Chương 220.7: Hôn Nhẹ
Cái thạch động mà Vô Song dừng lại vốn là phòng ngủ của Tiểu Long Nữ cùng Vô Song, là khu vực chỉ thuộc về nữ nhân trong cái Kiếm Chủng này.
Tiểu Long Nữ bước vào, nàng cũng không nghĩ gì đặc biệt, đơn giản chỉ là giống như Dương Quá, nàng cảm giác sư phụ có chút không đúng, xuất phát từ sự quan tâm liền tới đây.
Khi Tiểu Long Nữ bước vào nàng liền lập tức đối mắt với Cơ Vô Song bởi vì Cơ Vô Song cũng nhìn thẳng ra phía hướng di chuyển để tiến vào thế là Tiểu Long Nữ liền đụng phải ánh mắt của Cơ Vô Song.
Thời khắc này đừng nói là Tiểu Long Nữ mà bất cứ ai trong thiên hạ chỉ sợ cũng sẽ xiêu lòng trước ánh mắt kia, nó mang theo thứ mị thuật khủng bố nhất thiên hạ, thứ mị thuật có thể diệt một quốc.
Tiểu Long Nữ sinh ra và lớn lên với cái gọi là tam quan thiếu hụt, nhân sinh quan của nàng thiếu rất nhiều rất nhiều, nàng không hiểu thế nào là thích, nàng căn bản còn chẳng hiểu thế nào là yêu, đối với nàng những tình cảm đó quá mức xa lạ.
Cái gọi là yêu là thích có lẽ được biểu hiện rõ ràng nhất bởi hành động của Tiểu Long Nữ, nàng đối tốt với ai tức là nàng liền có tình cảm với người đó, nàng cảm thấy không muốn xa rời ai thì đó chính là yêu là thích.
Dĩ nhiên yêu ở đây không chỉ là tình cảm nam nữ, yêu ở đây còn rất nhiều mặt khác.
Tiểu Long Nữ thực sự rất thích ở bên sư phụ, rất muốn ở cùng sư phụ.
Cơ Vô Song tiến đến như thổi vào linh hồn nàng một luồng sức sống mới, như vẽ thêm những màu sắc sặc sỡ trên những mảng màu trắng đen làm bạn với nàng từ khi sinh ra.
Cơ Vô Song bước vào cuộc sống của nàng đã vô tình chiếm lấy vị trí của Dương Quá trong nguyên tác, nếu trong nguyên tác Dương Quá là người thổi hồn vào cuộc sống của Tiểu Long Nữ thì hiện tại người làm điều này là Cơ Vô Song.
Tiểu Long Nữ thật sự đang rất lệ thuộc vào Cơ Vô Song bởi vì Vô Song cho Tiểu Long Nữ một chỗ dựa, nếu trước đây nàng có bà bà chăm sóc nhưng có rất nhiều việc nàng phải tự mầy mò, tự làm giống như một người tự lần mò trong đêm vậy.
Tất cả thay đổi khi Vô Song đến, Vô Song dạy nàng rất nhiều thứ hơn nữa có Vô Song... nàng không cần phải cố gắng một mình, cũng chẳng cần làm điểm tựa của ai, Cơ Vô Song chính là điểm tựa của nàng, sư phụ liền bảo vệ nàng.
Sự lệ thuộc này càng trở nên nặng nề khi mà Tiểu Long Nữ bị Vô Song hấp dẫn, dù sao Vô Song quá đẹp, lòng yêu cái đẹp thì ai cũng có, vẻ đẹp của Cơ Vô Song thì ngay cả Tiểu Long Nữ cũng yêu thích không thôi.
Vô Song ở bên ngoài có thể che mặt nhưng mà nàng cũng không thể che đậy cả ngày, Tiểu Long Nữ lại là người ở bên cạnh Vô Song nhiều nhất dĩ nhiên rõ dung mạo của sư phụ ra sao, đấy là chưa kể bản thân Tiểu Long Nữ còn chịu ảnh hưởng của mùi u hương trên người Vô Song.
Cả Cơ Vô Song cùng Tiểu Long Nữ đều không nhận ra hoặc chưa nhận ra thời điểm này... Tiểu Long Nữ đã không chỉ là lệ thuộc mà còn là phụ thuộc, là ỷ lại với Vô Song rồi.
Lại nói lúc này, khi Tiểu Long Nữ chịu ánh mắt của Vô Song chiếu vào, toàn bộ linh hồn của nàng liền run lên sau đó lần đầu tiên trong đời Tiểu Long Nữ đỏ mặt, ánh mắt của nàng trở nên như mộng như mị.
Tiểu Long Nữ từng bước từng bước lại gần Vô Song, nàng bước rất chậm rất ngập ngừng nhưng thủy chung vẫn đến trước mặt Vô Song, càng lại gần Vô Song thì nàng bị hấp dẫn càng sâu, mê đắm càng sâu.
Tiểu Long Nữ cũng như Vô Song, nàng đã không tự chủ được nữa rồi.
Nàng muốn làm gì đó... thực sự muốn làm gì đó với sư phụ, bất quá chính nàng lại không biết phải làm gì.
Nàng không rõ hành động của mình là đúng hay là sai, nàng thậm chí còn không hiểu đúng sai, nàng lúc này chỉ làm theo bản tâm.
