Chương 19: Biết là ai không?

Cô Nương Tu Hành

Chương 19: Biết là ai không?

Lão Mặc Âm mặc dù rất tức giận, bất quá đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, hắn thực chất trong lòng đang cười thầm, có thể hắn không thành công mục đích thúc đẩy tế tổ đại điển nhưng chỉ cần chờ đợi ba tháng sau cũng được, đến ba tháng sau thì Lão Thiên Thành không thể không làm tế tổ đại điển…

Bên dưới thấy hai nhân vật lớn tranh luận, cả đám tộc nhân xì xào bàn tán, đa số là ủng hộ tộc trưởng, còn lại phần tử số ít thì đứng về phía Lão Mặc Âm.

Nhìn phụ thân mình đang vì hắn mà tranh luận, Từ Chân ánh mắt quan sát các phản ứng của tộc nhân xung quanh, hắn chen qua từng người một tiến tới chỗ phụ thân minh, hắn không muốn phụ thân hắn vì mà bị ảnh hưởng đến uy tín của mình trong gia tộc.

Từ Chân: " Phụ thân, chuyện gia tộc tuyển chọn vị trí gia chủ kế nhiệm là việc lớn của gia tộc, hài nhi thấy nên chọn bảy ngày sau làm tế tổ đại điển."

Các tộc nhân bởi vì sự lên tiếng của Từ Chân mà ngẩn người vì ngạc nhiên, không một ai có thể nghĩ tới rằng Từ Chân hắn lại có thể đứng ra vào lúc này.

Lão Bổ Nan, Lão Cố Hùng cùng Lão Thiên Thành đều mặt cứng lại, bọn hắn cho rằng Từ Chân lúc này sao lại hồ đồ như vậy. Kể cả kinh mạch có khôi phục đi nữa nhưng cũng không phải là đối thủ của Lão Chân Hống được, bọn hắn đây là đang muốn kéo dài thời gian ba tháng để có lợi cho Từ Chân.

Lão Mặc Âm ngược với đám người Lão Thiên Thành, hắn trong lòng cười thầm cùng chửi đổng Từ Chân là một tên ngu si.

Trong đám tộc nhân liên tục truyền tới những tiếng thở dài cùng than phiền, bọn họ thấy rằng Từ Chân đúng ra vào lúc này là không nên một chút nào. Từ Chân là con của tộc trưởng, nếu dùng quan hệ tình cảm của mọi người trong tộc đối với Lão Thiên Thành, chắc chắn bọn họ nguyện ý để cho Từ Chân trở thành gia chủ kế nhiệm. Nhưng mà hiện tại Từ Chân đã kinh mạch đứt gãy, hoàn toàn thành một phế nhân, ở thế giới lấy nắm đấm nói chuyện này, một tên phế nhân là quả quyết không có biện pháp lãnh đạo tất cả một gia tộc.

Lão Chân Hống nhìn thoáng qua Từ Chân, hừ lạnh một tiếng, hắn đang cho rằng tên phế nhân Từ Chân này chẳng có lẽ là trong lòng còn có vọng tưởng, muốn phải lấy được vị trí gia chủ kế nhiệm à?

Vị trí gia chủ kế nhiệm phải dùng đấu võ để quyết định, đây là tổ chế đề ra, tuyệt đối sẽ không sửa đổi.

Lão Thiên Thành thấy hài nhi mình quá hồ đồ, sau một lúc, hắn ngậm ngùi thở dài, trầm giọng nói:

- " Quyết định vậy đi! Bảy ngày sau tổ chức tế tổ đại điển!!!"

Nhìn đám tộc nhân hưng phấn, kích động thậm chí có vài ánh mắt lo lắng cho Từ Chân, Lão Thiên Thành hắn cũng trong lòng hiểu rõ, nếu như đem vị trí gia chủ kế nhiệm tuyển chọn hoãn tới ba tháng sau, hắn không biết lúc đó sẽ nhận được bao nhiêu chỉ trích nữa, hắn vốn chính là vì Từ Chân, bất kể thế nào cũng phải đứng vững trước áp lực lớn, nhưng thấy Từ Chân nói như vậy, hắn liền nhường thôi chứ biết làm sao.

Lão Mặc Âm trầm tư suy nghĩ, hắn không vì Từ Chân thành phế nhân mà coi thường, " voi có thể chết vì kiến" nên không việc gì không thể xảy ra. Bất quá một lúc sau hắn lại lắc đầu, cho rằng mình quá suy nghĩ nhiều, không có Đoạn Tục Đan thì việc khôi phục kinh mạch chỉ là chuyện hoang tưởng.

