Chương 286: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 286: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Chương 286: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Đem hồn lực ấm áp truyền tới người Diệp Phi Linh, Độc Cô Bác liên tục đánh vào thân thể nàng mấy chục đạo hồn lực, sau đó lại đỡ nàng nằm xuống, đem thuốc đắp lên mặt.

Nữ nhân đúng là cái đồ phiền phức, đã không làm được việc, còn để hắn chăm sóc vất vả như thế này.

Diệp Phi Linh mặc dù ăn đau, nhưng đầu óc nàng vẫn là thanh tỉnh đấy, chỉ thấy trên người bị bay mất mấy lớp quần áo, còn có quả trứng lăn tròn trên bụng nàng.

- Đi ra chỗ khác chơi, nàng đang bị thương rất nặng!

Độc Cô Bác trầm giọng. Quả trứng lập tức lăn vào góc giường, nằm yên ở đó không động đậy.

Để bị thương nặng đến mức này, đúng là quá tệ.

Độc Cô Bác dĩ nhiên biết Diệp Phi Linh là người chơi, nàng sẽ không bị cái gì gọi là hóa ngốc hay đập đầu đến ngốc, nhưng muốn hồi phục cơ thể trong tình trạng bị đánh vào đầu như thế này cũng phải mất mười ngày nửa tháng.

Thẳng đến khi nàng khôi phục lại được nguyên mặt. Diệp Phi Linh võ hồn có thể trị liệu được, nhưng bây giờ nàng không làm chủ được.

Diệp Phi Linh trong lòng chậm rãi cảm nhận ấm áp.

Sau Tử Hàm, chỉ có hắn là người duy nhất chăm sóc nàng như thế này.

Phải không?

Sao cứ cảm thấy giống như chính mình đã lãng quên chuyện gì đó rất qua trọng?

Diệp Phi Linh mường tượng nhớ lấy, cổ họng chợt trở nên đắng nghét.

Độc Cô Bác dìu nàng dậy, đút thuốc đưa tới. Trong này có trộn lẫn cả Vong Tình Thủy cấp độ khác, hẳn là... Diệp Phi Linh sẽ quên đi toàn bộ người kia..

Hắn tốn công tốn sức như này, dĩ nhiên là muốn đạt được kết quả tốt nhất.

Nàng là của hắn, vậy thì không cần tơ tưởng đến người khác.

Còn tồn tại ý nghĩ thay thế hắn, hắn trong lòng không vui.

Diệp Phi Linh tâm tình xoắn xuýt.

Lúc đau bệnh mới biết ai là người lo lắng cho mình, phải không?

Bàn tay khẽ sờ tới bên giường, chạm lấy tay hắn lành lạnh cùng khô cứng.

- Sao vậy?

Độc Cô Bác tưởng nàng có yêu cầu gì.

Diệp Phi Linh xòe tay, từ trong túi đồ lấy ra một bình máu.

- Ngươi muốn uống cái này?

Diệp Phi Linh gõ nhẹ.

Độc Cô Bác đem đồ lên nhìn một chút. Vật này không rõ làm bằng thứ gì, cũng không có mùi thuốc, chỉ có mùi hoa quả, dường như là vị dâu.

- Nào khỏe rồi uống, bây giờ chưa khỏi hẳn, đừng nói là một chút dâu, ngươi muốn cả rừng dâu cũng có thể!

Độc Cô Bác... hung tợn trấn an nàng.

Diệp Phi Linh hé miệng, thều thào.

- Đắ..ng!

Độc Cô Bác dĩ nhiên biết Vong Tình Thủy có vị đắng, chính hắn là người chế ra thứ này, sao có thể không hiểu.

Đúng là nữ nhân phiền phức, chút đắng cũng không chịu được, hỏi hắn làm sao có thể yên tâm rời khỏi nàng?

- Chỉ.. một chén thôi đấy!

Độc Cô Bác buồn bực đổ dung dịch màu đỏ rót ra chén, nghe tới mùi hoa quả ngọt ngào, cảm thấy đúng là nữ nhân ưa thích màu sắc xinh đẹp.

Đút Diệp Phi Linh uống một chén, còn lại gần đầy một chai, hắn không hiểu sao nữ nhân lại thích những thứ này.

Có khi nào Nhàn Nhàn cũng thích không?

Hắn tò mò nếm qua trước một chút, trong người liền phát ra cảm giác kỳ lạ.

Giống như hồi phục, mặc dù rất nhỏ, nhưng là thân thể hồi phục. Hắn cảm giác được công hiệu của cái chai nước quả này không khác gì so với hồn kỹ của một hồn sư trị liệu.

Diệp Phi Linh nếm qua một chén, đây là bình máu cao cấp, máu huyết trong người nàng lập tức khôi phục lại quá năm mươi phần trăm, ít nhất cũng có thể cử động bình thường.

