Chương 289: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 289: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Chương 289: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Tình Minh theo đường đi tới Dược Cốc, phát hiện nơi này vậy mà vẫn còn nhện Tình Huyết?

Không thể nào, sự kiện đó đã kết thúc từ mấy tháng rồi, làm sao còn có thể tồn tại?

- Xem ngươi chạy đâu!

Diệp Phi Linh xách trường đao đuổi theo một con nhện Tình Huyết cực lớn, niên hạn con quái này là gần bốn ngàn năm, năng lực tương đương với Thanh Dực Biên Bức.

Quả trứng bị Độc Cô Bác bỏ rơi, lăn lông lốc phía sau chân nàng.

Cứ thế, nhện chạy đằng trước, người đuổi liền kề, trứng lăn ở phía sau tạo thành một cái khung cảnh cực kỳ quái dị.

Là em sao...

Tình Minh chớp mắt nhìn tới, không nghĩ Diệp Phi Linh ở trong này làm nhiệm vụ.

Qua mấy tháng rồi, nàng vẫn lẹt đẹt ba mươi cấp, còn chưa đột phá cảnh giới Hồn Tôn nữa.

Trông thấy Diệp Phi Linh săn nhện Tình Huyết, đôi mắt hắn híp lại.

Em cùng ai kết hôn rồi?

Trong lòng hắn có chút bực bội. Vẫn biết là hắn sai trước, nhưng chẳng lẽ em nhanh như vậy liền có người khác?

Hắn là bị ép buộc.

- Diệp Phi Linh, chúng ta cần nói chuyện!

Diệp Phi Linh nghe tới người hô tên mình, ngẩng đầu lên.

- Ngươi là ai?

Âm thanh nàng có điểm khó chịu, lại thêm một phần lạnh lẽo không chút cảm xúc. Diệp Phi Linh hoàn toàn không biết người chơi trước mặt này là ai.

Nàng còn bận làm nhiệm vụ thay lão công ăn cơm mềm, không có thời gian rảnh để ý người khác hô to gọi nhỏ.

- Ta là... Lâm Siêu... Đừng đùa như vậy nữa, chúng ta thật sự cần nói chuyện!

Tình Minh trong lòng không vui nói. Vốn dĩ lúc trước Diệp Phi Linh cực kỳ nghe lời hắn, nhất là từ sau khi hai người kết hôn, chỉ cần hắn gọi, nàng sẽ lập tức online.

Diệp Phi Linh khó hiểu, nhưng cũng không có quản Tình Minh hay Lâm Siêu.

- Tránh ra! Ta còn bận làm nhiệm vụ!

Âm thanh lạnh lùng cùng bực bội này không phải là cái mà hắn muốn nghe, Tình Minh trong lòng nổi nóng, một bước chặn trước mặt Diệp Phi Linh.

- Chúng ta nói chuyện đàng hoàng trước đã!

- Ngươi điên à! Tránh ra mau!

Diệp Phi Linh nhìn thấy sau lưng hắn nhện Tình Huyết đã bắt đầu quay ngược trở lại công kích. Nọc độc màu đỏ sẫm bắn thẳng từ miệng của nó hướng tới, chính là đổ lên người Diệp Phi Linh cùng Tình Minh.

Hiệu quả lập tức liền áp dụng lên người Tình Minh. Đôi mắt hắn lập tức hóa thành đỏ rực, tóm lấy Diệp Phi Linh không buông.

- Em không chịu nghe lời tôi nói, bây giờ dính phải trạng thái này, trước mắt cần giải dược!

- Buông ra, cái đồ điên này!

Diệp Phi Linh xách lên trường đao bổ tới. Con mẹ nó, đều là tại tên điên này ngăn cản nàng làm nhiệm vụ.

- Em đánh không lại tôi!

Tình Minh phụ thể võ hồn, trước đem phi châm phóng tới. Phi châm của hắn cùng dạng với Diệp Phi Linh, toàn bộ đều là thần khí, sức công phá khiến Diệp Phi Linh bị treo thẳng lên thân cây.

Trường đao thuận tay cận chiến, nhưng sức công phá khi ở trong tay một cái Đại Hồn Sư so với Phi Châm ở trong tay một cái Hồn Đế vẫn là yếu thế hơn quá nhiều.

Diệp Phi Linh chỉ mới bổ được mười lăm phần trăm máu của hắn mà thôi, còn nàng liền bị cái phi châm kia chú định trên thân cây, máu tụt xuống quá sáu mươi phần trăm, đã bắt đầu có biểu hiện mệt mỏi hoa mắt.

