Đại Thiếu Gia (Vn)

Chương 52:

Chương 52:

Lới lỏng đôi giày patin, tôi như thoát xác. Bật dạy tôi nhảy cao tung một đòn đá 360 bằng gót chân phải vào bả vai nó. Vì thằng kia đi giày patin lên hơi bị động, nó ngã ra sân như cây đổ. Dơ chân cao quá cổ, tôi hạ một đòn với lực rất mạnh giữa ngực thằng bé. Nó ôm ngực đau đớn, xung quanh rất nhiều người xem nhưng không ai dám ra can cả. Tôi nhảy lên người nó tiếp tục combo những quả đấm vào mặt, đầu tiên nó còn che mặt chắn đỡ nhưng về sau thì chỉ biết hứng đòn. Được một lúc thì chủ quán chạy ra xin dối dít. Lúc này tôi cũng ngừng tay mà đứng dạy.

Mải đánh nhau mà quên mất My đang bị đau, quay lại thấy em vẫn đang ngồi bệt dưới sân trông thảm cảnh thôi rồi. Đỡ em dạy tôi phủi lại quần áo cho em.

_Có làm sao k? Tôi hỏi han.

_Em không sao, chỉ hơi đau ở mông thôi. Hì hì.

_Mẹ thằng chó kia. Tôi ngoảnh lại nhìn thằng kia. Lúc này thẳng bé thấy ánh mắt của tôi thì run sợ cúi mặt.

_Lúc nãy nhìn anh đánh người ta mà kinh quá. Anh có võ à? My hỏi

_Tức quá lên anh đánh bừa thôi. Thôi anh đỡ ra xe rồi về.

Đi về quên không tặng thêm cho thằng kia cái lườm. Hôm nay nó về chắc bố mẹ nó cũng trả nhận ra nó nữa đâu.

Trả My về nơi sản xuất, tôi cũng tạm biệt bố mẹ My để về nhà. Hứa hẹn các kiểu sẽ sang chơi thường xuyên. Hôm nay đi chơi cũng xả được chút stress. Nhưng ai biết được ngày mai sẽ ra sao.

Nhắn vài tin báo cáo về nhà an toàn. Dạo này My quan tâm tôi như mẹ chăm con vậy. Từ ngày mai bắt đầu được nghỉ tết rồi cũng trả biết làm gì đây.

Sáng hôm sau tôi lên một kế hoạch. Đi tập võ, tôi học cách thực chiến của chú Tư. Nhưng về bài bản của các môn võ khác thì tôi mù tịt. Lên tôi quyết định đi tập karate, tôi thích karate từ bé vì đơn giản. Các đòn chân tôi đã được học khá nhiều, tôi cần được bổ sung các đòn tay cận chiến gần. Trong các không gian hẹp thì các đòn chân đâu thể phát huy được.

Lên mạng cả buổi sáng tìm kiếm một võ đường nổi tiếng, tôi tìm được một võ đường tuy hơi xa nhà một chút. Nhưng lượng học sinh có vẻ ít và người đứng đầu là một thầy tôi có từng nghe danh qua rồi.

Lớp học từ 6h - 8h thời gian cũng rất hợp lí, chiều đó mặc một bộ quần áo thể thao chèo lên con SH đi tới võ đường. Đây là một hội trường chỉ chứa đủ khoảng 100 học sinh nhưng có tổ chưc thực chiến mỗi ngày lên tôi muốn học ở đây.

Đến nơi thì thấy học sinh cũng đang khởi động rồi, thấy mấy anh đai đen đang đứng phía trên lên tới xin học. Một anh có vẻ đứng tuổi lên tiếng.

_Em theo anh. Anh ấy bước đi tới phía cái bàn cuối sân.

_Em đọc cho anh thông tin cá nhân, cách thức liên lạc.

Đọc cho anh ấy tên tuổi địa chỉ các kiểu thì cũng được nhận vào lớp học luôn.

_Em đóng cho anh 100k tiền đồng phục với 150k tiền học phi một tháng nhé.

Tôi cũng đóng tiền cho anh đó rồi ra lớp chuẩn bị tập.

_Học sinh tập trung. Hôm nay anh đứng lớp, thầy đến muộn một chút. Chúng ta chia cặp ra thực chiến. Các học sinh đai thấp ai muốn thì đăng kí.

