Chương 9: Tiền Là Tiền Của Ta

Bách Thế Trùng Tu

Chương 9: Tiền Là Tiền Của Ta

Mộ Dung Hạ Thu nghe thanh âm ôn nhu của Âu Dương gia vũ, ngẫm lại bây giờ hai người cũng đã là vợ chồng hợp pháp, sớm muộn gì cũng là người của hắn, sẽ không cùng so đo thiệt hơn với hắn, nghĩ vậy không khỏi trầm mặc không nói.


Âu Dương gia vũ đợi nửa ngày không thấy Mộ Dung Hạ Thu nói chuyện, tưởng rằng nàng tức giận, đang muốn làm lại thì cảm giác vật kia "hung hăng" chích chích vào bên hông Hạ Thu (Sặc sặc, "chích chích là gì vậy ta), chỉ thấy Mộ Dung Hạ Thu run rẩy thanh âm nhẹ nhàng nói:" Xấu lắm, ngươi …ngươi... Cái vật kia cứ chạm vào người nhân gia, nhân gia như thế nào... ngủ được."


Âu Dương gia vũ tươi cười đầy ẩn ý, hướng tai Mộ Dung Hạ Thu thổi một cái, hài lòng nhìn thân thể Mộ Dung Hạ Thu cứng lên một chút, sau áp sát tai Mộ Dung Hạ Thu thì thầm nói:" Ai kêu Hạ Thu của ta lớn lên lại xinh đẹp mê người như vậy chứ, cho nên ‘ nó ’ bây giờ cũng không nghe lời ta."


Mộ Dung Hạ Thu vẻ mặt đỏ ửng nổi giận quay mặt đi, quyết định không cùng hắn nói chuyện, để hắn hết hồ ngôn loạn ngữ, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.


Âu Dương gia vũ cười, trong ánh mắt đầy thâm ý, lập tức cũng nhắm mắt bắt đầu ngủ.
Sáng sớm, ánh mặt trời đầu tiên chiếu vào phòng ngủ, Mộ Dung Hạ Thu chậm rãi tỉnh lại, mở mắt phát hiện mình nằm trong lồng ngực Âu Dương gia vũ, mặt ửng đỏ, không khỏi nhớ lại chuyện tối qua.


Âu Dương gia vũ hai tay giơ lên, sau đó một tay nhằm thẳng kiều đồn Mộ Dung Hạ Thu định b… ‘ ba ’ một tiếng, Hạ Thu nói:" Lúc ngủ không nên lộn xộn."

" A..." Mộ Dung Hạ Thu chỉ cảm thấy đồn bộ tê rần, một cảm giác khác thường từ đồn bộ truyền đến, không tự chủ được liền rên rỉ một tiếng.


Âu Dương gia vũ kia dùng ma thủ chiếm được tiện nghi cảm giác đồn bộ của Mộ Dung Hạ Thu đang cứng lên liền chậm rãi vuốt ve.


Mộ Dung Hạ Thu bất an giãy dụa muốn thoát khỏi ma trảo của Âu Dương gia vũ, nhưng nàng làm sao có thể thoát khỏi được hắn, nam nhân mềm nhẹ vuốt ve làm cho nàng mặt đỏ tới mang tai, không ngừng thở dốc.


Âu Dương gia vũ khóe miệng có nhếch lên, tạo thành một nụ cười xấu xa, cái tay kia dùng sức nhằm hướng bụng dưới của nàng di chuyển xuống, đồn bộ mỹ nhân làm cho hắn cảm giác yêu thích tuyệt vời không buông tay, tùy ý vuốt ve cảm giác so với "Thản thành gặp lại" vượt không được bao nhiêu.


Mộ Dung Hạ Thu sắc mặt ửng đỏ, đôi mắt khép hờ xuân ý, thở hổn hển nói:" A... Bại hoại, xấu lắm, không... Không nên sờ loạn, nhân gia hảo khó chịu ~" Vừa nói một bên giãy dụa uốn éo thân thể.


