Chương 198: Bẻ Gãy Nghiền Nát (1)
Địa Thi Hoàn Hồn Trận là thứ khiến Tử La Lan có thể tự tin thắng thậm chí giết chết được Cửu Dương Thần Tăng?, cái này Vô Song không tin cho lắm.
Giác Viễn hiện tại không phải là Giác Viễn từng chiến đấu với Vô Song bởi khi đó chỉ là luận bàn đến điểm là dừng.
Giác Viễn hiện tại cũng không phải Giác Viễn bị Lam Phật đẩy lùi bởi hiện tại Giác Viễn có thể vận dụng nội công.
Ở Dược Viên cũng không phải toàn bộ đều là chướng khí hoặc ít nhất chướng khí không còn đủ để ngăn cách thiên địa, không còn đủ để ngăn cản Giác Viễn vận dụng nội lực.
Tình trạng Dược Viên thật ra khá dễ hiểu, dù gì Thạch Vạn San cùng Tử La Lan đều là con người, con người sao có thể sống trong mồi trường chướng khí, cả hai chọn sống ở Dược Viên đương nhiên cũng là vì không khí của Dược Viên tương đối bình thường.
Giác Viễn có thể vận dụng nội lực thì sẽ trở nên phi thường đáng sợ, đáng sợ đến mức Vô Song cảm thấy mình không có khả năng chiến thắng con người này, Giác Viễn thật sự vượt qua đẳng cấp của Long Đế cùng Tu La Vương nhiều thậm chí... Giác Viễn lúc này còn cho Vô Song cảm giác mạnh hơn lão đầu nơi Tử Ngọc Sơn.
Giác Viễn mạnh như vậy, đáng sợ như vậy nhưng tựa hồ cũng không liên quan gì đến cái đám Địa Thi trong miệng Tử La Lan kia, dù sao người chết không biết đâu mà cũng không biết sợ.
Đám Địa Thi căn bản không quan tâm Giác Viễn làm gì, toàn bộ 25 con Địa Thi đều lao thẳng về phía Giác Viễn.
Giác Viễn cũng chẳng tránh chẳng né, thân hình đứng im một chỗ như vạn trượng hỏa sơn vậy, đến khi con Địa Thi đầu tiên lao đến trước mặt Giác Viễn bản thân Giác Viễn đánh ra một quyền.
Một quyền thuần túy, một quyền chỉ dựa vào sức mạnh thể chất cùng nội lực Cửu Dương Chân Kinh, một quyền đánh vào thân thể Địa Thi, quyền đầu khổng lồ của Giác Viễn trực tiếp sinh ra hỏa diễm, hỏa diễm trong phút chốc bao trùm lấy Đại Thi sau đó như một vụ nổ vậy, lực chấn khủng khiếp bắn ngược Địa Thi ra ngoài, trên ngực của nó liền xuất hiện một lỗ thủng, một lỗ thủng to như họng pháo của hạm đội thủy chiến Thanh Triều vậy, một lỗ thủng gần bằng bộ ngực của Địa Thi.
Con Địa Thi thứ nhất lao nhanh bao nhiêu thì bị đánh bật ra còn nhanh gấp bội có điều con Địa Thi thứ hai, thứ ba... cùng rất nhiều Địa Thi khác cũng lao tới.
Địa Thi không biết sợ cũng chẳng biết đâu, cách thức chiến đấu cũng đơn giản vô cùng, trực tiếp lao về phía Giác Viễn, chỉ cần có bất cứ bộ phận nào có thể tấn công liền tấn công, không quan trọng là chỗ nào trên thân thể.
Giác Viễn thì vẫn đứng đó, hai chân đứng thành thế trung bình tấn, từng quyền từng quyền oanh lên người đám Địa Thi, mỗi quyền mang theo uy lực bài sơn đảo hải, mang theo thứ âm thanh cứ như lấy đại chùy nện vào thanh sắt vậy, âm thanh nghe mà ghê cả người.
Địa Thi lao tới, chỉ cần dính quyền của Giác Viễn thì đều bị bật ra với tốc độ không tưởng, thân thể đều tự động xuất hiện một lỗ thủng khổng lồ.
