Chương 146: Nuốt Ngọc
Một quyền của Vô Song đánh nát ngực Thọ Lão Nhân, một quyền này mạnh đến mức Thọ Lão Nhân khụy cả người xuống, miệng trào ra máu tươi, đến đứng còn không vững.
Một quyền đánh nát ngực đối phương, Vô Song cũng chẳng để Thọ Lão Nhân tiếp tục hỏi thêm, Thọ Lão Nhân chỉ thấy cả người Vô Song biến thành trạng thái ma hóa sau đó Vô Song đã đến trước mặt hắn ta, long trảo mở lớn nắm lấy mặt của Thọ Lão Nhân ấn thật mạnh xuống sàn, nếu không có gì bất ngờ một cái ấn này hoàn toàn có thể bóp nát đầu hắn ta.
Thọ Lão Nhân đứng trước cái chết ập đến thì không thể không làm gì, hai tay đưa ra cố gắng ngăn cánh tay của Vô Song, lúc này Vô Song cảm giác được một đợt hàn khí kinh khủng trên người Thọ Lão Nhân bám vào cánh tay mình, như một dạng đông kết vậy.
Việc này quả thật khá kỳ lạ, lão nhân này khác rất nhiều với Ebisu bởi vì Thọ Lão Nhân tu là tu nội công chứ không phải là ma khí, chí ít Vô Song cảm nhận được hàn khí trên người Thọ Lão Nhân.
Hàn khí rất khủng bố, khủng bố thậm chí còn hơn cả Bách Tổn Đạo Nhân.
Đáng tiếc hàn khí này có thể làm khó Vô Song trước đây chứ không phải là Vô Song hiện tại.
Hàn khí gần như ngay lập tức đóng băng cánh tay của Vô Song nhưng ai bảo cơ thể của Vô Song quá khủng bố đây, hắn chỉ cần dùng sức mạnh Ma Long liền trực tiếp phá nát hàn băng bám trên người, cánh tay ép thẳng xuống.
Đầu của Thọ Lão Nhân bị ấn vào đại địa, cả người lão nhân này liền co giật liên tục, gần như theo một quyền này Vô Song đánh nát đầu của Thọ lão nhân đến nơi.
Thọ Lão Nhân vẫn chưa chết, sức sống của hắn cực kỳ mãnh liệt nhưng mà hắn không dãy được, không dãy ra được khỏi tay của Vô Song.
Vô Song trong trạng thái ma hóa quá khủng bố, hắn dùng năm đầu ngón tay ấn xuống, cứ thế bám chặt lấy mặt Thọ Lão Nhân, sau đó mặc kệ Thọ Lão Nhân dãy như thế nào, mặc kệ mọi chiêu trò của Thọ Lão Nhân, hắn vẫn giữ nguyên tư thế cũ.
Trong lúc sinh tử tồn vong, Thọ Lão Nhân gần như bất kể, gần như là một dạng bản năng, hắn bắt đầu làm ra phản kích.
Ban đầu Thọ Lão Nhân tưởng Vô Song là Đế Tử tuy nhiên giờ phút này trong khoảnh khắc giữa sống và chết thì hắn cảm thấy Vô Song... cũng không giống Đế Tử.
Khí tức của Vô Song chính là khí tức của Đế Tử trong truyền thuyết nhưng mà Đế Tử xuất sinh không phải là cái dạng này mới đúng.
Thọ Lão Nhân biết rất nhiều điều, không phải vậy thì hắn đã chẳng được phái tới đây thủ hộ 'Đế Tử', chỉ là Thọ Lão Nhân đầu óc bị trì trệ mà thôi.
Công việc của Thọ Lão Nhân tại nơi này là gì?, đầu tiên hắn luyện Ích Cốc Thuật, hắn cần ăn rất ít, cùng một lượng lương thực người khác ăn trong 1 tuần thì hắn có thể ăn trong cả tháng vì vậy mỗi ba tháng người của Bồng Lai mới cần tới đây tiếp tế cho hắn một lần.
