Chương 222: Ôm.
Tử La Lan hiện tại không có sức phản kháng, nhìn từ mặt ngoài thì nữ tử này cũng không phải kẻ hung ác hay gian ngoan nhưng mà một người dám thực hiện nhiệm vụ của Đế Thích Thiên ở Dược Vương Thôn liệu có thể sẽ như cái vẻ bề ngoài kia?, Vô Song chắc chắn không tin.
Vô Song muốn thả Tử La Lan nhưng mà cũng muốn không chế này, muốn khống chế Tử La Lan cách tốt nhất là dùng dược vật cũng như Vô Song để Tương Vân khống chế Thiên Vũ Chính Tắc vậy.
Xét về mặt 'hàng nóng' đáp ứng yêu cầu trên thì Vô Song không có cách nào so sánh với tiểu Tương Vân, tiểu Tương Vân là công chúa của Thần Nông Cốc, là ái đồ của Thần Nông lão nhân, Tương Vân có rất nhiều thứ hiếm lạ mà diệu dụng vô cùng.
Thần y cũng có nhiều loại thần y, cho dù không muốn công nhận nhưng ngay cả ông ngoại Vô Song cũng từng tự nhận không sánh bằng Thần Nông lão nhân, lão nhân này tuy không phải đế vị nhưng không có một đế vị nào dám coi thường, thân phận của Thần Nông lão nhân ngang ngửa với ngũ đế của võ lâm trung nguyên.
Về khả năng thì lão nhân này cùng ông ngoại Vô Song khó phân cao thấp nhưng về mặt tài nguyên thì Dược Vương Cốc không thể sánh bằng Thần Nông Cốc, nên biết tạm không nói về vấn đề chất lượng nhưng Dược Vương Cốc chỉ phục vụ một mình Nam Thiếu Lâm còn Thần Nông Cốc thậm chí cung cấp tài nguyên y dược cho cả phương nam hay thậm chí là cả trung nguyên.
Thần Nông cốc chủ gần như là bộ trưởng bộ y tế của hậu thế hơn nữa trong tay còn nắm luôn tập đoàn y dược lớn nhất nước vậy, quả thật bá đạo vô cùng.
Tương Vân ở bên cạnh lão nhân này, mặt tốt hay mặt xấu có thể kể sau nhưng mà đồ tốt thật không ít.
Vô Song muốn mang Tương Vân tiến nhập giới ngục gặp mặt Tử La Lan sau đó trực tiếp giao Tử La Lan cho Tương Vân giải quyết vì vậy Vô Song đương nhiên phải tìm tới Tương Vân.
Khoảng thời gian 2 ngày trước Vô Song có về qua Nam Thiếu Lâm một lần để truyền tin đồng thời đương nhiên bàn giao với Tương Vân vài câu, tuy Vô Song không nói rõ ràng nhưng vì sự tình an nguy tới bình an của 'Linh Tố tỷ tỷ' dẫn đến Tương Vân phi thường nghiêm túc, nàng cũng không đòi đi theo Vô Song, một mực ở lại Nam Thiếu Lâm cầu bình an cho Linh Tố.
Lần này Vô Song quen đường cũ mà đi, trực tiếp tới hậu viện của Cực Dương Tự thì bỗng thấy thân ảnh quen thuộc của tiểu hòa thượng đứng đó, thấy tiểu hòa thượng Vô Song không khỏi cười nói.
"Tiều hòa thượng, hóa ra ngươi ở đây ".
Tiểu hòa thượng thấy Vô Song, cũng vui vẻ mà đáp lại.
"Cô nương, người đến gặp Tương Vân cô nương cùng Lam Đình tỷ tỷ sao? ".
Tiểu hòa thượng này thật sự rất kỳ lạ, hắn gọi Vô Song cùng Tương Vân là cô nương nhưng mà lại gọi Lam Đình là tỷ tỷ, giọng điệu còn cực kỳ thân thiết điều này cũng đủ thấy mấy ngày hôm nay Lam Đình cùng tiểu hòa thượng này đảm bảo chơi vui quên cả đất trời.
