Chương 189: Chuyển Cơ.

Cực Võ

Chương 189: Chuyển Cơ.

Bách Tổn là ai thì đến hiện tại Vô Song vẫn chưa thể chắc chắn đoán ra được nhưng việc Bách Tổn là đế vị thì Vô Song lại có thể cam đoan, Bách Tổn thực sự rất mạnh.


Vô Song nội lực chưa tính là tuyệt đỉnh nhưng không hề yếu, cho dù một chưởng cứng đối cứng với Bách Tổn bắt nguồn từ việc Vô Song có chút phản ứng không kịp mà phải cắn răng liều phát chưởng nhưng chỉ cần một chưởng đã khiến Vô Song cảm thấy khí huyết trào ngược ra ngoài thì nội công của Bách Tổn đã vượt qua cái gọi là 'chuẩn đế'.


Thân pháp của Bách Tổn cũng không hề yếu, cơ hồ chỉ kém hơn Vô Song nửa nhịp, chỉ riêng điểm này đã cho thấy thân pháp của hắn cũng phải ngang hàng cùng Long Đế.


Kết hợp cả nội lực cùng thân pháp lại thêm Huyền Minh Thần Chưởng 'hư hư thực thực' thì Bách Tổn không phải là đế vị cường giả thử hỏi thiên lý ở đâu?.


Tất nhiên cho dù Bách Tổn có là đế vị đi chăng nữa thì Vô Song cũng không cảm thấy quá mức nặng nề, chỉ một lần đối chưởng nhưng mà Vô Song thậm chí có thể đánh giá Bách Tổn yếu hơn Long Đế một chút, bản thân Bách Tổn có lẽ vừa bước vào hàng đế vị không bao lâu, cường giả cấp bậc này Vô Song đánh là đánh không lại nhưng người ta muốn giết Vô Song lại là việc không thể.


Vô Song cùng Hoàng Dung thực sự đã ngồi với nhau bàn rất nhiều kế hoạch, cũng có rất nhiều phương án, tuy sự tình từ đầu đến giờ vẫn luôn biến đổi nhưng chung quy vẫn nằm trong tính toán của hai người, chí ít hành động bắt Ngô Ứng Hùng này là một trong những kế hoạch chu toàn nhất của Vô Song.


Vô Song cùng Hoàng Dung đương nhiên không biết Ngô Ứng Hùng có phải tự thân tham dự kế hoạch tại Lưu phủ hay không, cả hai dù gì cũng chỉ là đoán, có lẽ cũng chỉ có hai người biết khi Ngô Ứng Hùng tới Lưu phủ thì cả hai mừng rỡ như thế nào, Ngô Ứng Hùng xuất hiện thay mặt cho Ngô Tam Quế, hắn là nhân vật duy nhất có đủ tư cách chấp chưởng kế hoạch này nhưng cũng là tử huyệt của cái kế hoạch này.


Đã nắm được Ngô Ứng Hùng trong tay vậy Vô Song bắt đầu tính tiếp đường lui của mình.


Vô Song đóng giả Đông Phương Bất Bại có rất nhiều thứ vướng tay vướng chân bởi chỉ cần một chút che dấu không tốt thì tất lộ dấu vết.


Quỳ Hoa Bảo Điển hay Tịch Tà Kiếm Phổ đều có thể chấp nhận dù gì Đông Phương Bất Bại chắc chắn phải hiểu nhưng mà kiếm vực lại là một phạm trù khác, Vô Song có thể chắc chắn Đông Phương Bạch không biết kiếm vực bất quá thật ra Vô Song cùng Hoàng Dung đều nghĩ tốt biện pháp che dấu.


Đầu tiên rõ ràng Đông Phương Bất Bại trải qua ám sát, trải qua một đường sinh tử, trong sinh tử lĩnh ngộ ra kiếm vực cũng chẳng phải không thể, vấn đề ở đây là làm sao để biến kiếm vực của Vô Song thành kiếm vực của Đông Phương Bất Bại.


Kiếm vực của Vô Song là Sát Lục Kiếm Vực được tạo nên từ Sát Lục Kiếm Ý, loại kiếm ý này về cơ bản chẳng khác gì kiếm ý của Tịch Tà Kiếm Pháp. Việc Vô Song cần làm chỉ là mang cái màu đen của Tịch Tà Kiếm Pháp gắn vào kiếm vực của bản thân hắn, chuyển kiếm vực màu đỏ như máu sang màu đen tuyền.


Việc này ban đầu không dễ dàng nhưng cũng may Vô Song gặp được Lâm Viễn Đồ, kẻ này đương nhiên sẽ không giúp Vô Song hình thành kiếm vực, Vô Song cũng sẽ chẳng đi hỏi hắn làm gì bất quá hai người cùng nhau đàm đạo về Tịch Tà Kiếm Pháp khiến cho Vô Song có rất nhiều nhận biết mới về môn võ công này.


