Chương 290: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 290: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Chương 290: Đấu La Trò Chơi - Kẻ Đánh Cắp Linh Hồn

Tâm hồn thiếu nữ của Diệp Phi Linh rung động rồi.

Tử Hàm cười ngặt nghẽo nhìn vẻ mặt bạn tốt mộng bức hồi tưởng kể lại.

- Cho nên ngươi liền thích hắn rồi? Còn kết hôn không mời ta cơ mà?

Diệp Phi Linh không nhớ gì về chuyện đó cả, nghĩ nghĩ một chút mới nói.

- Có phải ngươi làm hắn yêu ta không vậy? Trò chơi tương tác thực tế này, ta mà nhập ma thì ai cứu ta ra?

Tử Hàm khúc khích cười trộm. Bạn tốt nghĩ nhiều quá rồi, dù sao Độc Cô Bác cũng chỉ là NPC, cái này là do hệ thống cài đặt, nàng vận may kích trúng con đường ngắn nhất đến tim hắn mà thôi.

Mặc dù có thiết kế vài core để tương tác tình ái, nhưng mục này không phải nàng làm. Người đảm nhiệm là một cái nữ nhân viên khác. Về lý mà nói Diệp Phi Linh cùng NPC xảy ra chuyện vốn dĩ rất lạ, cuối cùng hóa ra lại là trò chơi tương tác.

Nhưng như thế thì hảo cảm với NPC của bạn tốt phải đạt trên ngưỡng năm mươi rồi. Cái này tốt a, ở trong trò chơi có người bảo kê, nàng không cần lo tìm người hỗ trợ bạn tốt thêm nữa.

- Hiện giờ ngươi đang làm gì?

- Săn nhện Tình Huyết a!

Tử Hàm nghĩ một chút, đem đường tắt chỉ cho bạn tốt thu thập. Thời gian cày chỉ còn có ba ngày, muốn săn được thêm nhiều nhện Tình Huyết, tốt nhất là....

- Bảo lão công ngươi gom nhện lại một chỗ đi! Hắn năng lực trên cơ toàn bộ các người chơi, còn có là chủ của cả khu vực đó, ngươi không nắm lấy hắn một chút, hắn lại lười biếng quá!

Diệp Phi Linh gật đầu đồng tình.

- Đúng vậy, ta vẫn cảm thấy hắn rất lười biếng, nhưng lại không có cách nào chỉnh hắn! Ngươi có nghĩ ra cách gì không?

Tử Hàm gõ gõ bàn phím lướt weibo. Hiện tại đang có một cái trào lưu thử bạn trai xem hắn có đối tốt với mình không, lập tức '' phủ sóng '' cho bạn tốt trải nghiệm.

Cho nên mới có ngày hôm nay.

[Hot trend: Bạn trai ta có thương ta hay không?]

Thực hiện: Diệp Phi Linh. Phối hợp: Phu quân độc ác xấu tính ăn cơm mềm.

Diệp Phi Linh lựa chọn trêu tức hồn thú số lượng lớn, chạy khắp rừng đi tìm nhện Tình Huyết, mỗi con bổ một đao làm màu.

Độc Cô Bác lúc ẩn lúc hiện, chỉ có quả trứng chạy theo Diệp Phi Linh không rời nửa bước.

Rầm rập rầm rập... Âm thanh cây cối đổ xuống, lượng lớn nhện Tình Huyết đuổi theo Diệp Phi Linh giống như một đàn sói đói. Diệp Phi Linh hết tránh lại né, đối với nhện Tình Huyết đuổi theo lâu lâu lại tỉa một cái thu thập tơ.

[Bạn đã thu thập bốn mươi bốn sợi tơ]

Đã sang tới ngày thứ ba mới thu thập được bốn mươi bốn sợi tơ, Diệp Phi Linh hít vào một hơi phiền phức.

Hắn làm cái gì muốn một trăm sợi? May đồ mặc ư?

Diệp Phi Linh trong lòng mắng tới mắng lui, nhưng vẫn là cắn răng làm nhiệm vụ.

Độc Cô Bác mang theo Độc Cô Nhàn tới bên sườn núi nhìn một cái.

- Gia gia, là nàng sao?

Độc Cô Bác gật đầu. Ánh nắng sớm mai hắt lên khuôn mặt tang thương vì năm tháng của hắn chút tươi sáng.

- Thật yếu!

Độc Cô Nhàn lạnh lùng nhận xét. Cứ nghĩ người đứng bên gia gia không thông thần thì cũng phải có thực lực tựa như Diễm Ngưng vậy, chỉ là Lam Ngân Thảo mà có khả năng đương đầu với hồn thú cấp bậc cao cấp.

- Đúng vậy, nhưng nàng rất tốt!