Tự mình phát động hồn kỹ bao phủ lên người, cuối cùng đem chính mình hoàn toàn hồi phục, Diệp Phi Linh nhìn tới Độc Cô Bác ngồi ở một bên, cúi đầu nhỏ giọng cảm ơn.

- Giữa chúng ta còn phải nói mấy lời đó sao? Còn nữa, là kẻ nào đánh ngươi trọng thương? Còn nữa, cái này là cái gì? Tác dụng lớn như vậy?

Độc Cô Bác không vui nói. Nàng kiếm được thứ này từ đâu, hắn cũng muốn biết.

Diệp Phi Linh ngẩn người nhớ lại.

- Hai cái người chơi đến hành hung ta, một cái tên Trịnh Vi, võ hồn Hỏa Long, một cái tên Diễm Ngưng, võ hồn Lam Ngân Thảo! Mâu thuẫn là do ta cùng ***

- Ta cùng ****

Diệp Phi Linh đầu đau muốn nhức, rõ ràng là có chuyện gì đó về mâu thuẫn giữa nàng cùng hai cái người chơi này, nhưng làm cách nào cũng không nhớ ra được!

- Vậy bọn họ làm gì ngươi? Hoặc ngươi có gây thù chuốc oán với ai khi ra ngoài không?

Diệp Phi Linh lắc đầu.

- Ta chỉ có ra ngoài mua Lệ Nhân Ngư, còn lại không có gì khác! Trên đường đi rất thuận lợi, còn không có gặp cả người nào khác trừ NPC!

Mua Lệ Nhân Ngư?

Độc Cô Bác có tin tức hệ thống điều phối, đương nhiên biết Lệ Nhân Ngư thời điểm nào bán với giá bao nhiêu. Cái này một năm chỉ bán một lần, cho nên nếu Diệp Phi Linh đã mua, thế nào hôm qua... lại có người chơi trả nhiệm vụ cho hắn?

- Ngươi kiểm tra xem còn có Lệ Nhân Ngư không?

Hẳn là nàng bị trộm đồ. Cái này có thể do đối phương có võ hồn có hồn kỹ trộm cắp gì đó.

Diệp Phi Linh nghe lời, cẩn thận kiểm tra túi đồ.

- M.. mất rồi! Năm trăm kim hồn tệ của ta ah!

Diệp Phi Linh đỏ mắt khóc lên. Sao có thể thế được, thế nào đồ trong túi nàng cũng có thể bị trộm mất?

Độc Cô Bác liền hiểu thêm một chút. Nhưng hắn cảm xúc cũng không có dao động nhiều lắm, biết đâu người chơi kia là mua lại đồ?

Đợi Diễm Ngưng giao trả nhiệm vụ kế tiếp, hắn liền hỏi một cái xem sao.

Diệp Phi Linh liền gửi đơn khiếu nại. Nhưng lúc này lại có một thông báo gửi tới, Tử Hàm phát tin tức mật đối với nàng.

Diệp Phi Linh xem xong, ánh mắt cầu xin hướng tới Độc Cô Bác.

- Có thể cho ta đăng xuất không? Ta bên ngoài có chút việc cần!

Độc Cô Bác nhăn mày. Vừa mới tỉnh lại, còn chưa có làm chút nhiệm vụ nào lại muốn chạy?

Nhưng lại nghĩ nàng ở trong trò chơi bị người hành hung, hắn cảm thấy hơi lo, nên cuối cùng vẫn mở kết giới phong tỏa.

- Ta cho ngươi mười ngày, mười ngày sau nếu không thấy ngươi, đừng trách ta đem quả trứng đập bể!

Diệp Phi Linh lúc này mới nhớ ra còn có nhiệm vụ ấp trứng. Nghe tới Độc Cô Bác hăm dọa, quả trứng lại lăn lông lốc từ trên giường nhảy tới chui vào lòng nàng.

- Ta nhất định sẽ hoàn thành việc sớm nhất rồi trở lại!

Diệp Phi Linh ngoan ngoãn nghe lời, nhưng là lúc nào trở lại thì phải do... sếp, chuyện này nàng không quyết định được.

[Phu quân đề nghị XXOO với bạn. Đồng ý?]

Lại... lại tới nữa!

Diệp Phi Linh mặt đỏ tai hồng xác nhận. Cái hành động ấp trứng có cần phải đưa mệnh lệnh quá mức xấu hổ như này không?

Độc Cô Bác ôm nàng vào lòng, không nói gì cả. Diệp Phi Linh nhất định phải quay trở lại, bằng không quả trứng này hắn liền đem chôn.

[Tương tác tình cảm cha mẹ: 10%]

Quả trứng hoàn tất nhận được tương tác ấp trứng, vui sướng lăn tròn trong tay hai người, sau đó Diệp Phi Linh liền tới đăng xuất.

