Chương 94: Dumbledore thử

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 94: Dumbledore thử

Chương 94: Dumbledore thử


Nói xong, ông Malfoy xoày người tính rời đi, tránh thoát khỏi vũng nước đục này. Nhưng mà con gia tinh Dobby thể hiện một loạt hành vi vô cùng cổ quái.

Đôi mắt to lồ lộ của nó nhìn chằm chằm Harry đầy ngụ ý, tay nó cứ chỉ hết quyển nhật ký rồi đến ông Malfoy, rồi tự đấm mạnh vào đầu bằng nắm tay của mình.

Tristan nhìn thấy bộ dáng khác thường của con gia tình liền khều nhẹ Harry một cái, chỉ chỉ về hướng con gia tinh.

Lúc đầu Harry cũng không hiểu ra sao, nhưng rất nhanh nó liền hiểu ý Tristan. Thằng bé gật đầu ra hiệu cho Dobby. Con gia tinh bèn lùi vào góc phòng, tự véo tai mình để trừng phạt.

"Thưa ông Malfoy, ông có muốn biết vì sao mà Ginny có được quyển nhật ký đó không?" Tuy có bất lịch sự một chút nhưng Harry vẫn lên tiếng hỏi.

"Hừ!" Ông Malfoy ngoảnh đầu nhìn Harry. Ông đáp lạnh lùng: "Làm sao ta có thể biết được bằng cách nào con nhỏ ngu ngốc đó có được cuốn nhật ký ấy chớ?"

"Thật như vậy sao?" Harry rõ ràng không tin, nó nói tiếp: "Nhưng theo con thì g biết chứ, bởi vì chính ông đưa cho Ginny mà. Trong tiệm sách Flourish và Blotts ấy. Ông đã giả đò cầm cuốn sách giáo khoa môn Biến của Ginny lên chê bai này nọ, rồi thừa lúc đó nhét cuốn nhật ký vô, đúng không?

"Bằng chứng đâu!" Rõ ràng ông ta đang vô cùng chột dạ cho nên mới rít lên như vậy.

"Chà, không ai có thể chứng minh được chuyện như vậy đâu." Cụ Dumbledore mỉm cười mà nói: "Nhất là bây giờ Tom Riddle đã bị xóa khỏi quyển sách rồi. Tuy nhiên, tôi có lời khuyên ông, ông Malfoy à: không nên đưa ra thêm những món đồ khác của Chúa tể Hắc ám Voldermort nữa. Nếu có thêm bất cứ món gì của hắn mà rơi vào tay những học sinh ngây thơ vô tội, thì tôi nghĩ ông Arthur Weasley chắc chắn sẽ truy ra được nguồn gốc mấy món đó là xuất phát từ ông…"

Lucius Malfoy đứng lặng mất một lúc, tay phải giật giật như muốn móc ra đũa phép cho mỗi người ở đây một cái Avada cho bỏ ghét. Nhưng mà nhận ra mình đang phải đối mặt với bạch phù thủy hùng mạnh nhất thế kỷ 20, làm như vậy hoàn toàn không có một chút tác dụng nào nên đành quay sang nạt con gia tinh cho hả giận:

"Ta sẽ nhớ kỹ lời khuyên của ông, Dumbledore.Đi thôi, Dobby!"

Ông Malfoy vặn nắm đấm cửa, mở ra, và con gia tinh líu ríu chạy theo chân, bị ông tống một đá văng qua khung cửa. Tất cả mọi người trong phòng đều nghe thấy tiếng con gia tinh rên la đau đớn khi lăn xuống cầu thang.

[Hừ!] Tristan hừ lạnh một tiếng. Xem coi cái lão Lucius này còn phong quang được bao lâu. Chờ Kẻ mà ai cũng biết trở lại, biết được hành đồng vừa nãy thì những ngày tháng bình thường của lão ta sẽ hoàn toàn chấm dứt. Làm mất một cái Horcux cũng không phải là một tội lỗi mà nói bỏ qua là bỏ qua được.

Harry thì hình như nảy ra một sáng kiến vĩ đại nào đó, nó nhìn qua Tristan một cái rồi vội nói:

"Thưa thầy, xin thầy cho phép con đem trả cuốn nhật ký đó cho ông Malfoy."

Cụ Dumbledore điềm nhiên đáp:

"Đương nhiên là được chứ, Harry. Nhưng mà mau chân lẹ tay lên. Con không nhớ bữa tiệc đang đợi con sao? Tiếp đó con nhớ ghé bệnh xá gặp Madam Pomfrey một chuyến trước khi đi ngủ là được."

Harry chụp ngay cuốn nhật ký trên bàn và phóng như mũi tên ra khỏi văn phòng. Tristan cũng rất muốn chạy theo nhưng nó luyến tiếc á. Trên bàn của cụ Dumbledore còn có mồ hôi xương máu của nó a.

"Sao vậy Prewett? Trò có chuyện muốn nói với thầy à?" Cụ Dumbledore mỉm cười mà nhìn nó, hỏi han ân cần.

Thằng bé dường như muốn nói lại thôi, nhưng rốt cuộc sự tiếc tiền lại chiến thắng tất cả.