Độc Cô Bác nhàn nhạt cười. Cái chính là nàng chấp nhận làm toàn bộ nhiệm vụ của hắn đưa ra mà không bỏ cuộc.

Cũng là người duy nhất không sợ hãi hắn. Lá gan rất lớn, hắn thích.

- Nhện Tình Huyết kia... niên hạn không phải là bốn mươi vạn năm sao?

Độc Cô Nhàn kinh ngạc nhìn tới một con nhện cực lớn đang đuổi theo Diệp Phi Linh. Toàn thân nó bốc lên một màu phấn hồng lộng lẫy, bên trên đầu hiển thị gần hai mươi cái sợi tơ.

Diệp Phi Linh roẹt roẹt âm thanh kích phát lên Bức Dực. Đôi cánh màu đỏ sẫm mang theo hắc khí kia, Độc Cô Bác nhìn nàng vung lên trường đao, mặc dù hình tượng không tính là đẹp mắt cho lắm nhưng tính khả thi lại lớn hơn.

Diệp Phi Linh dựa theo phương thức chế biến hải sản, vung đao hướng tới tám cái càng nhện. Trường đao trong tay nàng giống như dao bếp, một cái cắt đến ngọt, đem chân nhện hoàn toàn phân tách.

Đầu nhện Tình Huyết không còn chân trụ, lập tức đổ sập xuống.

Diệp Phi Linh cẩn thận bay đến xem tới đầu nhện đã chết hẳn chưa, quyết định vung một đao cắt đầu nó.

- Không tốt!

Độc Cô Bác nhận ra cái gì, lập tức phi thân lao xuống. Nhện Tình Huyết chưa chết hẳn, nàng tấn công trực diện sẽ bị nó phun nọc độc.

Đúng như suy nghĩ của hắn, nhện Tình Huyết há cái mồm to như chậu máu, phun ra một đoàn dịch lỏng màu hồng bắn tới. Độc Cô Bác chắn tới phía trước, đem Diệp Phi Linh ôm chặt.

- Ngươi ngốc à? Thứ đó chưa chết lại dám tới gần tấn công trực diện?

Hắn làu bàu vừa đem nhện Tình huyết giam lại vừa nói. Diệp Phi Linh ngây ngốc nghe tới, trong lòng không hiểu sao hiện lên vô hạn ngọt ngào.

[Kết quả thành công mỹ mãn: Bạn trai sẽ vì ta mà chết]

Diệp Phi Linh nghĩ tới mấy cái lựa chọn Tử Hàm đưa ra, cuối cùng không nghĩ tới kết quả lại thành thế này.

- Ngươi sao thế?

Độc Cô Bác nhìn nàng ngây ra, còn tưởng Diệp Phi Linh sợ quá chưa kịp hồi thần.

Bất ngờ, nàng ôm chặt lấy hắn, nhẹ phớt qua một nụ hôn.

Độc Cô Bác nháy mắt cả người bốc hỏa.

- Ngươi làm cái gì vậy?

Nhìn bộ dạng hắn mặt đỏ tai hồng, Diệp Phi Linh ha ha cười một tiếng, đem trường đao vung tới, tách đầu nhện ra làm bốn khúc.

Vốn dĩ trò chơi thiết kế nhện Tình Huyết tính công kích không cao, chủ yếu là lượng sợi tơ tỷ lệ thuận với nọc độc gây khó khăn cho lượng lớn người chơi.

Tỷ như đầu nhện bốn mươi vạn năm này, dịch độc của nó chân chính là xuân dược thứ thiệt đấy, chỉ là Độc Cô Bác cấp bậc quá mức cao cấp, còn đối với độc dược am hiểu, cho nên ảnh hưởng không lớn lắm.

Vòng hồn hoàn màu đen vụt vụt bay lên, Diệp Phi Linh chớp mắt nhìn tới, trong lòng xác thực rung động.

Vạn niên hồn hoàn cấp bậc.

Đáng tiếc cường độ thân thể nàng còn chưa mạnh mẽ tới mức đó, tối đa cũng chỉ có thể hấp thụ một cái hồn hoàn sáu bảy vạn năm. Mặc dù cấp bậc ẩn là ba mươi lăm cấp, thời gian này cũng trải qua huấn luyện trường kỳ, nhưng về căn bản vẫn là không đủ.

Độc Cô Bác thu dọn một đống xác hồn thú, đối với Diệp Phi Linh ánh mắt mong đợi.

Ba mươi chín đầu nhện Tình Huyết, sáu mươi sáu sợi tơ.

Diệp Phi Linh nhìn hồn hoàn chui vào túi đồ, trong lòng nghĩ tới một đống lớn hồn hoàn.

