Chương 226: Đàm Đạo (2)
Đương nhiên Vô Song cũng thực thích, Trương Y nếu trả lời tường tận mọi thắc mắc của Vô Song vậy Vô Song liền tiếp tục mà hỏi, thực sự rất hiếm khi gặp vị tiền bối nào 'tốt' như thế này.
Sự việc năm đó Vô Song không phải là không nghĩ tới nhưng mà Vô Song cũng không quan tâm lắm, bất kể khởi đầu thế nào thì kết thúc của nó cũng là lúc Vô Song gặp Trương Tam Phong, khi mà sự tình đã dính đến ba chữ Trương Tam Phong thì Vô Song mặc định là do Trương Tam Phong sắp xếp, hiện tại nghe Trương Y nói thì Vô Song mới biết hắc y nhân trước mặt mình chính là người đứng ra sắp xếp cho Vô Song gặp mặt Trương Tam Phong.
Nếu người này nói thật thì Vô Song cảm thấy mình nợ Trương Y một cái ân tình rất lớn.
"Tiền bối, Tử Y tỷ tỷ nói với ta ngươi biết Dược Vương là gia gia của vãn bối, việc này... ".
Vô Song chưa nói hết lời, Trương Y lại giải thích.
"Việc này cũng không có gì, ngay từ thời điểm phát hiện ra ngươi không có mệnh cách thì lão phu đã đi xác minh thân phận của ngươi rồi, vì Mục Nhân Thanh là người để ngươi tới Thiên Ý Thành, việc này đúng là không hề khó kiểm tra, từ Mục Nhân Thanh lão phu liền bám vào đó mà đi tiếp, ít lâu trước thời điểm đó Mục Nhân Thanh có xuất hiện, lần đó là tại phụ cận Trường An ".
"Mục Nhân Thanh võ công thường thường, từ lâu đã ẩn thế, cũng không nghe có hậu bối gì, việc người này xuất hiện lại trên giang hồ đương nhiên là vì đệ tử Viên Thừa Chí của mình nhưng mà tại sao Viên Thừa Chí lại xuất hiện trên giang hồ mới là điều làm lão phu hiếu kỳ ".
"Lão phu tương đối hiểu Viên Thừa Chí, kẻ này tâm đã tàn không có ý tái xuất giang hồ, kẻ này tái xuất giang hồ chắc chắn không phải vì làm đại sự, chỉ sợ cũng không phải vì hắn, Viên Thừa Chí tái xuất giang hồ nhất định là vì khúc mắc trong lòng hoặc có gì đó để hắn gửi gắm ".
"Lão phu tính đi tính lại, để Viên Thừa Chí gửi gắm mộng tưởng có lẽ chỉ có Thiên Vương năm xưa nhưng Thiên Vương chắc chắn đã chết vậy còn có ai?, đương nhiên là cốt nhục của Thiên Vương, lúc đó lão phu liền nghĩ ngươi là cốt nhục của Thiên Vương ".
"Suy nghĩ này càng chính xác hơn khi lão phu biết ngươi từng ở trên Nga Mi Sơn, cái này vốn dễ xác minh vô cùng dù sao Võ Đang với Nga Mi là người một nhà, ngươi cũng không cần thắc mắc, lão phu từ đó biết ngươi ở trên Nga Mi Sơn, dưới thân phận đệ tử của Phong Lăng nhưng thực chất lại là cao đồ Tiên Âm Động, trùng hợp lão phu thật ra cũng hiểu nha đầu Tiên Âm kia, từ Tiên Âm lão phu bắt đầu dò xét ngược một chút, quả nhiên lần ra ngươi từng ở Tử Ngọc Sơn thậm chí từng theo Vô Hà Tử tiền bối tới Tương Dương, sự xuất hiện của ngươi tại Quách phủ năm đó vẫn có thể có vài người chứng minh ".
"Lúc này lão phu càng xác minh suy đoán của mình, gần như chắc chắn ngươi là hậu nhân của Thiên Vương nhưng mà lão phu cũng không rõ mẫu thân của ngươi là ai cả, lão phu biết Thiên Vương cả đời chỉ có một nữ nhân, chính là con gái của Độc Thủ Dược Vương – Trịnh Hạo Thiên nhưng mà ai biết bên ngoài Thiên Vương có nữ nhân nào không, năm đó lão còn tưởng ngươi là kết tinh của Thiên Vương cùng nha đầu Tiên Âm kia, còn vì nha đầu kia mà mừng một hồi ".
