Chương 16: Được mời đi đánh chén (phần 2)

Đại Việt Anh Linh

Chương 16: Được mời đi đánh chén (phần 2)

Mất công nói một hồi văn dân cũng không có hiểu hết vấn đề bất quá cũng biết qua cơ bản về pháp môn mật tông,thấy Văn Dân chưa có tiêu hoa được vấn đề Trần Tuấn cất giọng hỏi

-Cậu là định xuất gia làm hòa thượng đó à?

Văn dân giật nảy mình nói

-Cậu đừng có bậy nào tôi chỉ muốn mở mang kiến thức của mình về giới huyền thuật các cậu thôi chứ tôi là vẫn muốn lấy vợ sinh con đó,trời không cho tôi cái phúc làm hòa thượng,hòa thượng bọn họ vô dục vô cầu tôi không làm được

Trần tuấn nhìn văn dân cười nắc nẻ cái điệu bộ què tay của hắn làm văn dân cũng không nhịn được mà cười theo,hai người vừa chém gió vừa trò chuyện thì bên ngoài có tiếng gõ cửa,nhìn lại là minh không hòa thượng, văn dân vội đứng dậy mở cửa,minh không hòa thượng nói là việc của phương anh đã giải quyết xong thời gian cũng muộn rồi nên qua nói lời tạm biệt có dịp sẽ gặp lại.Văn dân cũng không vội liền lấy điện thoại ra xin số phone của minh không,minh không hòa thượng cũng không ngại mà đưa số điện thoại của mình cho hắn văn dân cảm ơn rối rít Trần Tuấn nói vài lời khách sáo rồi văn dân tiễn minh không hòa thượng ra đến tận cửa.Cũng đã quá nửa đêm sau trận mưa rào không khí trong lành hẳn,tiết trời về đêm se lạnh trên con đường hành lang của dãy hồi sức cấp cứu văn dân nghĩ lại những sự việc đã trải qua thật sự làm hắn rùng mình nhưng trong lòng lại tràn lên một đợt háo hức hưng phấn không thôi,liệu rằng sau này mình sẽ có thể trở thành một pháp sư vô địch chốn nhân gian nổi tiếng trong giới pháp thuật gì đó,hắn vừa đi vừa cười thầm hắn không hề biết được rằng phía trước sẽ là những nguy hiểm đang chờ đợi hắn.Một người mới bước vào giới pháp thuật như hắn đều có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Sáng hôm sau Trần tuấn đã thức dậy khá sớm ngồi thổ nạp trên giường,lúc này đồng hồ báo thức của Văn Dân vang lên văn dân mở mắt dụi dụi cầm điện thoại tắt chuông báo thức,nhìn điện thoại là thứ tư bỗng hắn giật mình cuống cuồng nói với trần Tuấn

-Chết mịa..cậu ở lại tự lo liệu nha hôm nay tôi phải học giải tích môn này đã khó thì chớ lại còn gặp ông thầy khó tính ngày nào cũng điểm danh,tôi học xong buổi trưa sẽ quay lại