Viêc tiếp theo thì phải nhờ Dung nhi, cả Dung nhi cùng Vô Song đều am hiểu Cửu Âm Chân Kinh, hai người gần như dùng hết khả năng của mình mà lồng Tịch Tà Kiếm Khí vào trong kiếm vực của Vô Song, bằng vào công sức của cả hai người việc này rốt cuộc cũng thành.


Có kiếm vực tại thân Vô Song lòng tin liền tăng rất nhiều, dĩ nhiên Vô Song vẫn phải giữ lại một chút, tại thời điểm sức cùng lực kiệt khi đối đầu với Long Đế bản thân hắn chỉ có thể tạo được Tam Thiên Kiếm nhưng mà thời điểm hiện tại Vô Song có thể ngưng tụ được Ngũ Thiên Kiếm, thậm chí có tự tin ngưng tụ được ra 'mục'.


Kiếm khí ngưng vân, toái vân hóa mục.


Cảnh giới kiếm vực này thực sự đã rất cao, cao đến dọa người bởi chỉ cần Vô Song chạm đến Thâp Thiên Kiếm liền sẽ tạo thành Vạn Kiếm Hợp Nhất, lúc đó hắn liền có thể nếm thử việc nâng cấp Kiếm Vực thàn Kiếm Giới, đây là một cảnh giới kiếm đạo cực kỳ kinh khủng, thậm chí Vô Song không cần đột phá đế vị nhưng bằng Kiếm Giới cũng đủ sức chém giết Tu La Vương.


Đương nhiên đóng giả Đông Phương Bất Bại thì Vô Song đến cả Thiên Kiếm còn không định vận dụng, bản thân Đông Phương Bất Bại đột nhiên lĩnh ngộ Kiếm Giới đã là việc khó tưởng tượng, Kiếm Giới đột nhiên mạnh như vậy thì lại càng khó tin.



Lại nói về tình cảnh hiện nay, Vô Song khống chế được Ngô Ứng Hùng đương nhiên nằm ở thế bất bại, hắn thản nhiền nhìn về phía Bách Tổn mà nói.


"Lão đầu, bản nhân cũng không muốn nói nhiều, mở cửa Tây Môn đi ".


Bách Tổn nghe Vô Song nói vậy ánh mắt càng ngày càng lạnh, hàn khí toát ra từ trong cơ thể hắn, thứ hàn khí kinh người bất quá chính Bách Tổn cũng biết mình căn bản không làm gì được.


Trong mắt Bách Tổn giờ phút này không có ai có thể từ trong tay Vô Song cứu được Ngô Ứng Hùng, Quỳ Hoa Bảo Điển là võ công nhanh nhất thiên hạ, giết một người như Ngô Ứng Hùng hiện tại căn bản sẽ không cho ai bất kỳ cơ hội phản ứng nào.


Khí thế có mạnh hơn nữa cũng vẫn chỉ là khí thế, trong ống tay áo của Bách Tổn rốt cuộc xuất hiện một tấm kim bài, hắn dùng nội lực đưa âm thanh vang vọng toàn bộ Tây Môn.


"Trấn Nam Vương lệnh ở đây, Tây Môn thủ vệ quân lập tức mở cổng thành ".


Ánh mắt Bách Tổn lạnh đến cực độ nhưng giọng nói lại không có chút nào ngập ngừng, lại càng không đe dọa Vô Song lấy một câu.


Bách Tổn quá hiều Đông Phương Bất Bại, vì hiểu nên người này căn bản không nói thừa đến một câu, dù sao Ngô Ứng Hùng là thế tử, là tiểu vương gia của Trấn Nam Vương Phủ, Ngô Ứng Hùng có mệnh hệ gì căn bản không khác bao nhiêu so với thủng một lỗ trên trời.


Người làm đại sự đương nhiên không dám giết Ngô Ứng Hùng, ví dụ như loại người như Trần Cận Nam hay Viên Thừa Chí, bọn họ nhất định phải giữ lại tính mạng cho Ngô Ứng Hùng, dùng Ngô Ứng Hùng kiềm chế hoặc trao đổi với Ngô Tam Quế nhưng mà dạng người vô pháp vô thiên như Đông Phương Bất Bại lại khác.


Võ công trác tuyệt, tính cách không giống ai lại không quan tâm tới đại sự, chẳng màng giang hồ, cho dù Đông Phương Bất Bại có giết chết Ngô Ứng Hùng ngay tại đây thì Bách Tổn cũng không thấy lạ.


Với võ công của Đông Phương Bất Bại chỉ cần hắn một mực lẩn trốn, một mực muốn giữ mình thì Ngô Tam Quế làm gì được?, dạng người này vốn đã siêu thoát khỏi thế tục, có rất nhiều thứ không thể kiềm chế được nữa rồi.


Giọng nói của Bách Tổn truyền khắp Tây Môn, thủ vệ quân của Tây Môn có chút bàng hoàng bất quá không bao lâu đều lựa chọn thu tay lại, cổng Tây Môn chậm rãi mở ra.


Binh lính bình thường có thể bị máu dồn lên não, có thể bất chấp tất cả mà lao lên nhưng mà tướng lĩnh giữ cửa Tây Môn thì sao không biết Ngô Ứng Hùng có địa vị như thế nào?.


