Chương 10: khiêu chiến Từ Tam Thạch

đấu la 2 chi kiếm linh

Chương 10: khiêu chiến Từ Tam Thạch

Mọi khán giả nhìn vào trợn mắt há mồm, không nói nên lời.

Bối Bối đứng nơi xa nhất trên kháng đài đứng bật dậy nói thầm:

-Không tốt! Huyền vũ huyết mạnh thức tỉnh. Đệ sẽ làm gì đây?

Ngôn Thiểu Triết gật đầu khá hài lòng:

-Không ngờ tiểu tử này lại có thể ép nó giải trừ phong ấn. Không tệ, không tệ.!

Điền Đa Đa cũng cười lớn:

-Ta thấy ngươi chuẩn bị hồn cốt vạn năm đi! Vài ngày nữa có thể ta sẽ dùng đến, đừng tới lúc đó hứa hẹn sẽ rất mất mặt đó! Haha.

Huyền lão nhìn 2 thân ảnh trên sân. Âm thầm nói: " Phạm Lữ chứng minh cho ta thấy khả năng ngươi đi nào! Khả năng ngươi không chỉ vậy phải không?"

Phạm Lữ lúc này khuôn mặt tối sầm lại." Không tốt chút nào."

Hắn có thể đệ tam hồn kỹ phá giáp 10 nhưng hắn khôn tin có thể phá được huyết mạch thần thú đi. Giờ phòng ngự của Từ Tam Thạch có thể so với hồn tông rồi. Nếu hắn hòa thì sẽ bị mất 1 hồn hoàn vạn năm, lĩnh hội Thanh long kiếm quyết hắn chỉ lĩnh hội được 5 phần nhưng chỉ coi là da lông mà thôi.

Thanh Long kiếm quyết 5 kiếm tuy ít nhưng lĩnh hội tinh hoa sẽ biến nó thành một vùng lĩnh vực. Đây là kiếm linh đã lĩnh ngộ được trong nhiều vạn năm và đúc kết thành. 5 phần đó chỉ xem là làm như trong sách mà thôi. Phạm Lữ hắn cũng biết được hắn đã luyện đi luyện lại 5 ngày nhưng không tiến bộ gì thêm. Kiếm Linh khuyên hắn nên đến sinh tử quyết đấu để đề cao lĩnh ngộ. Giờ đây tình thế hắn vô cùng xấu.

Phạm Lữ nhìn Từ Tam Thạch hắn cảm nhận được mình đang đứng trước 1 con hung thú trên 3 4 vạn năm vậy. Nhưng hắn biết Từ Tam Thạch chỉ biết thủ, tấn công rất kém, nên hắn cũng không dại dột gì đi đánh đối phương làm tiêu hao hồn lực của kình.

Từ Tam Thạch cảm nhận được trên người sức mạnh dồi dào có thể đón đở được toàn bộ công kích hắn rất lâu trước đây cố gắng không chế phong ấn vũ hồn của mình nhưng không thành công. Nhìn Phạm Lữ không công kích hắn cười khẽ hồn hoàn thứ nhất sáng lên "Huyền minh chấn" không còn 1 vùng nhỏ chấn động nửa giờ đây là cả đấu tràng chấn động khũng khiếp. Phạm Lữ biến sắc chấn trụ thân thể, Từ Tam Thạch cười rằng tăng tốc lao lên Phạm Lữ lấy tốc độ tối đa như muốn hút Phạm Lữ xuống đấu tràng.

Phạm Lữ lợi dung thân pháp biến quỷ ảnh mê tung biến ảo vị trí không ngừng.

Giọng Kiếm Linh vang lên:

-Chủ nhân Thanh Long Kiếm Quyết 5 khiếm đầu tuy người học thành nhưng chỉ như trong sách viết. Không lĩnh hội được tinh hoa trong đó. "Kiếm chính là ngươi ngươi chính là kiếm", "tay không có kiếm kiếm tại tâm".

Phạm Lữ nhíu mày, hắn nghe quả thật không hiểu gì cả nhưng câu nói của Kiếm Linh như quanh quẩn trong đầu hắn. Lúc này Từ Tam Thạch tức giận không thôi: Ngươi tính trốn đến bao giờ?

3 hồn hoàn sáng lên Thủy chi lĩnh vực hiện ra bao quanh đấu hồn tràng từng dòn rợn sóng làm hồn tràng đang rung rẩy.

-Mụ nội nó! Đây là hồn tôn luận bàn sao?

Trọng tài không khỏi tức giận chữi tục. Phạm Lữ nhìn 3 hồn kỹ dung hợp không kém gì vạn năm hồn kỹ, sắc mặt âm trầm hồn hoàn 2 3 xuất hiện. "Kiếm tàn" tạo ra 3 thanh kiếm với "Kiếm thuẩn" 3 thanh cự kiếm xuất hiện trên đấu tràng. Lúc này âm thanh kiếm linh cứ quanh quẩn trong đầu Phạm Lữ.

Thủy chi lĩnh vực tấng công đến Phạm Lữ cự kiếm bảo vệ 3 thanh đang kịch liệt rung rẩy. Phạm Lữ dùng tất hồn lực của mình thúc đẩy 3 thanh cự kiếm. Thời gian trôi qua Thủy chi lỉnh vực tiêu thất 3 thanh kiếm trôi nổi trên đấu hồn tràng.

Từ Tam Thạch haha cười lớn hắn chỉ bất quá dùng có 6 thành công lực mà trả thù được rồi.

Mọi người không biết tại sao Từ Tam Thạch cười như vậy thì nghe một tiếng:

-rắc! Đùng đùng đùng...

3 thanh cự kiếm vỡ vụng đổ ầm trên mặt đất. Phạm Lữ phung máu tươi bất tĩnh tại chổ.