Đại Thiếu Gia (Vn)

Chương 54:

Chương 54:

Những ngày giáp tết, công việc của bố mẹ tôi trở lên bận bịu lên trách nhiệm trang trí nhà cửa do tôi phụ trách. Xong hành đó là tôi phải đến lớp võ tập luyện. Thời gian đó trả có gì đáng nói. Sáng ngủ chiều đi tập võ. Tối đến đi uống nước dạo quanh với My, xong nhiều khi bắt gặp Mai đang cười nói vui vẻ trên đường với một anh chàng điển trai nào đó. Tim tôi lại quặn đau, có thể tôi yêu em nhiều hơn tôi nghĩ


Tôi cũng đi sắm sửa ít quần áo. Vào tiệm tóc tuốt lại nhan sắc, dạo này tóc dài quá. Hai bên tôi cắt quá tai, để lại phần mái dài vuốt ngược lại sang bên trái, tẩy lại màu tóc thành màu vàng sáng. Trông tôi cũng bóng bẩy như mấy thằng HKT vậy =))


28 tết âm lịch. Đánh con SH quanh chợ Quảng An. Tôi tìm được một cây quất và 1 cây đào đại thụ, đặt tiền. Đến chiều họ chở đến nhận cây. Dạo quanh phố người lao động, thuê được 3 người về lau dọn nhà cửa cả phụ tôi trang trí. Mệt bở hơi tai đến tận chiều thì mấy cô chú kia xin về, tôi trả tiền rồi hẹn ngày mai đến hoàn tất. Dì Nga nhìn xung quanh ngôi biệt thự cũng gật đầu hài lòng.

Võ quán thì hôm nay cũng tạm nghỉ cho mọi người đón tết, đến tận mùng 5 mới mở trở lại. Bố mẹ thì hứa 30 sẽ về ăn tết cùng tôi. Nhưng tôi trả dám chắc bố mẹ có về nổi k? Tôi không trách không giận, vì bố mẹ cũng muốn tất cả sau này dành cho tôi những thứ tốt đẹp nhất thôi mà.

Tối 28 tết, tôi với thằng Sơn và My đi ra khu hồ Hoàn Kiếm đi dạo. Điện thoại mãi thằng Hưng cũng bắt máy. Ép mãi nó mới ra với bọn tôi.

_Ê bây giờ đi đâu chơi là hay nhỉ? Tôi hỏi cả đám.

_Đi vào phố cổ dạo đi. Thằng Hưng khởi xướng.

_Nghe hay đấy, để tao ra vẫy mấy chú xích lô. Thằng Sơn lăng xăng

Thuê được 2 chiếc xích lô. Thằng Sơn ngồi với thằng Hưng, tôi thì ngồi với My. Lần đầu tôi được ngồi xích lô đi tham quan Hà Nội. Đến hiện tại tôi đã từng đến rất nhiều nước trên thế giới, nhưng tôi phải chắc chắn rằng chưa ở đâu có buổi tối đẹp như Hà Nội. Cái bản sắc nhộn nhịp của Việt Nam làm lên Hà Nội rực rỡ trẻ trung. Những ông bố bà mẹ dắt những đứa nhỏ đi chơi dạo phố. Những đôi lắm tay nhau trên đường, hay những tốp bạn trẻ như chúng tôi đang tìm một quán ven đường nào đó để ngồi tụ họp. Thật sự ngay lúc tôi đang viết tôi cũng đang rất nhớ Hà Nội khóc cmnr Mô Phật)

Trở lại với câu chuyện lúc đó. Tôi nhìn dáo dác xung quanh như thằng bé mới được bố mẹ cho đi chơi vậy. Thấy cái nhà nào hay hay tôi cũng quay sang hỏi bọn bạn. Những tiếng cười trong sáng, những kí ức về Hà Nội đẹp nhất trong tôi.

Chơi đến 11h, ăn uống lo say. Bay nhảy chán thì cảm đám giải tán hẹn ngày 30 giao thừa cùng nhau ra bờ hồ xem bắn pháo hoa.

Mọi năm tiền lì xì của tôi cao nhất có 50k thôi à, chắc năm nay ăn theo bố mẹ chắc được một khoản khá đây.)

Ngày 30, bố mẹ tôi cũng đã về như lời hẹn. Cả nhà tôi cùng ra chợ Hoa ngắm hoa tết. Và cũng sắm sửa được ít càng lộc mong một năm đầy may mắn.

Một bữa cơm tất niên đầy đủ thành viên trong gia đình, cùng ngồi xem táo quân. Bỏ qua bao nhiêu bận bịu trong cuộc sống, ai cũng hướng về gia đình.

Chap này có lẽ tôi viết hơi hướng về cái tết ở Việt Nam. Sắp đến tết rồi, chắc nhiều bạn cũng biết hiện tại tôi không ở Việt Nam. Tết là một phần cuộc sống trong tôi