Thọ Lão Nhân cũng không cần nước uống, hắn tu cực băng, hàn khí kinh thiên có thể cô đọng thành nước, việc này ngay cả Vô Song cũng làm được chứ đừng nói Thọ Lão Nhân, hàn khí của Thọ Lão Nhân mạnh hơn Vô Song nhiều thậm chí mạnh hơn nhiều so với Bách Tổn.
Khi vấn đề sinh hoạt được đảm bảo, Thọ Lão Nhân liền chỉ cần luyện công, luyện công ở đây ngoại trừ tĩnh tọa như cái lúc Vô Song nhìn thấy ra thì còn có tình dục, còn có song tu thuật, như Vô Song nhận ra thì Thọ Lão Nhân nhất định có tu Hiên Viên Đế Phượng Quyết.
Ngoại trừ những việc kể trên, Thọ Lão Nhân căn bản không làm gì cả, mọi việc cứ lặp đi lặp lại như vậy, hắn gần như không quan tâm gì nữa đồng thời trong người Thọ Lão Nhân cũng có ám tật, từ những điều trên làm đầu óc Thọ Lão Nhân có chút mụ mị.
Ban đầu thì không sao nhưng hiện tại Thọ Lão Nhân nhớ ra, Đế Tử khi sinh ra vốn không nên có thần trí cao như vậy hơn nữa ánh mắt của Vô Song tuyệt đối không phải là ánh mắt của Đế Tử.
Ánh mắt của Vô Song ngập tràn sát khí hơn nữa trong ánh mắt mang theo vô thượng quyền uy, đây là thứ Đế Tử không nên có bởi theo Thọ Lão Nhân thì hắn biết ánh mắt của Đế Tử tuy rất đáng sợ nhưng cùng lắm chỉ có sự hung ác, Đế Tử khi sinh ra chưa từng giết người, sao có thể có sát khí bực này?.
Thọ Lão Nhân trong giây phút liền nghĩ thông, một tay của hắn xuất hiện cực dương lực, một tay xuất hiện cực âm lực, trong ánh mắt kinh ngạc của Vô Song thì hai luồng cực âm cực dương từ hai tay đánh thẳng vào lồng ngực hắn.
Hai loại lực lượng của Thọ Lão Nhân đều cực kỳ khủng khiếp, mang hai loại lực lượng khủng khiếp nhưng mang tính đối nghịch với nhau rồi kết hợp lại thì uy lực kinh thiên, một chiêu này không hề thua kém Bắc Minh Côn Nộ của Lý Thương Hải.
Hai tay đập thật mạnh vào ngực Vô Song, Thọ Lão Nhân hiện tại không giữ lại gì cả bất quá khi hai cánh tay của hắn ép vào ngực Vô Song thì có một luồng kinh thiên ma khí từ người Vô Song ép ngược ra, ma khí khủng khiếp đến nỗi Thọ Lão Nhân chết lặng.
Ma khí của Vô Song... cả đời Thọ Lão Nhân chỉ có một lần được nhìn thấy, đấy chính là khi Đại Quốc Chủ tự mình ra tay, tự mình trấn áp Quỷ Vương.
Ma khí ngạnh kháng một đòn toàn lực của Thọ Lão Nhân, đương nhiên chưởng lực của Thọ Lão Nhân vô cùng kinh người, chưởng lực của hắn có thể xuyên qua lớp ma khí trào ra kia nhưng khi đụng đến Ma Long Giáp trên ngực Vô Song thì lại lộ ra vô lực, chỉ làm cả người Vô Song khẽ run lên một cái mà thôi.
Nhìn Thọ Lão Nhân bị đè dưới đất, Vô Song khẽ nhếch miệng, sống lưng của Vô Song như có vật gì chuyển động, như có sinh vật sắp chui ra để rồi rất nhanh sáu đầu Ma Long như xé lưng Vô Song mà ra, ma khí trên người Vô Song lại càng thêm điên cuồng, càng thêm kinh thiên.