- Trước tiên chúng ta giải dược, sau đó liền nói rõ mọi chuyện!

Tình Minh tới gần Diệp Phi Linh, cũng không có ý định thu hồi phi châm, cứ thế định hôn lên.

Diệp Phi Linh nghiêng đầu tránh né, đem hết sức bình sinh mà hét lên:

- Không muốn! Độc Cô Bác! Cứu ta!

Âm thanh nàng vang vọng khắp cả phiến rừng. Giữa lúc ấy, quả trứng lại nhảy bổ vào kẹp giữa hai người, còn cố ý đập vào mặt Tình Minh một cái.

Uỳnh một tiếng, Bích Lân Xà từ đâu lao tới húc thẳng Tình Minh lao về phía trước. Cái đuôi rắn khổng lồ trườn trên mặt đất sàn sạt sàn sạt, vụt vụt mấy tiếng đem Diệp Phi Linh bao vào trong lòng, cuộn thành mấy cái vòng tròn che lấp nàng.

Độc Cô Bác đứng trên đỉnh đầu Bích Lân Xà, ngạo nghễ nhìn xuống Tình Minh.

[Bạn bị NPC Độc Cô Bác công kích]

Tình Minh nhấc người ngồi dậy, lôi từ trong túi đồ ra mấy cái bình máu. NPC Phong Hào Đấu La công kích quả nhiên khác biệt, một lần công kích hắn liền tụt xuống hai mươi phần trăm HP.

Vừa lúc hắn còn có cái nhiệm vụ thu thập tiên thảo, vốn dĩ đã nghĩ tìm thêm người tới đây trợ giúp làm nhiệm vụ. Hiện tại liền bị NPC công kích, tốt nhất thuận nước đẩy thuyền tiêu diệt NPC một thể!

- Ngươi không nên động đến nàng!

Độc Cô Bác trong lòng có điểm tức giận, âm thanh lại xen lẫn chút ý cười. Nàng còn biết đường gọi hắn tới, lần này hắn muốn xem thử là kẻ nào dám cả gan động đến người của hắn.

- Nàng là vợ ta! Ngươi một cái NPC thì biết cái gì?

Tình Minh uống cạn bình máu, quệt miệng nói.

Đáy mắt Độc Cô Bác lập tức hiện lên xích hồng sắc. Ra vậy, hắn là cái người kia của Diệp Phi Linh.

- Phải không? Trên tay ngươi còn có nhẫn kết hôn cùng người khác? Đừng nhận vợ người khác làm của mình chứ? Giữ lại chút liêm sỉ đi! Mặc dù Diệp Phi Linh nhà ta vừa ngốc vừa yếu ớt như con gà, nhưng trước giờ chưa từng gặp qua ngươi!

Độc Cô Bác tự nhiên mà nói. Diệp Phi Linh là của hắn, điểm này hiện tại đã không thể thay đổi.

- Ngươi!

Tình Minh ánh mắt trợn trừng, đối với Độc Cô Bác kinh ngạc không thôi. Dĩ nhiên hắn có biết tới quảng cáo NPC kết hôn, chỉ là khi đó trang phục là hỷ phục đem đầu người che khuất, hắn không có nhận ra người kết hôn cùng Độc Cô Bác là ai.

- Diệp Phi Linh, để quên tôi mà em kết hôn cùng NPC sao?

Đáy lòng hắn vừa mừng vừa lo. Diệp Phi Linh không có rơi vào trong tay một cái người chơi khác, còn cùng với NPC làm nhiệm vụ. Một cái NPC thì không thể nào thay thế được người thật, lý do chỉ có duy nhất một điều.

Nàng còn yêu hắn!

Diệp Phi Linh không có trả lời, nàng còn bị ghim trên thân cây chưa có gỡ ra đâu. Có điều nàng cũng không ngốc, tự mình gia trì hồn kỹ, tẩy sạch trạng thái xấu trên người.

Vừa vặn võ hồn đối với công hiệu của nọc độc nhện Tình Huyết có khả năng hóa giải.

- Ngươi thế nào chung một chỗ với hắn?

Độc Cô Bác trượt từ trên đầu Bích Lân Xà trừng tới Diệp Phi Linh. Chẳng lẽ hắn cho nàng uống còn ít Vong Tình Thủy? Thế nào vẫn cùng cái người này dây dưa?

- Ta đuổi theo nhện Tình Huyết gặp phải cái người này. Con nhện đó to lắm, giết nó liền rơi ra nhiều tơ hơn. Tên điên kia cứ nói cái gì đó làm ta không giết được nó, còn hại ta trúng độc nhện Tình Huyết!