Giác Viễn tốc độ ra quyền không nhanh nhưng cực có nhịp độ, mỗi lần ra quyền liền chắc chắn đánh bay một đầu Địa Thi nhưng mà Địa Thi có tổng cộng 25 đầu, tốc độ cũng không hề chậm, Giác Viễn phải tránh thế nào?.
Đáp án là Giác Viễn cũng không quan tâm, chẳng thèm đỡ cũng không thèm tránh, cứ để Địa Thi oanh kích lên người mình.
Bản thể của Vô Song tu luyện Cửu Dương Chân Kinh mới đến tầng thứ 4 trong khi Cửu Dương Chân Kinh của Giác Viễn là tầng thứ 10, Giác Viễn đã tu luyện tới cảnh giới Thập Dương.
Cảnh giới Thập Dương khủng khiếp ra sao?, lúc trước Vô Song không rõ lắm nhưng hiện tại thì cũng hiểu được tương đối, chỉ cần nhìn vào hộ thân chân khí của Giác Viễn cũng biết Giác Viễn quá mức kinh khủng.
Giác Viễn không tránh không đỡ là vì không cần, bất cứ khi nào Địa Thi đánh trúng người Giác Viễn thì tại vị trí đó đều có một vòng lửa bùng lên, sau đó một luồng hỏa nhiệt ập thẳng vào mặt Địa Thi, đương nhiên thứ này không biết đau cũng không thấy nóng có điều hộ thân chân khí của Giác Viễn còn mang theo cả lực phản chấn, mỗi lần Địa Thi đánh vào người Giác Viễn đều chịu lực phản chấn làm bắn ngược người lại, lảo đảo mà lùi về phía sau.
Giác Viễn ở trong loạn thi, căn bản không gặp chút khó khăn nào hơn nữa vị thần tăng này ánh mắt thủy chung chưa từng nhìn vào cái đám Địa Thi kia, ánh mắt khóa chặt Lam Phật hay nói đúng hơn là Tử La Lan đằng sau Lam Phật.
Không gian tĩnh lặng như tờ chỉ có những âm thanh va chạm giữa trọng quyền của Giác Viễn cùng thân thể Địa Thi, thứ âm thanh vang lên theo một tiết tấu nhịp nhàng, cứ như Giá Viễn không phải đang chiến đấu, Giác Viễn chỉ đang... luyện tập quyền pháp.
Ánh mắt của Giác Viễn thủy chung khóa chặt thân ảnh Tử La Lan, ánh mắt bình tĩnh đến lạ.
Toàn thân Giác Viễn không có góc chết, Vô Song có thể cảm nhận rõ ràng xung quanh Giác Viễn tồn tại một tiểu giới diện, một hỏa giới vô hình ngăn cản mọi công kích chạm vào người Giác Viễn thậm chí còn bắn ngược thứ công kích lại, một hỏa giới kinh khủng được tạo nên từ hỏa luân với chín vầng mặt trời chậm rãi hiện sau lưng Giác Viễn.
Vô Song cảm thấy nhìn thế là đủ, nàng không cảm thấy lũ Địa Thi này có thể làm khó cho Giác Viễn, chí ít là thời điểm hiện tại, tất nhiên Vô Song cũng hiểu mọi việc không thể dễ dàng như vậy.
Quả thật mọi việc không dễ dàng như vậy, sau khoảng 3 phút đồng hồ toàn bộ 25 con Địa Thi của Tử La Lan chỉ còn lại có 4 con còn có thể hướng về phía Giác Viễn mà phát động tấn công ấy vậy mà Tử La Lan vẫn cực độ tự tin.
Dung mạo nữ tử này không lộ ra nhưng ánh mắt thì chẳng che dấu chút nào, ban đầu nhìn thấy uy thế của Giác Viễn bản thân Tử La Lan liền lộ ra vẻ sợ hãi nhưng chẳng bao lâu sau liền tĩnh tâm trở lại.
Tử La Lan sợ hãi thực lực của Giác Viễn là đúng nhưng nữ tử này càng tin tưởng Địa Thi Hoàn Hồn Trận hơn.