Sáu đầu Ma Long cùng mở miệng, cùng cắn vào tứ chi của Thọ Lão Nhân, cắn nát gân mạch ở hai tay cùng hai chân của hắn, hai đầu Ma Long khác thì vòng ra sau, mở cái miệng lớn cắn vào hai bên mạn sườn của Thọ Lão Nhân, lúc này Thọ Lão Nhân hoàn toàn bị cố định.
Vô Song có hai dạng Ma Hóa, dạng thứ nhất là mở ra Địa Ngục Ma Long Giáp, dạng thứ hai là trở về trạng thái ma hóa nguyên thủy nhất, gọi Ma Long hiện ra sau lưng bất quá kể từ khi đột phá đến trạng thái Lục Đầu Ma Long, hắn vừa có thể mở ra Địa Ngục Ma Long Giáo lại vừa có thể triệu hoán đủ sáu đầu Ma Long phá thân mà ra.
Ở trạng thái này ma khí của Vô Song càng thêm kinh khủng, nếu như trước đây trong mắt của Thọ Lão Nhân bản thân ma khí trên người Vô Song sánh ngang với Đại Quốc Chủ trăm năm về trước thì hiện tại ma khí của hắn đã viễn siêu Đại Quốc Chủ, ít nhất là thời kỳ Đại Quốc Chủ trấn áp Quỷ Vương – Nobunaga.
Cứ thế cứ thế, thời gian trôi qua, có thể là năm phút, có thể là mười phút... Thọ Lão Nhân hoàn toàn không dãy nữa, cơ thể hắn bắt đầu căng cứng sau đó cứ như vậy... chết.
Hai bắp tay cùng hai bắp chân của Thọ Lão Nhân bị cắn đứt, hắn cứ như bị xé cả tứ chi ra vậy, dĩ nhiên hắn có chết thảm thế nào thì Vô Song cũng mặc kệ, cái mà Vô Song thấy lạ là vì cái gì Thọ Lão Nhân không tu ma khí?.
Hắn luyện Hiên Viên Đế Phượng Quyết là việc chắc chắn hơn nữa Vô Song cảm thấy Thọ Lão Nhân còn mạnh hơn Ebisu, ít nhất một lần tấn công Vô Song kia, uy lực của nó không phải Ebisu có thể đánh ra được, nếu Ebisu có công kích bậc này đã sớm mang ra dùng với Lý Thương Hải, nào dám giữ lại?.
Thực lực của Thọ Lão Nhân rất mạnh nhưng mà hắn thật sự không có ma khí, sinh mệnh lực của Thọ Lão Nhân cực cường nhưng không phải là Siêu Hồi Phục.
Thân là một trong Thất Phúc Thần lại luyện Hiên Viên Đế Phượng Quyết, sao có thể không mở ra trạng thái Siêu Hồi Phục?.
Vô Song sau khi giết Thọ Lão Nhân liền đứng lên, ánh mắt nhìn về phía nữ hài lõa thể kia, nữ hài đang dùng cả tứ chi quỳ xuống đất, đầu của nàng chạm đất sát đến không thể sát hơn, cả người nữ hài run lẩy bẩy.
Vô Song không lạ gì cái hình thái này, đây chính là hình dạng lúc cái đám Ngư Quỷ bái lậy Hắc Thủy Thần.
Nhìn nữ hài Ám Tộc đang quỳ lạy mình bản thân Vô Song thở ra một hơi, hắn hiểu tại sao nàng lại cung kính với mình như vậy, nữ hài... coi Vô Song là thần linh hoặc cái gì đó tương tự, một thứ tồn tại siêu việt nàng khiến nàng từ tận trong đáy lòng xuất hiện vẻ sùng kính cùng sợ hãi.
Đây chính là cái cách đám người Bồng Lai tẩy não Ám Tộc, nếu Vô Song đoán không nhầm thì ma khí càng nhiều... càng gần với thần linh.
Thở dài một hơi, Vô Song cũng không mở miệng nói gì với nữ hài cả, hắn nhìn về phía cái xác của Thọ Lão Nhân, năm ngón tay duỗi ra thành đường thẳng, hắn coi những đầu ngón tay như dao sắc, cứ thể mổ Thọ Lão Nhân ra.