Vô Song đã quen tiểu hòa thượng được vài ngày nhưng số lần nói chuyện cũng chỉ vài câu, đến cả tên của đối phương Vô Song cũng không biết, lúc này đặc biệt được dịp tương đối rảnh rang, Vô Song bỗng nhớ đến một vài việc vì vậy hướng về phía tiểu hòa thượng mà hỏi.
"Tiểu hòa thượng, trên Cực Dương Tự này chỉ có mỗi đại sư, ngươi cùng đại hòa thượng Bất Giới thôi sao? ".
Cực Dương Tự so với Nam Thiếu Lâm thì nhỏ bé vô cùng nhưng mà đấy là so với Nam Thiếu Lâm chứ bản thân Cực Dương Tự cũng không nhỏ thế mà toàn bộ Cực Dương Tự chỉ có vèn vẹn 3 người, đương nhiên cơm nước bình thường sẽ có tăng nhân của Nam Thiếu Lâm cung cấp, sinh hoạt hàng ngày thỉnh thoáng cũng xuất hiện bóng tăng nhân Nam Thiếu Lâm nhưng tuyệt đối không phải thường xuyên.
Tiểu hòa thượng nghe Vô Song cũng chẳng suy nghĩ gì, rất nhanh trả lời.
"Hiện tại thì đúng như lời cô nương nói, trong tự chỉ có tiểu hòa thượng, đại hòa thương cùng đại sư phụ nhưng mà trước đây còn có cả tiểu sư phụ nữa ".
Vô Song đương nhiên đoán được ba trong bốn người mà tiểu hòa thượng nó là ai nhưng mà tiểu sư phụ là như thế nào?.
Vô Song nghe tiểu hòa thượng nhắc tới tiểu sư phụ thì lập tức nghĩ tới một người, một người từng cho Vô Song rất nhiều kinh ngạc, một nhân vật có lẽ 'đặc biệt' nhất võ lâm.
"Tiểu hòa thượng, tiểu sư phụ trong miệng ngươi có phải còn rất trẻ không? ".
Tiểu hòa thương nghĩ nghĩ một chút, như nhớ lại hình ảnh của tiểu sư phụ sau đó rất nhanh gật đầu.
"Tiểu sư phụ đương nhiên lớn hơn tiểu hòa thượng nhưng mà so với đại hòa thượng thì thực sự rất trẻ tuổi, đại hòa thượng lại không so được với đại sư phụ, đại sư phụ đã rất già rất già ".
Khóe miệng Vô Song hơi hơi co giật, Vô Song trước đây không cảm thấy gì nhưng mà được dịp nói chuyện lâu với tiểu hòa thượng thì lập tức thấy không quen, cũng không rõ nha đầu Lam Đình kia vì cái gì có thể thân thiết với tiểu hòa thượng này?.
Lúc này Vô Song cũng xác định được tiểu sư phụ kia là ai, còn ai ngoài một Trương Tam Phong khác, còn ai ngoài Trương Quân Bảo?.
Nghĩ tới Trương Quân Bảo ánh mắt Vô Song hơi thay đổi, Vô Song từng nghĩ mình sẽ tụ tập 7 nhân vật chính trong Kim Dung lại sau đó tạo thành Chân Võ Thất Tiệt Trận nhưng mà trong những cái tên này Vô Song chưa từng nghĩ tới Trương Quân Bảo.
Trương Quân Bảo không phải nhân vật chính nhưng càng hơn nhân vật chính, người này tương lai không thể đo lường, lúc này ở Nam Thiếu Lâm một lần nữa nghĩ tới Trương Quân Bảo liền lại suy nghĩ ra rất nhiều việc sau đó.