Ngô Tam Quế có phản hay không?, trong lòng rất nhiều người đáp án chắc chắn là có chỉ là thời cơ chưa thích hợp tuy nhiên tuyệt đối không nên là Ngô Tam Quế xúc động.


Ngô Tam Quế chỉ có một đứa con trai độc nhất, Ngô Ứng Hùng có mệnh hệ gì thì chỉ có trời mới biết Ngô Tam Quế sẽ làm ra hành động gì, Ngô Tam Quế một khi điên cuồng thì toàn bộ nam phương chỉ sợ chìm trong biển máu.


Phương Bắc còn có đại quân Mông Cổ, phương nam lại thêm Ngô Tam Quế khởi binh thì Đại Thanh nhất định nguy nan sớm tối.



Vô Song nhìn cổng Tây Môn rốt cuộc mở ra bất quá hắn cũng không lập tức rời đi, một tay vẫn giữ Ngô Ứng Hùng một tay khác nâng lên bảo rương, ánh mắt Vô Song hướng về phía Trần Cận Nam.


Trần Cận Nam nhìn thấy ánh mắt Vô Song, hắn rốt cuộc gât đầu bất quá ánh mắt Trần Cận Nam nhìn Vô Song thực sự rất khác lạ.


Trần Cận Nam dẫn huynh đệ của mình chém giết nơi đây vốn đã không màng sinh tử nhưng mục tiêu cũng giống hệt Vô Song, mục tiêu chính là Ngô Ứng Hùng.


Ngô Ứng Hùng rơi vào tay Trần Cận Nam đương nhiên đoàn người Phản Thanh Phục Minh cũng có thể rời khỏi Hành Dương an toàn thậm chí bằng vào Ngô Ứng Hùng bọn họ có thể thu được rất rất nhiều lợi ích.


Ngô Ứng Hùng vào tay Vô Song thì lại khác, gần như Trần Cận Nam có thể hiểu sự hy sinh lần này của huynh đệ Phản Thanh Phục Minh là công cốc, gần như không có khả năng Vô Song giao Ngô Ứng Hùng cho bọn họ, hơn nữa.. rất có khả năng Ngô Ứng Hùng lông tóc không tổn thương mà rời trở về Trấn Nam Vương Phủ.


Trần Cận Nam có cam tâm không?, đương nhiên là không nhưng mà hắn cũng không làm gì được.


Lần này Trần Cận Nam tham gia kế hoạch của Vô Song có cả yếu tố báo ân, dù gì Vô Song cứu mạng hắn, cứu mạng Lạc Băng cùng cả tiểu huynh đệ Hồ Phỉ, ân lớn như vậy Trần Cận Nam không thể không báo.


Nghĩ tới điểm này, Trần Cận Nam rốt cuộc thở ra một hơi, mà hô lên.


"Các huynh đệ, theo ta rời khỏi Hành Dương Thành ".


Lời của Trần Cận Nam có trọng lượng rất nặng hơn nữa ở đây trừ Trần Cận Nam ra còn không ai biết Vô Song là ai, thậm chí còn tưởng Vô Song là cao thủ Trịnh Vương gửi tới, khi đoàn người đi qua Vô Song còn không ít cao thủ Phản Thanh Phục Minh khẽ gật đầu thể hiện kính ý với hắn.


Đến khi đoàn người rời đi hết, Trần Cận Nam là người cuối cùng rời khỏi, trước khi đi còn không quên chắp tay với Vô Song.


"Đông Phương giáo chủ, cầu ngươi nghĩ đến đại sự, nghĩ đến bá tánh đại Hán, thiên hạ vẫn là thiên hạ của người Hán chúng ta ".


Nói xong một câu Trần Cận Nam liền rời đi, bất quá Trần Cận Nam thực sự nói vô ích rồi, Vô Song nào phải người Hán?, hắn cần gì quan tâm cái này, Vô Song thậm chí còn đang nghĩ đến những việc 'khủng khiếp' với người Hán hơn nhiều.



Đến khi đoàn người rời đi hết, cả trăm người rời khỏi tầm mắt Vô Song, Vô Song mới mang Ngô Ứng Hùng rời đi bất quá lúc này Bách Tổn vốn đang im lặng đột nhiên lên tiếng.


"Đông Phương Bạch, có thể cùng lão phu đàm đạo một phen? ".


Bách Tổn sau khi lấy ra kim bài đã thu lại hết khí thế, nhìn chẳng khác gì lão nhân bình thường, lúc này ánh mắt cực độ thản nhiên nhìn Vô Song.


Vô Song ngoái đầu lại nhìn hắn sau đó trên mặt xuất hiện một nụ cười quỷ dị.


"Được ".


Vô Song có tự tin của chính mình, hắn không tin Bách Tổn có thể cướp được Ngô Ứng Hùng khỏi tay hắn, Vô Song nói dứt lời liền lập tức rời đi, thân ảnh của Bách Tổn lập tức cũng theo sát phía sau.