Khi mà trên mặt đất chỉ còn lại bốn đầu Địa Thi còn có thể tiếp tục đứng lên thì dị biến rốt cuộc xảy ra, lúc này toàn bộ 25 cột chướng khí kia lại từ dưới lòng đất phóng lên thiên không, Tử La Lan lúc này lại khoa tay múa chân theo những vũ điệu kỳ dị bất quá chính Vô Song cũng không thể không công nhận nữ nhân này nhảy rất đẹp, trong những động tác của nàng cất dấu thứ gì đó ma mị vô cùng.
Chướng khí bắn thẳng lên trời, 25 cột chướng khí này cũng sẽ không tiếp tục 'đẻ' ra 25 đầu Địa Thi nữa mà chướng khí bỗng nhiên như có sinh mạng, chúng lao ra khỏi mặt đất sau đó lao thẳng về phía Địa Thi với tốc độ kinh hồn.
Giác Viễn ánh mắt lập tức rụt lại, Giác Viễn còn chưa quên khi Lam Giác có chướng khí thủ hộ thì khó chơi như nào.
Đám Địa Thi này vốn không có cách nào so sánh với Giác Viễn, trong Thi Khôi Thuật thì Giác Viễn được gọi là Quỷ Thi, Địa Thi muốn trở thành Quỷ Thi thì còn phải trải qua một bước thuế biến gọi là Oán Thi.
Nói theo cách thông thường, Địa Thi có thực lực là Đại Tông Sư hoặc hơn một chút, có thể coi là ngũ tuyệt nhất tinh – nhị tinh.
Địa Thi quá yếu so với Giác Viễn nhưng nếu có chướng khí nhập thể thì rất khác, khi đó chúng được gọi là Bất Tử Địa Thi.
Giác Viễn không quá hiểu vấn đề này nhưng Giác Viễn cũng biết Tử La Lan rốt cuộc thể hiện sự kinh khủng của cái gọi là Đại Thi Hoàn Hồn Trận, ánh mắt của Giác Viễn không khỏi nhìn về phía Vô Song.
Giác Viễn tại sao không lựa chọn trực tiếp công kích Tử La Lan?, đáp án chính là không thể.
Chỉ cần Lam Phật còn thủ hộ Tử La Lan thì Giác Viễn rất khó bỏ qua Lam Phật mà công kích Tử La Lan, cho dù có công kích được thì Tử La Lan cũng có thừa thời gian phản ứng, hơn nữa Giác Viễn biết lúc trước Tử La Lan căn bản chưa hề để lộ ra uy lực thật sự của thi trận.
Thú thật, Giác Viễn không biết cách giải quyết đám Địa Thi này ra sao hay đúng hơn là Bất Tử Địa Thi này ra sao nên mới nhìn về phía Vô Song, dù gì Vô Song cũng có thể dùng một quyền đánh bật Lam Phật ra ngoài.
Giác Viễn nhìn Vô Song còn Vô Song lại trực tiếp nhìn Tử La Lan, Giác Viễn thấy vậy liền không nói gì nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám Bất Tử Địa Thi trước mặt.
Địa Thi có chướng khí nhập thân, toàn bộ lớp da của chúng liền biến thành màu xám hơn nữa thân hình liền trở nên to lớn dị thường, vốn thân cao chỉ khoảng 1m6-1m7 không khác gì người trong Dược Vương Thôn nhưng sau khi có chướng khí nhập thể liền cao tới 2m5, không khác gì một đám dị nhân khổng lồ.
Tại sao bọn chúng cao lên?, Vô Song hiểu và Giác Viễn cũng hiểu, chướng khí kia tiến vào thân thể chúng, tạo thành một lớp giáp che kín thân thể Địa Thi, Bất Tử Địa Thi chính xác là Địa Thi được bảo hộ bởi một lớp chướng khí khổng lồ.
Điều này còn chưa xong, đáng nói nhất là cái cột chướng khí dưới mặt đất kia một đầu vấn cắm xuống mặt đất, một đầu thì cắm thẳng vào Địa Thi, tuy Giác Viễn không hiểu mục đích là gì những nghĩ đến lúc trước đánh với Lam Phật thì cũng đại khái đoán được, vì đoán được nên Giác Viễn cũng không lựa chọn đứng im nữa, thân hình lao thẳng về đam Địa Thi.
