Chương 220.5: Không Đề.
Không rõ có phải gen của Lý Thu Thủy quá cường đại hay không mà con gái nàng gần như giống hệt nàng, hai đứa cháu gái của nàng cũng giống hệt nàng.
Dĩ nhiên trường hợp người với người giống nhau ở Kim Dung không chỉ có thế, hai huynh đệ Cầu Thiên Nhẫn cùng Cầu Thiên Trượng, Thạch Phá Thiên cùng Thạch Trung Ngọc đều là những trường hợp giống hệt nhau dựa theo quan hệ máu mủ cận huyết, về phần trường hợp không có quan hệ huyết thống quá gần thì cũng không phải không có, điển hình là Phúc Khang An cùng Trần Gia Lạc, cả hai người đều không có mối liên quan cận huyết với nhau.
Cũng có người nói lấy Phúc Khang An hay Trần Gia Lạc làm ví dụ cũng chưa đúng dù sao giữa hai người này không phải không có quan hệ về mặt huyết thống chỉ là xa xôi vô cùng mà thôi còn Cơ Vô Song lẫn Kha Tư Lệ thì chắc chắn không có chút liên hệ nào với nhau, vậy thì chuyển sang nhìn trường hợp của Triệu Mẫn cùng mẫu thân Vô Kỵ – Ân Tố Tố, cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà khi Vô Kỵ thấy Triệu Mẫn lập tức nghĩ tới mẹ mình.
Từ những ví dụ này mà xem ít nhất bản thân Kha Tư Lệ cùng Cơ Vô Song giống nhau cũng không phải là không thể xảy ra.
Kha Tư Lệ rất đẹp, xét về dung mạo nàng có thể ngang ngửa Vương Ngữ Yên, nữ nhân đẹp nhất Thiên Long Bát Bộ tuy nhiên Kha Tư Lệ không chỉ có khuôn mặt, nàng còn có thiên phú Thương Thiên Thủ Hộ, bằng vào thiên phú này Ngữ Yên khi đứng cạnh Kha Tư Lệ liền lộ ra kém phân.
Lý Thu Thủy hiểu biết rất sâu về mị thuật, nàng biết một cái truyền thuyết về loại thiên phú Thương Thiên Thủ Hộ này, nữ tử có được thiên phú này thì cả đời không có kết cục tốt, đây là sự thật.
Ngay từ khi Lý Thu Thủy phát hiện Kha Tư Lệ nắm giữ thiên phú này thì nàng đã không muốn đi lại quá gần người Kha Tư Lệ, cũng không muốn có quá nhiều giao tình bởi Kha Tư Lệ chắc chắn là họa quốc mỹ nhân, loại mỹ nhân mang theo tai ương, một đời của nữ nhân này không có cách nào bình yên.
Dung mạo quá đẹp không phải cái tội nhưng dung mạo quá đẹp lại nắm giữ siêu cấp mị hoặc thiên phú thì tuyệt đối là tội, trừ khi cả đời không xuất hiện gặp người nếu không một đời vĩnh viễn không thể bình yên, cũng chẳng tìm được hạnh phúc.
Dạng nữ nhân gọi là họa quốc mỹ nhân này thực sự rất đáng sợ nhưng cũng rất đáng thương, bọn họ không cần học mị thuật nhưng vẫn khiến bất cứ cao thủ mị thuật nào tự thẹn không bằng, bọn họ cũng không cố ý quyến rũ người khác nhưng vẫn có thể khiến lòng người tràn ngập si mê.
Trong nguyên tác, Kha Tư Lệ rốt cuộc cũng không có kết cục tốt, trách chỉ trách nàng quá đẹp, trách chỉ trách vẻ đẹp của nàng không nên xuất hiện ở thế gian này.
Lý Thu Thủy mượn dùng Lăng Ba Vi Bộ rời đi bất quá trong lòng vẫn mãi không quên được hình ảnh Kha Tư Lệ hay nói đúng hơn là hình ảnh Cơ Vô Song bất quá Lý Thu Thủy cũng tự mình an ủi chính mình, dù sao Cơ Vô Song không phải là Kha Tư Lệ, Cơ Vô Song không có Thương Thiên Thủ Hộ thiên phú.