Trần Tuấn không hiểu cho lắm nhưng cũng gật gù bảo văn dân cứ yên tâm,văn dân sợ muộn học nên cũng lao vội đi. Mặc dù bị gãy tay nằm viện được 2 ngày nhưng không hiểu sao trần tuấn cảm giác khỏe lại rất nhanh hôm đầu mới vào bó bột thì còn cảm giác hơi mệt và đau một chút nhưng đến buổi chiều đã đỡ hẳn cho đến ngày hôm nay hắn cảm giác cơ thể mình bình thường trở lại cái tay gãy bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy có lẽ do hắn thường xuyên thổ nạp bí thuật huyền không quan nên có khi so với người thường sức bình phục của hắn vượt trội hơn. Sáng hôm ấy Vi Phương có gọi điện cho hắn hỏi thăm tình hình sức khỏe của hắn sao rồi Trần Tuấn cũng đơn giản nói là hắn không có việc gì cảm giác rất khỏe bất quá hắn rất là ngại nói chuyện với con gái đặc biệt lúc nghe điện thoại thật sự không biết sẽ nói gì cứ hỏi thì hắn đáp thôi,để mà nói theo như mạng xã hội bây giờ, nói hắn là một thằng đàn ông nhạt như nước ốc quả cũng không sai biệt.Đi loanh quanh khu hồi sức nửa ngày cũng chán liền lấy điện thoại ra nhắn cho văn dân bảo văn dân là khi nào tan học thì vào làm thủ tục xuất viện giúp chứ trần tuấn mấy cái này thì mù tịt lắm.Bỗng ở ngoài sân khu nhà ăn có tiếng huyên náo mọi người đang lần lượt đổ ra xem có chuyện gì Trần tuấn cũng tò mò không chịu được nên cũng chạy ra xem thấy có một vài bác sĩ đang cố vây bắt không chế một người phụ nữ nhìn qua đã ngoài 40 tóc tai rũ rượi, đôi mắt long lên sòng sọc miệng chảy dãi như là lên cơn dại vậy. Bà ta liên tục gào thét 2 tay cào cáu những ai có ý định chạm vào bà ta phải rất vất vả mấy người đàn ông lực lưỡng mới không chế được.Trần tuấn cố đứng ở trên thềm cao của tòa nhà ăn để nhìn qua phía bên đó nhận ra sự hiện diện của Minh không hòa thượng,minh không hòa thượng đang lấy khăn mặt lau qua mặt mũi cho người phụ nữ kia,đứng bên cạnh bê chậu nước đoán chừng là người nhà của người phụ nữ đó.Người phụ nữ kia ra sức giãy giụa nhưng bị bốn hán tử to khỏe ghì chặt xuống đất.Minh không hòa thượng lầm rầm gì đó rồi sau đó lấy cành dâu đánh mạnh lên người bà ta,người phụ nữ rú lên đau đớn được một lúc thì nằm im,người co rúm lại vẻ mặt sợ hãi.Có những người xung quanh đứng xem hiếu kỳ thì lôi cả điện thoại ra quay phim hoặc là livestreams trực tiếp lên Facebook. Nguyên nhân cũng dễ dàng hiểu được chính là người phụ nữ kia bị ma nhập,những điều này cũng rất hay xảy ra trong đời sống bình thường mà chúng ta cũng không hề hiếm gặp,những người được cho là hợp bóng hợp vía với linh hồn bên kia thế giới thường bị cô hồn mượn thân thể tức là nhập vào họ để nói lại những điều trăn trối mà trước khi chết chưa kịp nói hoặc cũng chỉ để ăn món ăn họ thích hoặc uống thức uống họ thích mà trước khi chết họ không được hưởng thụ những chuyện này khoa học đều không thể giải thích được.Người phụ nữ bây giờ mới ngoan ngoãn không còn gầm gừ đe dọa người khác như trước,được minh không hòa thượng đưa cho đĩa xôi một vài miếng oản cùng một nải chuối,ấy thế mà không hiểu sao nhìn dáng dấp của bà ta khá nhỏ bé vậy mà những thứ đó bà ta chén sạch không để thừa lại chút nào đã thế lại còn uống hết luôn cả một chai nước lavie 1,5 lít trước sự ngạc nhiên của mọi người.Người ta nói là con ma đói nó ăn chứ làm sao mà người phụ nữ nhỏ bé kia có thể ăn được. Ăn xong thì bà ta lăn đùng ra ngất người nhà phải vừa lau mặt vừa quạt vừa đỡ cho ngồi dậy nửa ngày mới tỉnh,mà tỉnh lại thì cũng chẳng nhớ cái gì.Minh không hòa thượng hôm nay mặc một chiếc áo cà sa tay cầm pháp trượng đầu đội pháp quan đứng trước hương án bày nhiều đồ ăn chay,những đồ vàng mã được bày la liệt xung quanh như là trâu,bò,ngựa,gà. Hương án được bày biện ngay trước nhà để xe ngay cạnh con ngõ đi vào nhà đại thể,minh không hòa thượng ngồi xếp bàng trước hương án gõ mõ tụng kinh nửa ngày thì cúng xong,tất cả người giấy vật giấy đều được mang ra đốt cũng là quan niệm của nhân dân ta tức là những thứ vàng mã sau khi cúng xong đem đốt đi thì người ở bên kia thế giới sẽ nhận được mà phù hộ cho gia chủ.Trần tuấn đứng xem từ đầu đến cuối cũng cảm thấy ngứa nghề ngày nhỏ hắn cũng hay theo sư phụ xuống núi giải vong cái lão già bình thường cứ ù ù cạc cạc ấy vậy mà khi vào việc thì lại rất chuẩn chỉ,nghĩ đến đây hắn lại nhớ sư phụ liền rút điện thoại ra tính gọi về hỏi thăm sư phụ mấy câu nhưng số điện thoại cứ thuê bao không liên lạc được không biết làm cách nào nên cũng đành thôi.Buổi trưa hôm ấy văn dân đi học về theo như lời trần tuấn hắn đi làm thủ tục xuất viện,bác sĩ cũng ngạc nhiên lắm đến khám qua một hồi cho trần tuấn cũng rất kinh ngạc về khả năng phục hồi của hắn,bác sĩ dặn dò trần tuấn một vài thứ rồi cũng đồng ý ký giấy xuất viện.Hai người trần tuấn và văn dân bắt một chiếc taxi ngoài cổng bệnh viện chạy thẳng về ký túc xá giao thông vì cũng không có nhiều đồ đạc nên cũng không mất nhiều thời gian hai người đã đến nơi.Về đến phòng của ký túc xá cảm giác cũng thoải mái hơn nhiều không còn có mùi bệnh viện hay những tiếng máy đo nhịp tim bíp bíp chạy cả đêm cũng không bị giật mình vì những lần nửa đêm bác sĩ cấp cứu khẩn cấp cho các bệnh nhân.Thấy trần tuấn về mọi người cũng xúm lại hỏi thăm xem hắn có mang sữa hay hoa quả gì không thì lôi ra đánh chén,ở ký túc xá vui là vậy mọi người cùng nhau thoải mái lắm,vì từ quê lên thành phố đi học ai cũng được bố mẹ ở nhà chuẩn bị cho đủ các thứ gửi xe lên cho,nào là đồ ăn nào là hoa quả cứ đến mùa là lại được bố mẹ gửi cho vài bao tải hay mùa nước lên ở nhà đi kéo lưới được cân tôm cân cá cũng dành một ít gửi lên thành phố cho con nó ăn cho có chất,sợ nó không đủ sức học nên mọi người cùng phòng hay chia sẻ những thứ như vậy với nhau lắm.Trần tuấn cũng cảm thấy chạnh lòng,hắn không có cha mẹ vốn được Lục Vân sư phụ hắn nuôi từ nhỏ,sư phụ cũng không để hắn phải thiếu thốn điều gì càng nghĩ hắn lại càng thấy thương và nhớ sư phụ hắn,định bụng khi nào công việc dưới này ổn ổn một chút sẽ về thăm sư phụ.Trần tuấn lấy điện thoại ra cũng nhắn cho tú linh,vi phương và lão phú nói là hắn đã xuất viện người cũng đã khỏe mọi người cứ yên tâm công việc nhất là vi phương đừng quá áy náy điều gì vì hắn cũng không có để bụng.Vi phương nhắn lại cho trần tuấn là cô ấy đang trên đường đi hoa lư tối nay mới về lại đông kinh hẹn hắn với văn dân tối ngày mai cô ấy mời một bữa nói là để xin lỗi hai người,Trần tuấn cũng từ chối rối rít bảo không cần phải câu nệ nhưng vi phương cứ một mực cho bằng được nên cũng đành nói là hỏi ý kiến văn dân xem thế nào,cái tên béo vừa nghe được mời đi đánh chén thì vứt mẹ nó cả liêm sỉ nói nhất định sẽ đi,Trần tuấn không còn cách nào từ chối nên cũng phải theo.Buổi chiều hôm ấy Trần Tuấn ngồi thẫn thờ ở cửa đem chuyện mà tú linh nói suy diễn lại một lần bất quá mình với thiên ngoại thiên cũng không thù không oán với lại cái đám đó cũng không có dễ dây vào mặc dù trần tuấn cũng không có sợ,tiền sư phụ cho hắn mang theo đi đường với điều kiện chỉ ăn không làm gì nếu tiết kiệm cũng có thể cầm cự được 1 tháng còn nếu tiêu quá tay một chút e rằng cũng chỉ đến được mươi mười lăm ngày là hết.Tạm gác cái chuyện thiên ngoại thiên lại hắn chuyển qua suy nghĩ làm sao để kiếm được tiền bất quá với tình trạng tay đang bó bột của hắn muốn ra công trường làm gì đó cũng khó bác sĩ cũng nói hắn phải dăm bữa nửa tháng nữa mới tháo bột được,vừa lúc này văn dân cũng từ căng tin ký túc xá đi mua cơm về vừa ăn trần tuấn hỏi văn dân