Diệp Phi Linh ấm ức nói. Nàng mới không cùng tên điên kia lây dính quan hệ, hắn năm lần bảy lượt chặn đường nàng làm nhiệm vụ, rõ ràng là kẻ thù.

Độc Cô Bác nghe vợ nhỏ ấm ức, lập tức sôi trào máu huyết. Bích Lân Xà dưới ý nghĩ của hắn lập tức cuốn lấy Tình Minh, đem hắn hất văng lên trời, bép một tiếng quất hắn bay ra khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm.

- Có bị thương chỗ nào không?

Độc Cô Bác đi tới, đem phi châm trên người nàng rút ra. Diệp Phi Linh nhìn tới quần áo thủng lỗ chỗ, lắc đầu nói.

- Không có, cảm ơn ngươi!

Ôm lên quả trứng lăn lông lốc dưới chân, nàng nhẹ hôn một cái. Vừa rồi may mà có nó, bằng không nàng liền bị người XOXO, thật sự đáng ghét.

Độc Cô Bác nhìn tới quả trứng chắn ngang, vừa rồi hắn cũng thấy được nó che lên người Diệp Phi Linh.

Nhưng rút cục người cứu nàng là hắn cơ mà, vì cái gì chỉ hôn mỗi quả trứng, còn hắn thì cảm ơn suông?

- Hừ... ta bị thương rồi!

Độc Cô Bác thanh âm buồn bực. Không sớm thì muộn hắn cũng bị nàng làm cho tức chết.

- Bị thương chỗ nào?

Diệp Phi Linh ngẩng đầu nhìn hắn. Một nhà hai người cùng quả trứng xích lại gần nhau, tạo nên khung cảnh đẹp hài hòa yên bình đến lạ, giống như vừa rồi những gì xảy ra chưa hề xuất hiện.

- Nàng giả ngu hay vẫn là không nhận ra đấy?

Độc Cô Bác trầm mặc hỏi thử. Diệp Phi Linh ngẩng đầu nhìn hắn, lại nhìn xuống quả trứng, cuối cùng không nhận ra hắn đang nói cái gì, khó hiểu hỏi ngược lại hắn.

- Ngươi cũng muốn ôm quả trứng? Vậy ta liền đưa nó... Ách!

Chưa kịp dứt lời, Độc Cô Bác đẩy quả trứng rơi xuống đất, ôm lấy Diệp Phi Linh hôn lên.

Quả trứng tự nhiên quay mặt đồ án ra hướng khác.

Ối dồi ôi cha mẹ thân mật, chạy mau.

Độc Cô Bác trong lòng hẩm hiu, mẹ nó, phu nhân nhà hắn đích thực là một con gà, cuối cùng vẫn là phải để hắn nói toẹt ra:

- Ý ta là ta cũng muốn được hôn, ngươi mỗi ngày cùng quả trứng thân mật, vậy mà không chừa cho ta một cái!

Diệp Phi Linh ngây người.

Không chỉ ngây người mà còn xấu hổ đến mức cứng đơ người.

Gì? Gì chứ? Hắn nói cái gì???

- Ngươi... xấu xa!

Độc Cô Bác liếm môi cười một cái, thẳng thắn thừa nhận.

- Đúng vậy! Cho nên ngươi không được phép cùng người chơi khác thân mật, bằng không ta sẽ bị thương!

Diệp Phi Linh cảm giác có cái gì đó ngòn ngọt chảy trong cổ họng.

Lão phu quân độc ác xấu tính ăn cơm mềm nói cái gì vậy???

Độc Cô Bác nhìn nàng đứng ngây ra, cũng không thấy nàng sợ hãi ghét bỏ tránh né hắn như mọi lần, nắm lấy tay nàng nói.

- Thế nào? Phu nhân thích nghe ta nói cái này, hay là muốn ta nói nhiệm vụ còn chưa hoàn thành?

Diệp Phi Linh nghe tới mấy chữ nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, lập tức hoàn hồn nhìn Độc Cô Bác.

- Nghe, nghe ngươi tất, ngươi nói cái gì thì chính là cái đó!

Nàng lập tức chạy đi làm nhiệm vụ. Mẹ nó, trò chơi này mê hoặc quá mức rồi, ngay cả NPC đều khiến nàng mộng tưởng như thật.

Độc Cô Bác nhìn Diệp Phi Linh chạy trối chết, đối với quả trứng hỏi một câu.

- Ngươi đoán, nàng sẽ thích ta nói thật chứ?

Quả trứng run rẩy gật đầu.

Cha nói cái gì thì chính là cái đó a.