Chương 17: Hội nghị gia tộc.

Cô Nương Tu Hành

Chương 17: Hội nghị gia tộc.

Từ Chân liếc mắt đảo qua khu bên phải liền thấy Lão Biên thần thái anh tuấn, mặc đạo bào xám tay cầm quạt trông như một vị công tử, hắn cũng không thể không phục Lão Biên cái tài ngụy trang, hiện tại trông nàng giống y sì đúc một thiếu niên không có nửa phần nào là nữ tính cả. Sau khi Lão Biên phát hiện Từ Chân ánh mắt thì nàng tựa như cười đáp lại, khiến cho đám con gái bên cạnh hắn mặt đỏ phừng phừng, tim đập người ngoài cũng nghe được tiếng.

Đứng ở cách đó không xa lắm, Lão Tuyền ánh mắt nhìn ngược nhìn xuối đám người xung quanh giống như đang tìm kiếm thứ gì đó, sau khi trông thấy Từ Chân thì cũng mỉm cười. Từ Chân có thể cảm giác được rằng vị đường muội lúc bình thường ít khi nói chuyện này đối với mình vẫn rất quan tâm.

" Tùng Tùng Tùng!!!"
Tiếng trống vang lên, tiếng huyên náo cũng dừng lại, mọi người đứng nghiêm chỉnh, sự tĩnh lặng bắt đầu kéo dài, ngoài tiếng hơi thở ra thì không có một âm thanh nào được phát ra từ bất cứ ai hết.

Lão Thiên Thành ngồi ở trên ghế đang hai tay mỗi tay đặt trên một đầu gối ở trên đùi, ánh mắt nhìn tộc nhân ở dưới giống như một vị hoàng đế nhìn các quan văn trong chiều.

Mỗi năm ở Lão gia bảo đều có hội nghị gia tộc, từ trước đến nay nhiều nhất là ba lần hội nghị trong một năm, mọi người không biết rằng lần hội nghị này có chuyện gì quan trọng cần tuyên bố.

Lão Thiên Thành đứng dậy, lúc này nhìn ông ta như trẻ ra rất nhiều, đây là do ông mấy hôm nay được quá nhiều kinh hỉ từ Từ Chân, tinh thần của ông rạng rỡ phơ phới.

Nói gì thì nói Lão Thiên Thành cũng là tu luyện giả cấp tám đỉnh phong, bởi vì trước đây mỗi ngày tâm thần đều không được yên ổn, suy tư quá nặng nề nến mới tạo cảm giác già nua mệt mỏi như thế. Mấy ngày qua, cái gánh nặng trong lòng của ông ta đã được bỏ xuống, tu luyện dưỡng khí lại còn có Lỗi Đế Quyết của Từ Chân khiến cho tinh khí thần lập tức trở lại trạng thái đỉnh phong, không chỉ thế mà còn có dấu hiệu sắp muốn đột phá thế nên tinh thần lại càng thêm thoải mái.

Đây là lần đầu tiên Lão Thiên Thành được sung sướng trong mấy năm qua.

Lão Thiên Thành bước đi mạnh mẽ như chân long giáng thế, mãnh hổ tỏa uy, mỗi bước đi của ông đều có quy luật, kết hợp với giáng người tạo nên một khí thế vương giả, ai ai gặp cũng có một cảm xúc kính trọng không nói lên lời. Đứng ở trên đài cao, cất cao giọng nói.

- Hôm nay, ta mời tất cả mọi người tới dự hội nghị gia tộc là có một số chuyện muốn tuyên bố!

Giọng nói của Lão Thiên Thành vang vọng cả diễn võ trường, chất giọng trầm thấp như một chuông lớn, mọi tộc nhân ai ai cũng tại chỗ nghe thấy rõ ràng. Mọi người không ồn ào mà chỉ lắng nghe chăm chú, tựa như muốn rình thời cơ ăn từng chữ một của gia chủ phát ra… Có thể thấy rằng Lão Thiên Thành tại mọi người có uy vọng cao đến loại trình độ nào.

Mọi người nhìn thấy được tộc trưởng (gia chủ) của mình tinh thần rạng rỡ như vậy, những người trong tộc cũng rất lấy làm vui mừng.

Lời của Lão Thiên Thành vừa rơi xuống, khiến cho những người trong gia tộc lại tiếp tục nghị luận rì rầm. Ánh mắt của một đám những người trong tộc nhìn về phía Từ Chân, có tiếc hận, cũng có thương cảm. Nhớ ngày đó, hắn ở trong tộc hoàn toàn xứng là một thiên tài, là hy vọng của mọi người, sau này sẽ là một nhân vật lớn có thể che chở mọi người, nhưng hiên giờ thì mọi thứ là không thể xảy ra rồi. Chẳng lẽ tộc trưởng chuẩn bị buông tha cho Từ Chân, mặc kệ hắn làm một phế vật cả đời hay sao?

Mọi người bắt đầu ôn ào nghị luận, sau đó hàng loạt tiếng nói cất lên với vẻ mặt đây thương cảm, kẻ nói có già có trẻ:

- Gia chủ, điều này tuyệt đối không thể được!

- Đừng làm vậy tộc trưởng, kinh mạch của Chân nhi vẫn phải chữa trị.

-........ (tiếng nài nỉ của đám người)

Quan sát tộc nhân như vậy, trong lòng ông ta nở hoa vì sự đoàn kết của gia tộc, không chỉ ông ta mà Từ Chân cũng cảm động vì tấm lòng chân thành của mọi người. Hắn quay đầu lại, nhìn thấy mười mấy ánh mắt nóng bỏng như lửa đốt, những ánh mắt chân thành của đám huynh đệ này khiến cho Từ Chân thật sự cảm nhận rõ ràng về sự ấm áp trong gia tộc.

