Chương 21: Thanh Gia Kiếm
Hai cái giới chỉ, một cái hạng liên, hai kiện bảo giáp, trữ vật giới chỉ mình một cái, con mình một cái, trữ vật hạng liên tự nhiên là cho lão bà. Hai kiện trung phẩm bảo giáp, lão bà và con mình một người một kiện.
Mười cái bội ngọc, mỗi một cái cũng có thể ngăn trở một kích toàn lực của một người có tu vi Nguyên Anh kỳ để cấp cho thân nhân bằng hữu của mình, Âu Dương Gia Vũ âm thầm tính toán.
" Cũng nên đi gặp lão bà thôi" Âu Dương Gia Vũ trên mặt hiện lên một nụ cười, thuấn di biến mất.
Mộ Dung Hạ Thu tay trái sờ tai ngồi ở bàn trong thư phòng, do mình kiên quyết yêu cầu, hai mươi nhân viên bảo vệ cuối cùng cũng không có theo sát suốt ngày, tay phải theo thói quen sờ sờ bụng. Chính là mới hơn một tháng thì làm gì có bụng mà sờ?
" Phôi lão công, đã hơn nữa tháng rồi cũng không quay lại gặp nhân gia, thật đáng trách a." Mộ Dung Hạ Thu cầm lấy bút viết thì thào tự nói.
" Ha ha" di chuyển tới sau lưng Mộ Dung Hạ Thu, Âu Dương Gia Vũ nghe lão bà lầu bầu thì không nhịn được cười to. Thật không có nghĩ hoa hậu tại Hoa Giang đại học lại thể hiện ra nét mặt đáng yêu đến như vậy.
" Phôi lão công, không được cười." Nghe được tiếng cười của Âu Dương Gia Vũ lại Mộ Dung Hạ Thu sắc mặt hồi phục lại.
" A a." Âu Dương gia vũ vui vẻ đi tới phía sau Mộ Dung Hạ Thu rồi ôm lấy nàng, nhẹ nhàng vuốt ve bụng của nàng, thì thầm bên tai nàng:" Lão bà đáng yêu của ta, mới có mấy ngày mà đã không thành thật a."
Mộ Dung Hạ Thu ánh mắt kiều mỵ vô hạn liếc Âu Dương Gia Vũ, chu cái miệng nhỏ nhắn nói:" không đàng hoàng tí nào cả, hơn một tháng đi đâu, chẳng lẻ không về gặp ta được sao."
"Hắc hắc" Âu Dương gia vũ cười, lảng sang chuyện khác đắc ý nói: " Bảo bối lão bà, lão công có vật tốt tặng cho ngươi, ngươi đoán xem là cái gì?"
Chứng kiến phôi lão công bộ dáng đắc ý như vậy, hiển nhiên là hắn đối với " Lễ vật" rất tin tưởng, rốt cuộc là lễ vật gì mà hắn tự tin khẳng định ta thích như vậy? Mộ Dung Hạ Thu nghi hoặc nghĩ.
Trầm ngâm chốc lát, Mộ Dung Hạ Thu hai mắt sáng ngời, hai tay ôm cổ Âu Dương Gia Vũ, làm nũng nói:" Hảo lão công, ngươi đã luyện phi kiếm cho ta rồi sao?"
Âu Dương gia vũ lắc đầu nói:" Không phải... A... sao ngươi hỏi như vậy?"
Mộ Dung Hạ Thu tức khí hô:" Không hỏi ngươi chẳng lẻ ta tự hỏi mình sao? Ngươi không luyện chế phi kiếm ngươi chạy tới đưa cái gì đây."
" Ta... Ta có nói là không luyện phi kiếm cho ngươi sao?" Âu Dương Gia Vũ đau khổ nói. Nhưng trong lòng thầm nghĩ, sao lão bà biến thành như vậy? Chẳng lẻ vì tài vật tính tình cũng sẽ thay đổi?
" A ~~~. Có phi kiếm là tốt lắm, hảo lão công không phải ta rất thương ngươi sao? Vậy sao ngươi không nói rõ a? Lại đây ta giúp ngươi thư giãn." Mộ Dung Hạ Thu oán giận nói.
" Ách...... ta còn chưa nói xong ngươi đã chen ngang rồi." Âu Dương Gia Vũ oán giận định nói một hai câu nữa, nhưng chứng kiến lão bà ôm sát bên hông, không thể làm gì hơn là thúc thủ nói:" Không chỉ có phi kiếm, còn có bảo vật khác nữa a."
Còn có bảo vật khác? Mộ Dung Hạ Thu hai mắt sáng ngời, ôm cánh tay Âu Dương gia vũ dịu dàng nói:" Hảo lão công, còn có bảo vật gì nữa? Mau đem tới cho người ta xem đi."
Âu Dương gia vũ lấy ra một cái hạng liên, đắc ý nói:" Hảo lão bà, xem đây là cái gì?"
Mộ dung cuối mùa thu liếc mắt nhìn hạng liên tản ra vầng sáng nhu hòa nói:" Nhìn rất đẹp, đây chính là bảo vật mà ngươi nói sao? Nó có gì tốt a? Nhìn không khác biệt với các vòng tay khác mà."
Âu Dương gia vũ trong lòng cứng lại, không khỏi xấu hổ, không nghĩ rằng lão bà chỉ cho nó là vật bình thường.
