Chương 132: Nanh Vuốt Của Hồn Điện.
Sau ba ngày suy nghĩ thì Vô Song cuối cùng cũng nghĩ đến một phương pháp thích hợp nhất cho Thải Lân luyện hóa đó chính là đưa vào cơ thể nàng vô biên vô tận sinh lực, Cốt Linh Lãnh Hỏa lấy đi bao nhiêu thì Vô Song đưa vào bấy nhiêu, với Bất Tử Hỏa thì Vô Song hoàn toàn có tự tin làm được việc này.
Thải Lân cũng không phải là Tiêu Viêm, nàng là đấu hoàng cửu tinh đỉnh phong chứ không phải đấu sư, nói về đấu khí thì nàng hơn Tiêu Viêm cả trăm lần thêm một hồ nhiệt năng khổng lồ liên tục cung cấp nhiệt, Vô Song tự tin không cần dùng dược vật duy trì bảo vệ nàng thì vẫn có thể giúp nàng hấp thu Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Khi Cốt Linh Lãnh Hỏa tiến vào hồ nước nóng lập tức toàn bộ mặt hồ phía trên đều bị đóng băng, cả Thải Lân cho dù có đấu khí hộ thân cũng không chịu được tuy nhiên một bàn tay nhẹ ôm nàng vào lòng, một đôi cánh phượng hoàng âm áp bảo vệ lấy nàng, hai người cứ như vậy đứng trong hồ nước.
Vô Song cúi thấp đầu xuống khẽ cắn nhẹ vào tai nàng làm Thải Lân phát ra một tiếng rên rỉ "uhm ". Vô Song mỉm cười " Bắt đầu đi, anh sẽ bảo vệ em".
Thải Lân đỏ mặt cúi đầu, cơ thể của nàng và Vô Song đang dính chặt vào nhau như không hề có khoảng cách thậm chí hai người còn có thể cảm nhận được nhịp tim của đối phương.
Thải Lân cơ thể đang rủn rẩy thì có một luồng hỏa diễm ấm áp tiến vào trong cơ thể nàng, bảo vệ lấy kinh mạch toàn thân nàng, luồng hỏa diễm này không ngờ lại có thể từng bước từng bước đẩy lùi khí lạnh của Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Thải Lân dần dần có thể lấy lại được hơi ấm, nàng bắt đầu nhắm hai mắt lại, dựa theo cách Vô Song dậy, dùng linh hồn lực cảm nhận tâm hỏa bên trong, hai cánh tay của nàng liên tục run lên, càng đi vào bên trong Cốt Linh Lãnh Hỏa thì càng lạnh bất quá Vô Song liên tục truyền nhiệt năng cho nàng cùng với đấu khí khủng khiếp của bản thân mình cuối cùng Thải Lân vẫn có thể lấy được linh hỏa của Cốt Linh Lãnh Hỏa ra, một ngọn lửa màu trắng xanh lung linh vô cùng.
Thải Lân hai tay run lên, nàng nhíu mày "Phải cho thứ này vào miệng thật hả ". Thải Lân thực sự cũng có chút sợ hãi, cho dù nàng là âm hàn thuộc tính đấu khí bất quá nàng vẫn không thoát khỏi huyết mạch đặc trưng, Xà tộc thì luôn sợ lạnh.
Vô Song ánh mắt lóe lên, hắn mỉm cười cầm lấy đoàn linh hỏa trong tay nàng sau đó trong con mắt ngạc nhiên của Thải Lân, Vô Song bỏ nó vào miệng mình, rất nhanh hắn đặt môi xuống tham lam chiếm lấy đôi môi mềm mại của Thải Lân.
Đôi chân dài trắng ngần của nàng dãy dụa dưới nước nhưng vô lực, hai cánh tay liên tục đấm vào ngực Vô Song, hai cánh tay của nàng có thể dễ dàng xé nát một con ngũ giai ma thú nhưng lúc này lại có cảm giác mềm yếu không thể tả.
Khi tâm hỏa theo Vô Song tiến vào bên trong Thải Lân, khí lạnh như đóng băng cả suy nghĩ của nàng, Vô Song dùng bàn tay mạnh mẽ nắm lấy hai búp măng non mềm trước ngực Thải Lân hắn trầm giọng " Đừng suy nghĩ nữa, luyện hóa nó đi ".
Lúc này Vô Song cũng không còn tâm trạng để đùa vui hắn ôm tuyệt thế mỹ nhân trong ngực nhưng nào dám suy nghĩ gì nữa, cơ thể Thải Lân lạnh như một khối băng ngàn năm vậy, Vô Song cần tập trung hết tâm trí dùng Bất Tử Hỏa áp chế Cốt Linh Lãnh Hỏa để Thải Lân có thể thành công tiến giai.
Đây là một quá trình dài dòng và đau đớn, thân hình Thải Lân lúc nóng lúc lạnh đau đớn vô cùng cứ như lột của nàng một lớp da vậy bất quá cho dù đau đớn Thải Lân vẫn không hề kêu lên, đôi mày liễu khẽ run run nhắm chặt lại, hai hay nàng kết ấn, dần dần dùng đấu khí của mình áp chế cái lạnh của Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Cốt Linh Lãnh Hỏa ở bên trong người Thải Lân gặp phải Bất Tử Hỏa chỉ có thể chiến ngang hàng cộng thêm đấu khí của Thải Lân từ từ áp chế Cốt Linh Lãnh Hỏa dần dần có dấu hiệu thất trận.
Thải Lan mắt đẹp mở ra, từ dưới bụng nàng đấu khí tạo thành một vòng lốc xoáy màu tím, đấu khí bắt đầu bao vây lấy đoàn dị hỏa sau đó từ từ đưa vào trong kinh mạch, từ từ ép nó đi theo lộ tuyến chỉ định của bản thân nàng.