hành động vô tri này quả thực làm cho lửa dục tăng mạnh, hai người xoắn lấy nhau càng ngày thở càng gấp, Âu Dương gia vũ không khỏi âm thầm kêu khổ, bởi vì cái thế giới này linh khí rất thưa thớt, bản thân sớm muộn cũng phải về Tu Chân Giới, nếu muốn dẫn theo lão bà cùng đi thì chắc chắn phải cùng nàng đề cap tu vi bằng pháp quyết song tu, chính là bây giờ bản thân còn không có tâm pháp song tu cho nàng, mà xử nữ thân song tu hiệu quả là tốt nhất, vì sau này thì bây giờ dù gì đi nữa cũng không thể ‘ đục ’ nàng.
Âu Dương gia vũ cố trấn áp dục hỏa, tay không muốn dời khỏi cặp nhũ hoa của nàng nhưng vẫn phải chuyển sang nhẹ nhàng ôm lấy Mộ Dung Hạ Thu.

một lát sau, Mộ Dung Hạ Thu cũng dần dần tỉnh táo lại chậm, nhớ tới tình hình vừa rồi, cả thân người như bị lửa đốt, thèm khát, uốn éo…, nhất thời không dám đối mặt Âu Dương gia vũ, gục đầu trốn vào lồng ngực Âu Dương gia vũ.


Một lúc lâu......, Âu Dương gia vũ vỗ vỗ vai Mộ Dung Hạ Thu, giọng hư nhược nói:" Hạ Thu, dậy thôi."


Mộ Dung Hạ Thu nhẹ nhàng ‘ ân ’ một tiếng, cố giữ ý tứ đứng lên, đi tới tủ quần áo phía trước dừng lại, gương mặt lại đỏ lên nghiêm mặt nhìn Âu Dương gia vũ, cắn cắn môi nhỏ giọng nói:" Ta cần thay quần áo."


" Hảo a, vậy thay đi." Âu Dương gia vũ trang buông một câu.


Mộ Dung Hạ Thu cắn răng, gắt giọng:" Vậy ngươi còn không đi ra ngoài?"


Âu Dương gia vũ ha ha nói:" Ta cũng phải thay quần áo a." Lập tức trong mắt hiện lên vẻ mặt dâm tà, cười xấu xa nói:" Nếu không, đồng thời cùng thay cũng tốt."


Mộ Dung Hạ Thu nhìn Âu Dương gia vũ mang bộ dáng sắc lang, nhớ tới vừa rồi hoang đường không khỏi hung hăng mặt cắt không còn chút máu liếc mắt, phẫn nộ nói:" Ai muốn cùng với đại sắc lang ngươi đồng thời thay đồ a."


Âu Dương gia vũ nhìn Mộ Dung Hạ Thu cầm quần áo đi vào phòng tắm, ha ha cười, đứng lên cởi ngay quần áo để thay.


...............................................................


Một chiếc xe thể thao siêu hạng từ thiên phủ của khu bát hào biệt thự sử vọt ra, đây là loại xe mà trên thế giới chỉ sản xuất ra một số lượng nhất định, giờ do Âu Dương gia vũ điều khiển,

Mộ Dung Hạ Thu chu cái miệng nhỏ nhắn bất mãn nhìn cái này vẻ mặt nam nhân tà tiếu ghê tởm, kháng nghị nói:" Tại sao mà không cho ta lái xe?"


" Nếu cùng đường thì ngồi cùng xe với ta không được sao? Tại sao lại muốn lái? Hơn nữa ta cũng không có tiền cho ngươi đổ xăng." Âu Dương gia vũ vừa lái xe vừa giở giọng vô sỉ.


" Ta thích khai tự mình lái xe, xăng thì ta tự đổ." Mộ Dung Hạ Thu nghiến răng nói, tên hỗn đản này, chỉ cần một lần sinh nhật ngày xưa thì tiền cũng không biết có thể mua bao nhiêu chiếc xe, nhưng bây giờ lại nói với mình là không có tiền đổ xăng, quả thực chính là khẩu phật tâm xà mà, tưởng ta tin sao, tức cười.


" Bây giờ ngươi đã là lão bà ta, tiền của ngươi chính là tiền của ta, bi giờ đang lạm phát vì vậy tiêu sài cái gì cũng nên tính cẩn thận, nhân dân tệ mất giá, vật giá tăng cao a." Âu Dương gia vũ cảm thán nói,da mặt đúng là dầy vô địch, Âu Dương gia vũ trải qua một đoạn thời gian tu luyện đã dầy hơn mặt mo, cho nên tiền của Mộ Dung Hạ Thu cũng bị hắn biến thành tiền của hắn, bất quá hai người đã là vợ chồng hợp pháp, những lời này mặc dù có điểm vô sỉ nhưng cũng cũng không phải là hoàn toàn không có đạo lý.
nhìn da mặt ngày càng dầy của Gia Vũ, Mộ Dung Hạ Thu không nói được câu nào, ngoảnh mặt không thèm tranh luận nữa.