"Sau này lão phu có gặp qua ân sư, ân sư mới nói ngươi thật ra là cháu ngoại của Dược Vương, lúc này mới có thể xác mình tính chân thật, xác minh lại toàn bộ suy đoán ".
Trương Y thấy ánh mắt Vô Song nghệt ra, như cười mà lại nói.
"Ha ha, lão phu thích tìm hiểu sự việc, thích tính toán thiên mệnh, từ nhỏ chuyên tu toán thuât, chuyên tu kỳ môn độn giáp, thân phận của lão phu cũng có chút đặc biệt, là người được tiếp xúc với những thứ thế gian ít ai biết, dù sao lão cũng là người thủ Hắc Địa, từ đó cũng được ân sư dạy nhiều thứ, kể nhiều việc, thực lực của lão phu không mạnh nhưng hiểu biết thì cũng tàm tạm ".
"Ngươi cũng có thể yên tâm, khi ngươi tới Hắc Địa thì lão đã vì ngươi xóa đi rất nhiều chứng cứ, hư hư thực thực, người khác rất khó tìm ra tung tích, rất khó chân chính tìm ra khởi điểm của ngươi, đương nhiên bằng sức của lão phu còn làm không được việc này, việc che dấu sự tồn tại chân chính của ngươi vốn có cả sư phụ giúp sức, dù sao nếu việc ngươi là hậu nhân Thiên Vương lộ ra bản thân ngươi liền gặp phiền phức, đối với Võ Đang cũng có phiền phức rất lớn ".
Vô Song thực sự bị choáng ngợp với khả năng của Trương Y, tất nhiên không phải là khả năng suy luận của Trương Y mà là mạng lưới thông tin mà Trương Y có được, người này vậy mà nắm được nhiều thông tin như vậy?, phải biết việc mà Trương Y nói tưởng như dễ dàng nhưng truy ngược xuất thân của Vô Song từ rất nhiều nguồn tin khác nhau thì Trương Y phải có một mạng lưới tình báo khổng lồ.
Lúc này Võ Đang trong mắt Vô Song lại càng trở nên đáng sợ hơn một bậc, có lẽ Võ Đang không chỉ có võ lực mà còn bá đạo trên rất nhiều phương diện khác, dĩ nhiên cái này thật ra cũng bình thường, Võ Đang là một đại phái có hơn trăm năm lịch sử, quan trọng nhất là Võ Đang được Trường Sinh Chân Nhân lập ra, một người từng trải qua sự kiện kia, một người từng có quê hương bị tàn phá.
Vô Song tin tưởng Trương Tam Phong từ rất lâu rất lâu trước đã bắt đầu bố cục, đã bắt đầu chuẩn bị để đối đầu với thế lực nơi Bắc Cương.
Bắc Cương nắm giữ nhưng thứ không thuộc về nhân loại, không thuộc về con người thì Võ Đang ít nhất phải nắm được mặt con người, tối đa hóa sức mạnh của chính mình, cho dù không thể thắng được Bắc Cương thì nhất định cũng phải có sức đánh vớ Bắc Cương một trận.
Lúc này Vô Song rốt cuộc chắp tay lại, hai tay hướng về phía Trương Y.
"Vô Song đa tạ tiền bối giúp sức, ta thật sự nợ tiền bối rất nhiều ".
Trương Y nghe vậy khẽ cười, bản thân Trương Y cũng không cảm thấy mình giúp gì cho Vô Song cả, lúc này Trương Y bỗng nói.
"Cũng không có gì, lão phu khi tìm thấy ngươi cũng không phải vì muốn tốt cho ngươi, chỉ là tạo hóa của ngươi rất dày nếu không thì ngươi hiện tại đã là tử thi không hơn không kém ".
Vô Song nhíu mày, định nói gì đó thì Trương Y lại đưa tay ra ngăn lại rồi nói tiếp.
"Lão phu không phải thần nhân, lão phu cũng là con người bình thường, có thất tình lục dục, Quỳnh Hương là do ân sư mang về nhưng lão phu nhìn thấy nàng lớn lên từng ngày, là người chăm sóc nàng, coi nàng như con gái vậy ".
