Chương 3: Nghèo

Đà La Khát Máu

Chương 3: Nghèo

Mỗi ngày, ta luôn cùng hắn chém giết rồi ăn thịt để sống qua ngày, tình cảm càng lúc càng thân thiết.



Một hôm, sau khi tắm sạch sẽ, ta như thường lệ chạy về gia của chúng ta, nói gia thôi chứ thật ra là một cái cây mà chúng ta thường ngủ ở đó, bỗng dưng, ta thấy được cái gì đó, đến gần, hình như nó là một cây đại kiếm.



Nó bị giấu trong một cái cây rỗng, nó dài, to, cả thân của nó điều đen cả và kế bên nó là một tờ giấy, rất cũ, màu vàng và chữ trên đó là: TẶNG CHO NGƯỜI CÓ DUYÊN.



Ta cảm thấy hắc tuyến từ trên đầu ta chảy xuống, ta thật sự không biết ẩn sĩ cao tăng nào mà để cây kiếm ở chỗ lộ liễu thế này.



Nhìn lên trời, sắp tối rồi, ta phải đi tìm tên Gin đó.



Nhặt kiếm về, ta chạy thật nhanh về gia của chúng ta mà ta cũng không để ý, ở mặt sao tờ giấy có một dòng chữ khác: Nó là Ma Long Kiếm, Ma Long bản tính phong lưu, cho nên nó có thể làm cho chủ nhân nó động tình ở mọi lúc mọi nơi, suy nghĩ kĩ trước khi sử dụng!



Tác giả: Hắc hắc, ta chắc chắn sẽ viết H, chắc chắn, hahaha.

_________________________________________________________

Phân cách tuyến Cinia về đến bên Gin



"Gin " ta hét toáng lên.



Trước mắt ta là Gin toàn thân đầy máu, vết thương linh tinh trên lời nói, bị một đám người vây quanh.



"Ha ha... con nhóc này ngon đấy, bán vào Yoshiwara được giá phết" Một tên bụng phệ mặt mụn nói.



" Cinia, chạy mau" Gin hốt hoảng nói.



"Ta sẽ bảo vệ ngươi Gin-chan" ta không chút sợ hãi nói.



"Ha..ha, ngu xuẩn" bọn hắn cười ha hả.



Lập tức, một tên trong đám đấy xông lên và bắt được ta, hắn lấy chùy thủ rạch vào mặt ta một phát.



"Ha ha, yếu thế này mà đòi bảo vệ người khác, ta nói ngư...ơi" ầm ầm, hắn ngã xuống.



Trước mắt bọn hắn là một đứa bé tóc vàng, mắt tím cười thần kinh nhìn bọn hắn, hảo đáng sợ và tất nhiên bọn hắn chắn tầm nhìn của Gin nên Gin chả thấy gì cả, chỉ biết lo lắng cho cô bé muốn bảo vệ hắn.



"Chạy..chạy mau" một tên trong bọn hắn hét to và chúng biến mất.