Vô Song đến Nam Thiếu Lâm quả thật chưa từng thấy Trương Quân Bảo, cũng không biết 5 năm qua Trương Quân Bảo phát triển đến cái cảnh giới gì?.
Khoảng thời gian trước khi ở Hắc Địa gặp mặt Trương Quân Bảo, Vô Song khi đó căn bản không phải đối thủ của Trương Quân Bảo thậm chí tất cả nhân vật thế hệ trẻ mà Vô Song đã gặp đều không ai qua được Trương Quân Bảo, không biết sau 5 năm người này phát triển tới tình trạng gì?.
"Tiểu hòa thượng, không biết vị tiểu sư phụ kia vì sao không còn trong tự? ".
Tiểu hòa thượng lần này liền gãi đầu, đương nhiên cái đầu của hắn thì không có chút tóc nào, vẻ mặt ngốc vô cùng nhưng lại mang theo vài phần dễ thương.
"Tiểu sư phụ rời đi rất lâu rất lâu, cũng không quay về trong tự nữa, tiểu hòa thương hỏi đại hòa thượng rằng tiểu sư phụ đi đâu, đại hòa thượng nói tiểu hòa thượng đến hỏi đại sư phụ, đại sư phụ sau đó lại nói tiểu hòa thượng đến hỏi tiểu sư phụ nhưng mà tiểu sư phụ cũng đâu có còn trong tự, thế là không ai nói cho tiểu hòa thượng rằng tiểu sư phụ đi đâu, tiểu hòa thượng liền một mực đợi tiểu sư phụ trở về, khi đó lại hỏi tiểu sư phụ đi đâu ".
Nghe nguyên một đoạn này, Vô Song chính thức từ bỏ câu thông cùng tiểu hòa thượng, đối với tình hình của Trương Quân Bảo hiện tại Vô Song cũng không còn sức để tìm hiểu dù sao nói chuyện kiểu này quá mệt mỏi.
Vô Song tin tưởng nếu có duyên nhất định sẽ gặp lại hơn nữa người như Trương Quân Bảo sao có thể im lặng vô danh trong mắt thế nhân đây?.
"Được rồi, vậy tiểu hòa thượng cứ đợi tiểu sư phụ trở về, sau đó hỏi tiểu sư phụ đi đâu rồi nói cho tỷ tỷ được không? ".
Tiểu hòa thượng lần này lại gãi đầu, sau đó rất nhanh gật đầu đồng ý dù sao Vô Song rất đẹp, phi thường đẹp.
Tiểu hòa thượng trên người cũng mắc 'quái bệnh', ít nhất tiểu hòa thượng cho là vậy, mắc quái bệnh giống đại hòa thượng.
Đại hòa thượng mắc quái bệnh sợ nữ nhân xinh đẹp vì vậy tiểu hòa thượng cảm thấy mình cũng có bệnh, chỉ cần đối mặt với nữ nhân xinh đẹp bản thân tiểu hòa thượng đều có cảm giác phi thường yêu thích, tiểu hòa thượng cảm thấy đây nhất định là bệnh, bệnh rất nặng.
_ _ _ __ _ _ _
Chia tay tiểu hòa thượng, Vô Song đi thẳng vào phòng của Tương Vân nhưng mà Vô Song hình như quên mất một việc, quên mất rằng tiểu hòa thượng sao lại ở đây.
Tiểu hòa thượng bình thường không thích ở trong Cực Dương Tự, trừ khi bị 'đại sư phụ' sai bảo dẫn đường cho khách nhân bởi Cực Dương Tự được xây dựng rất vớ vẩn, kiến trúc của nó rất kỳ dị, tự này không nhỏ nhưng cũng chẳng lớn nhưng mà đường đi phi thường khó đi, cứ như được xây dựng theo kiểu mê cung vậy, Vô Song cũng chẳng biết là 'kiến trúc sư' đại tài nào nghĩ ra việc xây dựng Cực Dương Tự như vậy nữa.