"Quỳnh Hương có sứ mệnh của nàng bởi nàng không có mệnh cách, đã không có mệnh cách vậy không thuộc về thế giới này, nàng được ân sư chọn làm cứu thế chủ, là người thống lĩnh Võ Đang cùng toàn bộ thiên hạ đón đầu mối nguy hiểm đến từ Bắc Cương ".
"Lời của ân sư lão phu không dám cãi lại nhưng mà thú thật với ngươi... lão phu biết nàng cho dù nghịch thiên hơn nữa, cho dù mạnh mẽ hơn nữa thì nàng cũng không để đối đầu với những thứ ở phương Bắc, nàng đối mặt chỉ là tử vong ".
"Không chỉ lão phu biết việc này mà cả sư phụ cũng biết, toán thuật của ân sư thiên hạ vô song, lão phu có thể toán ra thì ân sư càng có thể toán ra nhưng mà con đường này bắt buộc phải đi, vận mệnh của nàng cùng Võ Đang đã gắn với nhau, trên dưới Võ Đang phái liền nguyện chết với nàng, theo nàng bước vào tử địa ".
"Lão phu chỉ có thể im lặng, im lặng chờ đợi phép màu đến nhưng mà cho dù lão phu tính toán trăm lần, ngàn lần thậm chí vạn lần thì kết quả chưa từng thay đổi, nàng không có sinh cơ ".
"Mãi đến khi lão phu thấy ngươi, một người không có mệnh cách, suy nghĩ đầu tiên của lão phu cũng không phải là bảo hộ ngươi, bảo vệ ngươi mà là để ngươi chết thay nàng, khi đó lão phu vì ngươi tính một quẻ, kết quả cũng không khác gì nàng, ngươi tất nhiên phải chết ".
"Lão phu coi nàng như con gái ruột còn ngươi?, xin lỗi lão phu khi đó không biết ngươi, thà đẩy ngươi vào chỗ chết còn hơn để con gái lão phu đi chết ".
Vô Song nghe đến đây bản thân thản nhiên gật đầu, cha mẹ trong thiên hạ có ai không ích kỷ?, tấm lòng cha mẹ trên đời ai chẳng như thế?, nếu con người khác chết thay thì việc gì con mình phải chết?.
Thấy Vô Song gât đầu, ánh mắt Trương Y sáng lên sau đó lại nói.
"Lão phu quan sát ngươi, lão phu cảm thấy thiên phú của ngươi rất cao, tuy không bằng nàng nhưng chỉ sợ cũng chỉ dưới nàng mà thôi vì vậy lão phu liền mang thông tin của ngươi cho ân sư".
"Lão phu muốn cứu nàng nhưng việc này còn cần ân sư chấp nhận, lão phu biết tính cách của ân sư, ân sư sẽ không làm như lão phu, lão phu cả đời cũng không làm được như ân sư, nếu ân sư chấp nhận thì tính mạng của Quỳnh Hương được cứu, nếu ân sư vẫn tiếp tục kế hoạch kia vậy lão phu cũng chỉ có thể thuận theo ".
"Lão phu khi đó liên tục cầu khẩn, cầu khẩn ân sư đồng ý, cầu khẩn ân sư chọn chúng ngươi ".
"Thiên phú của ngươi không bằng nàng, thời gian xuất hiện của ngươi cũng quá muộn, lão phu biết khả năng ngươi được chọn bởi ân sư là rất thấp, dù sao Quỳnh Hương ưu tú như vậy, nàng cũng chắc chắn phải chết thì ngươi sao có thể hoàn thành được việc kia?, ngươi căn bản không thể làm tốt hơn nàng hoặc thậm chí một phần của nàng cũng không làm tốt hơn được ".
"Tuy biết việc này rất khó xảy ra nhưng lão phu chỉ có thể chờ đợi kỳ tích... quả thực không thể tưởng tượng được kỳ tích xuất hiện, ân sư lựa chọn ngươi mà không chọn Quỳnh Hương ".
"Lão phu khi đó không hiểu nhưng cũng không cần hiểu, lão chỉ biết nàng có thể sống tiếp, có thể không bước vào tử địa kia ".