" Hảo lão bà, ngươi trước hết lấy máu nhận chủ thì biết ngay." Âu Dương gia vũ thúc giục.
Mộ Dung Hạ Thu thầm nghĩ, lấy máu nhận chủ? Nguyên hạng liên này cũng là pháp bảo đây, chỉ là không biết có ích lợi gì? Không châm trễ, Mộ Dung Hạ Thu vận chuyển chân nguyên bức ra một giọt máu lập tức nhập vào hạng liên, công năng của hạng liên trong nháy mắt xuất hiện trong đầu của Mộ Dung Hạ Thu
" Trữ vật hạng liên, oa...... Phôi lão công, không gian bên trong thật là thần kỳ nga." Mộ Dung Hạ Thu cảm thán hô lên.
Âu Dương Gia Vũ hài lòng gật đầu cười cười, tay vung lên, một kiện bảo giáp màu tím xuất hiện trong tay, nhìn Mộ Dung Hạ Thu mạn điều tư lý đích nói:" Hảo lão bà, ngươi xem cái này là cái gì?"
Mộ Dung Hạ Thu không cần Âu Dương Gia Vũ nhiều lời lập tức lấy máu nhận chủ, cách sử dụng bảo giáp xuất hiện trong đầu, Mộ Dung Hạ Thu tâm thần vừa động bảo giáp thu vào trong cơ thể, tâm thần vừa động, bảo giáp lại hiện ra, Mộ Dung Hạ Thu cảm thấy rất thích thú cứ thu vào rồi thả ra vô cùng đắc ý. Một lúc như vậy, Mộ Dung Hạ Thu mới thu hồi bảo giáp, hôn lên mặt Âu Dương Gia Vũ nói:" Cám ơn phôi lão công, ta rất thích lễ vật này."
Âu Dương Gia Vũ hài lòng nói: "Vẫn chưa hết đâu, ngươi nhìn xem cái này là cái gì?"
" A... đúng là phi kiếm." Mộ Dung Hạ Thu nhắm thẳng Âu Dương Gia Vũ trên người lao tới.
" Hảo lão bà, cái này cho ngươi, ngươi đừng có gấp a, cẩn thận không ảnh hưởng tới thai nhi đó a." Âu Dương Gia Vũ ôm lấy Mộ Dung Hạ Thu, thấy vậy kinh hãi vội vàng nói.
Đây là tâm tình của người làm cha mẹ, kỳ thật với tu vi củaÂu Dương Gia Vũ và Mộ Dung Hạ Thu, cho dù như thế nào cũng không thể dễ dàng làm ảnh hưởng tới thai nhi a.
Mộ Dung Hạ Thu hồn nhiên cười, như cũ lấy máu nhận chủ, bỗng nhiên một cảm giác huyền diệu tự trong lòng dâng lên, cảm giác cùng phi kiếm có sự liên lạc, nhưng lại không hoàn toàn khống chế được, đây là bởi vì nàng còn chưa có hoàn toàn luyện hóa được phi kiếm, bây giờ tối đa chỉ có thể phát huy được một thành uy lực của phi kiếm mà thôi.
" Phôi lão công, mau thả ta ra, ta tự mình bây giờ muốn bay, để ta ra ngoài thử xem sao." Mộ Dung Hạ Thu giãy dụa nói.
Âu Dương Gia Vũ trên trán toát mồ hôi, thầm nghĩ quả nhiên không ngoài dự tính của mình, không khỏi ôm chặt Mộ Dung Hạ Thu, dở khóc dở cười nói:" Ta nói cho lão bà biết, ngươi bây giờ còn chưa hoàn toàn luyện hóa phi kiếm, không thể khống chế phi kiếm bay lên rất nguy hiểm, vạn nhất làm bị thương đứa nhỏ thì làm sao? Hay là chậm rãi luyện hóa rồi phi hành sao đi nha."
" Nga, vậy mất bao lâu mới có thể luyện hóa a?" Mộ Dung Hạ Thu đong đưa hai mắt hỏi.
" Ách, sau ba tháng hẳn là có thể luyện hóa được sáu bảy thành." Âu Dương gia vũ nói.
Mộ Dung Hạ Thu suy nghĩ một chút, ba tháng cũng không phải lâu, không cần thiết phải bay ngay bây giờ, cầm thanh phi kiếm màu xanh cảm giác rất thuận tay, từ từ hỏi:" Phôi lão công, phi kiếm này gọi là gì a?"
Âu Dương gia vũ a a cười, nói:" Phi kiếm còn chưa có tên, ngươi tự mình đặt tên đi."
" Thật sự, ta phải nghĩ ra một cái tên thật hay." Mộ Dung Hạ Thu cúi đầu nghĩ. Thanh phi kiếm màu xanh này là do phôi lão công tự mình luyện.
" Ân, màu xanh tức là thanh, lại do phôi lão công làm vậy lấy từ gia trong Gia Vũ tên của ngươi, vậy gọi là thanh gia kiếm nhé, thế nào?" Mộ Dung Hạ Thu thì thầm.
" Hảo lão bà, ngươi thích cái tên gì cũng được, vậy gọi là thanh gia kiếm đi." Âu Dương gia vũ mỉm cười nói.