Ngón tay ngọc nhẹ đưa ra mà nâng khăn che mặt của Cơ Vô Song lên, nàng nhìn thấy đôi môi của sư phụ.
Tiểu Long Nữ đứng thẳng trước mặt Vô Song, nàng cúi gập người xuống sau đó nhẹ đặt môi mình lên môi Vô Song.
Khi hai làn môi chạm vào nhau, trái tim của Tiểu Long Nữ liền đập thật mạnh, Tiểu Long Nữ chưa bao giờ trải qua cảm giác này, cả cơ thể nàng như bị giật điện vậy, Tiểu Long Nữ có chút hoảng loạn mà lùi lại.
Khi mà nàng lùi lại cũng là lúc mi tâm của Vô Song sáng lên sau đó đóa bạch liên ngẫu kia dần dần tan vào mi tâm của nàng, dần dần biến mất trong tầm mắt người khác đồng thời ánh mắt của Vô Song cũng trở nên có thần, Vô Song cũng lấy lại ý thức.
Khi Vô Song lấy lại ý thức, Vô Song liền nhìn thấy Tiểu Long Nữ trước mặt, như một thói quen Vô Song liền khẽ mỉm cười, ánh mắt của Vô Song nhẹ nheo một cái.
Tiểu Long Nữ thấy ánh mắt của Vô Song, sắc mặt một lần nữa đỏ lên sau đó chạy ra ngoài.
Cơ Vô Song xin thề, từ trước tới nay nàng chưa từng thấy biểu cảm này của Tiểu Long Nữ hơn nữa một thoáng vừa rồi Tiểu Long Nữ đẹp vô cùng, đẹp đến không bút nào tả xiết.
Lòng yêu cái đẹp thì ai cũng có và Cơ Vô Song dĩ nhiên cũng có, giây phút nhìn thấy một nét phớt hồng trên khuôn mặt Tiểu Long Nữ thì trái tim Vô Song cũng nhẹ lạc nhịp.
Dĩ nhiên đây không phải là lúc để trái tim lạc nhịp, Vô Song còn chẳng hiểu Tiểu Long Nữ bị làm sao mà nàng cũng chẳng có thời gian đi hỏi, lúc này liền là bước thứ hai của Thánh Thần Phù Dung Công.
Cảnh giới thứ nhất là Mị, Vô Song vừa hoàn thành.
Cảnh giới thứ hai gọi là Vô hay còn được Võ Tắc Thiên đặt tên là Vô Giới.
Thân là nữ tử, Uy của Võ Tắc Thiên vốn không sánh được với các hoàng đế khác trong hậu thế, không thể sánh ngang Tần Thủy Hoàng, Lưu Bang, Lý Thế Dân, Chu Nguyên Chương... đây chính là phận nữ tử.
Dĩ nhiên thân là nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử Trung Quốc, nàng cũng có cách của riêng nàng.
Uy của Võ Tắc Thiên cực kỳ mạnh, phải nói là mạnh hàng đầu trong suốt dòng chảy lịch sử bởi vì nàng đưa Mị vào Uy.
Nếu Uy được hiểu là uy áp chúng sinh thì Uy của Võ Tắc Thiên lại mị hoặc chúng sinh, mang mị ý vào Uy... sau đó nhiếp hồn.
Uy bình thường là trấn áp còn Uy của Võ Tắc Thiên là duy nhất, Võ Tắc Thiên gọi đây là Mị Uy, nó cũng có năng lực tương tự với trấn áp nhưng về bản chất lại là 'nhiếp hồn áp phách'.
Có thể nắm giữ Mị Uy liền có thể sinh ra Giới, Giới này gọi là Vô Giới.
Vô Giới còn được Võ Tắc Thiên gọi với một cái tên bá đạo hơn nhiều, nó được gọi là Vô Pháp Vô Thiên Thánh Thần Giới.
Dĩ nhiên cách đặt tên của vị nữ hoàng đế này thì vẫn luôn như vậy.
Về phần Vô Giới, thứ này khủng khiếp đến thế nào?.
Cơ Vô Song thực sự không rõ Vô Giới khủng khiếp đến thế nào, bản thân Vô Song đang ở Bồng Lai cũng không biết.
Muốn biết uy lực của Vô Giới... vậy liền phải mang vào thực chiến, phải mang vào thử mới biết.
- - - - - - --
P/S: Tâm sự với mọi người một chút.
Mình cực kỳ tâm huyết với bộ này, mình cũng nuôi nó đủ lâu rồi nhưng mà hiện tại mình cảm thấy thật sự khó mà cố được nữa...
Mình có nhiều cái muốn viết lắm, còn nhiều cái muốn mang vào tác phẩm lắm nhưng mà có nhiều việc ảnh hưởng đến mình hiện tại, rất khó để mình dành toàn tâm toàn ý mà viết được nữa, thực sự rất mệt...
Ai theo bộ này lâu thì cũng biết không phải mình bí ý tưởng, truyện còn rất nhiều chỗ cho mình khai ý, cho mình viết tiếp nhưng mà hiện tại mình đang đứng giữa ngã rẽ cuộc đời, là đi hay ở mình cũng không biết, đến cả bản thân mình còn khó quyết thì sao mà quyết được cho các nhân vật của mình đây:(