"Sau đó ngươi triệt để biến mất trên thế gian, ân sư từ đó về sau không còn nhắc nhiều tới ngươi, lão phu cũng vì ngươi xóa đi rất nhiều dấu tích trên cõi đời này, gần như cố gắng hết sức xóa đi sự tồn tại ngươi ".
Nói đến đây Trương Y liền dừng lại, ánh mắt chăm chú nhìn Vô Song từ trên xuống dưới, ánh mắt càng ngày càng sáng.
"Năm năm trước, lão phu tính toán một lần, ngươi chắc chắn phải chết khi đối đầu với Bắc Cương, nhưng mà hiện tại vẫn là quẻ toán đó, lão phu không nhìn thấy ngươi thành công, không nhìn thấy ngươi còn sống nhưng cũng chẳng thấy ngươi thất bại, chẳng thấy ngươi chết, cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không đoán ra ".
Ý của Trương Y bản thân Vô Song rất rõ, Vô Song đã là biến số nằm ngoài trời đất, không người có thể tính, không người có thể toán, thành bại liền tại Vô Song.
Câu này đối với người khác thì thế nhưng với Vô Song lại mang hai ý nghĩa, Vô Song tồn tại với hai phiên bản, bản thể cùng phân thân.
Trong mơ hồ Vô Song có cảm giác, bản thể của mình cũng sẽ đi trên con đường của Quỳnh Hương, một con đường chắc chắn phải chết, chỉ có khi phân thân xuất hiện, nằm ngoài biến số của trời đất mới có thể cải mệnh, mới có thể biến cục.
Nếu là lúc trước, Cơ Vô Song chỉ cảm thấy vì mình là Tiên Thiên Liên Ngẫu thì Trương Y sẽ không toán được nhưng trải qua sự việc Dược Vương Thôn, khi phát hiện ra bí mật thân thể này, khi khắc chế Tâm Giới thì Vô Song mới hiểu cái cơ thể của mình có lẽ thật sự là chìa khóa, chìa khóa đối đầu với Bắc Cương.
"Tiền bối, người biết gì về Bắc Cương không? ".
Trương Y nghe vậy suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.
"Ân sư không cho ta tới Bắc Cương, ân sư nói nếu ta tới Bắc Cương thì ta chắc chắn phải chết, vì vậy ta chưa từng đi về nơi đó ".
"Ta cũng biết vài việc của Bắc Cương nhưng có những việc cũng không thể nói ".
Vô Song nghe vậy liền hiểu, lúc này Vô Song rốt cuộc hoàn toàn mở ra bức màn 5 năm về trước, sự tình gì cũng hiểu.
Việc Trương Y nghĩ là phép màu thật ra cũng không đúng, Vô Song xuất phát điểm chậm hơn Quỳnh Hương nhiều, nếu không có lần xuyên không kia thì Vô Song hiện tại giỏi lắm ngang ngửa Kiều Phong, tốc độ phát triển như vậy trong mắt thế nhân đã rất kinh khủng nhưng trong mắt Trương Tam Phong thì quá chậm.
Cách duy nhất để Vô Song có thể lột xác, có thể thuế biến là rời khỏi thế giới này, đạt được những thứ thế giới này không cho Vô Song được, tức là Vô Song phải đi qua tử đạo ở Hắc Địa.
Trương Tam Phong từng nói, tử đạo kia vốn để Quỳnh Hương đi nhưng mà nó quá nguy hiểm, Trương Tam Phong nhất định phải đợi nàng trở nên mạnh mẽ, chí ít tại thời điểm hiện tại mới đưa nàng đi vào tử đạo ở Hắc Địa, để nàng xuyên không về quê hương ông nhưng mà sự xuất hiện của Vô Song hay nói đúng hơn là hình xăm của Vô Song cải biến tất cả, ai mà tin được Vô Song có thể hấp thụ ma khí?.
Quỳnh Hương xuất hiện trên cõi đời, xuất phát điểm của nàng chính là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể, cái xuất phát này còn cao hơn Vô Song không biết bao nhiêu lần.
Vô Song sinh ra trên đời, thiên phú duy nhất mà Vô Song có là Tái Thế Thần Đồng, về phần Tiên Thiên Chí Âm Thể vốn là do nhân tạo, là công sức của lão đầu cùng ông ngoại mà thành, xuất phát điểm của Vô Song giỏi lắm thì ngang ngửa với Trương Vô Kỵ tại thế giới này.