[Thưa giáo sư, con … con có thể xin lại cái nhẫn này được không ạ.]

"Xem thầy này, xém tí nữa lại quên việc quan trọng như vậy. " Cụ Dumbledore tựa như cười, lại tựa như không cười mà nói: "Như vậy trò Prewett, trò có thể giới thiệu cho ta về chiếc nhẫn này được không?"

Tuy vạn phần không muốn, nhưng để cầm lại chiếc nhẫn "tinh thần quốc roi" này, Tristan đành phải sơ lược giải thích về thứ siêu phàm vật phẩm này cho cụ Dumbledore nghe.

Đương nhiên là không thể nói là do nó mua được trong thương thành của hệ thống rồi. Tristan nói là trước khi nhập học nó tìm được thứ này trong phòng ngủ cũ của cha mẹ nó, nơi mà nó chưa từng bước vào trong suốt mấy năm qua. Bởi vì nghĩ rằng đây chính là di vật của cha mẹ mình để lại cho nên mới đem theo kè kè bên mình như vậy.

Ngoài ra nó cũng giới thiệu công năng của chiếc nhẫn. Việc này cũng không cần phải dấu diếm làm gì cho mệt bởi vì cũng không thể nào dấu diếm a. Chỉ cần cụ Dumbledore kiểm tra cái là biết ngay a. Nên nó thẳng thắn chuyện này với cụ còn hơn sau này bị gặng hỏi.

Nghe được Tristan giới thiệu, cụ Dumbledore vô cùng hứng thú quan sát kỹ chiếc nhẫn trên bàn. Thậm chí khi Tristan vừa mới nói xong, cụ liền đeo chiếc nhẫn này vào tay mình. Điều này khiến cho thằng bé hơi chút xíu kinh hoàng một chút nhưng rất nhanh bình thường trở lại. Nó cũng chú ý đến nét mặt của thầy hiệu trưởng lúc này, dường như cơn đau đầu mà chiếc nhẫn gây ra cho người sử dụng hoàn toàn vô hiệu với cụ vậy.

"Được rồi, trò Prewett. Trò Prewett, trò phải biết rằng chiếc nhẫn này là một dụng cụ ma thuật hắc ám vô cùng nguy hiểm. Không phải là thứ mà một học sinh năm nhất bình thường có thể mang theo bên người. " Kiểm tra xong chiếc nhẫn, cụ Dumbledore cũng thu hồi nét tươi cười trên mặt mình, nghiêm túc mà nói với thằng bé.

Dụng cụ ma thuật hắc ám? Đúng là nó rồi chứ còn gì nữa. Muốn rèn nên chiếc nhẫn này cần phải giết người ✔, gây nguy hiểm cho người sử dụng ✔, có năng lực mười phần nguy hiểm ✔. Đây không phải là vật phẩm ma thuật hắc ám thì cái gì mới là vật phẩm ma thuật hắc ám đây.

Tuy vậy, nó vẫn không cam lòng a, không thể để cho chiếc nhẫn này bị cụ Dumbledore tịch thu được.

"Nhưng mà … Thưa giáo sư …"

"Tristan! Thầy có thể gọi trò như vậy đi." Cụ Dumbledore nhìn chằm chằm vào nó mà nói: "Trò có biết không, từ lần đầu tiên thầy gặp trò cách đây 6 năm. Thầy đã cảm thấy trò rất giống với một người bạn cũ của thầy. Đúng vậy, rất giống. "

Khi nói ra những chữ cuối cùng, dường như cụ Dumbledore đã lâm vào hồi ức của mình. Tuy cụ vẫn đang nhìn chằm chằm vào nó nhưng Tristan biết rằng cụ lúc này đang thông qua nó nhìn đến một người hoàn toàn khác, và người đó đối với cụ cực kì cực kì quan trọng.

Tristan cũng đoán được người mà cụ Dumbledore đang nhắc đến là ai. Ai kêu bộ phim "Fantastic Beasts and Where to Find Them" được phát hành vào năm 2016 đây.

Bởi vì được cụ Dumbledore so sánh với người đó, cho nên nó không khỏi rùng mình một cái, cả người cơ bắp căng cứng,dựa sát vào ghế bành, tay trái cũng theo phản xạ phòng ngự mà sờ đến đũa phép. Nhưng rất nhanh, nhờ vào sự khống chế cơ bắp siêu phàm cùng với lâm thời bật lên cơ giới hóa tâm trí nên ngạnh sinh sinh ngăn lại tất cả phản ứng trên.

Nó biết lúc này mình đang trong tình huống vô cùng nguy hiểm. Nếu cụ nhận định nó sẽ trở thành chúa tể Hắc Ám đời thứ ba thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Ít nhất thì cũng sẽ giống như Tom Riddle ngày xưa, được xếp vào đối tượng trọng điểm quan sát, còn trong trường hợp tệ nhất thì có thể sẽ bị bóp chết từ trong trứng nước, dù sao thì lúc này cụ Dumbledore tuổi tác cũng đã cao rồi, không còn nhiều thời gian như xưa nữa.