Vì cái cách xây dựng này nên khách nhân lần đầu tiên tới đều sẽ được dẫn đường hơn nữa lần thứ hai, thứ ba, thứ tư... nhiều khi vẫn cần dẫn đường.
Tiểu hòa thượng hôm nay dẫn Vô Song tới Giới Ngục, theo lẽ thường thì tiểu hòa thượng sẽ phải đợi Vô Song đi ra khỏi Giới Ngục rồi lại dẫn Vô Song ra ngoài, dù sao đối với các khách nhân khác cũng là như vậy bất quá hôm nay Giác Viễn đột nhiên có khách.
Tại đại phòng là không gian riêng của Trương Y cùng Giác Viễn vậy Cổ Đại Ngưu cùng Viên Tử Y sẽ đi đâu?, đương nhiên lại được tiểu hòa thượng dẫn đường tới hậu viện nghỉ ngơi.
Bất kể Viên Tử Y có muốn hay không, bất kể nàng mong đợi đến Dược Vương Cốc thế nào thì nàng cũng hiểu có những thứ nhất định phải tuân theo quy củ, đặc biệt khi đối mặt với Cửu Dương Thần Tăng một nhân vật xếp hàng ngũ đại võ đế của Trung Nguyên.
Trương Y là tiền bối, Giác Viễn cơ hồ được coi là đại tiền bối dù sao tuổi của Giác Viễn còn lớn hơn tuổi sư phụ nàng, khi hai nhân vật này nói chuyện thì Tử Y cùng Đại Ngưu chắc chắn phải lánh đi nhưng mà cũng không thể để hai người cứ như thế không mục đích đi lại trên Cực Dương Đỉnh vì vậy liền theo tiểu hòa thượng tới phòng khách nhân nằm ở hậu viện.
Cực Dương Tự cũng không thể sắp xếp quá nhiều phòng cho khách nhân vì vậy cũng chỉ có 6 gian phòng hơn nữa chủ yếu những gian phòng này đều sẽ sắp xếp cho nữ nhân.
Nếu là nam nhân tới đây trực tiếp ngủ lại trong Nam Thiếu Lâm chứ cần gì lên Cực Dương Tự xin ngủ?, về phần nữ nhân thì cũng không phải là do sở thích đặc biệt hay là cái gì mở ám, trong lịch sử Nam Thiếu Lâm đã đón tiếp không ít 'nữ nhân vật '.
Những nữ nhân vật này có lớn có nhỏ, nhỏ thì từ thôn dân thôn nữ đến các tiểu thư sống trong giàu sang phú quý, con gái các bậc vương công quý tộc đại quan trong triều, thậm chí là chưởng môn của các đại thế lực, chí ít nghe nói vị trang chủ của Vạn Thú Sơn Trang cũng từng lên Nam Thiếu Lâm, cũng từng ngủ lại một đêm tại Cực Dương Tự.
Đương nhiên tất cả những nhân vật trên không tính là gì, muốn nói tới nữ nhân vật từng ngủ tại Cực Dương Tự thì không thể không kể đến ba người, người đầu tiên là Từ Hòa Hoàng Thái Hậu tức vị hoàng hậu nương nương của Thuận Trị hoàng đế, người thứ hai là Nhân Hiền Hoàng Thái Hậu tức mẫu thân của Khang Hy hoàng đế, về phần người thứ ba thì lại càng nổi tiến ít nhất là về mặt danh tiếng, danh tiếng của nàng không chỉ ở thời đại này mà còn truyền lưu muôn đời, nàng gọi Trần Viên Viên.
Phật môn thánh địa không hổ là Phật môn thánh địa, thật sự có thể có được loại địa vị không bình thường, Nam Thiếu Lâm tại giang hồ không sánh được với Bắc Thiếu Lâm nhưng nếu ở bên ngoài võ lâm thì danh tiếng của Nam Thiếu Lâm lại nhỉnh hơn Bắc Thiếu Lâm một chút, vì vậy Nam – Bắc Thiếu Lâm mới tạo thành hai thái cực, rất khó nói rố cuộc Thiếu Lâm nào mạnh hơn Thiếu Lâm nào.
