Chương 1: Chết

Đà La Khát Máu

Chương 1: Chết

"Ngươi...." Trong một cung điện hoàng tráng nguy nga, giữa đó là 1 cô gái và 1 người đàn ông, cô gái rất xinh đẹp: mái tóc vàng như ánh mặt trời, đôi mắt tím yêu mị, thân hình chữ S quyến rũ, vẻ mặt đang khiếp sợ nhìn người đàn ông trước đó.



"Ha...ha, thật không ngờ kẻ đứng đầu waqtiga giới mà có ngày chật vật như vậy ha...ha" Người đàn ông cười điên cuồng, từ cao nhìn xuống cô gái.



"Thật không ngờ có ngày này khụ..khụ" cô gái phun ra một búng máu "nhỉ, của ta thân ái đệ đệ" cô gái cười mỉa nói.



"hừ, tỷ tỷ, ngươi thật ngu xuẩn, lại mềm lòng trước địch nhân ha..ha"



Cô gái nhìn người đàn ông trước mặt, cười lạnh nói " Ta tha cho ngươi vì ngươi là ta đệ đệ, nếu ngươi đã vô tình như thế thì... cùng nhau chôn cùng đi Ha ha ha ha ha ha.....haha" cô gái từ cười lạnh đã chuyển sang cười điên dại, vẻ mặt điên cuồng, khinh thường nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt.



"Quả nhiên ta đoán không sai, đây mới thật sự là ngươi Cinia Pacifica" người đàn ông nhìn cô gái trước mặt, thú vị nói.



Cô gái cười khẩy "Ngươi nói sai, gia tộc hoàng gia Cinia chúng ta mỗi người đều mang dòng máu điên cuồng của Thần Ares vĩ đại.



"Ah, nó tới rồi " cô gái bỗng nhưng nói.



"Hử?!"



Trong cung điện bỗng dưng xuất hiện một cái lỗ đen nhỏ, càng ngày bắt đầu to lên rồi ăn mất những thứ bên trong cung điện, và tất nhiên, ăn cả hai tỷ muội điện loạn đó.



"AAAAAAAAAAAAAAAAAA..... Pacifica, ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi" người đàn ông sợ hãi, vùng vẫy la.



"Chôn cùng đi, Asatera Ha ha ha ha....hah..a" cô gái cười điên dại nói.



Lỗ đen dừng lại và biến mất, chỉ để lại một mảnh hoang tàn cho cung điện và một thời đại đã từng huy hoàng đó.

_________________________________________________________

Ngăn cách tuyến sau khi hai người điên và một thời đại biến mất



" ưm.., đau quá " cô gái đau đầu rên nói.



Mở mắt ra, không là một không gian hư vô vô tận, không phải ta đã chết rồi sao, sao lại thế này. Trước mắt Cinia Pacifica chính là một ngôi làng bị hủy, khắp nơi là máu tươi và thi thể, không còn một sự sống nào quanh đây cả.



Ngồi dậy, Picifica nhìn xung quanh, ngoại trừ cô ra thì toàn là vật chết, bỗng dưng cười, và cô cười thần kinh nói "Ha ha, vậy cũng được à, như vậy cũng xuyên qua được, thật bất ngờ nha~!"



Được rồi, không cười nữa, đói quá, tìm một chút thức ăn thôi, cô lầm bầu nói.



"Hử?" Cô ngạc nhiên, trước mắt cô là một thằng nhóc tóc quăn trắng, đôi mắt đỏ vô thần, ngồi trên một đống xác, vẻ mặt cảnh giác nhìn cô.



Tác giả: Nam chủ một xuất tướng, à mà quên nói cho mọi người biết, cơ thể hiện nay của nữ chính nhỏ hơn nam chính 5 tuổi, tức là lúc này cô 5 tuổi. Được rồi, không làm mất thời gian của mọi người, chúc các độc giả vui vẻ và cùng tiếp tục nha.