Âu Dương gia vũ cười híp mắt, điều khiển xe đỗ ở van đường, sau đó ghé tai Mộ Dung Hạ Thu thì thầm nói:" Lão bà, kỳ thật cho ngươi ngồi xe của ta là bởi vì lúc nào ta cũng muốn nhìn thấy ngươi gần như thế này mà thôi."


Mộ Dung Hạ Thu nghe câu nói đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, đáy lòng rung động, quay đầu nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, một đôi mắt tràn đầy tình thương yêu đang nhìn mình, không khỏi hạ ý nhắm mắt né tránh (vẫn chưa hết tức).


Âu Dương gia vũ hiện ra ánh mắt âm mưu đắc ý cười, chậm rãi hướng môi Mộ Dung Hạ Thu chìa môi hôn tới (sặc).


" Phanh, phanh, phanh," Xa song một trận thanh âm dồn dập truyền đến, Mộ Dung Hạ Thu đột nhiên bừng tỉnh lại đây, tránh được nụ hôn của Âu Dương gia vũ, mặt ửng đỏ thầm nghĩ một tiếng nguy hiểm thật a, thiếu chút nữa thì dính chưởng a.


Âu Dương gia vũ nộ hỏa trùng thiên, mở cửa xe hét lớn:" tức chết ta a, để ta hôn một cái sẽ chết người sao?" Còn kém một chút a, còn kém vậy một chút là có thể hôn đôi môi mê người kia rồi, tự mình mất công xếp cả ngày, vừa tới lúc thu thành quả thì bị phá đám, thật là muốn đem bọn này ngũ mã phanh thây a, không…, phải là lục mã phân thây đi. Âu Dương gia vũ hậm hực nghĩ.


Mấy chiếc xe cảnh sát bị Âu Dương gia vũ chửi nửa ngày cho đến lúc chạy qua mới thôi." Không phải là chỉ nhắc nhở không được đỗ xe sao? Hống cái gì mà hống, có tiền nộp phạt là xong a." hướng tới cảnh sát bất bình nói.


..........................................................


cùng Mộ Dung Hạ Thu đi tới phòng học lớn, thấy quang cảnh đang nhộn nhịp, nam sinh viên đang ầm ĩ bàn tán về các loại đồ trang sức của nữ giới, còn có không ít người trầm tính, đang trầm mặc lầm bầm lầu bầu thật quái dị, nói tóm lại có thể đi vào Hoa Giang Đại Học thì đều không phải là nhân vật đơn giản, càng không có người nghèo.


Âu Dương gia vũ thần sắc bình tĩnh, phảng phất tự mình cùng bọn họ là hai thế giới khác nhau, đối với việc học tập nhàm chán này hắn cũng không quan tâm, chỉ là cấp cho Mộ Dung Hạ Thu một đệ tử tốt nên mới theo cùng.


không để ý tới mọi người đang có ánh mắt thất kinh, cầm tay Mộ Dung Hạ Thu đi tới bàn cuối ngồi xuống.


tất cả Nam sinh đều tức giận, vừa sợ vừa giận vừa là hâm mộ, ghen ghét không phục vừa không thể đưa mắt nhìn kỹ Âu Dương gia vũ, cái tên hỗn đản này là ai? Như thế nào lại có thể cầm tay mà lôi kéo nữ thần Mộ Dung Hạ Thu? Mộ Dung Hạ Thu lại... lại tự nhiên không có tức giận, điều này sao có thể?


Nữ sinh thì vừa là ngạc nhiên vừa là cao hứng, ngạc nhiên về việc hoa hậu Hoa Giang Đại Học Mộ Dung Hạ Thu lại bị một nam đồng học không rõ lai lịch cầm tay kéo đi, rõ ràng quan hệ không tầm thường, cao hứng chính là loại đi được một đối thủ cực mạnh mà vô số nam sinh đang thầm thương trộm nhớ Mộ Dung Hạ Thu sẽ phải từ bỏ, không phải bản thân sẽ có thêm cơ hội sao.


bên trên sư phụ viện trưởng cùng lãnh đạo đang nói chuyện, bên dưới nam nam nữ nữ không có kị một chút nào, ồn ào bàn tán mối quan hệ của Âu Dương gia vũ và Mộ Dung Hạ Thu.