Lại nói đến Viên Tử Y cùng Cổ Đại Ngưu, hai người được dẫn tới phòng nghỉ, như đã nói phòng nghỉ ở Cực Dương Tự không nhiều, chiếm diện tích không lớn nên ở đây Cổ Đại Ngưu gặp người quen, người có thể nói là bằng hữu thân thiết nhất của hắn – Thẩm Tương Vân.
Cổ Đại Ngưu không phải là người thông minh trái lại đầu óc rất chậm phát triển, Cổ Đại Ngưu vì vậy không giỏi giao tiếp cũng như không có nhiều bằng hữu, tại Thiên Ý Thành thật ra Cổ Đại Ngưu chỉ có Hồ Phỉ cùng Tương Vân là bằng hữu chân chính.
Sau khi Vô Song gặp chuyện, ít nhất phải 2 năm sau đó thì Cổ Đại Ngưu mới đi theo Trương Y, còn khoảng thời gian 2 năm này thì vẫn ở tại Thiên Ý Thành, lúc này đương nhiên là Hồ Phỉ cùng Tương Vân đến che chở cùng bảo vê hắn, trở thành bằng hữu chí thân của Cổ Đại Ngưu.
Hồ Phỉ thiên phú siêu tuyệt, chiến lực kinh người, phong cách chiến đấu cũng rất bá đạo, khi đó thực lực tuyệt không phải số một số hai của Thiên Ý Thành nhưng mà cũng không có nhiều người nguyện ý dây vào Hồ Phỉ, Hồ Phỉ giống như một con hổ điên vây đặc biệt là từ sau khi Vô Song gặp chuyện, Hồ Phỉ gần như điên cuồng phát triển, lấy chiến nuôi chiến, lấy nắm đấm so lẽ phải, tại Thiên Ý Thành hung uy cực lớn.
Tương Vân thì càng không phải nói, nàng được Thiên Ý Phó Thành Chủ 'bảo kê', có nàng đứng ra thì ai dám làm khó Cổ Đại Ngưu?, đương nhiên nếu Thiên Ý Phó Thành Chủ chưa đủ mang ra dọa người vậy liền lấy Thần Nông lão nhân mang ra dọa người, như vậy liền đủ.
Có Thần Nông lão nhân sau lưng, thú thật chỗ dựa của Tương Vân còn lớn hơn cả Vô Song hồi còn trên Tử Ngọc Sơn.
Sau này Trương Y mang Cổ Đại Ngưu rời đi, Cổ Đại Ngưu đã 3 năm không gặp Tương Vân, nay gặp lại thì sao có thể ức chế cảm giác trong lòng, kẻ to xác này thậm chí đôi mắt còn ướt ướt.
Tình cảm của Cổ Đại Ngưu với Tương Vân không phải là tình yêu nam nữ, cũng rất khó diễn tả đây là loại quan hệ gì nhưng mà Cổ Đại Ngưu thực sự rất nhớ Tương Vân, rất nhớ đại ca Hồ Phỉ, thậm chí nhớ cái đám tân binh ngày đó tiến vào Thiên Ý Thành, Cổ Đại Ngưu không có nhiều bằng hữu nên hắn phi thường trọng thị bằng hữu.
Viên Tử Y đi theo Cổ Đại Ngưu cũng có vài ngày, giao tình hai bên thật ra không có gì nhưng cũng coi là quen biết, bằng hữu của Cổ Đại Ngưu thì Tử Y cũng không tỏ ra lãnh đạm, Tử Y không thích nam nhân nhưng với nữ nhân thì cũng không tỏ ra chán ghét.