- Chân ca ca, ca không nên nản chí, đệ và các vị thúc bá sẽ tìm ra biện pháp giúp đỡ ca.

Đứng bên cạnh ân cần nói chuyện là Lão Mông, con thứ ba của Lão Cố Hùng.

Còn về nhưng kẻ trong gia tộc chê cười mình cuối cùng vẫn chỉ là số ít, hơn nữa còn là một đám do Lão Chân Hống cùng Lão Chân Mỹ cầm đầu. Rất nhiều người trong giai đoạn kinh mạch của Từ Chân bị đứt đoạn này cũng đều dốc toàn lực trợ giúp hắn, những huynh đệ thúc bá này rất nhiều người bởi vì hắn mà ba năm qua ăn mặc tiết kiệm, sống cũng không sung sướng gì, cống hiến tiền bạc của mình để gia tộc mua Tụ Khí Đan giành cho hắn chữa trị kinh mạch, ân tình như thế này Từ Chân làm sao dám quên?

Hắn ở trong lòng thề, chắc chắn sẽ che chở mọi người, không để mọi người phải chịu ủy khuất, những người huynh đệ tốt thế này biết đi đâu mà kiếm đây…

- Chuyện thứ hai ta muốn tuyên bố chính là con gái của Lão Bổ Nan là Lão Tuyền, đã thông khảo hạch của Lam Hoa Tông. Đến hai tháng sau sẽ tiến vào Lam Hoa Tông tu luyện, đây là chuyện may mắn của gia tộc chúng ta, những người trẻ tuổi của gia tộc phải lấy Tuyền nhi làm tấm gương sáng, phải càng thêm nỗ lực để giúp cho gia tộc ngày càng thêm huy hoàng, để cho tổ tiên có ở trên cao cũng phải mát lòng mát dạ!!!!!

Lão Thiên Thành nói xong, nhất thời bên trong gia tộc một trận hưởng ứng hô to, mọi người phấn khởi giống như chính mình được đi Lam Hoa Tông. Muốn nhận được tư cách nhập môn của Lam Hoa Tông thì dưới mười sáu tuổi phải đạt tới cấp sáu, không chỉ vậy mà còn phải thông qua một số khảo hạch của Lam Hoa Tông, những khảo hạch này vô cùng khó khăn, trăm người nhiều lắm chỉ chọn được có ba tới năm người mà thôi.

Mười mấy năm qua Lão gia bảo chưa từng có một ai thông qua được khảo hạch của Lam Hoa Tông, lúc đầu Từ Chân cũng có cơ hội, nhưng đáng tiếc trước lúc tham gia khảo hạch lại xảy ra chuyện đau buồn như thế, hiện tại Lão Tuyền tất nhiên sẽ là cao thủ đứng đầu trong đám trẻ tuổi ở gia tộc.

- Thật không ngờ Tuyền nhi tuổi còn trẻ mà lại có được thành tựu như vậy, thật không thể tin được!
- Không biết bao giờ ta mới có thể như Tuyền tỷ tỷ đây.

- Xem ra hy vọng tương lai của gia tộc phải để Tuyền nhi gánh vác rồi.

- Lão Tuyền tỷ tỷ, cho ta xin chữ ký …

Một đám đệ tử trẻ tuổi trong gia tộc rối rít chuyển ánh mắt hâm mộ về phía Lão Tuyền, thiếu nữ làm cho người khác kinh diễm kia không biết đã khiến cho bao nhiêu thiếu niên mơ mộng.

- Chân ca ngươi cần phải cố gắng lên, không thể thua Lão Tuyền tỷ tỷ, ca chắc chắn sẽ vượt qua tỷ ấy.
Lão Biên lộ ra trong veo mỉm cười, không nói ra được điềm tĩnh vui mừng. Từ Chân kinh mạch đã hoàn toàn khôi phục, nàng tin tưởng vững chắc, với thiên phú trác tuyệt của Từ Chân, có lẽ rất nhanh có thể một lần nữa tìm về tự tin cho bản thân hắn.

Hai người chênh lệch tuổi tác xưng hộ trái ngược nhau khiến mọi người xung quanh có chút cảm giác kì dị, nhưng mà cũng chỉ là cảm giác mà thôi chứ không ai bận tâm cả.

- Biên nhi, nếu như không phải mỗi tháng đều muốn hao tổn huyền khí giúp ta ân cần chăm sóc kinh mạch, tu vị của ngươi chỉ sợ sớm đã vượt qua Tuyền nhi rồi, ta dám cam đoan khẳng định.

Từ Chân lộ ra thần sắc hồi ức, kinh mạch đứt đoạn ba năm này, mỗi khi đêm trăng tròn, hắn đều chịu đau đớn, Lão Biên mỗi lần đều phải mạnh mẽ đem huyền khí của mình đưa cho hắn, giúp hắn chăm sóc kinh mạch, để cho hắn khỏi bị thống khổ cùng rút ngắn thời gian kinh mạch hồi phục. Nếu như không phải bởi vì như vậy, huyền khí của Lão Biên, rất có thể đã đột phá cấp tám thậm chí cao hơn.

Cả đám tộc nhân nghị luận không ngớt, trong cái thời loạn này mạng người bị coi rẻ giống như cỏ rác, gia tộc đã trở thành chỗ che chở cho mỗi người, mỗi người tự nhiên đều hi vọng gia tộc mình cường đại, Lão Tuyền có thể vào Lam Hoa tông để bồi dưỡng, nếu không có gì bất trắc, chỉ sợ là không được vài năm, trong gia tộc sẽ ra một nữ chiến thần, đến lúc đó bọn họ có được sự che trở an toàn.