-Này cậu..ở đông kinh này có chỗ nào cần người xem phong thủy không? Hay là xem bói toán lặt vặt cũng được

-Bói toán phong thủy hả cậu xem làm gì?

-Là tôi phải kiếm tiền ăn đó cha nội

Văn dân cười khúc khích nói

-Đẹp trai mà còn trẻ như cậu bo đỳ cũng không đến nỗi nào hay là cậu đi làm trai bao đi..nhiều tiền mà lại đỡ vất vả

-Làm trai bao là làm gì? Đi làm bánh bao hay sao?

Đối với cái thuật ngữ trai bao hắn ở trên núi thật sự là cũng chưa nghe bao giờ,văn dân tý thì phun cả ngụm cơm vào mặt hắn

-Cậu không biết hay là giả vờ không biết đấy

Trần tuấn trố mắt

-Tôi không biết thật,bộ làm cái đấy được nhiều tiền lắm hay là sao

Văn dân nói

-Thôi cậu không biết thì bỏ đi..là tôi trêu cậu tý thôi, hay là sáng mai lên hỏi chú phú,chú ấy quan hệ rộng có khi lại biết được người có nhu cầu đó

Tối hôm ấy mọi người đều lên giảng đường học bài hết đăng hậu thì được một phen nhớ đời nhưng về kể thì không có ai tin,đăng hậu cũng sợ ở phòng một mình lắm nếu không có văn dân và trần tuấn ở cùng thì cũng mò lên giảng đường cho có bạn. Ngồi ở phòng không có việc gì làm nên trần tuấn ngồi thổ nạp,văn dân thấy lúc nào hắn cũng trong cái tư thế đấy thì tò mò hỏi

-Sao cậu lúc nào cũng ngồi thiền thế? Ngồi vận công à? Hay là tập yoga

-Là vận khí không phải vận công

-Cái này là có thật hử? tôi thấy trong sách của cậu có gì chép nhưng không biết làm sao để làm à

Trần tuấn đơn giản giải thích cho văn dân hiểu trong pháp môn của huyền môn có một môn công phu được coi là nền tảng của pháp môn đó là đề khí hay nói theo một cách khoa học gọi là sức mạnh tinh thần.Trên cơ thể người có 108 đại huyệt và 257 tiểu huyệt trong 108 đại huyệt có 36 tử huyệt cũng là 36 cửa pháp môn đề khí, để luyện thành pháp sư cần khai thông 36 huyệt đạo cơ bản đó, tất cả các huyệt đạo trên cơ thể đều có liên quan và hội tụ và bị chi phối tại đan điền khí hải khoa học gọi là huyệt đạo tưởng tượng ở trong ổ bụng.Đan điền khí hải là nguồn gốc của phương pháp đề khí,từ đó mà phát công cũng từ đó mà thu về.Trong trời đất có linh khí qua phương pháp đề khí được pháp sư hấp thụ chuyển hóa thành cương khí là loại lực lượng căn bản khi tác pháp.Đề khí hay thổ nạp giúp các pháp sư tích tụ được nhiều năng lượng cũng như làm tăng khả năng nén năng lượng trong đan điền trình độ càng cao năng lượng nén được càng nhiều sức mạnh cũng càng lớn hơn,ngoài ra thổ nạp còn có một tác dụng nữa đó là làm trơn tru cách vận hành của cương khí đến các huyệt đạo gia tăng sự co dãn và chịu đựng của thông đạo hay nói khoa học là sự dãn nở của mạch máu giúp cho các lần vận khí hay giải phóng năng lượng ra ngoài được nhiều hơn trình độ càng cao khả năng càng cao.Chúng ta thường thấy các pháp sư sau khi sử ra một chiêu thức cực mạnh nào đó có thể dẫn tới thổ huyết mà chết đó chính là vận chuyển lực lượng quá nhiều mà khả năng lại hữu hạn dẫn đến vỡ mạch máu khí huyết xung thiên hoặc nghẽn mạch máu như là tai biến mạch máu não vậy