Nàng thích sư muội, cực kỳ thích sư muội nhưng cũng không phải nữ nhân thì nàng đều sẽ có tình cảm hay thứ gì đó tương tự, nàng đối với nữ tính hết sức bình thường chỉ có điều trong mắt nàng nữ tính không chán ghét như nam tính mà thôi.
Sự việc tiếp theo thì càng không cần nói, đến khi Tử Y biết Cổ Đại Ngưu cùng Tương Vân đều từng ở Thiên Ý Thành hơn nữa còn biết Tương Vân là muội muội của Vô Song 'sư muội' thì thái độ gần như hoàn toàn chuyển biến, từ đó Cổ Đại Ngưu cùng Tử Y liền tiến vào gian phòng của Tương Vân cùng Lam Đình, bốn người bỗng chốc trở nên cực kỳ thân thiết.
Vô Song căn bản không biết những việc này xảy ra, nàng tiến tới phòng nghỉ của Tương Vân cùng Lam Đình sau đó bước chân liền chậm lại, Vô Song có thê phá hiện được bên trong có bao nhiêu người, trong phòng vậy mà có thêm hai người nữa.
Vô Song âm thầm lấy làm kỳ lạ, nhưng mà cũng không vì vậy mà dừng lại dù sao Vô Song cũng không có lý do gì đứng ở ngoài này, từ bên ngoài đã nghe thấy tiếng nói chuyện râm ran, Vô Song liền đoán đây là bằng hữu của Tương Vân, tuy có chút bất ngờ việc bằng hữu của Tương Vân vì sao lại xuất hiện ở đây nhưng mà Vô Song vẫn mở cửa mà vào.
Giây phút cửa phòng mở ra, cả bốn ánh mắt đều nhìn về phía Vô Song, sau đó toàn bộ căn phòng bỗng chốc trở nên yên lặng như tờ, đến cả Vô Song cũng yên lặng như tờ.
Vô Song tuyệt đối không ngờ ở đây toàn bộ đều là người quen... đặc biệt Vô Song thấy một ánh mắt đặc biệt nhìn mình.
Vô Song lúc này cũng nhìn nàng, kể từ thời điểm chia tay trên Nga My Sơn có lẽ cũng phải gần 6 năm trôi qua, gần 6 năm Vô Song mới thấy lại dáng hình kia.
Vô Song đứng lặng ở cửa ra vào, đến hiện tại Vô Song vẫn chưa thể tin được mình đột nhiên lại thấy Tử Y tỷ tỷ ở đây, căn bản không có bất cứ sự chuẩn bị nào.
Về phần Viên Tử Y, nàng làm gì?, khi mà Cổ Đại Ngưu còn bàng hoàng nhìn khuôn mặt quen thuộc kia, khi mà Tương Vân cùng Lam Đình tỏ ra vui mừng khi Vô Song quay lại thì Tử Y động, thân hình của nàng nhanh vô cùng, nhanh hơn tất cả mọi người trong phòng.
Tử Y tỷ rất nhanh nhưng sao có thể nhanh bằng Vô Song?, bất quá nàng không động bởi Tử Y tỷ đã lao vào lòng Vô Song mà ôm chăt lấy nàng.
Điều duy nhất đáng nói ở đây chỉ là động tác có chút không đúng mà thôi, Tử Y cao hơn Vô Song một chút hơn nữa vì mối quan hệ đặc biệt của nàng cùng Vô Song, trong cái mối quan hệ này nàng liền đóng vai chỗ dựa của Vô Song, dù sao trên Nga My Sơn những ngày đó đúng là như vậy.
Nàng cứ như vậy tiến tới, vươn hai tay ra ôm Vô Song vào lòng, cứ như một nam tử ôm lấy nữ tử vậy.
Vô Song trong lòng nàng, cảm nhận xúc cảm mà bộ ngực kia truyền tới, Vô Song đột nhiên dở khóc dở cười, rốt cuộc hai tay đưa lên, chậm rãi ôm lấy Tử Y.
Lúc này cái gì cũng không cần nói, gặp lại... là tốt rồi.