Rồi lớp cũng chia cặp ra đánh, éo gì mấy đứa nữ đánh với nhau như phẩy ruồi vậy. Bắt cặp thứ 2 thì có một cô gái đeo đai đen cột tóc đuôi gà, khuôn mặt khá xinh đấu với một anh đai đen trong nhóm lúc nãy. Hai người này đánh khá hay, nhưng có vẻ cô gái kia chiếm ưu thế hơn. Bất chợt anh đai đen chộp lấy cơ hội, dùng sức khỏe quật ngã cô nàng kia, cô ta lăn một vòng trên sân, áo tốc qua phải vùng bụng. Trả hiểu trời xui quỷ khiến thế nào tôi lại mở mồm nói to.

_Trắng thế -.-


Biết nhỡ mồm nhưng phụt ra câu đây hơi to. Tất cả mọi người đều hướng mắt về phía tôi. Cô gái trên sàn chỉnh lại quần áo rồi đi về phía tôi.

_Cậu vừa nói gì. Cô ta hỏi tay nắm chặt.


_Không tôi có nói gì đâu. Tôi chối biến


_Cậu ấy là học sinh mới, bỏ qua đi. Anh sư huynh lớn nhất lên tiếng.

_Mới vào mà đã nhiều truyện như vậy à? Tôi sẽ dạy cho cậu bài học đầu tiên. Mặc bộ bảo hộ lên sân đấu với tôi. Cô gái kia kéo tôi về phía sân

" đấu với chị Xuân thì xong rồi " " mới vào lớp mà bị ăn hành rồi khổ thân "
Tiếng xì xào của cả lớp, tôi nuốt nước bọt cái ực.

_Nhẹ tay thôi nhé Xuân. Anh Sư Huynh khoanh tay nói.

Con bé Xuân đó, đứng sẵn trên sân chờ tôi. Tôi đi lò dò lại sân.

Tiếng bắt đầu trận đấu của sư huynh vang lên. Xuân nhanh chóng áp sát vào tôi, một cú đấm nhanh vào má tôi, tôi lùi lại một chút giảm lực đòn. Tôi lãnh chọn một cú vào má, may đội mũ bảo hộ với chủ động lùi lại không thì đi cả hàm rồi.

Xuân lại tiến tới áp sát tôi tung một cú đá trực diện tầm cao. Không đủ nhanh để tránh lên tôi dơ một tay lên chặn cú đá. Ê ẩm luôn đôi tay. Những đòn tiếp theo tôi chỉ đỡ hoặc né chạy vòng vòng quanh sân. Việc hạ cô ấy thì đơn giản nhưng tôi không muốn thêm rắc rối. Thà chịu vài đòn giải quyết cho xong. Ăn thêm vài đá rồi tôi bị kết thúc bằng một đòn quật người. Nằm giả vờ đau giãy giụa trên sân thì tiếng kết thúc trận đấu được vang lên.

Giả vờ ôm lưng suýt xoa đứng dạy. Con Xuân thì sung sương khi hành được tôi ra bã. Bất ngờ một tiếng nói vang lên.

_Xuân, con không phải đối thủ của cậu ta đâu.

Vâng, đó chính là người sư phụ mới của tôi. Trông ông gần 50 rồi mà tướng tá cơ bắp vẫn cuồn cuộn. Tất cả mọi người đều cúi đầu chào sư phụ.

_Sư phụ mới đến. Anh sư huynh nói thay lời chào.

_Ta cũng vừa đến đủ xem được trận đấu lúc nãy. Sư phụ nói

_Sao người lại nói con không đánh được hắn, con hạ được hắn rồi mà. Con bé Xuân dãy nảy lên.

_Con tên là gì? Sư phụ bỏ qua câu nói của Xuân đi về phía tôi.

_Dạ, con là học sinh mới. Tên con là Minh. Tôi cúi đầu lễ phép.

_Con lên đấu một trận hết sức ta xem. Không được nhường nữa nhé. Vì con không phải đánh với con gái nữa đâu. Cường lên đấu với cậu ấy.

Sư phụ chỉ danh người vừa đánh với Xuân. Toàn đai đen hết rồi, muốn ép chết tôi đây mà:'(((.