Khoang trò chơi vừa mở, Tử Hàm cười ngặt nghẽo nhìn vẻ mặt mộng bức của Diệp Phi Linh.

Dĩ nhiên nàng cùng Tô Minh là người thiết kế ra câu lệnh này, vừa rồi tại phòng của Trương gia cũng đã xem qua đoạn ghi hình, vẻ mặt bạn tốt cực kỳ đặc sắc.

- Thế nào, được phu quân mời ấp trứng vui không?

Diệp Phi Linh tủi thân nhìn bạn tốt.

- Sợ chết ta! Đi thôi, ta nhận được thông báo của Trương gia tới rồi!

Trương Thần đối với Diệp Phi Linh muốn nàng trở về bên cạnh hắn bồi dưỡng làm thư ký. Diệp Phi Linh phải học khóa trình trong vòng một tuần, sau đó làm việc ngay lập tức.

Qua một đoạn thời gian, Trương Thần nhìn tới Diệp Phi Linh, cảm thấy xung quanh nàng nội lực có chút cô đọng hơn. Nàng hiện tại đã là tầng thứ ba. Cái này chắc hẳn có liên quan đến trò chơi tiến cấp.

Tiềm lực lại tăng lên rồi, không tệ. Trong đó có thời gian gia tốc, nàng có thể tiến xa hơn thì càng tốt.

Diệp Phi Linh nghe tới chỉ thị, bắt đầu tham dự khóa trình huấn luyện thư ký cấp tốc. Mà người chỉ dạy nàng không ai khác chính là... Đường Tam.

- Để nàng tu luyện như vậy có ổn không?

Trương Thần ở trong phòng xem tới camera quan sát, nhìn Diệp Phi Linh chạy đông chạy tây thử nghiệm việc chính, còn có bao gồm rót nước châm trà, hiện tại trông thực vất vả.

- Đều là để hỗ trợ ngươi, về sau thưởng nhiều cho nàng một chút là được! Ta nghĩ nữ hài này đối với tiền sẽ không từ chối!

Đường Tam trầm mặc cất nhắc. Hiện tại mới chỉ có mười người có thể tu luyện công pháp, Diệp Phi Linh là cái duy nhất tiến vào tầng thứ ba, Trương Thần mặc dù nói không sao nhưng bên cạnh vẫn phải có người đỡ đần hắn mọi nơi mọi lúc.

Diệp Phi Linh cẩn thận nhấc lên chung trà, đem khóa trình học tiếp nhận một cách tỉ mỉ. Trương gia cất nhắc nàng làm thư ký, chính là bởi vì năng lực của nàng quan trọng.

Chuyện của Lâm Siêu cùng với Trịnh Vi, nàng hiện tại nhớ kỹ.

Nàng không có năng lực báo thù, không đại biểu cho nàng sẽ không hận. Hai cái người này ở trong trò chơi nhục nhã nàng, tất có một ngày nàng đem ân oán này hoàn trả bọn họ.

Trương gia cũng sẽ không kết thúc chuyện này giúp nàng, và nàng cũng chẳng có lý do gì để mượn sức hắn để trả thù tư.

Tất thảy đều do chính mình, vậy thì chính mình phải kết thúc tất cả.

*****

Tiêu Vân nhìn tới Diệp Phi Linh đứng bên Trương gia, trong lòng lập tức liền khó chịu.

Thật khó tin là cho dù dính scandal lớn đến thế mà cô ta vẫn mặt dày như vậy.

Diệp Phi Linh tinh ý phát hiện Tiêu Vân có địch ý, chỉ nhàn nhạt liếc mắt quét tới, Tiêu Vân lập tức liền có một loại cảm giác chột dạ.

Trương Thần hài lòng với biểu hiện này, nhẹ giọng nói.

- Bây giờ là gặp bên phía Chính Phủ, bọn họ trong tay có kỹ năng tân tiến nhất, ngươi phải cẩn thận!

Diệp Phi Linh gật đầu đáp ứng, sau đó tự mình đeo lên kính râm, bộ dáng đứng sau lưng hắn không khác gì vệ sĩ.

Trương Thần nhìn biểu tình nàng nghiêm túc, phì cười.

- Không cần quá căng thẳng, bằng vào năng lực của bọn họ vẫn chưa làm gì được ta, nhưng ngươi chính mình phải dụng tâm một chút, cái gì có thể nghe liền nghe, cái gì không hiểu liền ghi nhớ!

Các vị lãnh đạo bên Chính phủ trong nhà có mấy đứa con trai độc đinh, hiện tại bọn họ có mấy cái muốn tổ chức tham gia trò chơi làm thành giải đấu, còn có cả một nhà hiếm muộn bao năm tham gia trò chơi mới trải nghiệm được cảm giác sinh con.

Nhận ra tiềm lực của trò chơi này quá lớn cho nên bọn họ đây là muốn..

Trương Thần đem trò chơi cho bọn họ quản lý.