Chuyển cơ tất cả đều nằm ở thứ năng lực kia, thứ năng lực giúp Vô Song thôn phệ ma khí, bảo vệ Vô Song an toàn khi đi qua tử đạo, vì loại năng lực này Vô Song được Trương Tam Phong chọn, cũng vì vậy Vô Song cũng cứu Quỳnh Hương một mạng.
"Nói gì thì nói, Vô Song vẫn phải đa tạ tiền bối ".
Vô Song sau khi hiểu rõ tất cả vẫn chắp tay với Trương Y, bản thân Trương Y có thể lựa chọn không nói gì, che dấu tất cả nhưng mà người này đã chấp nhận nói ra hết, chỉ riêng việc này cũng làm Vô Song cảm kích.
Trương Y gật đầu, trong lòng liền bỗng thấy nhẹ đi nhiều, có những bí mật nếu có thể nói ra vẫn tốt hơn không nói ra nhiều lắm.
Trương Y lúc này rốt cuộc tháo mũ trùm đầu ra, lộ ra dung mạo chân chính của mình.
Thật ra rất khó nhận xét dung mạo Trương Y, dung mạo Trương Y hết sức bình thường, thuộc dạng vừa gặp đã quên, đưa vào trong đám đông thì không ai chú ý, Vô Song thậm chí tin tưởng Trương Y nắm giữ Tiên Thiên Dung Mạo Thiên Phú – Vô Thường Dung Nhan.
Ngoài điểm này ra thì Trương Y thực sự rất già, già vô cùng, còn già hơn cả Vô Hà Tử, cứ như một lão đầu gần đất xa trời vậy, nói Trương Y năm nay 150 tuổi thú thật Vô Song cũng tin.
Trương Y lộ mặt cho Vô Song sau đó cười cười.
"Lão phu năm nay thật ra mới gần 50 bất quá phạm mệnh trời quá nhiều đâm ra trở thành gần đất xa trời, cũng chẳng biết cố được bao nhiêu năm nữa ".
Trương Y cười rất vui vẻ, rất hòa nhã, dung mạo của Trương Y thực sự rất già, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể chết đi chỉ có ánh mắt vẫn sáng vô cùng, ánh mắt như muốn xuyên thấu toàn bộ bí ẩn của thiên hạ.
Trương Y tháo phần ẩn dấu bên ngoài của chính mình đi, căn bản không che giấu Vô Song cái gì cả, lúc này Trương Y lại nói.
"Thân thể của ngươi rất đặc biệt, lão phu đến tận hiện tại vẫn không cảm nhận được nội lực của ngươi, không biết là có chuyện gì? ".
Vô Song nghe vậy khẽ cười sau đó đáp.
"Thân thể vãn bối đã không thể tu luyện nội lực bất quá tất cả tập trung cho luyện thể thuật, gần như là một loại thuế biến vậy, nếu là thân thể kia vãn bối kia tại cho dù có đại kỳ ngộ thì cũng chỉ là ngũ tuyệt cường giả nhưng hiện tại vãn bối đã là đế vị ".
Trương Y nghe vậy gật đầu, tuy không hiểu lắm nhưng quy về cho ân sư, vậy mọi việc đều trở nên dễ hiểu, sau đó Trương Y lại hỏi.
"Ta nghe Giác Viễn đại sư nói hai kẻ tấn công Dược Vương Thôn, một người gọi Tử La Lan, một kẻ là Thạch Vạn San, ngươi muốn thả Tử La Lan đi? ".
"Tử La Lan... nữ tử kia đến từ Bắc Cương, ngươi thật sự định thả nàng ra ngoài?, chẳng nhẽ nàng có giúp đỡ gì với ngươi? ".
Vô Song cũng không che giấu Trương Y, nghĩ nghĩ một chút, rốt cuộc mang toàn bộ cảm ngộ cùng suy nghĩ của mình nói cho Trương Y, Vô Song càng nói thì nàng càng thấy ánh mắt Trương Y sáng lên, ánh mắt càng ngày càng lộ ra vẻ tán đồng, ánh mắt càng ngày càng hứng thú.