Con hồn thú này niên hạn là bốn mươi vạn năm, thêm một ít nhỏ lẻ nàng giết trước cộng dồn.

Có khả năng... tổ hợp lên thành thập vạn niên hồn hoàn hay không?

Diệp Phi Linh lá gan có chút lớn, muốn thử một lần dung hoàn cực hạn.

Độc Cô Nhàn ngồi trên mỏm đá, đối với Diệp Phi Linh cân nhắc.

Có cánh, là ngoại phụ hồn cốt.

Thanh trường đao kia cùng một dạng với Đường Tam.

Mặc dù hồn lực có chút yếu, nhưng tiềm lực xác thực rất lớn. Chẳng trách gia gia đối với nàng yêu thích như vậy.

Còn có chuyện giữa hai người bọn họ, đều đã kết hôn rồi, chính mình không chăm sóc được cho gia gia, để nàng tới làm thay cũng không tệ.

Độc Cô Bác nhìn tới nhân nhi cuối cùng cũng tỏ ra chút ngọt ngào với hắn, trong lòng giống như có một đoàn lửa bốc lên, vung tay một cái liền là giam cầm một đám nhện Tình Huyết.

Diệp Phi Linh nhìn tới nhện Tình Huyết đứng yên, lập tức hóa thành đồ tể, liên tục vung đao chém tới.

Một hơi chém đầu ba mươi sáu cái nhện Tình Huyết, hồn lực nàng lập tức cạn sạch.

Một trăm linh bảy sợi tơ.

- Ta nghỉ một lát được không?

Diệp Phi Linh thều thào nói. Tổng cộng là bảy mươi lăm đầu nhện Tình Huyết, hơn một trăm sợi tơ. Lúc này hệ thống nhấp nháy báo đỏ liên tiếp.

[Đủ điều kiện dung nhập chỉ Tình Duyên Vĩnh Cửu, xác nhận dung nhập? Có/Không]

- Đủ tơ rồi đúng không? Trước dung nhập đi, mấy chục đầu nhện còn lại ta sẽ giải quyết!

Độc Cô Bác thanh âm trầm thấp, đem khăn mặt tới lau mồ hôi cho nàng.

Diệp Phi Linh nhìn hắn quan tâm mình như vậy, trong lòng không khỏi cảm thán.

Trò chơi cốt truyện tương tác như thế này càng lúc càng mê hoặc nàng.

Có một cái bạn trai ấm áp như thế này, còn cần gì người ở bên ngoài?

Giống như... giống như....

Giống như một người nào đó mà nàng vĩnh viễn không nhớ ra được là ai.

[Xác nhận hoàn tất dung nhập chỉ Tình Duyên Vĩnh Cửu]

Hệ thống báo lên âm thanh cùng lúc từ ngón áp út của nàng hiện lên một sợi chỉ đỏ nối đến ngón tay hắn. Chưa hết, sợi chỉ còn thẩm thấu vào bên trong thân thể, trên tay cả hai người hiện lên những đường hoa văn màu đỏ kỳ dị, cuối cùng lan đến giữa ngực.

Trái tim hai người bỗng nhiên cảm giác được một cái dao động kỳ lạ.

Diệp Phi Linh có cảm giác giống như nàng biết được Độc Cô Bác đang muốn cái gì, khuôn mặt không khỏi đỏ lên.

Độc Cô Bác đồng dạng cũng vậy, nhưng trong lòng chỉ là cảm giác được sự mệt mỏi của nàng.

Ôm lên ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, hắn phi thân tới mỏm đá. Diệp Phi Linh mặt đỏ tía tai, có chút không biết nói làm sao.

Hắn vậy mà dẫn nàng đi gặp Độc Cô Nhàn?

- Chào... chào ngươi!

Có chút xấu hổ không biết phải nói làm sao, Diệp Phi Linh bối rối đến cực độ.

Thế nào hắn không có nói Độc Cô Nhàn ở đây từ trước??

Độc Cô Nhàn nhìn bộ dáng Diệp Phi Linh, về tuổi tác không quá khác biệt so với mình, nhưng mà... gu thẩm mỹ của nàng cũng thật là mặn.

- Không cần ngại, ta là cháu gái hắn, cũng đã quan sát ngươi nửa ngày, hiện tại không có gì để ghét bỏ ngươi cả nên đừng lo lắng!

Độc Cô Nhàn khóe môi khẽ nhếch, hóm hỉnh cười một cái. Gia gia ánh mắt tinh tường, đem nàng nắm chắc trong tay.

Độc Cô Bác thở phào một cái.

Hắn chỉ có duy nhất một đứa cháu gái này, đối với người trong lòng bên nặng bên nhẹ, cả hai hòa thuận thì tốt, bằng không hắn lại phải đau đầu nghĩ cách giảng hòa đôi bên.