Tuy nhiên hắn có nhiều điều không rõ, tại sao Từ Chân lại ở chính thời điểm nay đứng ra, nghĩ lại, Từ Chân dĩ nhiên là một cái phế nhân, bảy ngay sau hay là ba tháng sau tổ chức tế tổ đại điển cũng không khác gì nhau, chẳng lẽ cái tên phế nhân Từ Chân này còn muốn cùng con mình tranh đoạt vị trí gia chủ?

Một lúc sau tộc hội kết thúc, mọi người giải tán, một đám tộc nhân nghị luận về tế tổ đại điển bảy ngày sau, rất nhiều cảm khái.

Lão gia bảo, nơi ở của Lão Thiên Thành.

- Con có lòng tin ở bảy ngày sau thắng được vị trí kế nhiệm gia chủ sao?

- Hài nhi chắc chắn sẽ giành được vị trí gia chủ!

Từ Chân cũng không có biện pháp xác định là nhất định có thể thắng Lão Chân Hống hay không.

- Nếu như không thắng được, bậy thì thôi. Thực lực của ngươi bây giờ khôi phục lại ở trình độ nào rồi?

Lão Thiên Thành nói, hắn không muốn cho Từ Chân áp lực quá lớn, Lão Mặc Âm bàn tính đánh rất hay, hắn há lại không biết, nếu để cho Lão Chân Hống đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, bước tiếp theo của Lão Mặc Âm, chỉ sợ sẽ đối với hắn hạ thủ, Lão Mặc Âm cùng Vân Gia Bảo giao dịch, hắn há lại sẽ không biết. Bất quá hắn cũng sẽ không cứ như vậy sợ Vân Gia Bảo!

- Hài nhi hiện tại đã khôi phục lại cấp ba hậu kỳ.

Từ Chân nói, trước mắt cấp bậc huyền khí của hắn là tứ giai, bất quá huyền khí trong cơ thể hắn quá tinh thuần, trình độ tinh thuần vượt xa huyền khí bình thường, đây là chưa kể còn được Tiên thiên khí đang cải tạo huyền khí của hắn, chính mình có bao nhiêu thực lực, ngay cả Từ Chân cũng không rõ ràng lắm, nhưng hắn nhận thấy giờ có thể đánh chết địch thủ cấp chín.

- Cấp ba hậu kì? Khôi phục được rất nhanh, nếu có thể tiến thêm một bước, liền có thể tăng cơ hội đánh bại Lão Chân Hống rồi.
Lão Thiên Thành vui mừng, kinh mạch của Từ Chân vừa mới khôi phục, hắn suy đoán thực lực của Từ Chân tối đa là nhất giai, không nghĩ tới cũng đã gần đạt cấp bốn, để cho hắn rất là kinh ngạc, tăng thêm Từ Chân có chút vũ kỹ trụ cột, cũng không phải hoàn toàn không có phần thắng.

- Ta chuẩn bị cho ngươi hơn mười khối Tụ Khí Đan, ngươi lấy về dùng a.

Lão Thiên Thành từ bên trong hốc tối bên cạnh lấy ra một cái hộp gấm, bên trong có 43 viên Tụ Khí Đan mùi thơm lan tỏa tứ phía.

- Phụ thân, không cần, về sau không cần lại tìm kiếm Tụ Khí Đan cho ta, ta không cần.

Hốc mắt Từ Chân đỏ lên, hiện tại trong cơ thể hắn mỗi ngày đều phải tiếp nhận huyền khí dũng mãnh từ trong rìu đá tiến ra tẩy lễ, Tụ Khí Đan bình thường căn bản không có hiệu quả. Ba năm này đến nay, hắn đã tiêu hao mấy ngàn khối Tụ Khí Đan, hiện ở tài lực gia tộc đại tổn, căn bản không có tiền vơ vét Tụ Khí Đan rồi.

Đúng lúc này một viên ngọc giản truyền tin bay tới, tiếp nhận ngọc giản, Lão Thiên Thành nhếch miệng, quay sang nói với Từ Chân:

- Lão Chân Mỹ vừa tử vong, chết không toàn thây! Ngươi có biết là do ai làm không? Là Biên nhi gây ra đó.

- Biên nhi?

Từ Chân nghe được tin tức này giật mình, hắn ngạc nhiên thốt lên.