Đám Địa Thi này cũng lao về phía Giác Viễn, con Địa Thi gần nhất một quyền oanh thẳng vào ngực Giác Viễn, Giác Viễn đương nhiên cũng không tránh trực tiếp chịu quyền này, một quyền nện vào hộ thể chân khí của Giác Viễn làm Địa Thi bị đánh bật ra, sau đó Giác Viễn lựa thế một quyền đấm thẳng vào ngực nó.
Giác Viễn đấm xong một quyền liền nhíu mày, cảm giác khác xa với lúc trước.
Một quyền này không đánh trúng thân thể Địa Thi mà đánh vào lớp bình phong chướng khí, một quyền mang theo Cửu Dương Chân Lực đương nhiên có đại tác dụng, mang theo chân hỏa đốt cháy chướng khí nhưng mà vẫn như lúc trước, tốc độ hủy diệt chướng khí của Giác Viễn với tốc độ bổ sung của lớp bình phong này thật sự không khả quan.
Lần này Giác Viễn tung quyền, quả thật đục thủng một lỗ trên tấm bình phong chướng khí sau đó đánh bay Địa Thi kia đi bất quá Giác Viễn có thể dùng mắt thường nhìn thấy phần lỗ thủng trên người Địa Thi vậy mà từ từ lành lại, con Địa Thi bị đánh bay đi kia rất nhanh lại đứng lên.
Giác Viễn cũng không có quá nhiều thời gian quan sát Địa Thi kia bởi lúc này lại có ba con Địa Thi oanh kích vào người Giác Viễn sau đó bị phản chấn ngược lại mà lảo đảo lùi về sau.
Ba con này lùi về sau thì lại có một đám Địa Thi tiến lên đổi chỗ, trọng quyền lại oanh vào người Giác Viễn.
Đị Thi là Bất Tử Địa Thi còn Giác Viễn?, nội lực của Giác Viễn không phải bất tận.
Tử La Lan muốn dùng 25 con Bất Tử Địa Thi mài chết Giác Viễn.
Giác Viễn lúc này cứ đứng nhu một bức tượng, thân thể liên tục chịu quyền của Địa Thi, cũng không làm ra bất cứ công kích nào, một mực ngạnh kháng mưa quyền buông xuống.
Giác Viễn không ra tay nhưng hộ thể chân khí của Giác Viễn quá khủng bố, Địa Thi căn bản không công kích nổi Giác Viễn, cứ đụng vào người Giác Viễn thì lại bị đánh bật ra ngoài.
Giác Viễn cứ đứng đó như một tòa đại sơn có điều hỏa luân sau lưng Giác Viễn xoay chuyển càng nhay càng nhanh, rốt cuộc hỏa luân mang theo chín đoàn liệt nhật hoàn toàn dung hợp với nhau trở thành đại nhật, một hư ảnh mặt trời hiện ra sau lưng Giác Viễn, sau lưng Cửu Dương Thần Tăng.
Giác Viễn là đế vị siêu cấp cường nhân, ánh mắt cùng trí tuệ của Giác Viễn cực kỳ kinh người.
Giác Viễn hiểu đám Địa Thi kia không phải là bất tử, chỉ cần chướng khí bị hủy diệt hết thì Địa Thi sẽ tự động chết đi.
Dĩ nhiên đây là vấn đề lý thuyết, vấn đề thực tế rất khác, cả thiên địa ở Dược Vương Thôn là chướng khí, nếu Giác Viễn muốn diệt hết chướng khí thì chẳng khác gì diệt sạch chướng khí ở Dược Vương Thôn, lấy sức một người đấu lại cả thiên địa.
Giác Viễn làm được không?, đương nhiên làm không được tuy nhiên không phải không có cách khác.
Chỉ thấy Giác Viễn hoàn toàn thu liễm lại, hai tay chắp trước mặt mà nói.
"A Di Đà Phật, các vị hương thôn phụ lão, là Giác Viễn bất lực không thể bảo hộ mọi người, lúc này để Giác Viễn siêu độ cho các người, đưa các người tới cực lạc tịnh thổ, thanh tẩy ma khí, giải thoát khổ hải ".
Giác Viễn nói rất thành tâm, hai mắt nhắm lại cộng với vầng mặt trời sau lưng, Giác Viễn cứ như Phật Tổ hàng lâm vậy.