Nếu không có Bất Tử Hỏa của Vô Song thủ hộ thì rất có thể kinh mạch của Thải Lân đã bị vỡ vụn ra thành từng mảnh tuy nhiên cho dù có thể bảo vệ được kinh mạch thì cơ thể Thải Lân vẫn cảm thấy đau đớn vô cùng.
Thải Lân cắn răng từng bước từng bước chịu đựng đau đớn cuối cùng cũng có thể đưa Cốt Linh Lãnh Hỏa đi vào hết một chu thiên trong kinh mạch, lúc này mọi việc liền dễ dàng hơn rất nhiều,Cốt Linh Lãnh Hỏa sau khi vận hành hết một vong cơ thể của Thải Lân liền trở nên ngoan ngoãn hơn, dần dần quy thuận.
Không khí trong thạch thất một lần nữa trở lại bình thường, cơ thể Thải Lân cũng không còn run rẩy nữa tuy nhiên Thải Lân lúc này lại say ngủ trong lòng Vo Song như một đứa bé vậy.
Vô Song biết đây là hiện tượng gì, cơ thể nàng cần phải ngủ một giấc thật lâu, khi mà Thải Lân tỉnh lại là lúc nàng hoàn toàn lột xác, trở thành đấu tông cường giả, trở thành một đấu Thất Thải Thôn Thiên Mãng.
Bế thân hình ướt sũng của Thải Lân từ dưới hồ lên, Vô Song mỉm cười dùng một tấm khăn trắng muốt cuốn lấy cơ thể của nàng, hắn cứ như vậy bế Thải Lân về phòng của nàng. Nhiệm vụ giúp đỡ Thải Lân tiến vào đấu tông cảnh giới rốt cuộc đã hoàn thành.
Ngay khi Vô Song vươn vai mệt mỏi muốn ngủ một giấc thì từ bên ngoài Nguyệt Mị chạy đến vẻ mặt hốt hoảng " Công tử không ổ rồi, Cổ Hà đánh đến đây rồi ".
Vô Song lập tức sử dụng huyết nhãn, tầm mắt phóng ra phía ngoài Xà thành, qua nhiên lần này Cổ Hà quay lại, đi theo hắn là Vân Phá Thiên, Vân Chiến Thiên cùng Vân Vận ngoài ra còn có 4 đấu vương cùng hơn 20 đấu linh cường giả, đội hình đáng sợ vô cùng.
Nhìn thấy Vân Vận tiến đến khiến Vô Song quả nhiên có chút bất ngờ, hắn đã quá coi thường Cổ Hà không ngờ tên này sau khi thất bại có thể lập tức hồi phục nhanh chóng, có thể quay về đây nhanh đến thế.
Vô Song đột nhiên ánh mắt hơi nheo lại, hắn phát hiện một hắc bào nhân thần bí đi bên cạnh Cổ Hà, thực lực của hắc bào nhân này không ngờ lại đạt đến đấu tông bất quá vẻ quỉ dị âm trầm của hắn làm Vô Song không thể không liên tưởng đến một thế lực ' Hồn Điện ".
Vô Song bàn tay đấm mạnh vào thành tường làm Nguyệt Mị ở bên cạnh run lên, nàng cảm thấy sát khí từ Vô Song, nàng cảm thấy nam nhân của nữ vương muốn giết người rồi.
Vô Song quả thực muốn giết người, hắn không ngờ Hồn Điện vẫn có thể mò được cánh tay vào Gia Mã đế quốc của hắn, không phải đi theo đường Vân Lam Tông mà là đi theo đường Cổ Hà.
Vân Lam Tông lúc này chưa có lý do gì để phải nhờ cậy hồn điện và một tên nhất tinh đấu tông cũng chưa đủ tư cách làm Vân Lam Tông cúi đầu còn Cổ Hà thì khác, hắn ta vì dị hỏa mà điên rồi.
…............
Ngoài cửa thành Xà thành, đội trưởng của xà vệ quân Hoa Xà Nhi đồng thời cũng là một đấu hoàng cường giả, lúc này nàng đang đạp không mà đứng đối diện với cả ba vị đấu hoàng cường giả trước mặt, khuôn mặt nàng thoáng hiện lên nét lo âu.
"Không biết các vị lần này tiến vào Tháp Qua Nhĩ sa mạc lại hưng sự động chúng như vậy chẳng nhẽ muốn khiêu chiến với Xà Nhân tộc, chẳng nhẽ muốn đại vương đích thân ra tay ".
Cổ Hà lạnh lùng cười "Thối lắm, con đàn bà đó dám đoạt dị hỏa ở trong tay ta lại còn tỏ ra vô tội?, là Xà Nhân tộc của các ngươi gây chiến trước, nói với Mỹ Đồ Toa giao ra Dị Hỏa mọi việc còn có thể êm đềm nếu không hôm nay chúng ta đồ diệt cả Xà thành ".
Hoa Xà Nhi lập tức giận dữ tuy nhiên nàng rất nhanh phải lấy lại bình tĩnh, nàng biết nữ vương đang trong thời khắc bế quan không thể xuất chiến, lúc này Xà Nhân tộc chính là rơi vào thế yếu so với đối phương.
Đột nhiên có một bàn tay nắm lấy tay nàng kéo về phía sau, một nam nhân đeo một chiếc mặt nạ vô diện ngạo nghễ đứng trên không trung, ánh mắt nhìn Cổ Hà như nhìn một con kiến hôi, hắn lạnh lùng mở miệng " Ba giây sau không cút thì chết ".
Team Đang Bí Ý Tưởng - TruyệnCv