chiến trường thậm chí không tìm nổi một mảnh thân thể lành lặn.
Khi đi đến đây bất chợt một luồng thông tin tiến vào não hải Vô Song " Nhiệm vụ, phá hủy lời nguyền Cực Hàn Băng Vực ".
" Cực Hàn Băng Vực – không gian chưa xác định, không rõ năm tháng cũng không rõ lần cuối cùng có sinh vật sống xuất hiện ở đây. Tương truyền vào thời viễn cổ xuất hiện hai đại tộc, người khổng lồ đại diện cho bán thần và Bằng Vực Cự Hùng đại diện Cực Hàn Băng Vực ".
" Không rõ nguyên nhân cuộc chiến xảy ra, không rõ kết quả cuộc chiến chỉ biết từ đó về sau oan hồn những kẻ tham chiến đều không thể siêu thoát, mỗi khi trăng tròn oan hồn đều sống lại một lần nữa tái hiện lại cuộc chiến năm xưa ".
" Thời gian đếm ngược đến lúc oan hồn sống lại còn 0 giây ".
Khi giọng nói vừa kết thúc Vô Song lập tức biến sắc, hắn ôm lấy Thải Lân còn chưa hiểu việc gì xảy ra. Một thành đại đao khổng lồ chém xuống chỉ cần chậm một bước thôi chắc chắn cả hai sẽ gặp nguy hiểm.
Bầu trời đang từ ban ngày liền biến thành ban đêm vàng huyết nguyệt tròn vành vạnh lơ lửng giữa không trung, một luồng huyết tinh bốc lên làm người ta dựng cả tóc gáy.
Vô Song cùng Thải Lân lúc này được chứng kiến một hồi viễn cổ đại chiến, phía trước bọn họ là từng nhóm nam thần khổng lồ, thân hình cao ít nhất là 10 m, cao nhất có thể đạt đến 30 m, mỗi bước bọn họ đi đều làm cho mặt đất rung chuyển dữ dội.
Phía bên kia là từng tiếng gầm kinh thiên động địa, Băng Vực Cự Hùng xuất hiện, thân hình của chúng cũng khổng lồ không kém bên kia, độ cao trung bình của đoàn cự hùng là 15 m.
Hai đội quân như quá quen thuộc với nhau, không nói một lời nào bắt đầu lao vào chém giết, thân hình khổng lồ của bọn chúng chiến đấu thôi mà có thể mang dư chấn đến chỗ Thải Lân cùng Vô Song.
Thải Lân và Vô Song lúc này đang chốn sau một tảng băng khổng lồ, Vô Song dựa lưng vào tường thở hổn hển, kình phong từ thanh đao không lồ thậm chí khiến lưng hắn rách toác.
Thải Lân nhìn toàn bộ khung cảnh kinh khủng xung quanh liền gắt lên " Tổ tiên của ngươi đều là đồ biến thái à, nghĩ ra mấy cái không gian thử thách kiểu gì thế này "
Vô Song huyết nhãn mở ra, quan sát toàn bộ chiến trường, những kẻ tham chiến ở đây khi còn sống chắc chắn đều rất mạnh bất quá đây chỉ là một mảnh tàn hồn còn sót lại vì một lý do nào đó mà vương vấn đền bây giờ, bằng linh hồn lực cảm ứng Vô Song nhận ra toàn bộ những sinh vật nơi này thực lực từ tứ tinh đến lục tinh đấu tông, một bãi chiến trường của cả ngàn đấu tông.
Vô Song tất nhiên cũng không thể lựa chọn bay lên nếu hắn bay lên chẳng khác nào mục tiêu di động của chiến trường, hắn có thể không sao nhưng Thải Lân chăc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Trong lúc Vô Song đang suy nghĩ đột nhiên một tia sét khổng lồ đánh xuống, từ trong tia sét một nam nhân toàn thân bao bọc trong giáp vàng với lôi điện vờn quanh thậm chí cây đại đao của hắn còn biến thành màu xanh với từng tia lôi điện khủng khiếp, thực lực của kẻ xuất hiện ít nhất cũng phải cửu tinh đấu tông, thân cao 100 m. Áp lực mà hắn mang lại làm cho Vô Song thấy rợn cả sống lưng.
Nếu phía bên bán thần xuất hiện một nhân vật cường đại thì bên yêu thú cũng vậy, một bàn tay khổng lồ từ dưới đáy biển đâm lên, xuyên qua cả mặt băng vô cùng cứng rắn, một thân ảnh khổng lồ đầy hung hãn bò lên, một con Cự Hùng màu bạc. Khác với những con Cự Hùng bình thường màu xám thì con Cự Hùng này màu trắng bạc, thân cao 70 m. Sát khí mà nó tỏa ra không thua kém gì đối thủ của mình cả.
Khi hai nhân vật này xuất hiện rõ ràng chiến trường im lặng một chút sau đó lại bạo nộ điên cuồng bạo nộ thậm chí còn quyết liệt và đẫm máu hơn.