Văn dân nghe xong thì ngẩn cả người

-Cái quần què gì vậy,nó còn khó hơn cả môn giải tích 4 tín chỉ mà tôi đang học nữa

-Bộ cậu nghĩ làm pháp sư dễ như ăn kẹo hả? để tôi dạy cậu cách đề khí rất là hữu ích đó

-Tôi mà cũng có thể làm được sao?

Văn dân hớn hở,trần tuấn cũng không ngại hướng dẫn hắn rất tận tình

-Đầu tiên cậu ngồi giống như kiểu ngồi thiền vậy đó,thẳng lưng,hai vai thả lỏng hai tay bắt lại đặt buông lỏng giữa bụng,hai mắt nhắm lại cố gắng hít thử bằng bụng đừng hít thở bằng ngực

Văn dân cũng chăm chú làm theo trần tuấn tiếp tục hướng dẫn

-Cậu hít vào thật sâu sau đó cổ họng nén lại đừng để khí thoát ra như vậy là cậu đang tụ khí đan điền,dùng thần thức của cậu hay khoa học gọi là tưởng tượng đó đưa lượng khí đã được tích tụ lan chuyển đi, đầu tiên đến huyệt kiên tỉnh chính là tại điểm giữa đường nối đốt sống cổ và mỏm hai vai, sau đó đưa lên huyệt thái dương là chỗ lõm giao điểm giữa đường nối đầu ngoài lông mày và khóe mắt cách khóe mắt một tấc tiếp tục đưa đến huyệt ấn đường là điểm giữa đường nối hai đầu trong lông mày sau đó đưa về đan điền rồi thở ra,khi cậu thực sự đề khí cậu sẽ cảm nhận được điểm nóng tại các huyệt đạo bất quá bây giờ kinh mạch của cậu chưa khai thông nên chưa cảm nhận được,làm như vậy nhiều lần sẽ có kết quả

Văn dân dần dần mở mắt

-Là tôi cũng cảm nhận được một ít đó

Buổi tối hôm đó cứ như vậy mà trôi qua,sáng hôm sau mặc dù cái tay vẫn còn bó bột xong trần tuấn không muốn ở phòng nên cùng văn dân đi lên công trường bất quá lần này văn dân đi xe rất chậm nhìn trước ngó sau rất tập trung,bình thường hai người bọn họ đi chỉ mất 15 phút là đến nơi nhưng hôm nay mất tận nửa tiếng đồng hồ.Đến nơi gặp lão phú,lão cũng rất ngạc nhiên khi thấy trần tuấn đã đi làm,lão gắng giọng hỏi

-Tuấn cháu bệnh thì cứ nghỉ ngơi cho khỏe,khi nào khỏi hẳn hẵng đi làm

Trần tuấn cười cười đáp

-Là cháu khỏi hẳn rồi đó chú phú ạ, hơi vướng một tý nhưng cũng không sao chú

-Vậy hôm nay chút nữa xe chở vật liệu đến thì giúp chú kiểm hang một chút, là ngồi đếm lại số lượng thôi,ghi chép đầy đủ vào sổ cho chú.Hai đứa bọn cháu cùng làm đi,làm cho cẩn thận.Còn về việc mà cháu hỏi văn dân nó cũng đã gọi điện hỏi chú là chú biết một người bất quá không biết cháu có giúp được gì cho ổng không? Để tối nay chú đưa cháu đến nhà lão ấy xem sao