Đáng tiếc Lý Thu Thủy không biết, Cơ Vô Song đúng là có loại thiên phú này, ngoài ra... còn kèm thêm thiên phú Ý Loạn Tình Mê.
Nói một chút về thiên phú Ý Loạn Tình Mê, khi mà Kha Tư Lệ đã sở hữu thiên phú Thương Thiên Thủ Hộ vậy tại thế giới này có người nào cũng sở hữu thiên phú Ý Loạn Tình Mê hay chăng?, đáp án đương nhiên là có.
Tại thế giới này có một nữ tử sở hữu đôi mắt mị hoặc thế gian, đôi mắt câu hồn đoạt phách, đôi mắt có thể khiến nam nhân vì nàng điên cuồng, vì nàng si mê thậm chí vì nàng mà đánh mất chính mình, nàng họ Trần, tên Viên Viễn.
_ _ _ _ _ _ __ _
Lý Thu Thủy quả thật không muốn đi quá gần Kha Tư Lệ, với nàng lần ra tay này chỉ là một cuộc đầu tư, có cũng được mà không có cũng được, sau khi thấy Kha Tư Lệ thì Lý Thu Thủy lập tức mang theo Lý Văn Tú rời đi, một đường hướng về phía Tây.
Lý Thu Thủy cũng không biết rằng ở một nơi cách nàng không xa lắm có một nam tử đang nhíu mày, vẻ mặt có chút khó chịu.
Nam tử này rất trẻ tuổi, tuổi tác cũng không quá 25, thân hình béo mập không hề giống với kẻ tập võ bất quá nếu Lý Thu Thủy nhìn thấy nam tử này tuyệt đối sẽ sợ hãi không thôi.
Kẻ này xuất hiện từ đầu đến cuối đều nhìn trận chiến kia vậy mà Lý Thu Thủy không phát hiện ra, hơn nữa Lý Thu Thủy cũng không biết rằng nam tử béo mập này vốn muốn ra tay cứu giúp Hoắc Thanh Đồng cùng Kha Tư Lệ, có chăng là bị Lý Thu Thủy cản tay mà thôi.
300 binh lính Mông Cổ kia chính là do người này điều tới, đương nhiên hắn không trực tiếp ra mặt mà là dùng thủ đoạn khác, kẻ này thậm chí chuẩn bị đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân tới nơi, đáng tiếc việc lớn không thành.
Nam tử cứ đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lý Thu Thủy cùng Lý Văn Tú rời đi, thân pháp Lý Thu Thủy tuy cao nhưng thủy chung cũng không tránh được ánh mắt của hắn.
Mãi đến khi thân ảnh hai người biến mất, kẻ béo mập này mới thở ra một hơi, sắc mặt hiện lên vài phần nuối tiếc.
"Hôm nay xuất môn không xem giờ, quả thực xui tận mạng".
Nam tử này nói xong cứ như vậy một thân một mình rời khỏi đại mạc hoang vu có điều bước đi lại có chút như mất hồn, trong đầu lại bắt đầu nghĩ cách làm sao để tìm cách xuất hiện trước mặt Kha Tư Lệ.
Lý Thu Thủy thực sự đoán không sai, mỹ nhân họa quốc như Kha Tư Lệ một đời rất khó được bình anh, Kha Tư Lệ năm nay mới 17 tuổi, nàng thậm chí còn chưa thực sự bước ra thế giới bên ngoài, vẫn là một bông hoa tuyệt đẹp trong tủ kính nhưng đã làm kẻ khác ngày nhớ đêm mong thậm chí người này còn cách xa Hồi Tộc cả ngàn dặm.
May mắn duy nhất cho Kha Tư Lệ cùng Hoắc Thanh Đồng hiện tại là hắn muốn chinh phục cả mỹ nhân chứ không chỉ cần thân thể của Kha Tư Lệ, nếu không hắn đã sớm tự mình ra tay khống chế Kha Tư Lệ, bằng vào thực lực của hắn toàn bộ đại mạc căn bản không có ai cứu được Kha Tư Lệ.
_ _ _ _ _ _ _ __ _
P/s: Chương này cốt để giới thiệu Kha Tư Lệ cùng người 'béo' thôi nên ngắn, mọi người thông cảm.