Không mổ lão già này ra thì thôi, mổ song... chính Vô Song cũng phải hít vào một hơi khí lạnh.
Trong người Thọ Lão Nhân vậy mà có hai đan điền.
Nói là hai đan điền chỉ sợ không đúng bởi vì về bản chất đan điền không thành hình, đan điền là một nơi tụ khí trong cơ thể, không có cách nào dùng mắt để nhìn mà chỉ có thể cảm nhận.
Nếu như đây là tiên hiệp, Vô Song có lẽ sẽ gọi hai cái viên trong người Thọ Lão Nhân là hai viên nguyên anh, ít nhất còn có chút giống.
Viên đầu tiên ở bên ngực trái, viên thứ hai ở phần bụng, vị trí ngay tại đan điền.
Viên ở ngực trái có màu trắng đang toát ra hàn khí cực kỳ đáng sợ còn viên màu đỏ thì lại là cực dương lực lượng, có điều cái lực lượng này đang tiêu thất, viên màu đỏ này rõ ràng đang dùng tốc độ mắt thường có thể cảm nhận được mà nhỏ đi.
Nhìn viên màu đỏ thật ra Vô Song hiểu đây là gì, nếu hắn không nhầm thì đây chính là kết tinh của Bất Tử Hỏa như cái cách Đế Thích Thiên miêu tả.
Nhìn viên màu đỏ đang tiêu thất, cũng không biết Vô Song nghĩ gì hắn cứ như vậy dùng tay nhấc nó lên như đang nắm một vòng hỏa diễm vậy, tiếp theo chỉ thấy sáu đầu Hắc Long của Vô Song nhập lại làm một, chúng biến mất sau lưng Vô Song rồi chui ra ở trước ngực hắn, cái miệng Hắc Long mở ra, nuốt lấy viên màu đỏ này.
Viên màu đỏ nhập vào thân, Vô Song chỉ cảm thấy một luồng chí dương hỏa xuất hiện trong cơ thể, nó như muốn bùng lên đốt cháy Vô Song vậy.
Chỉ có nuốt viên màu đỏ thì Vô Song mới hiểu ra lão nhân kia bị làm sao.
Bất Tử Hỏa cực kỳ khủng bố, khi tu luyện Hiên Viên Đế Phượng Quyết mà không thể Ngưng Đạo tạo thành trạng thái cân bằng trong thể nội thì nhất định sẽ bị Bất Tử Hỏa đốt đến chết, đốt thành than.
Trình độ của Thọ Lão Nhân thì không thể không chạm tới cảnh giới Ngưng Đạo nhưng mà vì một cái gì đó, cân bằng trong người Thọ Lão Nhân bị mất, bị đánh gãy, hắn không thể tiếp tục duy trì Bất Tử Thể.
Sự cân bằng nhất định phải được tái tạo lại, nếu Thọ Lão Nhân không muốn chết thì hắn phải tìm được thứ tạo ra sự cân bằng, đây chính là viên 'màu trắng' ở ngực trái của Thọ Lão Nhân.
Thọ Lão Nhân không thể Ngưng Đạo nhưng mà lấy Chí Âm cùng Chí Dương đối nghịch nhau vậy cũng có thể coi là tạo ra sự cân bằng từ đó kiềm chế Bất Tử Hỏa thiêu cháy cơ thể.
Cũng vì nguyên do này, Thọ Lão Nhân gần như đổi công pháp vậy, trong người hắn không có ma khí mà chuyển thành hàn khí, lấy chí âm hàn khí duy trì mạng sống.
Mổ ra cơ thể Thọ Lão Nhân... Vô Song nhận ra rất nhiều điều.
Tiếp theo hắn lại cầm lên viên ngọc trắng.
Khác với viên màu đỏ thì viên màu trắng không phải do lực lượng tạo ra, không phải do lực lượng tu thành, thứ này là 'vật', là một kỳ vật được nhết vào người Thọ Lão Nhân.
Vô Song cầm lấy viên ngọc trắng này, nghĩ cũng không nghĩ mà trực tiếp nhét vào miệng Hắc Long.