Âu Dương gia vũ thân thủ lặng lẽ ôm chiếc eo thon nhỏ co dãn của Mộ Dung Hạ Thu, cười tà mị nói:" Không nghĩ tới lão bà ta tại trường học nổi danh như vậy a."
Mộ Dung Hạ Thu đỏ mặt nhỏ giọng nói:" Gia vũ, đừng loạn, bọn họ đều đang nhìn đấy? Nhân gia ở chỗ này đọc đã nhiều năm, bọn họ đại bộ phận đều là trước kia cao trung bộ nhân, nhận thức cũng không có gì kỳ quái."


Âu Dương gia vũ không để ý tới những ánh mắt tóe lửa của các nam sinh, ôm eo thon nhỏ Mộ Dung Hạ Thu tay thì chậm rãi hướng kiều đồn đang làm hắn thất điên bát đảo mò tới, nhưng miệng lại tỏ ra đáng thương nói:" Ta thật thảm a, ngươi xem ánh mắt của những người ái mộ ngươi đều toát ra lửa hận hừng hực kia đang nhìn ta kìa, bây giờ bọn họ khẳng định hận không được ăn tươi nuốt sống ta, bọn họ nhiều người như vậy mỗi người chỉ cần nhỏ một bãi nước bọt là có thể khiến ta chết đuối a, hảo lão bà, ngươi nhất định phải bảo vệ ta a, bằng không ngươi thành quả phụ đó a."


Mộ Dung Hạ Thu gắt gao đè ma trảo đang hướng tới đồn bộ của mình, khóc không ra nước mắt nhìn nam nhân cực kỳ vô sỉ này, mặt đỏ bừng sẳng giọng:" chết đi càng tốt, đỡ phải làm mấy chuyện xấu đó đối với nhân gia."


nam sanh này đã hết chỗ nói rồi, ngươi ở chỗ này thì có ích lợi gì? Nhân gia khóc cũng không khóc cho ngươi, nhìn hai người đang có bộ dạng tình tứ, đại bộ phận người cảm thấy tâm như đã chết, còn có tiểu bộ phận nhân dưới tình huống này quyết định trở về điều tra một chút xem tiểu tử này bối cảnh thế nào, quyết định giáo huấn Âu Dương gia vũ, bởi vì có thể đi vào hoa giang đại học thì không phải là người đơn giản, cho nên một khi chưa điều tra ra thì không ai dám động thủ cả, chủ yếu là sợ đụng phải nhân vật không thể đụng tới.


Sau một hồi, Âu Dương gia vũ đường hoàng kéo Mộ Dung Hạ Thu đi đến vãng đình xa tràng.


chúng nam sanh cũng xuất ra các loại ánh mắt đuổi theo ở phía sau, một số nữ sanh vì muốn xem náo nhiệt cũng đồng thời đi theo.


dọc theo đường đi gia nhập đội ngũ người càng ngày càng nhiều, đến cuối cũng phải có hơn một trăm người lẽo đẽo theo sau, bởi vì Mộ Dung Hạ Thu ở lớp cao trung là Hoa khôi của Hoa Giang Đại Học, hơn nữa có lai lịch lớn trong trường, cho nên chỉ cần là môn sinh của hoa giang đại học không ai không nhận ra Mộ Dung Hạ Thu, bây giờ nữ thần trong mắt bọn họ cư nhiên bị người lôi kéo đi, bọn họ tự nhiên cũng phải đi theo, đều hy vọng có người xuất đầu giáo huấn tiểu tử kia một chút.

Âu Dương gia vũ hiện ra thần sắc quỷ dị, lôi kéo, ôm eo Mộ Dung Hạ Thu, nhìn nhìn mọi người đang theo sau, mặt tái nhợt nhìn Mộ Dung Hạ Thu giở giọng thương nói:" Lão bà, thiệt nhiều người a, t…a s…ợ."

Mộ Dung Hạ Thu hận không được tát vỡ mồm tên siêu cấp vô sỉ bại hoại, không cần đến ngày mai, riêng hôm nay cả hoa giang đại học cũng sẽ biết mình có bạn trai, điều này cũng chả là gì, dù sao cũng đã là lão bà của hắn, biết chỉ biết bái, nhưng mà người này cũng quá vô sỉ, rõ ràng là đang tự mình muốn thế lại còn giở giọng, hừ, hắn mà sợ sao, thật sự là quái, càng nghĩ càng giận tự dưng nàng làm một hành động khiến sau này hối hận vô cùng, chỉ thấy nàng làm bộ giãy dụa hô tô:" phi lễ a ~."